Chương 20: Phòng Tắm

Giáo Sư Anh Thật Vô Sỉ

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Anh hôn ở môi rồi dần di chuyển xuống cổ.

Tay cô lùa vào mái tóc anh như kϊƈɦ thích anh vậy, anh càng xoa bóp mạnh hơn.
Cô cau mày, hét lên.
” Á… “
Anh nghe được bỗng như bị tạt gáo nước lạnh vậy.

Anh bỗng tỉnh táo hẳn.
” Em làm sao thế? ” Dương Hàn lo lắng hỏi.
” Đau….

” Lạc Hi Trân cất giọng mềm mại trả lời.
” Ờ, ờ.

Anh xin lỗi.

Anh đi tắm đã ” Anh nói rồi nhanh chóng đi vào phòng tắm.

Không lâu đó có tiếng nửa vang lên.
Cô nằm ở trêи giường thân thể đặc biệt khó chịu, lâu ngày không làm không ngờ cô lại nhạy cảm đến thế.
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường đi đến phía cửa phòng tắm, gõ cửa.
” Em làm vậy? “
Không nghe thấy cô trả lời, bỗng nhiên phía cửa mở ra, cô bước vào.

Anh mới giật mình lúc nãy chạy vội vào nhà tắm không khoá lại.

(Gấp như thế làm gì? =))))))
” Em tắm cùng anh.



Cô nhìn thấy mấy vết chổi lông gà đánh lên người anh thì xót vô cùng.

(Sao lúc bày trò chị không nghĩ đến lúc này @@)
Cô bước đến ôm lấy thắt lưng anh thành thật nói:
” Em xin lỗi để anh phải chịu đau như thế.


” Không sao vợ anh vui là được.

” Anh cũng vòng tay ôm lấy cô.
Cô vòng tay ôm lấy cổ anh áp môi mình lên môi anh xem như câu trả lời.

Anh nhất thời không load kịp nhưng anh cũng nhanh chóng phối hợp với cô.
Hai người hôn đến ý loạn tình mê, làm cô nghẹt thở.

Anh hôn lên vành tai cô, cô có thể cảm nhận được hơi thở anh đặc biệt nặng nề.
” Em có biết sự quyến rũ hơn cả không mặc gì trêи người là để nói về em trong lúc này không? “
Cô mặc chiếc váy màu trắng áo trong bị anh cởi ra không kịp mặc lại, phía dưới là chiếc quần ren.

Chiếc váy cô bây giờ đã bị ướt tất cả đều lộ ra ngoài một cách rõ ràng nhất.
” Ưm… “
” Anh sẽ không kìm được mà muốn em.

” Hơi thở anh ngày một khó khăn hơn.
” Em đã 6 tháng rồi, không sao nữa.


” Giọng nói cô bây giờ chẳng phải dịu dàng, ngọt ngào mà là mê hoặc hơn bao giờ hết.
Thấy cô không có ý tránh né anh cũng được nước xông tới.

Không bao lâu sau trong phòng tắm truyền ra âm thanh rêи rỉ mị hoặc khiến ai nghe thấy đều phải đỏ mặt.
Sau hoan ái, anh ôm cô ngâm mình trong nước ấm giúp cô thoải mái hơn.
” Ông xã này anh thích con trai hay con gái? “
” Anh thích em.


” Em hỏi nghiêm túc đấy.


” Được, được.

Do em sinh anh đều thích.

Sao em lại đột nhiên hỏi thế? “
” Mấy hôm trước em cùng mẹ đi bệnh viện bác sĩ nói là con trai.


” Con trai sao? “
” Anh không thích à? “
” Không phải, nhưng sao anh cảm thấy anh và nó không thể đội trời chung nhỉ? ” (Nó dành vợ của anh làm sao đội trời chung được =))))))
” Nó còn chưa sinh ra sao anh lại có thù với nó rồi? ” Cô cười cười.
” Anh chỉ thấy thế thôi.

Anh mặc đồ cho em rồi em lên giường nghỉ đi, anh lấy canh cho em.


” Được.


Anh bế cô lên giường nhẹ nhàng mặc quần áo cho cô rồi xuống dưới nhà đun nóng canh cho cô đúng lúc mẹ Dương dậy đi uống nước.
” Hai đứa làm sao mà không ăn cơm tối thế? Tiểu Trân vẫn giận con đấy à? “
” Không sao, cô ấy đã nguôi giận rồi.

Con đang đun nóng canh lại cho cô ấy “.