Chương 16: Buổi Thử Vai 3

Mạc Tầm Ca

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Công bằng mà nói, Vũ Ly Tuyết diễn xuất không tệ, thậm chí là có chút nắm bắt được tâm lý nhân vật, cộng thêm vẻ ngoài xinh đẹp bắt mắt, vai diễn Nhất Niệm phân đoạn tiếp theo khá đầy đặn, ngay cả đạo diễn cũng cất lời khen ngợi diễn xuất có tiến bộ của cô, vẻ gay gắt của Tư Đồ Phong cũng dịu bớt do thấy được sự cố gắng từ phía cô.

Nhưng để so sánh và lựa chọn ai là người phù hợp hơn, anh lại nghĩ cô gái Mạc Lam kia lại cho anh nhìn thấy được khí chất Nhất Niệm từ trong cốt cách, chứ không chỉ đơn thuần là đang diễn xuất.
* * *
Xuyên suốt quá trình thử vai cho nữ chính từ những phân cảnh đầu tiên của Mạc Lam cho đến thời điểm hiện tại, mọi thứ đều nằm trong tầm mắt của một người ở phía trên tầng hai của phim trường, đôi mắt ưng thâm trầm đôi lúc như tán dương, có khi dường như lại không thể chấp nhận được việc gì đó, đôi lông mày hơi khẽ nhíu lại suy nghĩ.
Dương Tầm đang có mặt trực tiếp ở phim trường, ngày hôm nay anh đến đây để xem qua tiến trình quay của bộ phim.

Với tư cách là một trong những nhà đầu tư lớn nhất của phim này, khi bấm máy phim đã không xuất hiện, ít ra lúc này cũng nên lộ diện chút để biết được truyện mình chọn để chuyển thể tên là gì, diễn viên là ai, tiến độ thế nào..

nếu không phải vì case bên Mỹ quá quan trọng, anh cũng không muốn trở thành một ông chủ vô trách nhiệm như thế này!
"Chà! Xem kìa! Là Nhất Niệm Hạnh Phúc!" Khi lướt mắt qua kịch bản trên tay lấy được từ thư ký Lâm trước khi tới đây, Dương Tầm có chút kinh ngạc, hay là do trùng tên chăng? Như để xác nhận lại, anh xem qua một lần nữa, trên dòng chữ để tên tác giả: Undo Blue, như nghĩ tới điều gì thú vị mà bật cười thành tiếng: "Blue à! Công ty nhỏ mà Blue nói với tôi là công ty Hoa Dương này à?" Trên môi Dương Tầm nở nụ cười thật thoải mái, ý cười cứ đọng mãi trên môi, nếu thư ký Lâm có mặt ở đây sẽ phải giật mình vì nụ cười nở mãi bất thường trên khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng đóng băng này.
"Blue và Search thật có duyên, chúng ta không hẹn mà gặp rồi!" Vừa trầm ngâm vừa dùng ngón tay gõ nhẹ vào tay vịn lan can, tâm trạng của anh như thả hồn theo tiếng gõ nhẹ đó mà bay về nơi xa xăm suy nghĩ.
Sau đó tiếng ồn ào bên dưới cắt ngang dòng suy nghĩ của Dương Tầm, anh nhìn xuống dưới xem điều gì xảy ra, và nhanh chóng hiểu ra câu chuyện.

Ê kíp phim này anh đầu tư khá kỹ lưỡng và công phu, thật không nói quá khi bảo đây là đội ngũ chế tác vàng, đó cũng là lý do khiến anh yên tâm phần nào khi đi công tác đột xuất bên Mỹ mà bỏ lại buổi khởi quay.
Thế mà giờ đây, đội ngũ vàng đó lại khiến anh khá là không hài lòng! Phim đã bấm máy được mấy ngày rồi mà ngay đến việc chọn diễn viên vào vai nữ chính vẫn chưa được xác định.

Anh đang nghĩ đến có nên đi xuống hiện trường hay không, thì tiếng hô "action" của lão đạo diễn vang lên, bên dưới đã bắt đầu, dù sao cũng phải đợi đến khi kết thúc phân đoạn diễn xuất này, Dương Tầm chọn việc tiếp tục ngồi xuống, theo dõi diễn biến ở bên dưới.
Đứng ở tầm cao, anh có thể dễ dàng quan sát nữ diễn viên đang thử vai kia mà không bị che khuất tầm nhìn như phía dưới.


Tướng mạo và vóc dáng của cô ấy rất đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ khá "Tây", tuy rằng cô gái đã căng thẳng đến lấm tấm mồ hôi nhưng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô, một vẻ đẹp thu hút anh ngay khi nhìn vào đúng là rất hiếm gặp nhưng không phải là không có, nhưng tại sao bản thân anh lại cứ có cảm giác quen mắt như vậy.

