Chương 37: Hot Search Rùng Rợn

App Thần Quái Khóc Lóc Quỳ Xin Ta Cởi Trói

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Ngay vừa bắt đầu, Vương Kiến đã trò chuyện với fans, tán gẫu đủ thứ, đặc biệt là các chủ đề gần đây.

Dần dần liền nói đến streamer “Đại Phòng Tử” gặp phải sự kiện linh dị trong lúc truyền hình trực tiếp.

Vương Kiến chế giễu nói: “Tôi nghe nói một streamer nói rằng anh ta đang bị quỷ đuổi theo, tôi nghĩ điều đó thật buồn cười, trên đời này làm gì có quỷ, lòng người còn kinh khủng hơn quỷ, tôi thấy trước đây khi tiếp xúc với những người đó đã nhìn ra rồi, vì danh lợi nên cái gì cũng làm.

Tôi sẽ không nói đó là ai đâu, chúng ta chỉ nói về chuyện này, đừng làm như tôi ăn hiếp những người có nhiều fan.”

Fans nhiệt tình đáp lại: “Hắn chính là muốn lấy lòng mọi người, vì nổi mà phát cuồng!”

“Cái đó thoạt nhìn trông giả vl, giả bộ rất nhiều, tại sao anh ta không dùng tài năng này để diễn xuất đi? Làm streamer làm gì? “

“Hahaha tôi cười ẻ, hẳn là bùa chú phát sáng? Còn nói đại sư trâu bò, còn cái gì mà quỷ có oan khuất, tiểu thuyết kỳ ảo cũng không huyền huyễn như vậy, tôi ra tay report hắn!”



Vương Kiến thích cảm giác được fans chào mời như thế này.

“Nói đến đại sư kia, tôi còn thật sự để cho trợ lý đi xem, chuyện như này kiểu gì  cũng phải điều tra một chút.”

Fans khen ngợi gã: “Quả nhiên, không hổ là Đại Tràng ca.

Làm được việc vì dân, vất vả rồi!”

“Anh giai trợ lý cũng vất vả rồi! Tra ra cái gì? Cũng là giả thôi! Dù sao tui cũng không tin.”

“Ăn ngay nói thật, người đại sư kia quả thật có chút bản lĩnh, nghe đâu những người xung quanh mất đồ sẽ nhờ cậu ta giải quyết, còn rất tiện.

Đến cùng có đúng hay không chúng ta cũng chưa biết được, chủ yếu là chuyện này thì tôi không tin.

Hơn nữa, đúng là rất đẹp, giống như tiểu minh tinh, khuôn mặt dễ nhìn.



Gã vừa nói như vậy, sự quan tâm của fans đã tăng lên.

Đây là thói quen phổ biến của Vương Kiến.

Dù sau này muốn nói gì, trước tiên cứ khen ngợi đã.

Nếu sau nói không êm tai, fans cũng sẽ không nghi ngờ gã cố tình hắc, căn bản cũng là gã nói cái gì thì chính là cái đó.

*Hắc: nói xấu, bôi đen

Vương Kiến chuyển đề tài, “Nhưng tôi nghe nói rằng tiền không đến từ con đường đúng đắn.

Cậu ấy ngày nào cũng ít mở cửa kinh doanh, ăn mặc hàng hiệu, hình như đời tư không đàng hoàng, 3 người sống chung với cậu ấy.

” Vương Kiến cười có chút ám muội, “Ngủ thẳng đến mười giờ sáng, mở cửa hai giờ, ngủ thẳng đến ba giờ trưa, năm giờ đã đi ngủ.

Hahaha tôi nói điều này, nói cách khác, người tốt ngày nay nhiều nhưng không thiết thực.

Chờ tôi có thời gian, tôi muốn đi xem một chút, điều chỉnh bầu không khí xã hội, chúng ta không được quên ngành nghề cũ của mình.



Bên dưới một mảnh cười nhạo, ” Việc kinh doanh của đại sư này thật đáng ghê tởm.

