Chương 47: Phi thuyền (H nhẹ)

Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trên phi thuyền Lưu Ly Phi Toa.

"Quân Quân, bao giờ chúng ta mới tới a ------------" Bạch Ly nằm dài trên giường, đầu gối lên chân Mạc Ảnh Quân, vẻ mặt buồn chán kêu.

Mạc Ảnh Quân mặc kệ hắn, thản nhiên tiếp tục đọc sách.

Thật là chán quá đi, biển Đông Hải rốt cuộc ở chỗ khỉ nào, hắn và Quân Quân đã ở trên thứ này năm ngày rồi đó !

"Quân Quân ~" Tiểu Bạch đưa tay nắm lấy tóc Mạc Ảnh Quân nhẹ đung đưa.

"Hử." Giọng mũi phát ra.

"Ta chán quá a !" Bạch Ly ủy khuất, hắn thực sự rất là chán đó, quyển sách kia có gì hay mà Quân Quân nhìn suốt vậy, nó còn không đẹp bằng 1/10 của hắn !

Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ, để quyển sách sang một bên, tay hạ xuống nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của thiếu niên, "Sắp đến rồi."

"Ô ô ô, ngươi có biết ngươi câu này bao nhiêu lần rồi không, lần nào ta kêu ngươi cũng bảo thế, nhưng mà rốt cuộc bao giờ mới đến a ><!"

Hốc mắt thiếu niên đỏ lên, ở đây thêm mấy ngày nữa chắc hắn mốc meo lên quá, Quân Quân lại còn không để ý đến hắn !

"Tiểu Bạch." Có chút dở khóc dở cười, bảo đọc sách không đọc, còn ngồi đây kêu ca cái gì? Um, mà cách biển Đông Hải cũng xa thật, phải khoảng 4-6 ngày nữa mới đến, tạm thời không nói cho hắn đi . . . . . . .

Bạch Ly nheo mắt xem Mạc Ảnh Quân lại định giở sách ra xem, vô cùng phẫn nộ với tay hất quyển sách ra xa, bản thân ngồi dậy leo hẳn lên người Mạc Ảnh Quân ngồi, miệng chu ra định cưỡng hôn hắn =)))))

Mạc Ảnh Quân vội đưa tay lên chặn, kết quả là môi chạm tay, tiểu Bạch khó chịu cầm tay hắn xuống để sát mặt mình vào.

'Chụt'

Cuối cùng cũng được an ủi một chút, Bạch Ly thỏa mãn liếm liếm môi Mạc Ảnh Quân, cảm thấy còn chưa đủ liền đưa lưỡi vào trong quấy quấy.

Trên trán Mạc Ảnh Quân hiện mấy vạch hắc tuyến, tên này là hám dục sao, động tý là dán sát vào người hắn muốn hôn hôn thân thân.

Thế nhưng tay cũng không đẩy thiếu niên ra, mặc kệ hắn ngồi trên người mình hung hăng càn quấy.

"Quân Quân . . . .ha . .~" Hôn một hồi thấy Quân Quân vẫn ngồi im bất động, tiểu Bạch rời môi ra, kéo theo sợi chỉ trong suốt lấp lánh.

Mạc Ảnh Quân thản nhiên nhìn lại hắn.

"Quân Quân, đừng nói là ngươi không cứng được nhá !" Bạch Ly phẫn nộ dùng đến phép khích tướng.

Mạc Ảnh Quân hơi nheo mắt lại, muốn kích thích hắn sao, tên này dục cầu bất mãn lâu quá hử, đã thế . . . . . .

"Ưm . . a ưm . ." Mạc Ảnh Quân đưa tay lên ôm sát đầu thiếu niên, bờ môi đến gần.

Mạc Ảnh Quân cũng không vội vàng, chỉ dùng răng cắn khẽ môi y như là đùa nghịch, thi thoảng lại mút nhẹ, khiến Bạch Ly nôn nóng khó nhịn vội vàng kề sát vào lại bị Mạc Ảnh Quân đè xuống giường, thấp giọng nói: "Đừng nhúc nhích."

Bạch Ly tội nghiệp "ưm" một tiếng, nằm ngoan mặc cho Mạc Ảnh Quân khinh bạc, trong lòng vô cùng sung sướng, Quân Quân chạm ta rồi !

Mạc Ảnh Quân thấy y ngoan ngoãn nghe lời rất hài lòng, không cố ý khiêu khích nữa, không ngừng mút lấy đôi môi hơi mỏng của Bạch Ly như là muốn hút ra cái gì từ đó, đợi thiếu niên phát ra tiếng lầm rầm bất mãn mới dùng lưỡi tách hàm răng y ra, chui vào bên trong.