Hay là đã gặp nhau ở đâu rồi? Ý nghĩ đó vừa thoáng qua trong đầu đã bị anh phủ nhận ngay tức khắc, trí nhớ của anh rất tốt, những người gặp qua, dù chỉ một lần, là như nét khắc vào trong tâm trí, huống chi là một cô gái đặc biệt như thế! Đặc biệt? Đúng rồi, chỉ có đặc biệt mới diễn tả được cảm xúc lúc này..

phảng phất như ai đó..

Blue chăng?
Anh bật cười với suy nghĩ của mình, cô ấy sẽ không bon chen vào giới nghệ sĩ phức tạp, mà chỉ tập trung vào việc viết truyện của cô ấy.

Sao thế nhỉ? Anh lại có chút nhớ đến người đó rồi!
Sau chút vấn vương trong lòng, Dương Tầm tập trung lại việc phán đoán trước mắt.

Đôi mắt thâm trầm bắt đầu nổi lên vẻ tư lự, anh quan sát tỉ mỉ người con gái qua vai diễn Nhất Niệm kia, tuy anh không biết gì về diễn xuất nhưng anh lại là người từng đọc qua bộ truyện Nhất Niệm Hạnh Phúc, anh vô cùng yêu thích nhân vật Nhất Niệm, không chỉ một lần tưởng tượng về hình mẫu của Nhất Niệm sẽ như thế nào khi xuất hiện ngoài đời thật.
Hóa ra anh nhìn cô ấy quen mắt bởi vì anh nhận ra cô gái ấy không phải đang diễn lại vai Nhất Niệm, mà chính là bản thân cô ấy đang mang một Nhất Niệm tiềm tàng sẵn trong cô dùng sự mộc mạc tự nhiên nhất bộc lộ ra bên ngoài.

Anh dường như cảm nhận được bên dưới đang như một thế giới trong gương, phản chiếu và chứng giám một Nhất Niệm tái sinh lại ngoài đời thật, cảm xúc ngập tràn trong tâm trí, ánh mắt như một cây đại thụ bám chặt gốc rễ nguồn sống, chôn rau cắt rốn, chẳng chút chuyển dời, toàn bộ sức chú ý của anh đều dành hết cho người con gái kia, mọi thứ còn lại tự động nhạt nhòa nhường lối cho ánh nhìn đầy cố chấp.
Chỉ là một phân cảnh nhỏ của bộ truyện thôi mà lại làm anh cuốn vào nó như thế, thật là một chuyện hiếm thấy và thú vị, Dương Tầm thầm tán thưởng cô gái ấy, quả thật là một trường hợp lần đầu tiên anh gặp phải.
Anh lại bật cười, không biết là lần thứ mấy trong hôm nay rồi, nụ cười thoải mái cho vẻ thất thần vừa rồi của bản thân, anh hài lòng với nữ chính này rồi, rất hài lòng!
Còn nam chính? Xem nào! Cao Lỗ là một tướng lĩnh uy nghiêm, hào sảng, một bậc quân nhân trẻ tuổi xông pha trận mạc, tại sao lại xuất hiện cả vẻ mặt ngượng ngùng, e ấp như con gái lần đầu biết yêu như vậy kia chứ? Tên Tư Đồ Phong kia ngoài vẻ ngoài "cho qua" được thì thật chẳng ra sao cả! Kịch bản thế này mà chẳng có chút biến tấu sáng tạo để tạo dấu ấn cá nhân, cứ diễn xuôi theo vai rồi đánh mất cá tính, cho điểm trừ ngay vào thang điểm đánh giá diễn xuất.
Mãi miên man trôi theo những đánh giá cân nhắc cho buổi thử vai hôm nay, đột nhiên Dương Tầm cảm giác như nắm bắt được mà như vụt khỏi một điều gì đó, cảm thấy anh hình như đã bỏ sót một vấn đề gì đó rất quan trọng.

Anh cố gắng nhớ lại, mãi một lúc lâu, người như sực nhớ, tại sao lại quên mất những lời đêm qua Undo Blue hỏi anh, "nếu có một ngày nào đó cô ấy được hóa thân thành Nhất Niệm, vai diễn ấy sẽ trông như thế nào, chắc sẽ là một Nhất Niệm tệ nhất trong lịch sử".
Là nó, chính nó rồi! Không cần suy nghĩ thêm gì, ngay lập tức, Dương Tầm lấy điện thoại chọn gọi số thư ký của mình: "Thư ký Lâm, anh điều tra thông tin cô gái đang thử vai nữ chính bộ phim Nhất Niệm truyện hôm nay cho tôi, tôi cần biết tất cả mọi thứ về cô gái đó, tôi đợi!"
* * *.