“Một streamer nào đó nói rằng những gì cậu ta bán là thật, chắc chắn có thu tiền.

Con người ngày nay thực sự ghê tởm, vì tiền làm đủ mọi thứ.”

“Tôi không tin vào “sự thật” mà người khác nói, tôi chỉ tin vào Đại Tràng ca! Tam quan đoan chính, có tinh thần trách nhiệm.” 

Mục Huyền Cảnh một mặt âm trầm, Tần Linh gặm hạt dẻ cười vang kèn kẹt, Vương Tử Hoàn vẻ mặt ngượng ngùng, chỉ có Nhan Khang gửi tin nhắn hỏi: “Đây là ông cho tôi xem náo nhiệt sao? Tôi là bạn trai tin đồn của ông, Mục sát tinh biết không?”

Tần Linh đóng điện thoại di động, Mục Huyền Cảnh sống ở đây, Vương Tử Hoàn một nửa thời gian cũng ở nơi này, vừa rồi Nhan Khang cũng tới đây, quả nhiên là ba nam.

Nhưng mà xem náo nhiệt, lại thấy chuyện của mình.

Tần Linh mặt không chút biểu tình đi tới phòng bán hàng.

Cậu lấy ra ba cây nhang, vừa thắp hương vừa chiêu hồn, đột nhiên cáu kỉnh, “Rút lưỡi ra cho lão tử, dọa cho mất mật! Giết chết!” 

Khi Vương Kiến nói hăng say, bỗng gã cảm thấy một luồng gió lạnh thổi vào.

Gã nhìn theo hướng gió thổi vào, cửa ra vào đều đóng chặt, gió cũng không biết từ đâu mà đến.

Vương Kiến không quan tâm lắm, quay lại nói chuyện với fans.

Đột nhiên, gã cảm giác được tóc gáy của gã bị ai đó túm lấy, đau đớn làm cho gã vô thức che sau đầu, giây tiếp theo bị lực này thô bạo kéo ra, cả người ngả về phía sau ngã xuống mặt đất. 

Vương Kiến cảm thấy xương cốt của mình đã bị gãy, kêu một tiếng đau đớn xong thì không phát ra được thanh âm nào, mở mắt ra thì thấy một người phụ nữ mặc đồng phục y tá, đầu tóc bù xù, mặt đầy máu đang cay độc nhìn gã.

Một tay cầm một cây kim lớn, tay kia cầm vài sợi tóc trên đầu gã.

Vương Kiến kinh hãi lùi lại, “Ngươi là ai?” 

Cô y tá nhỏ cong môi đỏ mọng, oán độc hỏi: “Mày quên mất người bị mày ép chết rồi sao?”

Vương Kiến thực sự không nhớ cô y tá nhỏ là ai, vì vậy gã sợ muốn chạy trốn, bị y tá nhỏ nắm tóc đè xuống đất, “Mày làm hại quá nhiều người, không nhớ rõ?”

Vương Kiến đau đớn hét lên, cái chạm tay lạnh ngắt của cô y tá nhỏ đã đi vào tận xương tủy, gã đẩy đối phương một cái thế nhưng xuyên qua thân thể đối phương, Vương Kiến sợ hãi lắc đầu, “Ta không hại ngươi! Ta không biết ngươi!”

Phản ứng của Vương Kiến đã khiến phòng livestream bùng nổ. 

Fans lo lắng bình luận: “Đại Tràng ca bị sao vậy? Diễn à?” Việc này không vui chút nào! Đừng đùa! “

“Bị quỷ ám? Phản ứng này sao giống như lúc Đại Phòng Tử livestream thế? “

“Có cần gọi cảnh sát không? Gọi xe cấp cứu? Phản ứng này quá đáng sợ rồi!” 

Những người trong phòng livestream  lo lắng, mà Vương Kiến thì không thoải mái.

