Hắc Đạo Tổng Tài Cuồng Sủng Tôi
Đăng vào: 11 tháng trước
Tiểu thuyết kiểu gì vậy nè, thật là cẩu huyết mà.
Nam phụ trong truyện thì si tình với nữ phụ, còn nữ phụ thì lại mù quáng cố chấp với nam chính, cuối cùng vẫn là vì hãm hại nữ chính mà phải chịu kết cục thê thảm!
Dưới ánh đèn ngủ mờ nhạt, Triệu Tuyết Kì với khuôn mặt sắc nét ngồi trên chiếc giường ôm chiếc điện thoại mà mang vẻ mặt bực tức, khó chịu.
Triệu Tuyết Kì cô là một sinh viên mới ra trường, hiện đang là một nữ biên tập trẻ tuổi mới vào nghề.
Vì chuyện hôm qua cô edit một văn bản không như ý muốn của tổng biên tập nên hiện tại cô đang bức bối tìm cách chỉnh sửa.
Để trau dồi thêm văn phong cho mình nên cô đã lên mạng tìm kiếm nhiều cuốn tiểu thuyết đa dạng các thể loại.
Trong lúc tình cờ cô liền lướt thấy một cuốn tiểu thuyết với lối viết rất hay, chỉ có điều nội dung có phần hơi cẩu huyết mà thôi.
Vẫn là một môtip tổng tài bá đạo quen thuộc.Không hiểu kiểu gì mà trong truyện cô lại không hề cảm thấy ấn tượng với cặp đôi nam nữ chính mà ngược lại cô lại có cảm tình với nam phụ trong truyện- Triệu Tư Hàn.
Anh ta là anh trai nuôi của nữ phụ Triệu Tuyết Kì.
Đúng vậy, nữ phụ trong truyện này vậy mà lại trùng họ tên với cô, cô thật là có chút muốn độn thổ.
Triệu Tư Hàn này yêu Triệu Tuyết Kì sâu đậm nhưng không dám bày tỏ, khi biết người cô yêu là nam chính thì lùi bước, âm thầm ở phía sau quan sát cô, bảo vệ cô ấy.
Nhưng nữ phụ thì đương nhiên chỉ là gạch lát đường cho nữ chính mà thôi, Triệu Tuyết Kì khi thấy nữ chính ở bên nam chính thì nhiều lần tìm cách hãm hại cô ta nhưng không thành, kết cục đương nhiên là bị nam chính cho người xử lí, trở thành một người tàn phế, không chịu được đả kích mà cuối cùng chọn cách tự tử.
Đáng thương hơn là, sau khi biết cô chết, nam phụ Triệu Tư Hàn liền đau lòng mà trở nên mất hết lí trí, anh ta sẵn sàng tìm cách lật đổ công ty nam chính nhưng thất bại, cuối cùng là thân bại danh liệt, phải bỏ sang nước ngoài.
Nhưng điều khiến cho cô xúc động muốn chảy nước mắt chính là trước khi rời đi, nam phụ còn đến trước mặt bia mộ của Triệu Tuyết Kì mà nói một câu: " Tuyết Kì, cả đời này anh lại để bỏ lỡ em.
Em đợi anh, rất nhanh thôi chúng ta sẽ được gặp lại ở nơi đó ".
Có lẽ cũng vì cô có cùng họ tên với nữ phụ trong truyện mà cảm động với nam phụ chăng.
Triệu Tuyết Kì thở dài một hơi rồi khẽ lắc đầu:
- Haiz, nữ phụ trong truyện này thật quá ngu ngốc đi.
Người bên cạnh thì lại không biết trân trọng lại đi theo đuổi một người không yêu mình.
Nếu mình mà là cô ấy mình sẽ chọn nam phụ chứ không phải là nam chính.
Triệu Tuyết Kì vừa nói xong, bỗng căn phòng đột nhiên tối om, đèn điện đều bị ngắt hết.
Cô loay hoay đi xuống giường mang theo tâm trạng bực dọc mắng một câu.
- Ai lại ngắt điện giờ này chứ! Thật là..
Lại nghe thấy có tiếng động mạnh phát ra từ nhà tắm nhà mình, Triệu Tuyết Kì liền bật đèn pin điện thoại vào trong kiểm tra.
- Meo meo...
- Thì ra là mày à Bảo Bảo.
Đó là tên con mèo nhà cô.
Nó vừa nghịch ngợm nên đã làm đổ chậu hoa trong nhà tắm nên mới phát ra tiếng động lớn như vậy, còn làm cho cô tưởng là có trộm đột nhập nữa chứ.
Thấy không có gì đáng ngại, Triệu Tuyết Kì bèn nhặt chậu hoa lên đặt lại chỗ cũ sau đó mới xoay người định ra ngoài.
