App Thần Quái Khóc Lóc Quỳ Xin Ta Cởi Trói
Đăng vào: 12 tháng trước
Nơi mà Mục Huyền Cảnh mang Tần Linh đến là ngôi biệt thự hai tầng mà cậu đã khen ngợi không biết bao nhiêu lần.
Cậu đứng ở cửa không muốn đi vào, mặt càng đỏ hơn khi nghĩ đến cảnh tượng trong mơ.
Mục Huyền Cảnh lấy chìa khóa ra mở cửa, thấy Tần Linh đỏ mặt khó hiểu hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Tần Linh vội lắc đầu, “Không có chuyện gì.”
“Nơi này có trong giấc mơ của em sao?”
Tần Linh mím miệng không nói, Mục Huyền Cảnh hiểu rõ, xem ra là có, vậy thì không phải là giấc mơ, mà là một mảnh ký ức đột nhiên nhớ tới.
“Em có muốn thử nghiệm, là ký ức hay là mơ không?”
Tần Linh đầu óc đã không xoay chuyển, ngẫm đến cảnh tượng trong mơ rồi nhìn trước mắt, như qua lại giữa hai kênh, ngơ ngác hỏi: “Làm sao thử nghiệm?”
Một giây tiếp theo, Tần Linh bị áp vào cửa, động tác mềm mại trên môi khiến đồng tử Tần Linh co rút lại, không đẩy Mục Huyền Cảnh ra, trong đầu cậu chợt hiện lên rất nhiều hình ảnh, những tấm hình rời rạc, không có mối liên hệ, giống như những bức ảnh đen trắng.
Cậu không tức giận vì bị cưỡng hôn đột ngột, nhưng một cảm xúc bi thương dâng trào trong lòng, trước mặt có máu, một nỗi sợ hãi khó tả, trong lòng choáng váng, trái tim Tần Linh cũng theo đó mà nhói lại, cậu không muốn đánh mất thứ quan trọng đó.
Có điều, cảm giác bất lực khiến cậu kinh hãi đến mức khó thở.
Mục Huyền Cảnh cũng sợ cậu tức giận nên chỉ là nhẹ nhàng hôn một chút, không nghĩ tới sắc mặt Tần Linh tái nhợt, phản ứng mạnh mẽ như vậy.
“Tần Linh? Tần Linh?” Mục Huyền Cảnh nhìn thấy Tần Linh nắm lấy tay anh trượt xuống, ôm lấy eo cậu bế lên, hoang mang muốn đưa người đi bệnh viện.
Tần Linh định thần lại, “Tôi không sao, chỉ là tim tôi rất đau.”
“Đến bệnh viện.”
“Không được, một lát nữa sẽ không sao đâu.” Tần Linh ngăn lại, lúc này mới hiểu ra, mệt mỏi nói: “Trước đây chúng ta … thật sự…”
Mục Huyền Cảnh ôm chặt lấy cậu, “Nếu không có chuyện gì xảy ra, chúng ta đã kết hôn rồi.”
“Anh thả tôi xuống, tôi không sao, anh để tôi ngồi một lát.” Tần Linh xấu hổ giãy dụa muốn đi xuống.
Mục Huyền Cảnh mặc kệ cậu, bế cậu vào phòng ngủ, đặt ở trên giường cẩn thận sờ đầu cậu, ôn nhu nói: “Nằm xuống đừng nhúc nhích.
Buổi tối chúng ta không đi, tôi đi mời bác sĩ.”
“Không cần, tôi tự mình biết, trước đây tôi thường xuyên bị như vậy, một hồi sẽ không sao.”
“Nghe lời!”
“Tôi sẽ không lấy thân thể của chính mình ra đùa giỡn, yên tâm đi.” Tần Linh nói như vậy, Mục Huyền Cảnh mới yên tâm lại, “Không thoải mái nhất định phải nói ra.”