Cô y tá nhỏ lôi kéo gã như điên, đập đầu gã trên mặt đất, “Mày giết tao! Thế mà còn không biết tao là ai! Cô y tá đã ngược đãi mèo ba năm trước! Cô y tá bị fan của mày ném đá đến chết! Làm sao mày có thể quên được!?” 

Lúc này Vương Kiến mới nhớ rằng quả thật có một y tá, còn viết một bức thư dài cho gã, lúc đó gã còn cảm thán một chút, cô y tá nhỏ hành văn hay, giải thích rất rõ ràng, nhưng ai mà biết đó có phải là sự thật hay không? Khi đó, gã đang trong thời kỳ sự nghiệp đang lên, rất cần những tin tức xã hội này để tăng độ nổi tiếng của mình nên gã đã phớt lờ cô.

Nghe nói người phụ nữ đó thật xui xẻo, cô bị đập bể đầu, hung thủ lại là fan của gã, còn bị kết án.

Dù sao cái chết của nữ nhân kia không liên quan gì đến gã, gã chưa từng bận tâm. 

“Miệng nói lung tung, để tao may lại cho mày!”

Vương Kiến nhìn thấy ống tiêm lớn trong tay cô y tá nhỏ, sợ đến mặt không còn chút máu, sợ hãi bò sang một bên, “Tôi sai rồi! Cô bỏ qua cho tôi đi!”

Cô y tá nhỏ không nghe lời van xin của gã, đâm cây kim vào miệng gã.

Đó là một cây kim dày bằng ngón tay út, Vương Kiến hét lên một tiếng, đau đớn đến mức gần như ngất đi, gã chạm vào miệng mình, nhưng không có chút máu nào nhưng là loại đau đớn khiến gã run rẩy, nước mắt rơi, Vương Kiến khóc lóc xin tha: “Việc này không có quan hệ gì với tôi.

Fan của tôi đánh chết cô, đừng trách tôi, đi tìm hắn ấy!” 

Cô y tá chua chát nói: “Không tung tin giả thì sao fan của mày lại đánh tao? Mày nên điều tra rồi mới đăng!”

Vương Kiến sợ hãi, nhanh chóng xin lỗi: “Tôi xin lỗi! Là tôi không điều tra, tôi đã đổ oan cho cô, hãy để tôi làm rõ, hãy bỏ qua cho tôi đi!”

Y tá nhỏ lại đâm vào gã, “Muộn! Đã quá muộn rồi! Bây giờ mày mới làm rõ rằng thì có thể bồi mạng cho tao sao? Mày có biết lúc đó tao thống khổ biết bao nhiêu không? Mày có biết cảm giác bị mắng trước cửa nhà không? Mày có biết cảm giác như thế nào khi có một nhà mà không thể quay trở lại không? Mày có biết cảm giác không sống nổi là gì không?” Cô y tá nhỏ đâm vào Vương Kiến hết lần này đến lần khác, Vương Kiến hét lên. 

Lúc này máy quay vẫn đang được bật, những người trong phòng thu trực tiếp của gã đã sợ hãi, choáng váng: “Đây thật sự là bị quỷ ám, mau gọi cảnh sát!”

“Có ai phụ trách không? Trợ lý của anh ta đâu? Trợ lý không nghe thấy anh ta la hét sao? Mau đưa anh ta đi bệnh viện!”

“Chúng ta có thể gọi cảnh sát không? Anh ta đang ở đâu?”

“Bị quỷ ám! Thật sự bị quỷ ám!”

Cô y tá nhỏ lúc này nhìn vào camera, vài giây sau, mặt quỷ liền xuất hiện trong phòng livestream, những người xem livestream  sợ hãi đến mức hét lên, trong phút chốc logout mấy trăm ngàn người.

Cô y tá nhỏ hung ác chửi bới: “Đồng phạm! Các người đều là đồng phạm! Giúp gã hại người đều đáng chết!”

