Chương 123: - Người cá thật giả (10)

Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Edit: Min

(Tui lại sửa xưng hô rồi :v)

Mưa to tầm tã không ngừng liên tiếp vài ngày, khắp các con đường của thủ đô cùng mười mấy thành phố xung quanh đều là nước. Nước sông không ngừng dâng lên, rất nhiều đất đai đều bị bao phủ.

Abby mấy ngày nay đều đi đến quảng trường, hy vọng có thể phát động pháp lực của Ngọc Người Cá khiến mưa dừng lại. Nhưng mỗi lần cậu ta đến quảng trường thì trời mưa càng lớn hơn, kết quả này đã khiến cậu ta bắt đầu sợ hãi việc phải đến quảng trường.

Nhìn trời mưa bên ngoài một chút cũng không hề có dấu hiệu sắp tạnh, sắc mặt của quốc vương cũng giống như thời tiết, dần dần trầm xuống.

“Tại sao lại thế này?” Quốc vương nhìn Abby hỏi.

“Con cũng không rõ là tại sao, trước đây chưa từng xuất hiện chuyện như vậy.” Abby bởi vì mấy ngày nay đều dầm mưa ở bên ngoài, bây giờ đang phát sốt cao, cố nén cảm giác khó chịu và tâm trạng khẩn trương trả lời câu hỏi của quốc vương “Có thể là do Ngọc Người Cá của con xảy ra vấn đề, pháp lực mất khống chế nên mới như vậy.”

“Có biện pháp xử lý không?” Quốc vương hỏi.

“Con sẽ cố gắng thử xem sao.” Abby không dám nói quá khẳng định.

“Nhất định phải nhanh lên, cứ mưa như thế này, thì vấn đề sẽ còn nghiêm trọng hơn hạn hán rất nhiều.”

“Vâng, con nhất định sẽ cố gắng nhanh chóng làm mưa dừng lại.”

Coley đỡ cơ thể nóng hổi của Abby nói “Phụ vương, con mang Abby về nghỉ ngơi trước, em ấy còn đang phát sốt, pháp lực của Ngọc Người Cá mất khống chế rất có thể là có liên quan đến cơ thể của em ấy, chi bằng chờ sau khi em ấy hạ sốt rồi hẳn để em ấy tiếp tục thi triển pháp lực làm tạnh mưa.”

“Đi đi.” Quốc vương vẫy tay nói “Kêu bác sĩ cho nó uống thuốc mạnh một chút, nhanh chóng làm nó hạ sốt, không thể cứ mưa như vậy được.”

Sau khi hai người hành lễ xong liền rời khỏi tẩm điện.

Coley đỡ Abby trở lại tẩm điện của bọn họ, Abby uống thuốc hạ sốt xong liền nằm xuống, cơ thể còn vô cùng khó chịu.

Abby cắn răng chịu đựng, cậu ta biết, nhất định là bởi vì lần trước Len điều khiển Ngọc Người Cá cho nên mới dẫn tới hậu quả như bây giờ. Đáng chết! Tại sao nó không chết đi! Tại sao nhất định phải đối nghịch với mình?! Không được, cứ như vậy là không được! Mình nhất định phải tìm được cách có thể hoàn toàn khống chế Ngọc Người Cá.

Lại mưa to thêm hai ba ngày, không chỉ có nước sông dâng lên đắc biệt nhiều, mà trong thành phố cũng ngập rất nghiêm trọng, còn như vậy nữa thì nhất định sẽ xảy ra lũ lụt.

Reber thấy thời cơ đã chín mùi, liền dẫn đầu mang tất cả quan viên yêu cầu được gặp quốc vương, hơn nữa còn muốn Abby phải ra mặt giải thích.

“Reber, ngươi đây là muốn làm cái gì?!” sắc mặt của quốc vương âm trầm, dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Reber “Ta còn chưa có chết đâu, ngươi muốn bức ta thoái vị có đúng không?”

Lời này của quốc vương rất nghiêm trọng, cái tội danh này một khi được gắn lên đầu Reber, cho dù Reber có là người thừa kế vương vị do tiên vương chỉ định đi nữa, thì cũng phải trả giá đại giới. Bởi vì tiên vương nói là Reber sẽ kế thừa vương vị của quốc vương hiện tại, chứ chưa từng nói là chờ sau khi Reber trưởng thành, thì quốc vương hiện tại phải đem vương vị nhường cho Reber.

