Chương 12: 12: Phần Quà Dành Riêng Cho Công Chúa

Hợp Đồng Hôn Nhân Với Tổng Tài

Đăng vào: 12 tháng trước

.


-Sáng hôm sau, chuông báo thức của Tịch Ngọc đã reng đã 8 giờ rồi , chuông báo thức reng quá ồn nên Minh Phong đã giật mình dậy, Tịch Ngọc vẫn còn ngủ say nên vẫn chưa biết là chuông báo thức của mình đã reng , anh ấy tắt chuông báo thức của cô ấy đi, phát hiện ra đã 8 giờ nên anh ấy đã dậy , và ẩm cô ấy lên trên giường ngủ cho thoải mái , anh ấy vừa đứng dậy lưng anh ấy rất đau, vì anh ấy chưa bao giờ ngủ dưới đất như thế này cả 1 đêm…
-Anh ấy đắp mền lại cho cô ấy, và đi vào đánh răng rửa mặt , thay đồ , để đi ra ngoài đi công việc …
-Sau khi Tịch Ngọc tỉnh lại đã thấy mình ngủ trên giường và không thấy Bắc Minh Phong đâu , Tịch Ngọc đã nhìn xung quanh đi vào nhà vệ sinh cũng không thấy anh ấy , cô ấy vẫn không biết là Bắc Minh Phong đi đâu, và cũng không nói cho cô ấy biết, Tịch Ngọc đi ra mở điện thoại lên đã thấy là 9 giờ rồi, cô ấy thắc mắc.

.

"Anh ấy đi đâu sớm vậy , cũng không gọi mình dậy.

.

" cô ấy ngồi trên giường 1 hồi lâu , thì cánh mở ra , anh ấy bước vào…
"Ơ, anh về rồi à…
"Sao đấy, sao mặt bí xị vậy nè…
"Em tìm anh quá trời, không thấy anh đâu…
"Anh ra ngoài 1 chút thôi …
"Anh cũng không kêu em dậy …
"Anh thấy em ngủ ngon nên không kêu em dậy…
"Anh đi đâu thế.

.

:
"Anh đi ra ngoài đi công việc 1 tí…
-Thời Tịch Ngọc vừa thấy anh ấy về mặt đã vui lên, nhưng khi chạy lại anh ấy mặt của cô ấy đã bí xị lại, làm nũng, vì cô còn hơi đang say ngủ , Bắc Minh Phong ôm cô ấy vào lòng và nói…"Em đói chưa, nếu đói rồi thì vào đánh răng rửa mặt , thay đồ đi , anh dẫn đi ăn sáng, nếu chưa đói thì đi vào ngủ thêm 1 xíu nữa đi…"
"Hông, em không ngủ nữa, em muốn đi ăn sáng.

.

"Em vào thay đồ đi, rồi đi…
"Vânggg…
—————————
-15 phút sau, Tịch Ngọc đã sửa soạn xong , Bắc Minh Phong và Tịch Ngọc đã xuống sảnh ăn sáng của khách sạn , mọi người trong công ty cũng đã có mặt đầy đủ tại sảnh ăn, và còn có cô ta cô gái Trà Xanh, cô ta ngước mặt lên nhìn Bắc Minh Phong và Thời Tịch Ngọc,2 người đang thân mật và khoác tay nhau cười nói vui vẻ, trong cô ta rất khó chịu và chỉ muốn thiêu chết Tịch Ngọc.

.

-Cô ta không muốn ngồi đấy nhìn nữa, nên đã rời đi.

.

-Mọi người trong công ty thấy cô ta rời đi , và cũng ăn uống vui vẻ , hơn vì cô ta rất khó ưa cũng không ai muốn nói chuyện với cô ta cả, mọi người thấy Bắc Minh Phong liền chao.

.

" Dạ chào sếp.

"
"Mọi người cứ ngồi ăn đi , không cần đứng lên làm gì …
-Mọi người nghe xong vì hơi bất ngờ vì anh ấy lại nhẹ nhàng như thế.

Trước kia không đứng chào tử tế thì bị anh ấy quát cho một trận thật to, bây giờ lại khác , mọi người trả lời lại.

.

"Vâng ạ.

.

