Chương 47: Giai ngẫu thiên thành

Bồi Thường Hôn Nhân

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cuối hành lang, TrìnhTử Xuân dựa vào vách tường, ngón tay kẹp điếu thuốc, thỉnh thoảng hít một hơi.

Trình Hinh tránh sau hàng hiên, lén lút nhìn thật lâu, đây là điếu thuốc thứ sáu, bắt đầu từ cây thuốc đầu tiên, dựa vào tần suất hít khói nhả mây của anh, có thể nhận ra tâm tình của anh thật sự rất tệ, đoán chừng là bị chọc giận sắp bùng nổ rồi…..

Châm lửa một điếu lại một điếu, tốc độ hút thuốc của anh cũng chậm lại, tới điếu thứ sáu, anh chỉ hít ba cái, coi bộ là nguôi giận rồi.

Trình Hinh vuốt vuốt tóc, sau đó bước đến cuối hành lang. Giày cao gót giẫm trên sàn đá cẩm thạch phát ra tiếng vang  thanh thúy, cũng giống như tiếng tim đập thình thịch của cô.

- --Đọc full tại Truyenfull.vn---

Trong yến hội, ca múa náo nhiệt không thôi, mà ở ngoài này, không ai lui tới, yên tĩnh lạ thường. TrìnhTử Xuân nhìn theo nơi phát ra âm thanh, một cô gái mặc lễ phục màu đen thướt tha đu từ đầu kia hàng lang đến gần, từng bước một tiến về phía anh.

Anh biết cô gái này, có điều không quen thuộc, thỉnh thoảng hay gặp ở công ty, cho đến khi anh thấy cô và Lộ Dao đi cùng với nhau, mới biết cô là bạn thân của Lộ Dao, tên là Trình Hinh, là một cô gái thanh tú.

Cô tới đây làm gì?

Bộ phận của Trình Hinh không cùng tầng với bộ phận thiết kế, dù cô ở duệ đạt đã 2 năm, nhưng rất ít khi tiếp xúc với TrìnhTử Xuân, chỉ biết anh là một nhà thiết kế quan trọng của công ty, cũng là một nhân vật kỳ cựu. Cô chỉ là một nhân viên bình thường, hầu như không tiếp xúc với cấp trên, anh cũng là người khiêm tốn, chỉ nghe nói bộ phận của anh phụ trách, thường xuyên tăng ca.

Nhưng mà không ngờ, một người theo đuổi Lộ Dao như vậy, vừa rồi, rõ ràng anh vừa quẫn lại vừa tức, mà còn cố gắng nhịn xuống, trông thật là…… Rất đáng yêu!

Ừm…. Tuy rằng Chu Gia Càng nói anh là đàn ông trung niên…. Nhưng mà, người đàn ông trung niên vừa đáng yêu vừa trầm ổn như thế này, cô rất có hứng thsu…..

Huống chi, anh lại đẹp trai như vậy, áo vest vừa người tôn lên thân hình cao lớn, trên người lại có khí chất trầm ổn lắng đọng qua năm tháng. Nhưng mà, rình hinh lại cảm thấy đây là một người đàn ông vừa có tài vừa dễ thương, trong tích tắc cô có cảm giác mình hơi biến thái, muốn trêu đùa anh, rồi lại có chút rụt rè ngại ngùng của thiếu nữ, hưng phấn cùng khẩn trương, tất cả đồng loạt chiếm lấy cô.

TrìnhTử Xuân tự hỏi trong chốc lát, nhìn Trình Hinh càng đi đến gần, chắc chắn là tới tìm anh, có phải Lộ Dao kêu cô tới hay không? Nghĩ vậy, TrìnhTử Xuân đối mặt với Trình Hinh, đứng thẳng người và nhìn cô với một nụ cười.

Tuy nhiên, khi cả hai đối mặt với nhau ở cự ly gần, TrìnhTử Xuân nghiêm túc chờ Trình Hinh lên tiếng, nhưng cô gái có làn da trắng trẻo thanh tú trước mặt chỉ ngây người nhìn anh mà không nói lời nào...

Khung hình cuối cùng của bức ảnh là, Trình Hinh ngước nhìn TrìnhTử Xuân, và TrìnhTử Xuân cũng nhìn cô.

Thật lâu sau.

“Sao em không nói lời nào.” TrìnhTử Xuân hỏi.

“Sao anh không nói lời nào.” Trình Hinh hỏi.

Hai người hoặc là không nói gì, vừa mở miệng lại là đồng thanh, lời nói cũng giống nhau như đúc.

Nhìn đi! Đây là ăn ý! Trình Hinh nội tâm kích động không thôi, sớm biết ăn ý với anh như vậy, con mẹ nó, ai thèm đi xem mắt chứ!

- --Đọc full tại Truyenfull.vn---

Khi hưng phấn thì con người ta sẽ quên hết, lúc cao hứng thì Trình Hinh  bỏ đi sự dè dặt và nhút nhát của thiếu nữ, bước tới nắm lấy tay Chu Gia Càng và nói: ““Trình ca, chúng ta thật là chỉ hận gặp nhau quá muộn!”