Câu nói này quả nhiên khiến những người nhìn thấy cô sợ hãi, không ít người vội vàng rút khỏi phòng livestream, có người trực tiếp rút dây mạng.

Những người vẫn ở lại xem livestream  là người gan lớn hoặc fans thực sự của Vương Kiến.

Chứng kiến ​​điều này, mọi người đều hiểu rằng chắc chắn Vương Kiến trước đó đã đăng tin tức sai sự thật, gã không điều tra mà đã công bố, hại chết cô gái, mới khiến cô gái trở thành quỷ quay lại báo thù.

Nhiều fans không tin, bọn họ biết Đại Tràng Heo hoàn toàn không phải loại người như vậy.

Họ vừa khen gã tam quan đoan chính, không đưa tin bừa bãi, thì hiện tại không nghi ngờ gì nữa, họ đã bị vả mặt.

Hơn nữa hiện trường chuyện ma quái quá huyễn hoặc, có người cãi sống cãi chết, chính là không tin!

Có những fans thích theo dõi các sự kiện linh dị, lúc này phát hiện: “Không phải ma nữ đã đuổi Đại Phòng Tử trong livestream ngày hôm trước sao? Ma nữ đó mang theo một cây kim lớn, là một nữ y tá, còn nói ma nữ không bị đưa đi, chờ cổ cọ rửa oan khuất xong mới có thể bị đưa đi, đây không phải là ma nữ kia sao? “

Cư dân mạng vô cùng sợ hãi, “Vờ lờ! Thật có ma! Tôi nhìn thấy ma? Không phải là tôi bị hoa mắt chứ?”

“Đó là hiệu ứng đặc biệt phải không, là hiệu ứng đặc biệt! Tôi không tin!” 

“Ảnh chụp màn hình @Đại Phòng Tử! Có phải là ma nữ này hem!”

“Định mệnh, ảnh chụp màn hình không có ma nữ nào, chỉ có thể nhìn nhưng không thể chụp! Quỷ!!”

Ngay khi cô y tá nhỏ đâm Vương Kiến từng cái một, hàng chục con quỷ nữa chen vào, thoạt nhìn đều là đột tử, bề ngoài đặc biệt thảm.

Bọn họ vừa đến đã nói với cô y tá nhỏ để tránh, “Chúng tôi ở đây nhận nhiệm vụ rút lưỡi của gã ra.” 

Vương Kiến sợ tới mức sắp ngất đi, lại bị quỷ treo cổ tát một cái, “Muốn ngủ sao? Không có cửa.

Nói! Dùng dầu cống ngầm làm bánh bao, có phải là ngươi nói hưu nói vượn không, ngươi đã điều tra xong chưa?”

Vương Kiến vừa nhìn thấy nhiều ma như vậy, căn bản không quan tâm đến việc livestream  hay thanh danh, vào thời khắc sinh tử, sợ hãi đến mức không dám phản kháng, gã nhanh chóng thừa nhận.

“Tôi nhớ điều này.

Hàng xóm cũng bán bánh bao, công việc kinh doanh của hắn không quá tốt.

Hắn cho tôi tiền để tôi phơi bày, vì vậy tôi đã bịa chuyện dầu cống ngầm.” 

“Có phải ngươi vạch trần tài xế xe buýt say rượu lái xe không?”

“Có mày còn vạch trần việc xâm hại trẻ em của giáo viên mẫu giáo không?”

“Còn làm vạch trần chuyện bác sĩ tâm đen thu phong bì nữa?”

“Có phải mày đã vạch trần chuyện bà thím lấy trộm đồ trong lúc thu gom rác thải không?”

“Mày vạch trần xưởng sản xuất tâm đen dùng thịt lợn chết để làm giăm bông hả?”

Từng việc từng việc một, nhóm ác quỷ giống như đối chứng, cùng với Vương Kiến đối đáp, “Ngươi đã điều tra hết thảy sao?”

Vương Kiến sợ hãi đến mức không còn khả năng suy nghĩ, gã đã nhận ra tất cả nghiệt mà mình đã gây ra trước đó.