“Ừ.” Tần Linh ngoan ngoãn đồng ý, cẩn thận quan sát xung quanh, đồ đạc trong nhà đều là thứ cậu thích.
Nếu họ đã sống ở đây, mọi thứ ở đây nên được thiết kế theo sở thích của cậu, Mục Huyền Cảnh hẳn phải rất tốt với cậu.
Vì vậy, trước đây cậu rất để bụng đến từng cử chỉ của Mục Huyền Cảnh, không phải cậu là kẻ lưu manh, đột nhiên coi trọng sắc đẹp của đối phương, chính là ký ức thân thể mới gây nên chuyện.
Cậu ngượng ngùng hỏi: “Chúng ta từng … có tình cảm tốt?”
Mục Huyền Cảnh mở ngăn kéo trên bàn cạnh giường và lấy ra một cặp nhẫn nam.
Tần Linh hoảng rồi, “Thực xin lỗi, trước đây tôi không có cảm tình với anh, chiếc nhẫn này, tôi … Thực xin lỗi, tôi thật sự không nhớ.”
Tần Linh hổ thẹn không dám nhìn vào mắt Mục Huyền Cảnh, cậu trước giờ luôn tỏ ra mạnh mẽ không để bản thân phải đau khổ chút nào.
Nhưng bây giờ, giống như một đứa trẻ đã làm sai, không biết phải giải quyết nó như thế nào, cậu giống như một tên tra nam vậy.
Mục Huyền Cảnh đóng hộp lại, cười an ủi: “Cho nên tôi lại theo đuổi em.”
Tần Linh chớp mắt nhìn bộ dạng không làm bộ của Mục Huyền Cảnh.
Đột nhiên, cậu cảm thấy nhẹ nhõm, điều cậu sợ nhất là đối phương sẽ để cậu phải chịu trách nhiệm, cậu đã quên mất rằng tình cảm của mình là không thể chối cãi, cậu làm thế nào cũng không ổn.
Lời nói của Mục Huyền Cảnh làm cậu dễ tiếp thu hơn, trong lòng cũng ấm lên, “Lại theo đuổi tôi cũng không phải là không thể,” Tần Linh nghiêm mặt nói, “Trước đây hai ta ai theo đuổi ai?”
Mục Huyền Cảnh nhíu mày lại, ngạo nghễ nói: “Em theo đuổi tôi.”
Tần Linh trợn to hai mắt kinh ngạc, không thể tin được.
Mục Huyền Cảnh đâm má cậu, “Em tỏ tình trước.”
Chọn trước cũng coi như làm tròn thành lần tỏ tình trước nên không có gì sai sót cả.
Anh nói đùa: “Bây giờ quên tôi đi, em cặn bã quá”.
Tần Linh đỡ trán, “Xin lỗi.”
Vẻ mặt không vui của Mục Huyền Cảnh khiến Tần Linh càng thêm áy náy, “Tôi vẫn còn thắc mắc, tại sao tôi lại mất trí nhớ?”
Vẻ mặt Mục Huyền Cảnh nghiêm túc: “Bởi vì một số việc, em nhớ tới không tốt với em nên quên mất.”
“Chuyện gì?”
“Tôi muốn chết, tinh thần em suy sụp.”
Tần Linh đặc biệt muốn biết, “Lúc đó xảy ra chuyện gì?”
Mục Huyền Cảnh mặt không hề có cảm xúc, “Đó là một vấn đề rất nguy hiểm.
Tôi bị thương quá nặng cũng đã quên.”
Tần Linh cảm thấy anh vừa không nói thật vừa không có bằng chứng, vì vậy cậu tìm tòi nhìn chằm chằm vào Mục Huyền Cảnh, đối phương cũng không có ý chột dạ, Tần Linh chỉ có thể từ bỏ hỏi: “Khi đó quan hệ của chúng ta tốt như vậy … Tôi đối với anh kích thích như vậy?”
Mục Huyền Cảnh cho cậu xem nhẫn, “Em nghĩ thế nào? Nhìn xem ai đã làm chiếc nhẫn này?”