TrìnhTử Xuân  囧 囧, trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào, cô gái thoạt nhìn thanh tú văn nhã này, vậy mà nhiệt tình như vậy…. Thật là, không thể trông mặt mà bắt hình dong.

Trình Hinh kích động chỉ duy trì vài giây, TrìnhTử Xuân làm cô nháy mắt xụi lơ, ngượng ngùng cười cười, buông tay anh ra, ngượng ngùng nhìn chằm chằm mặt đất, châm chước mở miệng: “Trình ca, à thì….. Em cảm thấy anh không cần phí thời gian trên người Lộ Dao, Lộ Dao thích sư phụ của em ấy, hai người họ sẽ ở bên nhau sớm thôi.”

“Lộ Dao bảo em đi nói với anh?” TrìnhTử Xuân Lúc hiên mất mát hỏi.

“Không phải, nhưng em là bạn tốt của Lộ Daom em hiểu rõ tình huống!” Trình Hinh nghiêm túc trả lời.

“….Anh biết rồi.” Thật ra, TrìnhTử Xuân đã bình tĩnh rất nhiều, nếu nói Lộ Dao phải chọn giữa anh và Chu Gia Càng, đáp án chắc chắn sẽ là người kia. Hơn nữa, thái độ Lộ Dao đối với anh, từ trước đến nay đều xa cách, chẳng qua, đối với thích mình thích, anh luôn tự mình tranh thủ. Từ sau khi tốt nghiệp đại học, kết thúc mối tình đầu trên đầu mọc đầy cỏ xanh, anh một lòng chú tâm vào sự nghiệp, nhiều năm như vậy, lần đầu tiên muốn nghiêm túc theo đuổi một cô gái, chi dù biết hy vọng nhỏ bé, anh vẫn sẽ thử.

Trình Hinh chớp mắt to, cực kỳ nghiêm túc nhìn anh: “Không sao, không có Lộ Dao, nhưng có một Trình Hinh, anh có muốn hay không?”

-

Trong hội sảnh, cả trai lẫn gái đều là trang phục lộng lẫy, phóng mắt nhìn, rất là đẹp mắt.

Màu sắc cũng đa dạng, cái gì cần có đều có, màu sắc mê người, đồ uống xinh đẹp xếp chồng lên nhau, đồ ăn chỉnh tề theo hàng theo lối, mọi người tự do lựa chọn.

Đương nhiên, mở màn của cuộc họp thường niên công ty là lục boss lên tiếng đọc diễn văn. Lộ Dao nghiêm túc nghe, đến lượt Chu Gia Càng lên sân khấu, ánh mắt cô  nháy mắt trở nên nhu hòa, nhìn dáng người cao ngất đứng tahửng trên sân khấu, ngôn ngữ rõ ràng, giọng nói trầm thấp dễ nghe.

Lộ Dao đột nhiên cảm thấy mình yêu anh, rõ ràng rất thích anh, lại muốn giả bộ không quan tâm.

Chu Gia Càng đứng trên cao, lúc nói xong câu cuối cùng, đôi mắt theo bản năng nhìn về vị trí của Lộ Dao, ánh mắt hai người chạm vào nhau, cô cong mắt nhẹ nhàng nơt nụ cười, môi mở ra, giống như nói câu gì đó.

Chu Gia Càng xuống sân khấu, đột nhiên nhận ra, khẩu hình của cô nói là: “Quá tuyệt vời!”

Anh đột nhiên cảm thấy, cảm giác này đúng thật là quá tuyệt vời! 

-

Qua không lâu, hội trường vang lên tiếng nhạc, không ít nam nữ tiến vào sàn nhảy. Người độc thân thì mời nhau, kẻ có bạn trai bạn gái thì dắt nhau vào sàn nhảy.

Chu Gia Càng từ đầu đến cuối đều đứng bên cạnh Lộ Dao, thế nên không ai dám tiến lên, anh cúi đầu, nhìn thoáng qua Lộ Dao đứng ngoan ngoãn bên cạnh, nhẹ giọng hỏi: “Có muốn ăn gì nữa hay không, anh lấy giúp em.”

Lộ Dao nhìn sàn nhảy, đầu cũng không nâng, chỉ lắc đầu tỏ vẻ không cần.

“Lộ Dao tiểu thư của tôi, có thể nhảy một điệu với tôi không?” trước mặt Lộ Dao đột nhiên xuất hiện thêm một bàn tay, cô giương mắt nhìn, Chu Gia Càng thân sĩ mười phần chờ đợi cô đáp lại.

Người trước mặt vẫn duy trì tư thế, Lộ Dao do dự một chút, cuối cùng ngượng ngùng đặt tay lên tay anh, ngại ngùng nói: “Em không nhảy giỏi lắm, nếu giẫm phải anh, đfwng trách em nhé!”