Quyết định này của tiên vương nhìn như là đang thiên vị Hegni, nhưng thật ra là đang dọn đường cho Reber. Tiên vương rất rõ ràng, một khi ngồi lên vương vị thì không có khả năng sẽ dễ dàng từ bỏ vương vị, vì không để Hegni bị ép nóng nảy không màng tất cả gϊếŧ chết Reber, tiên vương liền chỉ định Reber kế thừa vương vị của Hegni, cũng là đang tranh thủ thời gian giúp Reber trở nên lớn mạnh hơn.

“Vương huynh, ngươi hiểu lầm rồi.” Reber xụ mặt, vẻ mặt nghiêm túc nói “Ta không phải muốn làm như vậy, cũng không phải ta mang theo quan viên tới bức ngươi thoái vị, mà là dân chúng bên ngoài cần lời giải thích. Ngươi ra ngoài cung xem đi, xem bây giờ thủ đô đã biến thành bộ dạng gì, càng đừng nói đến các thành phố khác. Không ít dân chúng đã tiến về phía thủ đô, bên ngoài vương cung cũng đã bị dân chúng bao vây, chẳng lẽ ngươi không có lời giải thích nào cho những dân chúng đó sao?”

Reber nói những việc mà quốc vương đã sớm biết, mặc dù hắn đã cho binh lính xua tan dân chúng bao vây ở bên ngoài vương cung rồi, nhưng những người đó làm thế nào cũng không chịu đi, hắn không thể hạ lệnh kêu binh lính dùng vũ lực xua đuổi, nếu không tình thế sẽ càng nghiêm trọng hơn nữa.

“Ông trời muốn mưa, ta có thể giải thích cái gì, chẳng lẽ taol phải khiến cho ông trời tạnh mưa sao?” Quốc vương hạ quyết tâm phủi sạch quan hệ với việc gọi mưa xuống, bây giờ Abby còn đang sốt cao, đã sắp nóng đến ý thức không rõ, căn bản là không thể xuống giường, càng đừng nói là tiếp tục đến quảng trường thi triển pháp lực làm tạnh mưa.

“Chẳng lẽ vương huynh bệnh đến hồ đồ rồi?” Reber mặt ngoài cung kính, bên trong lại châm chọc nói “Trước khi bắt đầu gọi mưa xuống, chính ngươi là người đã mạnh mẽ tuyên truyền cơn mưa này là do Abby gọi tới, bây giờ lại nói là không nhớ rõ chuyện này?”

Sắc mặt quốc vương vô cùng khó coi, lại không có cách nào phản bác Reber, ngay lúc hắn muốn giả vờ bất tỉnh thì lại nghe Reber nói “Vương huynh ngàn vạn lần đừng ngất xỉu, cho dù có muốn xỉu thì cũng phải gọi Abby tới đây cái đã, để cậu ta cho bọn ta cùng dân chúng bên ngoài một lời giải thích, rốt cuộc là khi nào thì cơn mưa này mới dừng lại. Bằng không nếu dân chúng xông vào vương cung……, chúng ta liền không có biện pháp nào để ngăn cản.”

“Ngươi…….” Quốc vương bị chọc tức đến đỏ cả mặt, ngược lại nhìn có chút huyết sắc hơn.

“Mưa không ngừng đều là tại ta, xin vương thúc đừng ép phụ vương quá đáng.” Abby được Coley đỡ đi tới, dáng vẻ suy yếu dựa vào người Coley nói “Cơ thể phụ vương vốn dĩ đã không tốt, vương thúc ép ngài ấy như vậy, đến tột cùng là có ý đồ gì, không khỏi cũng quá rõ ràng rồi.”

“Ta có ý đồ gì, ngươi nói thử xem.” Reber lạnh lùng nhìn Abby.

“Chỉ cần phụ vương còn ở một ngày, thì ngài ấy vẫn luôn là người tôn quý nhất của quốc gia này, vương thúc có ý đồ gì, còn muốn dùng ta nói sao?” Abby liếc nhìn Reber một cái rồi nhìn những quan viên phía sau nói “Cho dù ta không nói, trong lòng tất cả quan viên ở đây cũng đều hiểu rõ, vương thúc cần gì phải cố ý giả bộ hồ đồ.”

“Ngươi là cái thá gì? Ở đây còn chưa tới phiên hàng giả mạo như ngươi lên tiếng giáo huấn ta!” Reber trên mặt bình tĩnh, nhưng lời nói lại mang theo lực sát thương chí mạng.

Vốn dĩ sắc mặt của Abby đã tái nhợt giờ lại càng thêm mấy phần khó coi, cậu ta cưỡng chế kinh hoảng trong lòng, miễn cưỡng duy trì trấn định nói “Cho dù ta là vãn bối, nhưng ít nhất ta cũng là vương tử phi, vương thúc vũ nhục ta như thế, có nghĩ tới mặt mũi của vương thất không?”

