Con Thần Thú Ngu Ngốc, Cút Ngay!
Đăng vào: 12 tháng trước
Chuông tan học, Bạch Ly lập tức dính lấy người Mạc Ảnh Quân, ánh mắt phòng lang lia khắp nơi.
Mạc Ảnh Quân bất đắc dĩ vỗ nhẹ đầu hắn, đứng lên chuẩn bị bước ra cửa lớp liền bị một thanh âm chặn lại.
"Mạc Ảnh Quân !"
Nguyệt vội vàng chạy ra trước mặt Mạc Ảnh Quân, hai tay nắm chặt để sau lưng, vẻ mặt có chút bối rối xem thiếu niên đã từng đánh bại nàng đối diện.
"Chuyện gì ?" Mạc Ảnh Quân lạnh nhạt nhìn người chắn đường mình.
"Ta . . ta muốn. . . ta muốn kết đôi với ngươi !" Nguyệt nhắm mắt lại lấy hết sức la lên, âm thanh vang dội truyền khắp phòng học.
"Ngươi nói cái gì !" Ba người Vũ, Lan, Bạch Ly sửng sốt đồng thanh nói.
Bạch Ly bước lên trước người Mạc Ảnh Quân ngăn chặn tầm mắt của thiếu nữ đáng ghét kia, hai mắt phun hỏa phẫn nộ nhìn nàng.
Mạc Ảnh Quân đặt tay lên vai Bạch Ly có ý an ủi, lạnh nhạt mở miệng: "Vì ?"
"Ngươi đã đánh bại ta !" Nguyệt hùng hồn nói.
". . . . ." Không gian im lặng.
Mạc Ảnh Quân xem qua tiểu miêu tạc mao vẫn giữ trạng thái đề phòng với nàng liền ngẩng lên hỏi: "Vì ?"
"Theo truyền thống của gia tộc ta, người nam nhân nào đánh bại được nữ tử thì sẽ cưới cô gái đó !"
". . . . ." Mạc Ảnh Quân trầm mặc nhìn qua Lan, Vũ.
Lan trông thấy nghi vấn của Mạc Ảnh Quân bèn giải đáp: "Mạc Ảnh Quân, gia tộc nàng vốn tôn thờ mẫu hệ, hơn nữa những thiếu nữ ở gia tộc này đều rất mạnh mẽ và tài giỏi, đa phần còn hơn các nam tử ở các gia tộc khác cho nên mới có truyền thống như vậy !"
"Đúng vậy, ngươi sẽ là hôn phu của ta !" Nguyệt nghiêm túc nhìn Mạc Ảnh Quân nói.
"Yêu nữ chết tiệt, tránh xa Quân Quân ra !" Bạch Ly phẫn nộ hét lên, hai tay giang ra chắn trước Mạc Ảnh Quân trông như gà mái mẹ bảo vệ con.
"Ngươi nói cái gì, tiểu bạch kiểm !" Nguyệt không nhịn cãi lại.
"Đồ thua trận, mau về học lại đi còn ở đây kiếm hôn phu cái gì !"
"Ta không về đấy, người làm gì được ta, đó là vị hôn phu của ta !"
"Ngươi tránh ra, đây là Quân Quân của ta !"
"Mạc Ảnh Quân là chồng sắp cưới của ta !"
"Hắn là người yêu của ta !"
"Hanh, ngươi nghĩ ta tin sao !"
"Tin không kệ ngươi chứ, không được lại gần Quân Quân !"
"Ngươi . . . !"
"Ngươi. . ."
. . . . . . .
"Im lặng !"
Mạc Ảnh Quân xem diễn đủ rồi, cuối cùng cũng mở miệng.
Bạch Ly ủy khuất ôm lấy cánh tay Mạc Ảnh Quân, mắt mèo lấp lánh nhìn hắn, một bộ dáng ta rất ngoan ta không làm gì cả.
Nguyệt vô cùng phẫn nộ trừng mắt nhìn thiếu niên tóc trắng cứ bám dính lấy vị hôn phu của nàng, nếu ánh mắt có thực thể vậy tiểu Bạch bị nàng dùng mắt phóng hàng nghìn hàng vạn phi đao vào người rồi !
"Ta không là hôn phu của ngươi." Âm thanh lãnh đạm vang lên, Bạch Ly nghe vậy trêu tức xem Nguyệt.
