Chương 44: Hình ảnh cẩu huyết

Bồi Thường Hôn Nhân

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Lúc sắp tan tầm, Lộ Dao nhận được một tin nhắn, Chu Gia Càng gửi đến: [Lộ Dao, đêm nay anh có buổi tiệc quan trọng, em tan làm tự về nhà nhé, ngoan.]

Lộ Dao trong lòng thầm mắt anh tự cho là đúng, cô vốn không muốn anh đón đưa, là chính anh mặt dày mày dạn. Chẳng qua gần đây anh mỗi ngày đưa rước, Lộ Dao cũng cảm thấy mình sắp quen với việc này luôn rồi.

Cô từ chối nhiều lần, cũng thử ra ngoài sớm hơn, cuối cùng vẫn thấy anh đang đợi dưới lầu, đột nhiên cảm thấy như là mình đang giãy giụa trong vô vọng. Anh như là đã chuẩn bị hết thảy, chỉ chờ ôm cô về nhà thôi.

Thật là…… Trước kia quá xúc động, Lộ Dao hiện tại cảm thấy mình đang trả giá cho những gì đã nói trước đây, ai bảo lúc đó bốc đồng như vậy chi không biết.

- --Đọc full tại Truyenfull.vn---

Đã tới gần cuối năm, còn có mười ngày là được nghỉ Tết, lúc này bộ phận thiết kế tương đối thanh nhàn. Tan làm, Lộ Dao từ tốn thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi đón xe buýt.

Khi vào cửa thang máy, thấy được Trịnh Dật đã lâu không gặp, còn có Trình Tử Xuân bị cô từ chối nhiều lần. Cô thấy Trình Tử Xuân thì có hơi xấu hổ, vốn định len lén lui về, bất đắc dĩ Trịnh Dật đã nhìn thấy cô, cao giọng gọi: “Tiểu sư muội, đã lâu không gặp.”

Từ khi Lộ Dao rời khỏi phòng giám đốc, Trịnh Dật thật sự  ít gặp mặt, không giống trước kia, mỗi ngày ít nhất gặp vài lần. Thật ra Lộ Dao vẫn rất thích sư huynh Trịnh Dật này, anh là người  người hài hước thú vị, nói chuyện với anh luôn bị chọc cười.

Ánh mắt sáng như đuốc của Trình Tử Xuân luôn nhìn về phía cô, Lộ Dao phải căng da đầu đi qua, cười với hai người: “Đúng vậy! Hình như hơn một tuần chưa gặp anh rồi?”

“Ừm, anh đi thành phố Y, hồi trước em với giám đốc đi rồi đấy.” Trịnh Dật nói xong còn đi tới, nhíu mày: “Dạo này bát quái của em với giám đốc truyền đi hơi bị mạnh nha!”

Trịnh Dật vừa trở về mấy ngày, bây giờ câu chuyện đang xoay quanh Lộ Dao và Chu Gia Càng, một nam phụ khác không có tiếng tăm gì lúc này đang đứng bên cạnh anh, nhưng mà anh không biết. Trong khi Trịnh Dật nói thẳng  ra, Lộ Dao theo bản năng nhìn thoáng qua Trình Tử Xuân, anh cũng đang nhìn chằm chằm cô, như là đang đợi cô lên tiếng.

Lộ Dao trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào, cúi đầu hàm hồ đáp một câu: “Đều là mấy chuyện tào lao trong công ty, anh nghe một chút rồi cho qua đi!”

“Vậy bây giờ em đang hẹn hò với giám đốc sao?” Trịnh Dật bày vẻ mặt bà tám.

Bên cạnh còn có mấy đồng nghiệp, cũng đang chờ thang máy. Tuy rằng trông có vẻ như đang chuyên tâm chờ thang máy, thật ra lỗ tai sắp dựng thẳng đứng, chờ chính miệng Lộ Dao nói ra đáp án!

Lộ Dao từ nhỏ đã thật thà, nói dối sẽ mặt đỏ tim đập. Cho nên Trịnh Dật nhìn chằm chằm cô như vậy, cô chỉ có thể thành thành thật thật đáp: “Không có……”

Trình Tử Xuân vẫn luôn im lặng nãy giờ cười thầm, vừa lúc thang máy tới, anh nhắc nhở: “Thang máy đến rồi, xuống lầu rồi nói.”

Thang máy có hơi nhiều người, Trình Tử Xuân dùng thân thể giúp Lộ Dao ngăn cách đám người chen chúc, Lộ Dao yên lặng dịch ra xa. Đối với Trình Tử Xuân, Lộ Dao đã xác định là không thích anh, cho nên, mặc kệ Trình Tử Xuân đối với cô ân cần như thế nào, cô đều cố tình duy trì khoảng cách, cũng chưa bao giờ đồng ý lời mời.