Tần Linh cầm lấy nó xem qua, cậu chắc chắn rằng mình đã tìm được người làm ra nó, bởi vì phù văn trên đó là một thứ độc nhất vô nhị trong gia đình cậu, là ý đời đời kiếp kiếp đều ở cùng nhau.
Mục Huyền Cảnh không thể vẽ được, người bình thường cũng không thể hiểu được.
Cậu trước tiên theo đuổi người ta còn làm nhẫn, trước khi kết hôn thì quên mất người ta, hiện tại còn không muốn thừa nhận, Tần Linh đỡ trán, hắn đúng là đồ cặn bã!
“Thực ra, tôi không nghi ngờ ánh mắt của chính mình, tôi trước đây chọn anh, anh ưu tú là điều không thể nghi ngờ, tôi thường coi thường điều đó.
Chỉ là bây giờ, tôi không thể đối xử với anh như trước nữa, mặc dù rất có lỗi với anh nhưng tôi không thể dối anh được.
Trước khi nghĩ tới … ”Tần Linh không nói được nữa, thật cặn bã!
Mục Huyền Cảnh nắm lấy tay cậu hôn, “Nghe lời em.”
Tần Linh đỏ mặt rút lui, “Anh, anh làm cái gì vậy?”
Mục Huyền Cảnh nghiêm túc nói: “Giúp em nhớ một chút.”
Tần Linh cười khổ, “Nếu vẫn không nhớ được thì sao?”
“Vậy thì tôi sẽ giúp em nhớ suốt đời.” Đôi mắt Mục Huyền Cảnh nhìn Tần Linh như đang nhìn người đàn ông đã bỏ rơi vợ con mình.
Tần Linh lại một lần nữa hổ thẹn không dám nhìn anh, thật sự rất xin lỗi.
Hệ thống rốt cuộc cũng phát hiện được thứ Tần Linh muốn, nhanh chóng hỏi: “Ông chủ, có muốn lấy lại trí nhớ không? Chỉ có 500.000 tích phân!”
Tần Linh rất muốn biết hai năm đó đã xảy ra chuyện gì, đặc biệt là chuyện gì xảy ra trước khi mất trí nhớ, liền thảo luận với hệ thống: “Rẻ hơn chút, một nhiệm vụ sẽ tốn 100 tích phân.
Mày đây là đang gài bẫy ta, để ta làm việc cho mày đến hết đời.
“
Hệ thống: “Không được, cái này do thiên đạo định, cậu chỉ có thể dùng số tiền nhận được trong nhiệm vụ để kiếm tiền, kiếm tiền đổi công đức, dùng tiền đổi tích phân, hệ thống rất nhiều đa dụng, tích phân, phần thưởng, tiền, v.v.
cũng có thể được đổi cho nhau, cậu căn bản cũng không xem!”
Tần Linh tốt tính cùng nó thương lượng, “Mày cho ta ký ức, trong vòng một năm ta đã kiếm xong điểm công đức, cả hai chúng ta đều hoàn thành nhiệm vụ, mày biết đấy, nhà ta có tiền.”
Hệ thống tức giận: “Cậu có thể nghe tôi nói không? Tiền này cần cậu tự mình kiếm!”
Tần Linh cũng khó chịu, “Tên rác rưởi này, chuyện này mà cũng không làm được! Trả lại hệ thống cho thiên đạo, tui!”
Tui: tiếng phỉ nhổ
Hệ thống gấp đến độ giơ chân: “Không phải dùng thần quái kiếm tiền thì không thể dùng!”
Tần Linh tức giận hỏi: “Mày không phải đã cùng Vương Tử Hoàn hợp tác rồi sao? Có thể kiếm tích phân hỗ trợ ta, ta sợ cái gì?”
Hệ thống: “Tôi bị bức ép! Tôi cũng không muốn mà! Cậu nhìn xem một chút ai là người khiến hệ thống tự mình kiếm tiền? Kí chủ bóp chết hệ thống như thế này là ai?”