Đèn nhà tắm lúc này cũng vừa lúc hoạt động trở lại.
Cô hơi khựng chân lại ngẩng mặt lên nhìn vào chiếc bóng đèn, có chút giật mình khi đèn bật lên.
Một giây sau cô mới thu hồi tầm mắt, ngay khi sắp đặt chân ra ngoài Triệu Tuyết Kì liền cảm nhận được một nguồn điện giật giật từ dưới chân đi lên lan ra toàn thân thể cô, cô cảm giác được rất rõ sự tê dại trong cơ thể, thần kinh của cô giống như bị lan đến một dòng điện cực mạnh.
Cô cắn răng lảo đảo người nhìn xuống dưới chân mình phát hiện ra có dây điện từ máy sấy tóc còn đang cắm trên bồn rửa mặt.
Bất giác, tim cô như muốn ngừng đập, cả người cô trực tiếp ngã quỵ xuống sàn nhà.
Lúc này trên tay cô còn đang cầm chiếc điện thoại với một màn hình văn bản rất dài hiện ra trên đó.
Triệu Tuyết Kì dần mất đi ý thức, trước khi trực tiếp ngất đi cô còn không quên bổ sung một câu trong đầu.
" Chết tiệt! Mình còn chưa có mối tình đầu nữa mà...thiếu nữ trẻ trung như mình..lại phải chết do bị điện giật sao!..".
Có chút không can tâm...
Cứ ngỡ rằng bản thân đã sang thế giới bên kia nhưng không.
Một điều thần kì nào đó đã xảy ra hay nói một cách khác thì đó là kì tích xuất hiện.
Ông trời không cho cô chết đi mà lại cho cô xuyên không vào thế giới trong tiểu thuyết.
Nhưng vấn đề là ở chỗ, hình như cô không phải được xuyên thành nữ chính như mấy bộ phim xuyên không, mà hình như cô đã xuyên nhầm vào nữ phụ số nhọ trong truyện rồi!!
Triệu Tuyết Kì vừa mở mắt liền phát hiện bản thân đang nằm trên một chiếc giường, trong một căn phòng vô cùng xa lạ, nhưng được ở chỗ là rất sang trọng, rất phong cách, có vẻ như nơi này là một căn biệt thự.
Cô đảo mắt nhìn xung quanh phát hiện xung quanh phòng không có ai thì liền đi lại chỗ gương.
Khuôn mặt xinh đẹp phản chiếu trong chiếc gương khiến cho cô có chút cả kinh một phen.
" Khuôn..khuôn mặt này đâu phải là mình ".
Gương mặt này so với cô ở thực tại có thể nói là xinh hơn, diễm lệ hơn, thậm chí là khuynh đảo nổi bật khiến cho người ta nhìn vào đều phải mê mệt.
Tuy nói cô ở thực tại là một khuôn mặt sắc sảo, ở tổ chức cô đã được coi là một mỹ nhân.
Nhưng cái vẻ đẹp bây giờ của cô nó còn kinh diễm hơn rất nhiều.
Đôi mắt sắc sảo, sâu thẳm, hàng lông mày cong đậm, hàng mi cong khẽ rung, sống mũi thẳng thanh mảnh cùng đôi môi hồng mềm mại quyến rũ, mái tóc đen dài được thả ra còn có chút hơi xoăn nhẹ.Khuôn mặt hình trái xoan cùng làn da trắng nõn của cô tổng thể mà nói chính là vẻ đẹp sánh ngang với vẻ đẹp của một đại minh tinh.
Triệu Tuyết Kì đưa tay chạm khẽ khuôn mặt của mình.
Lúc này ngoài cửa liền phát ra tiếng bật cửa làm cho cô giật mình, cô quay đầu nhìn ra thì thấy một dáng người xa lạ đi vào.
Một người phụ nữ lớn tuổi mặc quần áo quản gia bước đến chỗ cô nhẹ giọng lên tiếng:
- Tuyết Kì, cháu tỉnh rồi sao? Thật may quá!
Người đàn bà vừa nói vừa thở phào nhẹ nhõm.
Tuyết Kì nhìn bà ta một lượt từ trên xuống dưới với ánh mắt đề phòng sau đó mới bình tĩnh mở miệng:
- Bà..là ai?
Người đàn bà nghe vậy thì ánh mắt nhìn cô có phần phức tạp, khó nói.
Phải một lúc sau bà ta mới trả lời:
- Tuyết Kì, cháu không nhận ra ta ư? Ta là dì Trương, quản gia của nhà này.
Nghe dì Trương nói vậy, Tuyết Kì trong lòng liền có chút nghi ngờ mà hỏi lại:
- Quản gia? Nhà tôi làm gì có thuê quản gia chứ?
Miệng vừa lẩm bẩm , đột nhiên cô nhớ đến chuyện gì đó liền nhìn dì Trương mà hỏi thẳng:
- Khoan đã, dì nói dì là..quản gia của cái nhà này.