Nguyệt không thể tin được trợn mắt nhìn Mạc Ảnh Quân, tức giận nói: "Sao ngươi dám từ chối ta !"
"Ngươi là ai." Mạc Ảnh Quân thản nhiên trần thuật nói, đưa tay ôm eo Bạch Ly đi khỏi phòng học.
Thế nhưng vừa đi đến giữa hành lang lại bị một âm thanh lớn lối hét lên vang vọng khắp nơi: "Mạc Ảnh Quân ngươi đợi đấy cho ta, ta nhất định sẽ làm ngươi trở thành vị hôn phu của ta !"
Bạch Ly tức giận muốn quay đầu lại mắng, một bàn tay ấm áp liền đưa qua đầu hắn giữ mặt hắn đứng im, Bạch Ly đỏ mặt ngước lên xem Mạc Ảnh Quân vẫn thản nhiên bước tiếp liền cảm thấy trong lòng ngọt ngào, ả yêu nữ kia tính cái gì nha, Quân Quân là của Bạch Ly hắn, Quân Quân còn lâu mới để ý nàng, hứ !
"Quân Quân, về phòng ta làm đồ ăn cho ngươi ~~" Âm điệu mềm mại làm nũng, con mèo nhỏ ngửa cổ lên trông mong xem hắn, mắt mèo tròn vo lấp lánh.
"Tốt." Trong mắt Mạc Ảnh Quân hiện lên ý cười, vuốt nhẹ mái tóc dài mượt của Bạch Ly.
Hai nhân vật chính cứ vậy vừa đi vừa ôm nhau trở về phòng, không hề quan tâm đến chuyện bàn tán xôn xao của mọi người sau khi nghe được câu nói của Nguyệt, dám chắc là đến ngày mai sự kiện này sẽ truyền đi khắp học viện !
Trở về phòng, Bạch Ly liền ôm chầm lấy Mạc Ảnh Quân ra sức dụi dụi, có chút buồn rầu nói: "Quân Quân, ngươi sẽ không nhận lời nàng đúng không . . . ."
Mạc Ảnh Quân sửng sốt, hắn tưởng con mèo nhỏ không để ý đến việc này, hóa ra là đợi về đến phòng riêng mới bắt đầu làu bàu, khẽ nói: "Ta nhận lời . . . ."
"Ngươi nói cái gì !" Bạch Ly tức giận phùng má trợn mắt lên nhìn chằm chằm Mạc Ảnh Quân.
Mạc Ảnh Quân hơi nhíu mày xem tiểu miêu tạc mao, hắn còn chưa nói xong mà đã ngắt lời, con mèo ngu ngốc này.
"Sao ngươi không nói gì, ô ô ô, Quân Quân ngươi không thể bỏ rơi ta nha, Quân Quân là người yêu của ta, ngươi nhận lời ta rồi, ngươi hứa sẽ bên cạnh ta mãi mãi, ngươi . . . . "
Bạch Ly ủy khuất nhào vào lòng Mạc Ảnh Quân, miệng oa oa liên thanh nói không ngừng nghỉ.
"Câm miệng !" Mạc Ảnh Quân tức giận đập vào đầu tên đang cố gắng nói, tên lắm mồm này rõ ràng không phải ủy khuất thật được không, rõ ràng là làm trò để ôm hắn mà !
"Quân Quân, ngươi mắng ta ~~" Bạch Ly ngẩng mặt lên cười ngây ngô với Mạc Ảnh Quân, dưới mũi thế nhưng có chút màu đỏ khả nghi.
Mạc Ảnh Quân thấy vậy hoảng sợ lập tức đẩy hắn ra, cúi đầu xuống kiểm tra y phục xem có bị dính thứ gì bẩn bẩn không, thấy vẫn sạch sẽ liền không tiếng động thở phào nhẹ nhõm, nhíu chặt mày nhìn về phía Bạch Ly đang ngồi bệt dưới đất lấy tay che mũi đỏ mặt nhìn hắn.
"Quân Quân, ta không cố ý, ai bảo ngươi cuốn hút như vậy làm gì nha (>.<)~!" Bạch Ly bĩu môi xem Mạc Ảnh Quân, đứng lên tiến về phòng tắm.
Mạc Ảnh Quân lạnh lùng nhìn hắn.
Bạch Ly vừa đi đến cửa phòng tắm bỗng dừng lại, không quay đầu nói với Mạc Ảnh Quân: "Quân Quân, ta nhất định không để ai cướp ngươi khỏi ta !"