Đôi môi sớm bị nước miếng của Bạch Ly thấm ướt, rồi lại bị Mạc Ảnh Quân cắn mút càng thêm ướt át, không cần Mạc Ảnh Quân cố sức thì đã hé mở cực kì phối hợp, nghênh đón sự xâm lấn của Mạc Ảnh Quân, dùng sức quấn quýt lấy đầu lưỡi của hắn.

Mạc Ảnh Quân vừa hôn vừa cảm thấy buồn cười, người này thực sự hoàn toàn không biết xấu hổ là gì . . . . . .

Lưỡi của Mạc Ảnh Quân như cùng chơi trốn tìm với Bạch Ly, liên tục đảo quanh đầu lưỡi của y, thiếu niên bất mãn cố gắng đuổi theo, cuối cùng như là giận dỗi bám vào đầu lưỡi Mạc Ảnh Quân vừa mút vừa cắn vừa liếm, hai người hôn tới quên trời quên đất.

Mạc Ảnh Quân bắt được lưỡi của Bạch Ly sau đó dẫn dắt nó tiến vào miệng mình, Bạch Ly hoàn toàn không biết kĩ thuật hôn, toàn bộ dựa vào bản năng, thế nhưng học cũng rất nhanh, chỉ mất một lúc cũng đã bắt chước được cách Mạc Ảnh Quân vừa hôn miệng mình, tung hoành ngang dọc trong khoang miệng đối phương.

Đợi tới khi hai người vất vả lắm mới tách ra khỏi nụ hôn triền miên này, Bạch Ly hô hấp sớm đã dồn dập như đứt hơi, Mạc Ảnh Quân cũng có chút khó thở, có điều hai tay vẫn dư sức ngao du châm lửa trên người Bạch Ly, còn thỉnh thoảng lướt qua cấm địa khiêu khích.

Bạch Ly cũng không có ý định phản kháng, trái lại còn nhiệt tình quấn hai chân quanh eo Mạc Ảnh Quân, toàn bộ thân dưới lơ lửng, tiện lợi cho Mạc Ảnh Quân ăn đậu hủ non mềm.

Tên này đã chủ động tới như thế rồi, Mạc Ảnh Quân cũng không khách khí, bàn tay trượt theo đường eo duyên dáng của tiểu Bạch, vuốt ve bắp đùi y, thỉnh thoảng tiến sâu vào cấm địa giữa hai chân, ngón tay đùa nghịch hai quả bóng nhỏ như là khiêu khích, khiến Bạch Ly không ngừng thở dốc, tiếng rên rỉ 'ưm a' liên tục thoát ra từ miệng khiến ý đồ xấu xa của Mạc Ảnh Quân thỏa mãn.

"Quân, Quân Quân . . . . ah . . ." Bạch Ly hỗn loạn thở dốc, cảm nhận được bàn tay xoa trên người rất thoải mái, nhưng mỗi chỗ lướt qua lại như càng nóng thêm. Bạch Ly có chút khổ sở, hai chân vòng quanh eo Mạc Ảnh Quân lúc kẹp chặt lúc thả lỏng, đồng thời cơ thể không ngừng cọ sát vào Mạc Ảnh Quân, thắt lưng không ngừng đong đưa qua lại, như là làm vậy có thể giảm bớt dục hỏa đang càng lúc càng hừng hực trong người.

"Ừm? Làm sao vậy ?" Mạc Ảnh Quân biết rõ còn ý xấu hỏi lại thiếu niên, bàn tay vẫn liên tục châm lửa trên người hắn.

"Khó chịu. . . ." Hai tay Bạch Ly vòng qua cổ Mạc Ảnh Quân, ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói, có điều ngữ khí tội nghiệp bất lực đó, quả thực khiến Mạc Ảnh Quân hận không thể nuốt luôn vào bụng.

"Còn động đậy à." Thấy thiếu niên cứ không biết sống chết đung đưa eo cọ vào người mình, tức giận vỗ một cái vào mông y.

"A . . . ." Bạch Ly nức nở một tiếng, có chút ủy khuất, chôn đầu vào hõm vai Mạc Ảnh Quân không dám lộn xộn nữa.

Nhìn dáng vẻ đáng thương đó, rốt cuộc Mạc Ảnh Quân từ bi nắm lấy hung khí càng lúc càng lớn của thiếu niên, vừa mới chạm vào Bạch Ly liền rên rỉ "Ahh" một tiếng, càng ra sức kẹp chặt lấy eo Mạc Ảnh Quân, khiến Mạc Ảnh Quân thầm mắng một tiếng "tiểu yêu tinh" rồi bắt đầu cam chịu xoa nắn nó.