Vậy tôi là ai?
- Cháu là Tuyết Kì, tiểu thư nhà họ Triệu.
Sau khi liên kết một hồi mọi thông tin, Tuyết Kì cuối cùng cũng hiểu ra tình huống của bản thân lúc này là gì.
Cô liền giật giật khóe mắt, nói không thành tiếng:
- Là..là Triệu..Tuyết Kì của tập đoàn Triệu thị.
Dì Trương nghe vậy liền gật đầu lên tiếng:
- Đúng vậy, cuối cùng cháu cũng nhớ ra rồi sao? Cháu cũng thật là..dù gì đi chăng nữa thì cũng phải ăn uống đầy đủ chứ, cháu bỏ bữa hai ngày cho nên mới bị ngất đi như vậy, dì phải mời bác sĩ đến để khám cho cháu đó.
Triệu Tuyết Kì giờ làm gì còn tâm trạng mà nghe nữa chứ, cô thực sự là chưa thể tiếp nhận cái sự thật này.
Cô đây là..
xuyên sách rồi sao???
Dì Trương thấy cô còn ngớ người ra đó thì vội thúc giục:
- Tuyết Kì, lát nữa ba mẹ cháu sắp về tới, cháu mau chóng phục hồi lại tinh thần nghe chưa, đừng có làm càn khiến ba mẹ cháu không vui.
Dì xuống bếp chuẩn bị đồ ăn đây, cháu cũng sửa soạn rồi xuống ăn tối đi.
Tuyết Kì nghe vậy thì gật đầu trong vô thức.
Dì Trương thấy vậy cũng an tâm hơn, không làm phiền cô nữa mà trực tiếp đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại.
Lúc này Tuyết Kì tự nhủ bản thân phải giữ bình tĩnh, thời khắc này cô không thể để mất kiểm soát bản thân.Cô xuyên không rồi! Mà hình như còn xuyên vào cuốn tiểu thuyết ngôn tình tổng tài lúc tối cô đang đọc.
Không, phải nói là chắc chắn một trăm phần trăm.
Ngoại trừ cái tên ra thì mọi thứ từ gương mặt cho đến hình dáng này đều khác hoàn toàn so với cô.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cô là xuyên không vào nhân vật nữ phụ pháo hôi trong truyện, làm bia đỡ đạn cho nữ chính, là vật cản giúp tăng thêm tình cảm giữa cặp đôi nam nữ chính trong truyện.
Nhưng vấn đề quan trọng là, cô sẽ phải nhận cái kết cục thê thảm kia.
Đúng vậy, kết cục của nữ phụ số một trong truyện, bị hại cho tàn phế, công ty phá sản, cuối cùng là uất ức đến tự tử mà chết.
Thật là một cái kết cục thảm hơn cả thảm.
Nghĩ đến đây, khóe miệng cô không chủ động được mà khẽ giật.
Đây là ông trời đang trêu đùa cô sao?
Chẳng qua là cô chỉ vô tình đọc phải cuốn tiểu thyết này thôi mà, chẳng qua là cô chỉ lỡ miệng nói nữ phụ này ngu ngốc thôi mà, chẳng qua là trong lúc không để ý bị điện giật rồi bất tỉnh nhân sự đi thôi mà!
Được rồi, cô thừa nhận đây là cô nghiệp quật đi.
Ai bảo cô to giọng nói nữ phụ ngu ngốc, mù quáng cơ chứ, kết quả là hại bản thân trở thành nữ phụ luôn rồi.
Sau một hồi đấu tranh tư tưởng thì cuối cùng Triệu Tuyết Kì cũng chấp nhận sự thật rằng bản thân cô hiện tại là nữ phụ Triệu Tuyết Kì trong truyện.
Nhưng cô tuyệt đối sẽ không để bản thân phải chịu cái kết cục đáng sợ kia do tác giả đại nhân sắp đặt.
Cô nhất định phải thay đổi số mệnh, phải nghịch thiên cải mệnh.
Suy nghĩ xong mọi chuyện, Tuyết Kì liền tìm trong tủ đồ một bộ váy đen dài đến chân rồi bước ra khỏi cửa, đi xuống tầng dưới.
Quả nhiên là Triệu gia có khác, căn biệt thự thực sự rất to và rộng.
Ngay khi cô vừa bước xuống phòng ăn liền không để ý mà va đầu vào một thứ gì đó rất cứng cáp.
Lúc cô ngẩng đầu lên liền đập vào tầm mắt cô là khuôn mặt tuấn soái, khí chất của một nam nhân.
Mà nam nhân này cô vừa nhìn liền có một linh cảm đặc biệt cảnh báo cô.
Nam phụ trong lòng của cô xuất hiện rồi!!!.