“Reber! Ngươi đừng có mà quá đáng!” Quốc vương ấn ngực, dùng sức rống lên, Abby là vương tử phi của Coley, Reber mắng Abby thì chẳng khác nào vũ nhục Coley, y vũ nhục Coley lại chẳng khác nào là đang vũ nhục hắn.

Coley cũng bởi vì Reber mắng Abby mà phẫn nộ nhìn y.

“Vương huynh cảm thấy ta quá đáng sao?” Reber nhìn quốc vương nói “Ta đây liền nói chân tướng cho vương huynh nghe, vương huynh nghe xong rồi nhận xét xem ta có quá đáng hay không.”

“Người này!” Reber chỉ vào Abby nói “Căn bản không phải là người cá thuần huyết thật sự, mà là một cá nhân tạo giả mạo, hơn nữa còn là con trai của hải tặc!”

“Ngươi nói cái gì?!” Quốc vương cho rằng mình nghe lầm rồi, khiếp sợ nhìn Reber rồi nhìn Abby. Chẳng qua mặc dù hắn kinh ngạc vì lời nói của Reber, nhưng hắn vẫn không tin lời y nói chính là sự thật, Abby hai lần đều thành công gọi mưa xuống, sao có thể là người cá nhân tạo?

Bọn quan viên nghe được lời Reber nói cũng đều vô cùng khiếp sợ, bởi vì những quan viên vẫn luôn ủng hộ Reber cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này. So với quốc vương không chút tin tưởng, thì bọn quan viên lại là bán tín bán nghi, bởi vì bọn họ cảm thấy Reber không có khả năng không có bằng chứng mà nói như vậy, y cũng không phải là loại người sẽ nói bậy nói bạ.

Abby hoảng loạn đến trái tim muốn nhảy ra ngoài, cậu ta nhắm mắt lại vô lực dựa vào lòng ngực của Coley, không dám nhìn vẻ mặt của những người khác.

Coley cúi đầu nhìn Abby trong ngực, trong lòng cũng không muốn tin lời Reber nói là sự thật “Vương thúc dựa vào cái gì nói Abby không phải là người cá thuần huyết?! Nếu em ấy không phải là thuần huyết, tại sao lại có thể có thể gọi mưa xuống? Vương thúc đã nói như vậy, nếu hôm nay không lấy ra được chứng cứ, cho dù phải liều mạng, ta cũng sẽ không bỏ qua!”

“Muốn xem chứng cứ không phải là rất đơn giản sao?” Reber mặt không cảm xúc nhìn Coley nói “Cơn mưa này là Abby gọi tới, chỉ cần nó lập tức làm mưa tạnh đi, ta sẽ tin tưởng nó là người cá thuần huyết.”

Abby nghe được Reber không lấy ra chứng cứ, mà là muốn để cậu ta tự mình chứng minh, trong lòng liền hơi bình tĩnh một chút, mở mắt nói “Mưa vẫn luôn không ngừng, nguyên nhân là bởi vì cơ thể của ta, vì ta còn đang phát sốt, trên người một chút sức lực cũng không có, càng không có cách nào phát động pháp lực của Ngọc Người Cá, vương thúc kêu ta lập tức đi làm mưa tạnh, không phải là đang cố ý làm khó người khác sao?”

“Chờ sau khi Abby hết sốt, đương nhiên nó sẽ lập tức làm mưa dừng lại, ngươi cũng không cần gấp gáp làm khó dễ nó ngay lúc này.” Quốc vương trầm mặt nói “Ngược lại là ngươi, Reber, những lời mà ngươi nói hôm nay đều phải tự mình gánh vác trách nhiệm, nếu Abby có thể làm mưa dừng lại, ngươi tính như thế nào đây?”

“Vương huynh, ta thấy ngươi nghĩ sai trọng điểm rồi, hiện tại không phải ta đang làm khó Abby, cũng không phải là ta có thể chờ hay không, mà là những dân chúng bên ngoài có thể chờ hay không! Nếu vương tử phi sốt cao vẫn không hạ, hơn nữa còn không có cách nào làm mưa dừng lại, nhất định sẽ xảy ra lũ lụt! Chẳng lẽ muốn những dân chúng đó bởi vì trận mưa to do vương tử phi gọi tới này, mà trôi giạt khắp nơi thậm chí là mất đi tính mạng sao?!”