Tần Linh hoàn toàn không nghe, cố ý đưa ra quyết định: Nếu không làm được những gì đã nói, thật vô ích, đại phế vật.
Hệ thống cảm thấy được nếu nó có tim thì lúc này phải uống thuốc trợ tim, thật đáng giận!
Tần Linh đã nghĩ tới rồi, làm sao mới có thể lợi dụng hệ thống để đạt được những gì mình muốn.
Nếu đã trói chặt nó, không dùng cũng uổng phí.
“Với mày, tích phân có thể đổi thành tiền, tiền có thể đổi tích phân, tiền còn có thể đổi công đức, tích phân cũng có thể đổi công đức, hết thảy công năng cũng có thể chuyển hóa có đúng hay không?”
Hệ thống: “Đúng, đúng! Tôi công năng mạnh mẽ! Đặc biệt nhân đạo!”
“Chỉ cần dùng thần quái kiếm tiền, có thể đổi được sao?”
“Chính xác!”
Tần Linh trầm mặt xuống, “Ta suy nghĩ một chút.”
Hệ thống đột nhiên có linh cảm không tốt, nghĩ tới cái gì đó, sau khi nghĩ lại thì càng hoảng sợ.
Trước đây nó không nghĩ khi cậu làm việc nó sẽ hoảng loạn như vậy nhưng bây giờ cậu đột nhiên chăm chỉ.
Nó càng hoảng loạn.
Hệ thống quá khó khăn rồi!
Đêm nay, Tần Linh lại không nằm mơ.
Môi trường ở đây yên tĩnh vắng lặng, cộng với tiềm thức khiến cậu cảm thấy thoải mái, Tần Linh ngủ một giấc đặc biệt an toàn, ngày hôm sau cậu cảm thấy tốt hơn rất nhiều.
Bây giờ mục tiêu đã được xác định, không có gì phải phân vân, Tần Linh không thích nhìn lại, chỉ lao về phía trước, cậu muốn kiếm tiền đổi trí nhớ! Còn về mối quan hệ, hãy để nó trôi theo dòng nước đi.
Mục Huyền Cảnh sáng nay mua bữa sáng yêu thích của Tần Linh ở nhà ăn, khi quay lại đã thấy cậu đang rửa mặt, đứng ở cửa hỏi: “Tối hôm qua em mơ thấy gì?”
Tần Linh khẽ cười, “Nằm mơ thấy chuột đón dâu, anh ngồi kiệu hoa.”
Mục Huyền Cảnh thấy cậu tâm tình tốt như vậy, khóe miệng giật giật, “Nếu con chuột nhỏ có thể lớn lên như em, gả vài lần tôi cũng bằng lòng.”
Tần Linh: “…”
Cậu sai rồi, cậu sai tại vì không đủ lưu manh!
Khi cả hai quay lại quán thì quán đã mở cửa rồi.
Vương Tử Hoàn nghiêm túc lo mọi việc trong cửa hàng, lúc thường không có người thì cậu ta lên cửa hàng trực tuyến, có người thì bán hàng, thoạt nhìn còn chuyên nghiệp hơn cả ông chủ Tần Linh.
Vương Tử Hoàn cũng mua một cái máy in, thấy Tần Linh trở về liền gõ ra một danh sách, “Trên mạng có người đặt hàng với chúng ta.
Những người muốn có hàng là chủ nhà ma, thoát khỏi mật thất, người chế tác video, cái này đơn hàng 30.000 tệ, cái này 35.000, còn có hơn chục cái đơn hàng nhỏ khoảng 1.000 tệ.
Ông chủ, anh có thể xem một chút, có thể giao hàng trong vòng một tuần không? “
Tần Linh xem qua, những đạo cụ này rất dễ xử lý, nếu đạo cụ của nhà ma tinh xảo và đơn giản như vậy, hệ thống có thể làm được.
