Chương 6: Từ từ suy nghĩ

Cô Ấy Đã Trở Lại

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Chu Tử Tri lúc đầu còn suy nghĩ hành động của Úc Trạch, sau đó nhập tâm diễn xuất nên ném ra sau đầu.

Kết thúc công việc, vài diễn viên đề nghị về phòng ở gần đó ăn lẩu, các trợ lý phụ trách mua nguyên liệu nấu ăn, bận rộn như con quay.

Chu Tử Tri tiếp điện thoại trong nhà,"Mẹ, còn chưa ngủ sao?"

"Chưa, mẹ với ba con còn đang xem TV." Mẹ Chu hỏi,"Con gái, mới quay phim xong hả?"

Chu Tử Tri đứng dưới mái che tránh mưa,"Dạ."

"Nhớ ăn tối đó." Mẹ Chu,"Mai là sinh nhật con rồi, đừng có quên."

"Con sẽ ăn mà , mẹ, mẹ với ba chú ý giữ gìn sức khỏe, vậy nha, ba mẹ ngủ ngon."

Chu Tử Tri cầm điện thoại cất vào túi vải của áo liền mũ, cô cúi đầu đi dọc theo bờ tường , ai cũng nói ba mươi tuổi là một bước ngoặt, vừa đi vừa nghĩ, bước chân vòng qua chỗ rẽ, một luồng sáng chiếu tới.

Chu Tử Tri phản xạ có điều kiện giơ tay che mắt.

Cửa kính xe ở ghế phó hạ xuống, mặt Úc Trạch bị đèn đường bao phủ mơ nhạt, mơ hồ không rõ,"Lên xe."

Chu Tử Tri đứng tại chỗ, nếu không có chứng mất trí nhớ, cô nhớ rõ ban ngày đã cự tuyệt anh rồi mà .


Úc Trạch mở cửa xe, nhíu mày nói,"Là em tự lên hay anh ôm em lên?"

Nhìn quanh bốn phía, Chu Tử Tri thái dương nhẹ giật, cô đem mũ phía sau áo trùm lên đầu, cầm điện thoại gọi Phùng Hạo,"Tôi có chút chuyện, tối nay không qua được."

Đêm khuya, mưa phùn kéo dài, đèn đuốc sáng trưng.

Ở một góc yên tĩnh, Chu Tử Tri nhìn cảnh đêm mơ hồ bên ngoài tấm kính thủy tinh, âm thanh saxophone nhu hòa tràn ngập bên tai, tất cả đều mang màu sắc rất yên tĩnh thoải mái.

Úc Trạch đối diện buông dao nĩa, tiếng nói từ tính trầm thấp dễ nghe,"Không hợp khẩu vị?"

"Cũng được." Chu Tử Tri uống một ngụm nước lọc, không nhanh không chậm nói,"Úc tổng, chuyện của tôi mấy năm qua chắc anh cũng nghe nói rồi, tôi từng bị xe tông rất nghiêm trọng, tuy rằng đại nạn không chết, nhưng đã bị phá tướng, trên mặt còn lưu lại ba vết sẹo, hơn nữa, có khả năng tiềm ẩn tật xấu, không chừng lúc nào đó đột nhiên méo miệng mắt xếch, không thể khống chế đại tiểu tiện."

Trực giác phụ nữ nói cô biết bữa cơm này không dễ chấm dứt, Chu Tử Tri chủ động nhắc nhở Úc Trạch, không cần thiết lãng phí thời gian trên người cô.

Úc Trạch khóe miệng rút rút, cô gái này đối với chính mình cũng quá độc miệng rồi.

"Nói nhiều vậy, có khát chưa?"

"......"

Chu Tử Tri nhịn không được nghĩ tới những lời đồn đoán về người đàn ông này, nào là lạnh lùng, khắc nghiệt, vô tình, vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn, sao cô thấy không giống gì hết.

Úc Trạch hai tay đan nhau, ánh mắt nhìn thẳng cô gái trước mặt, anh nhếch nhếch môi cười,"Anh cũng không phải người thích vòng vo."