“Vừa này mày nói Tần đại sư có ba người bạn trai, đã điều tra chưa?”

“Không, tôi nói bậy!” Vương Kiến sợ hãi ngã quỵ.

“Bởi vì Đại Phòng Tử livestream đã khiến cậu ta trở nên nổi tiếng, tôi mới thuận miệng nói.”

Mấy con quỷ đều cảm thấy hắn thiếu nợ quá nhiều, chẳng trách Tần đại sư tức giận như vậy, “Ngươi không khống chế được lưỡi mình, vậy để chúng ta rút ra cho ngươi.”

Vài con quỷ đè gã, một số mở miệng, một số kéo lưỡi ra, lưỡi thực sự bị kéo ra một chút.

Những người trong phòng trực tiếp không nhìn thấy bóng quỷ, họ nhìn thấy khuôn mặt bị tra tấn đau đớn của Vương Kiến, lại nghe được tội ác mà gã thừa nhận, tất cả đều choáng váng.

Một số người thiện lương xem sợ rằng gã sẽ chết, lập tức gọi cảnh sát, khi cảnh sát dựa vào địa chỉ IP tìm thấy Vương Kiến, mặc dù lưỡi của gã không kéo ra được, nhưng gã đã sợ hãi đến mức không tự chủ việc phóng uế của mình, chính cảnh sát đã đưa gã đến bệnh viện và tắt livestream. 

Fans sững người lâu đến mức tưởng như không có phản ứng, sau khi hiểu ra, phản ứng đầu tiên là: Chính mình đang hâm mộ cái gì?.

truyện ngôn tình

Võng hồng “Đại Tràng Heo không thể sống thiếu dầu” đã lên hot search, lý do rất rùng rợn: livestream  trúng quỷ.

Muốn nói chứng cứ: Không có!

Trong ảnh chụp màn hình không có bóng ma nào, chỉ có hoàn cảnh bi thảm của Vương Kiến.

Đêm đó, fans của Vương Kiến có một đêm không ngủ.

Một số người đã thoát fan, một số thì quay lại giẫm, một số thì chờ đợi kết quả, tự hỏi Vương Kiến bây giờ thế nào, làm thế nào để giải thích những gì gã nói.

Những người khác đã trực tiếp gọi cảnh sát, chuyển video của Vương Kiến cho cảnh sát, muốn biết thật giả. 

Ngày hôm sau, cảnh sát công bố một bộ dữ liệu, trong 5 năm kể từ khi Vương Kiến trở thành võng hồng, gã đã gây ra 79% vụ án oan, hầu như tất cả đều được đưa trực tiếp lên mạng mà chưa qua điều tra, lợi dụng cư dân mạng để hạ thấp đối phương nâng cao bản thân mình khiến bản thân trở nên nổi hơn, hiện tại đã có nhiều người khởi tố gã.

Quá trình điều tra sự việc diễn ra nhanh chóng khiến cư dân mạng không ngờ tới, kết quả vừa thất vọng vừa khiếp sợ.

Hơn 90% fans của Vương Kiến trực tiếp thoát fans, hận không thể đem gã ra giẫm thành phân, chỉ có một số người cho rằng điều này rất phi lý.

Sao tự nhiên lại gặp quỷ vậy? Vẫn là sau khi gã kể về vụ bê bối của đại sư đó.

Cho nên, có rất ít fans não tàn cho rằng chính Tần Linh đã nguyền rủa Vương Kiến. 

Đối với cái loại này, phản ứng của người bình thường đều là: Ngu ngốc!

Chỉ có những người xem trực tiếp mới thấy quỷ, nhưng đều nói mồm, còn bằng chứng thì sao? Làm sao người ta có thể tin rằng không có một bức ảnh nào? Còn không bằng nói  Vương Kiến đã làm quá nhiều điều xấu, vừa lo lắng vừa sợ hãi nhưng cuối cùng không chịu được, có vấn đề về thần kinh, trong lúc trực tiếp, đột nhiên ngã quỵ, sinh ra ảo giác.