"
"Em ngồi đi, anh đi lấy đồ ăn cho em…
"Vâng
-Anh vừa đi mọi người trong công ty liền hỏi Thời Tịch Ngọc có thật là vợ anh ấy không và còn bảo cô hôm qua rất ngầu đánh luôn cả Lâm Hải Quỳnh là cho cô ta mất mặt chỉ biết về phòng ôm gối mà khóc, Trương Nhã Tịnh liền nhẹ giọng hỏi.

.

" Này sao hôm qua cậu lại đánh cô ta , mặt đỏ lên muốn sưng luôn đấy, cô ta qua phingc khóc lóc với tớ, tớ lười nghe cô ta nói , nên đã đá cô ta về phòng …"
-cô vừa hỏi xong mọi người trong công ty liền bực cười và bàn tán không ngờ vết thương nghiêm trọng như thế, nhưng mọi người trong công ty vẫn muốn biết sự thật đằng sau là gì …?
-Sắc mặt của Thời Tịch Ngọc liền trầm xuống và cười khinh bỉ , cô khiêm tốn nói.

.

" Vậy giả sử cậu là tớ , đột nhiên lại có người rõ cửa phòng , chồng mình liền ra mở cửa , và người cô gái khác liền lao lại ôm anh ấy thật chặt đẩy cách mấy cũng không chịu buông…" nói xong cô liền nhìn Nhã Tịnh bằng 1 ánh mắt lạnh lẽo và xem lúc đấy cô ấy sẽ làm gì…?
"Nếu là tớ , thì tớ sẽ đánh cho cô ta 1 trận …
"Thì tớ cũng vậy thôi , tớ không sai, người ra tay trước cũng là cô ta, cô ta là người tát tớ trước mà.

.

-Mọi người trong công ty kinh ngạc vì cô ta là người tát Thời Tịch Ngọc trước , mọi người trong công ty bàn tán, không ngờ cô ta lại chơ trên như thế đã quyến rũ Bắc Minh Phong còn đánh luôn Thời Tịch Ngọc, cô ta đúng là cáo già mà…Nhã Tịnh vừa nghe cô nói xong liền giọng hầm hầm nói…"Cô ta tát cậu trước Á…
"Ừm…
"Cô ta gan quá rồi mà , dám đánh cậu, biết thế hôm qua cô ta qua phòng tớ , tớ đã đá cô lộn nhào về phòng rồi…
"Thôi được rồi ăn đi.

.

-Mọi người trong công ty vừa nghe như thế đã liền bực cười vì cô ta bị như vậy là đáng vợ của Bắc Minh Phong lại dám đụng vào , không biết phép tắc mà… Bắc Minh Phong lấy đồ ăn cô xong liền đi lại chỗ mọi người thấy mọi người cười nói vui vẻ , anh liền hỏi…"Mọi người nói chuyện gì vui thế…" mọi người trong công ty vừa nghe xong như thế liền bảo…" Dạ không có gì ạ…"
-Anh đặt thức ăn và nước ép xuống cho Tịch Ngọc và ngồi cạnh cô , anh ấy nói…"Em ăn đi không thức ăn nguội sẽ không ngon đâu, ăn vào sẽ lạnh bụng đấy…"
"Em biết rồi…

"Ừm, mọi người chơi có thoải mái và vui không…
"Dạ có ạ, vui lắm sếp.

.

"Vui là được rồi, tối nay sẽ có tiệc trao thưởng cho nhân viên nên mọi người hãy bận những trang phục đẹp nhất lên lấy giải thưởng đấy…
"Vâng ạ, ước gì sếp lúc nào cũng tổ chức đi du lịch cho nhân viên như thế, nhân viên vừa có tình thần làm việc và còn đem về thành tích tốt cho công ty nữa…
"Đúng rồi đấy…
"Nếu mọi người thích sau này sẽ có nhiều chuyến du lịch như thế nữa…
"Yeah , tốt thật đấy…
-Sau khi mọi người dùng bữa xong, mọi người đã ra ngoài đi dạo và vui chơi , Thời Tịch Ngọc đã mệt và buồn ngủ nên cô đã về phòng trước, không đi cùng mọi người, Bắc Minh Phong cũng không đi và về phòng với cô, khi về tới phòng anh đã hỏi cô ….

"Em buồn ngủ hả…?
"Vâng , không biết tại sao em lại buồn ngủ như vậy.

.