“Nếu vương huynh cảm thấy ta là đang vì bản thân mình, vậy ta xin thề với các ngươi, chỉ cần Abyy có thể làm mưa lập tức dừng lại, cũng chứng minh mình là người cá thuần huyết thật sự, ta tình nguyện từ bỏ kế thừa vương vị!”

Reber vừa nói xong câu y tình nguyện từ bỏ kế thừa vương vị, trong đám quan viên liền phát ra không ít tiếng kinh hô cùng hít khí, ngay cả quốc vương và Coley cũng dám tin mà nhìn Reber.

“Ngươi, ngươi nói lời này, là thật?” Quốc vương áp chế nội tâm kích động nói “Nếu Abby thật sự làm được, ngươi sẽ từ bỏ kế thừa vương vị sao?”

“Tất nhiên là thật, muốn ta lập bằng chứng cho các ngươi không?” Reber trấn định nói.

“Điện hạ!”

“Vương tước điện hạ, xin hãy suy nghĩ lại!”

“Xin hãy suy nghĩ lại! Điện hạ!”

Những quan viên vẫn luôn ủng hộ Reber, không quan tâm bây giờ là đang ở trước mặt quốc vương, vội vàng mở miệng khuyên nhủ Reber.

“Tốt!” Quốc vương lập tức nói “Đây là tự ngươi nói! Người đâu, lấy giấy bút, để vương tước viết bằng chứng!”

Reber viết rằng nếu Abby có thể làm mưa dừng lại, đồng thời chứng minh mình chính là người cá thuần huyết, y liền tự động từ bỏ kế thừa vương vị, tuyệt đối sẽ không đổi ý, hơn nữa y còn in dấu tay của mình lên.

Quốc vương cầm tờ giấy kia, kích động đến tay cũng run rẩy, hắn xem hết lần này tới lần khác, dường như muốn xem thủng tờ giấy đó. Hắn thậm chí còn không thể tin được, chuyện hắn đánh đổi cả mạng sống cũng muốn làm được, vậy mà bây giờ lại dễ dàng thực hiện như vậy. Sẽ không phải là bởi vì chấp niệm của mình quá sâu, nên những chuyện đã xảy ra tất cả đều là đang nằm mơ chứ? Nếu thật sự là đang nằm mơ, hắn cũng tình nguyện tiếp tục mơ như vậy, vĩnh viễn cũng không tỉnh lại.

Quan viên có không ít người đều lộ ra biểu tình lo âu, lúc này, bác của Coley vui vẻ rạo rực tiến lên nói với quốc vương “Bệ hạ, cơ thể của vương tử phi điện hạ không khoẻ, rất khó để phát động pháp lực của Ngọc Người Cá, muốn chứng minh vương tử phi điện hạ là người cá thuần huyết, biện pháp đơn giản nhất cũng hữu dụng nhất, chính là trực tiếp liên hệ với quốc vương của Hải Quốc Người Cá không phải được rồi sao?”

Quốc vương lập tức quay đầu nhìn hắn, trong mắt toát ra tia hy vọng, sau đó đem ánh mắt chuyển về phía Reber nói “Không sai, không phải ngươi còn muốn Abby chứng minh mình có phải người cá thuần huyết hay không sao? Nếu chính miệng quốc vương của Hải Quốc Người Cá thừa nhận nó chính là người cá thuần huyết, ngươi sẽ không còn lời nào để nói đúng không?”

“Ta nguyện ý để quốc vương của Hải Quốc Người Cá tự mình nghiệm chứng ta là thật hay giả, Vương thúc có dám đồng ý không?” Abby đứng thẳng lưng, bộ dáng ta chính là thật, ta không sợ nghiệm chứng.

Reber liếc nhìn cậu ta trong chốc lát, sau đó nhếch miệng nói “Được thôi! Chỉ cần quốc vương của Hải Quốc Người Cá chứng minh ngươi là thật, bằng chứng do ta lập sẽ có hiệu lực ngay lập tức.”

Min: àiiii, nói không phải than chứ, tui đã ngồi 4 tiếng đồng hồ chỉ để coi phim và đọc truyện có liên quan đến xưng hô của thế giới này, sau một hồi sửa đi sửa lại, tui quyết định là đưa xưng hô về "ta-ngươi" hết, cặp chồng chồng thì "ta-em", "em-ngài".... Cách gọi thì chỉ trong hoàng thất là theo cổ điển, như phụ hoàng, vương thúc nè... khác thì theo hiện đại, ví dụ như Donner gọi Reber là anh họ, nhưng xưng hô vẫn là "ta-ngươi".

Mọi người thấy ổn áp không, chứ tui là tui nản rồi á, khó quá à :((