Kẻ ngốc không cho rằng mình là kẻ ngốc, còn cảm thấy rằng sự thật nằm trong tay một số ít người.

Vì vậy đã kêu gọi mấy chục người não tàn đi tìm Tần Linh lý luận, người bình thường cũng không ngăn cản được. 

Cư dân mạng không nói nên lời, bọn họ cũng không ngẫm lại, nếu cậu ấy đã làm điều đó, thì bên dữ liệu cảnh sát nói như nào đây? Dù cho cậu ta làm thì những người này không phải là người đi đưa đồ ăn thôi hay sao? Não tàn, hết thuốc chữa.

Khi họ tìm thấy cửa hàng, Tần Linh đang chơi cờ với Mục Huyền Cảnh.

Nhìn thấy bọn họ đến chửi bới, Mục Huyền Cảnh hạ con tốt trong tay, đứng dậy, “Không cho đi lại.”

Tần Linh vẻ mặt vô tội, “Tôi không phải loại người như vậy.”

Để cung cấp cho bản thân sự can đảm, những người này còn bỏ tiền ra thuê một người đàn ông to béo cao 1,9 mét, nặng hơn hai trăm năm mươi ký, so với các đô vật sumo thì hắn ta ít mảnh vải đũng hơn.

“Tần Linh là ai? Chúng tôi muốn nói chuyện với cậu!” Tên béo được thuê vô cùng hung tợn, đầy khí thế. 

Những người phía sau ưỡn thẳng ngực, cảm thấy uy thế dởm.

Ngày hôm nay nhất định phải khiến Tần Linh nói ra cậu ta đã nguyền rủa Đại Tràng ca như thế nào, nếu không sẽ không cho làm ăn.

Mục Huyền Cảnh tiến đến người đàn ông lực lưỡng, dùng một tay túm lấy cổ áo người kia, trực tiếp đè ngã xuống đất, “Bang!” Tên mập mạp ngã thành một cục trên mặt đất, Mục Huyền Cảnh nâng đôi chân dài lên, dùng một chân đá văng thân thể to lớn của hắn ra ngoài cửa.

Người đến lý luận:!!! 

Ngay sau đó, Mục Huyền Cảnh lại đá văng 3 người, nhéo cổ rồi lại ném 2 người ra ngoài, nhanh chóng ra đòn đánh người không chớp mắt.

Những người phía sau khi nhìn thấy cảnh tượng này đã sợ hãi đến mức quay đầu bỏ chạy mà không nói một lời.

Mục Huyền Cảnh mặt lạnh thưởng bọn họ một đoàn quỷ khí, để cho bọn họ xui xẻo ít nhất nửa năm, trở về thấy Tần Linh tươi cười, rất vui vẻ.

Nhìn lại bàn cờ, Mục Huyền Cảnh thấy quân đen của mình thiếu đi cả chục quân, bất lực hỏi Tần Linh: “Em lại chọn quân của tôi.” 

Tần Linh đàng hoàng trịnh trọng chơi xấu, “Không có, một quân đều không, không tin anh đếm xem.”

Mục Huyền Cảnh dở khóc dở cười nhìn cậu, Tần Linh nhanh chóng nói sang chuyện khác, “Chúng ta có nên gọi cảnh sát không? Vừa rồi bọn họ đánh anh, là tấn công quan chức quốc gia sao? Mà này, cái Đại Tràng Heo đó, anh đã bỏ hồn nó vào đâu? Tối qua anh đi ra ngoài, đừng cho là tôi không biết.”

Mục Huyền Cảnh: “Quân cờ của tôi đâu?”

Tần Linh: “Đại Tràng Heo đâu?”

Hai người nhìn nhau một hồi, Mục Huyền Cảnh ghét bỏ nói: “Trong tủ lạnh.”.