Thật ra Lộ Dao chỉ sợ hiểu lầm không cần thiết mà thôi, còn cô và Trình Tử Xuân không liên quan gì đến nhau. Lại nói tiếp, cơ hội tiếp xúc cả hai người không nhiều lắm, cho dù gần đây anh luôn tỏ ra ưu ái cô, cô vẫn cảm thấy cùng anh chỉ là quan hệ đồng nghiệp bình thường.

-

Đi ra cổng, Trình Tử Xuân tự nhiên đề nghị: “Mọi người dùng cơm chung đi!”

- --Đọc full tại Truyenfull.vn---

Trịnh Dật ật đầu tán thưởng, quan hệ của anh và Trình Tử Xuân trước nay không tệ, thường xuyên ăn cơm uống rượu, đêm nay bạn gái đi dạo phố cùng bạn, đề nghị này rất hợp ý nah.

Lộ Dao từ chối theo bản năng: “Mọi người đi đi, em về nhà trước.”

“Vội cái gì! Ăn một bữa cơm mà thôi, cũng sẽ không tốn bao nhiêu thời gian. Còn nữa, sư huynh này chưa mời em bữa cơm nào đâu! Hôm nay đi chung đi!” Trịnh Dật nói.

Lộ Dao thấy thoái thác không được, liền gật đầu đồng ý.

Trịnh Dật và Trình Tử Xuân đều đi xe, Trịnh Dật cười cười, nói: “Tiểu sư muội, Trình ca khoảng thời gian trước mới vừa đổi xe mới, xịn hơn xe anh nhiều, em có muốn thử không? Nếu em muốn ngồi xe anh cũng được.”

“Em muốn đi với anh!” Lộ Dao dứt khoát nói.

Tuy rằng Trình Tử Xuân có chút thất vọng, nhưng cũng không ngoài dự đoán, Trịnh Dật bảo Lộ Dao đứng chờ ven đường, anh và Trình Tử Xuân đi lấy xe.

Trên đường, Trịnh Dật không tránh được lại bát quái một phen, cuối cùng còn khuyên Lộ Dao: “Em xem, giám đốc cũng không dễ dàng, đều 28 tuổi rồi, còn chưa có mảnh tình vắt vai. Tiểu sư muội em thu nhận anh ấy đi! Dù sao anh cũng thấy hai gười rất hợp.”

“….Em sẽ suy xét đề nghị của anh.” Lộ Dao cười đáp.

——

Ba người đi một nhà hàng lẩu nổi tiếng, mùa đông ăn lẩu là sướng nhất, có thể từ từ thưởng thức, lại vừa ăn vừa nói chuyện, ăn mệt mỏi nghỉ ngơi một chút lại tiếp tục ăn……

Ăn đến cuối cùng, Lộ Dao cảm thấy mình no sắp chết.

Nòi là ăn cơm không tốn nhiều thời gian, nhưng ba người ăn xong đã 9 giờ,

Trịnh Dật muốn đi đón bạn gái, nói với Trình Tử Xuân: “Trình ca, nhiệm vụ đưa tiểu sư muội về nhà giao lại cho anh nhá!”

“Em tự đón xe về là được rồi, không cần phiền phức như vậy.” Lộ Dao nhanh từ chối.

“Không sao, một cô gái như em đi ra ngoài ăn cơm với bọn anh, đưa em về nhà là điều đương nhiên.” Trình Tử Xuân cười cười nhìn Lộ Dao, cầm lấy chìa khóa xe trên bàn đứng lên, đón cô: “Đi thôi.”

Trịnh Dật cũng gật đầu, hai người đều nói như vậy, Lộ Dao cũng không nói gì nữa.

Ba người cùng nhau đi xuống lầu, Lộ Dao đứng ở giao lộ chờ Trình Tử Xuân đánh xe đến.

Lúc nãy ăn cơm thật sự rất vui cẻ, nhưng ngồi trên xe Trình Tử Xuân, Lộ Dao cảm thấy không thoải mái lắm.

Trình Tử Xuân hỏi địa chỉ Lộ Dao, liền lái xe đi.

“Lộ Dao, anh không đáng sợ vậy đi? Mỗi lần em nhìn thấy anh đều không được tự nhiên.” Trình Tử Xuân đột nhiên mở miệng, như là đang nói đùa với cô.

“…..Cũng được, em không cảm thấy không được tự nhiên!” Bị người nhìn thấu, Lộ Dao có chút ngượng ngùng.