“Anh sẽ dìu em.” Chu Gia Càng cười, thái độ của Lộ Dao đêm nay thật sự làm anh vui mừng.

“Ừm…”

Tuy nói Chu Gia Càng sẽ dìu cô, nhưng thật sự Lộ Dao không nhảy tốt lắm, từ khi học đại học, đã hai năm rồi cô chưa tập luyện, hầu hư đã quên gần hết. Lúc nãy cô nhìn chằm chằm sàn nhảy, chỉ để nhớ các bước nhảy, có cảm giác Chu Gia Càng sẽ mời cô khiêu vũ.

“Thật xin lỗi……” Lộ Dao mặt đỏ bừng cúi đầu xin lỗi, đây là lần thứ năm cô giẫm chân anh.

“Không có việc gì, sẽ không đau.” Bước chân của cô rất nhẹ, mỗi lần đều chỉ giẫm chút xíu mũi chân anh, thật sự chẳng có cảm giác đau.

Một lát sau, Lộ Dao dần dần đuổi kịp tiết tấu, Chu Gia Càng khóe miệng khẽ cười, đột nhiên cúi đầu tiến đến bên tai cô: “Lúc nãy em khen anh.”

“Ừm….” Lộ Dao không ngờ cô chỉ khẽ nhép miệng, vậy mà anh cũng đoán được, đột nhiên cảm thấy ngại ngùng, lúc nãy vẫn luôn  nhìn dưới chân, cũng chưa chú ý, hiện tại mới phát giác, hai người đứng rất gần.

Tay Chu Gia Càng đặt lên vòng eo mềm mại của cô, ánh đèn ôn nhuận nhu hòa chiếu vào khuôn mặt trắng nõn, hai má đỏ ửng, cả người trắng trắng mềm mềm, ngon miệng đến mức anh muồn ôm vào trong ngực, hung hăng chà đạp một phen…….

Nha đầu này quá cào người!

“Em muốn hỏi anh một việc…..” Lộ Dao thấp giọng hỏi.

“Em nói cái gì?” Cô nói bé quá, mà giữa sân cũng không an tĩnh, Chu Gia Càng không nghe rõ, cúi đầu gần sát cô.

“…… Không có gì.” Lộ Dao nhìn người chung quanh, đột nhiên cảm thấy không nói nên lời.

Do do dự dự, trực giác Chu Gia Càng cảm thấy cô có chuyện quan trọng muốn nói, vì thế anh nắm tay cô, đi đến một góc an tĩnh mới dừng lại.

“Em vừa muốn nói cái gì?”

Lộ Dao nắm làn váy, đứng ở trước mặt anh, cúi đầu như đứa bé phạm lỗi, giọng nói nhỏ nhỏ mềm mại: “Em, em muốn hỏi anh, lúc trước anh vui vẻ xem mắt với người khác như vậy, tại sao bây giờ lại muốn đến tìm em….”

“…..Chuyện trước đây, là việc ngu xuẩn nhất mà anh đã từng làm.” Chu Gia Càng không ngờ cô nói việc này, có chút lúng túng.

“Không phải…… Lần cuối cùng em đi theo anh đi xem mắt, rất lâu mà anh không xuống, cho nên em trộm theo sau, thấy anh và chị gái xinh đẹp nói chuyện rất vui vẻ…. Trước nay em chưa từng thấy anh cười với cô gái nào vui vẻ như vậy…..” Lộ Dao càng nói thanh âm càng nhỏ, cảm giác như mình đang chất vấn anh vậy.

Chu Gia Càng nhớ lại hoàn cảnh hôm đó, trách không được ngày đó cô đi về trước, ngày hôm sau liền thay đổi giống như một người khác, yêu cầu dọn ra khỏi văn phòng, thì ra là vậy.

“Cô ấy là bạn học cấp 3 của anh, cũng không biết như thế nào lại biến thành đối tượng xem mắt của anh, anh và cô ấy mấy năm rồi chưa gặp, hơn nữa cô ấy thay đổi rất nhiều, cho nên mới lâu một chút. Sau đó, nói chuyện tới một vài việc thú vị hồi cấp 3, chắc là lúc em đến, trùng hợp là đang nói chuyện buồn cươi! Anh và cô ấy chỉ là bạn học mà thôi, trên cơ bản là không có liên hệ, sau đó cô ấy gọi điện mấy lần, anh đều từ chối.” Chu Gia Càng cẩn thận giải thích, thì ra còn có hiểu lầm như vậy tồn tại, trách không được cô đối với anh lạnh như băng.

“Chuyện lần đó là do anh không đúng, anh xin lỗi, được không?”

Lộ Dao nghiêm túc nghe anh giải thích xong, cảm thấy tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống, không khỏi nhẹ giọng, tâm tình lâọ tức vui vẻ: “Được…. Em nhận lời xin lỗi của anh.”

“Vậy… Thuận tiện, có muốn nhận anh luôn không?” Chu Gia Càng nhìn cô, khẽ hỏi.

“Được….”