Chương 32: Không hối hận

Không Phải Đóa Hồng Trắng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Edit: Quanh

Beta: Nhược Vy

"Mẹ, cô dâu hiến tế không thích hợp lắm."

Tan học, Subaru cau mày tìm Christa.

"Komori Yui? Con bé làm sao?"

Christa bảo Subaru ngồi xuống trước.

"Tch, bảo cô ấy đừng có mà đi lung tung, kết quả hết tiết âm nhạc, cô ấy biến mất không thấy tăm hơi, lúc tìm được, vừa hay nghe Laito nói, mùi máu của cô ấy rất giống mùi máu của Cordelia."

Subaru phiền não.

"Có nhầm lẫn gì không..." Christa dừng một lúc, lại nói, "Nhưng mà, nếu đó là Laito, vậy cũng có thể đúng..."

Suýt chút nữa đã quên mối quan hệ nhập nhằng của Cordelia, trên đời này ngoại trừ KarlHeinz và Richter, Laito là người có quyền lên tiếng nhất... [1]

[1] Laito từng ngủ với Cordelia.

"Chẳng lẽ cô ấy không phải là con người, mà do Quỷ Giới cài vào? Nhưng con đã điều tra qua, cô ấy sống trong nhà thờ từ nhỏ, hơn nữa bố cô ấy còn là hunter chuyên săn vampire. Chẳng lẽ hunter lại đi nuôi nấng con mồi?"

Subaru thấp giọng nói.

"Điều tra? Con điều tra con bé từ bao giờ?"

Christa nhíu mày, bắt được từ ngữ trọng điểm.

"Sau... sau khi cô ấy chọn con." Subaru có hơi đỏ mặt, "Con sợ cô ấy có âm mưu gì đó, nên phái gia linh điều tra. Con không sợ ảnh hưởng đến con, nhưng con sợ gây nguy hại cho mẹ."

Subaru kiên định nói.

Đứa nhỏ này lớn thật rồi, bắt đầu biết bảo vệ mẹ. Thật ra cô hy vọng thằng bé mãi mãi ngây ngô trong sáng, sống cuộc sống tự do tự tại như anh em Ayato, đáng tiếc Subaru có tâm tư mẫn cảm, rất nhiều chuyện thằng bé đều có thể nhìn thấu.

"Sao mẹ có thể gặp nguy hiểm được, bố con bảo vệ mẹ rất tốt."

Christa cố gắng không để nước mắt rơi, xoa mái tóc trắng của con trai.

"Mẹ... otou-sama vẫn không cho mẹ ra ngoài sao?"

Subaru dừng một chút, cúi đầu nói nhỏ.

Trước kia cậu luôn không hiểu tại sao mẹ lại một thân một mình, không giống như Nhị phu nhân tổ chức tiệc trà với bạn bè, cũng không giống Đại phu nhân mỗi ngày được tặng rất nhiều lễ vật. Nhiều năm trôi qua, cho dù cậu có ngốc cũng hiểu được đây là mệnh lệnh của otou-sama.

"Đừng bàn tới người đàn ông hẹp hòi kia, ngài ấy chỉ hận xung quanh mẹ không một bóng người." Christa nhún vai, tỏ vẻ không sao cả, "Như thế này cũng rất tốt, các con ở bên ngoài làm xằng làm bậy, nếu mẹ ra ngoài sẽ không có thời gian nghỉ ngơi."

"Ưm..." Subaru rầu rĩ cúi đầu, "Mẹ có muốn gì không? Ở thế giới loài người có rất nhiều thứ, con có thể mua cho mẹ."

"Chỉ cần Subaru thích, mẹ sẽ thích." Christa sửa nếp gấp cổ áo cho con trai, nghiêng đầu trả lời.

"Được!" Subaru gật đầu.

"Nhanh đi học đi." Christa vỗ vỗ bả vai con trai.

"Con... con đã trưởng thành! Mẹ không cần phải... không cần phải..." Subaru lắp ba lắp bắp.

"Được rồi được rồi, mau đi đi."

"Mẹ đi nghỉ đi."

Đứa nhỏ vội vàng chạy ra ngoài, có thể thấy rõ từ sau lưng cả cổ đỏ bừng.

Christa không nhịn được nở nụ cười.

Trên đời này, có vài thứ nhất định phải nắm chặt lấy, ví dụ như tình thân.

Cô không hối hận với lựa chọn của mình.

A, nhắc mới nhớ, rốt cuộc Komori Yui và Cordelia có liên quan gì tới nhau?