Trình Tử Xuân không chọc phá cô, chỉ cười nhạt, đột nhiên nhớ tới một việc, nói: “Lộ Dao, thật ra em không cần lúc nào cũng gọi anh là tổ trưởng Trình, mọi người trong công ty đều gọi anh là Trình ca, về sau em cũng gọi vậy là được.”

Hai người trò chuyện không nhiều, Lộ Dao lại không cảm thấy xấu hổ, ngược lại cảm thấy nhẹ nhàng, cô còn sợ Trình Tử Xuân sẽ hỏi cô chút gì đó.

Chạy được một đoạn, phía trước xảy ra tai nạn giao thông, tắc đường, vốn dĩ lộ trình chỉ cần 30 phút thì lại kéo dài 1 giờ.

Xe chạy vào dưới lầu, Lộ Dao tháo đai an toàn, xuống xe, Trình Tử Xuân đột nhiên giữ chặt cánh tay cô, Lộ Dao khẩn trương: “Làm sao vậy?”

“Lộ Dao, anh thấy chúng ta ở chung rất vui vẻ, anh cảm thấy em có thể suy xét một chút. Có lẽ em chưa đủ hiểu anh, nhưng anh có lòng tin, chỉ cần em cho anh một cơ hội, anh nhất định đối xử thật tốt với em. Còn có, anh thật sự thích em, đã rất nhiều năm anh không có cảm giác rung động như thế này.” Trình Tử Xuân  hai mắt sáng ngời, vô cùng nghiêm túc nhìn cô.

Lộ Dao không ngờ Trình Tử Xuân nói trắng ra như vậy, sửng sốt một hồi lâu, đang suy nghĩ nên từ chối thế nào, liền nhìn thấy ngoài cửa sổ có hình bóng quen thuộc hướng bên này đi tới.

Trình Tử Xuân đang chờ đáp án của Lộ Dao, lại thấy cô ngơ ngác nhìn ngoài cửa, nhìn sang, dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Chu Gia Càng đang tiến lại gần.

“Em không cần gấp gáp trả lời anh, cho em thời gian suy nghĩ.” Trình Tử Xuân nói xong, liền đẩy ra cửa xe đi ra ngoài.

Chu Gia Càng đêm nay xã giao cách nơi này không xa, sau khi xong tiệc lập tức đến đây. Hôm nay cả ngày chưa gặp Lộ Dao, cảm thấy không quen, có thể gặp được cô, tâm tình luôn vui vẻ.

Tới dưới lầu, thấy trong nhà tối om, gọi điện cho cô lại tắt máy. Cuối cùng chỉ phải gọi cho Lục Thừa Duệ, Chử Nhứ nhận điện thoại, nói cho anh, tối nay Lộ Dao ra ngoài ăn cơm với đồng nghiệp.

Chu Gia Càng nhìn đồng hồ, đã qua 10 giờ, đánh giá thời gian ăn uống đi chơi của con gái, chắc sắp về, nên dựa vào xe chờ. Cuối cùng thấy được xe Trình Tử Xuân tiến vào, theo bản năng liền đi qua.

“Giám đốc, sao anh ở đây.” Trình Tử Xuân biết rõ còn cố hỏi.

Chu Gia Càng liếc mắt một cái, không nói lời nào, cho đến khi Lộ Dao mở cửa xuống xe, đối mắt anh trầm xuống, giọng nói lành lạnh: “Tôi ở đây, đương nhiên là tìm bạn gái tôi.”

Anh nhấn mạnh hai chữ ‘bạn gái’, Trình Tử Xuân chỉ cười cười, nếu không phải lúac nãy chính tai nghe được Lộ Dao phủ nhận, anh cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.

Những thứ không được đương sự xác nhận thì đều là vô nghĩa.

“Nhưng mà Lộ Dao không thừa nhận anh là bạn trai cô ấy.” Trình Tử Xuân nhìn thoáng qua Lộ Dao đứng cách đó mấy mét.

Trình Tử Xuân nói xong, Lộ Dao liền cảm giác được một ánh mắt mãnh liệt hướng về phía mình, vậy mà lại cảm thấy chột dạ.

Ba người hình thành một trạng thái tam giác, hai người đàn ông đều nhìn cô, giống như chờ cô đưa ra lời kẳng định. Lộ Dao ở trong lòng cầu cứu mạng, không ngờ loại hình ảnh đầy tính máu chó như vậy mà vẫn có thể xảy ra.

Chu Gia Càng im lặng một hồi, đột nhiên nở nụ cười: “Cô ấy chỉ là thẹn thùng, tôi hôn cũng hôn rồi, ôm cũng ôm rồi, sao lại không phải bạn trai cô ấy.”