"Vậy em ngủ chút đi, lát anh gọi em dậy…
"Anh không nghĩ ngơi đi, lại làm việc à…
"Anh làm 1 xíu chút anh nghĩ ngơi sau…em ngủ trước đi…
"Vâng…
-Sau khi anh nói xong cô liền nằm lên giường à ngủ thiếp đi một giấc , một lát sau khi anh làm việc xong thì cũng đã lên giường nằm cạnh và ôm cô ngủ 1 giấc tới chiều , báo thức của anh reng lên đã 5 giờ chiều rồi , anh đã tỉnh giấc trước cô , anh nhìn dáng vẻ cô ngủ rất xinh và dễ thương, liền hôn lên trán cô một cái và đánh thức cô dậy.

.

"Này dậy đi…
"Hửm, em buồn ngủ , để em ngủ thêm một xíu nữa đi…
"Thôi dậy nào, 5 giờ chiều rồi, dậy đi tối có tiệc đấy…
"Em biết rồi…
"Dậy thay đồ đi …
-Có tiếng gõ cửa phòng , Bắc Minh Phong ra mở cửa, đó là Tuấn Hào đến đưa đến đưa đồ cho Thời Tịch Ngọc cậu ấy bảo…"Dạ đây là đồ của cô Thời ạ…"
"Được rồi, cậu về đi…
"Vâng
"Đồ của em Á, em đâu mua đồ gì đâu.

.

"Anh mua cho em đấy, lát tối em bận cái váy này sẽ là người đẹp nhất của bữa tiệc…
"Vậy đừng nói là đây là phần quà đặc biệt của em nha…
"Đúng rồi đấy.

.

"Đẹp thật…
-Anh chỉ đùa cô thôi , nhưng cô tin đấy là thật , cô tưởng chiếc váy này là phần quà của cô nhưng phần quà của cô lát tối sẽ là món quà đắt nhất của bữa tiệc, cô vẫn chưa biết lát tối mình sẽ có 1 phần quà đặc biệt hơn….

-Buối tối trong buổi tiệc mọi người điều bận nhưng chiếc váy lộng lẫy nhất, Thời Tịch Ngọc bận một chiếc váy rất đoan trang và sang trọng đi kế bên là Bắc Minh Phong là một chàng trai ưu Tú biết bao chị em muốn lại gần còn không được , và đã tới giờ lên nhận thưởng , mọi người trong công ty lần lượt đi lên nhận thưởng, phần thưởng của mọi người là một phong bì bên trong có tiền , mỗi người được 3-4 ngàn nhân dân tệ…
-Tới phần thưởng của Thời Tịch Ngọc, Bắc Minh Phong mời cô lên nhận phần thưởng của mình , cô bất ngờ vì chỉ nghĩ phần thưởng của mình là 1 chiếc váy lấp lánh này thôi, anh bảo…" Thời Tịch Ngọc lên nhận phần thưởng…" mọi người trong công ty liền vỗ tay , kêu cô lên đi, cô chậm chậm đi lên , anh đã dang tay ra đỡ cô lên….

-Anh ấy lấy từ trong túi anh ấy ra 1 cọng dây chuyền đính kim cương ra, đeo vào cổ cho cô , cô bất ngờ quay lại nhìn anh và bảo…"Sao anh bảo , phần quà của em là chiếc váy này rồi…" anh nghe xong liền cười mỉm, anh nói…
"Anh chỉ trêu em thôi, em cũng tin à, đẹp không…
"Đẹp ạ…
"Đây chỉ là món quà phụ của em thôi…
"Hả….

?
-Mọi người trong công ty vừa nghe xong đây chỉ là món quà phụ thôi , mọi người liền bất ngờ vì còn món quà chính nữa, mọi người vẫn đang muốn biết món quà chính của cô là gì…?
"Em còn món quà chính nữa Á….

"Còn chứ, đi theo anh…
-Anh dẫn cô ra ngoài, và mọi người trong công ty đi theo vừa bước ra khỏi cửa đậu ở ngoài là 1 con siêu xe Rolls royce phiên bản có hạn , trên thế giới chỉ có 3 chiếc, 1 chiếc lên đến 9.

000.

000 tệ , mọi người trong ty liền bất ngờ và nói với nhau…"đừng nói đây là phần quà chính của Thời Tịch Ngọc nha…"
"Đây là phần quà của em…
- Anh ấy nói xong và lấy từ trong túi ra một chiếc chìa khoá xe đưa cho Thời Tịch Ngọc , cô liền cảm ơn anh và nhóm chân lên hôn anh , mọi người liền dỗ tay … cô ôm anh ấy và nói một lần nữa…"Em cảm ơn…"