Muốn kiếm tiền thì lập tức có đơn hàng, Tần Linh vui vẻ khen Vương Tử Hoàn: “Cậu có năng lực đó, sau này giao cho cậu công việc kiếm khách, sản xuất giao cho tôi, lô hàng được đảm bảo sẽ được chế tác trong một tuần.
“
Vương Tử Hoàn vui vẻ nói: “Vậy tôi sẽ trả lời người mua.”
Tần Linh đưa danh sách cho hệ thống, “Trong vòng một tuần phải làm những việc nên làm, chuẩn bị kỹ càng.”
Móng vuốt của hệ thống đều tê rần, “Cậu tại sao lại đưa danh sách cho tôi làm?”
Tần Linh bất mãn hỏi: “Chuyện này mày đã đồng ý với Vương Tử Hoàn rồi mà? Đáp ứng chuyện của người ta thì nhất định phải làm được, nói phải làm, làm gì thì làm, hoặc là đừng bốc phét.”
Hệ thống trợn mắt ngoác mồm, nói được lắm dcm có đạo lý nhưng như vậy không hợp lý! Bất quá Tần Linh có ý gì, công việc này sau này sẽ là của nó, hệ thống run rẩy dùng móng vuốt nhấn nhấn danh sách, hệ thống đã làm những gì nó đã làm, không ai khác.
(??)
Đồng thời, Vương Tử Hoàn cũng quảng bá sự trâu bò của cửa hàng họ trên Internet, một số nhà ma phổ biến trên mạng đều mua từ cửa hàng của họ.
Ông chủ không chỉ có thể làm đạo cụ mà còn có thể bói và bán bùa.
Nhưng không phải ai cũng mua được, đã làm việc xấu thì không dùng, ông chủ liếc mắt một cái có thể nhìn ra, chắc chắn sẽ không trợ Trụ vi ngược.
Cư dân mạng thấy thật khó tin, có đúng như vậy không? Có linh như vậy sao? Trước đây làm việc xấu hay không cũng có thể nhìn ra? Vả lại, thời nay ai làm ăn mà lại không đưa tiền kiếm lời, thậm chí đưa tiền mà không bán?
Có người nói, “Không thể tin, đây tuyệt đối là một loại mánh lới lẫn lộn, khẳng định lúc đó đưa tiền rồi mới bán.”
“Hiện tại đại sư chân chính biết coi bói quá ít, e là lừa đảo cũng nên?”
…
Vương Tử Hoàn hỏi Tần Linh, “Có muốn làm một đoạn video nhỏ để cho bọn họ học hỏi thêm không?”
Tần Linh khịt mũi coi thường, “Có tin hay không, mua hay không, nghe hay không, tôi cũng chỉ bán người hữu duyên thôi, người có sờ sờ ra đó tôi cũng chả bán.
Tuy tôi đang thiếu tiền, nhưng tính tôi cũng nóng lắm.
“
Vương Tử Hoàn nhìn đồ trang trí cổ trên bàn cậu, miệng sắp rớt ra sau đầu.
Về nhận thức “thiếu tiền” thì đẳng cấp phú nhị đại của ông chủ Tần quả nhiên không giống với phú nhị đại bình thường của cậu ta.
Phòng Vũ là một streamer thần quái nổi tiếng, hân thường đến những nơi có truyền thuyết thần quái, nửa đêm trực tiếp phát sóng đi thám hiểm, thu hút một lượng lớn người hâm mộ thần quái đến xem.
Bởi vì hắn gan lớn, chăm chỉ, hài hước và ưa nhìn nên bây giờ có bốn triệu fans.
Đề tài chủ yếu thiên về thần quái, bốn triệu fans coi như đã nối tiếng trên internet rồi.
Trong chủ đề thiên vị hơn về Lingyi, bốn triệu người hâm mộ đã được coi là những người có ảnh hưởng lớn đối với những người nổi tiếng trên Internet của Lingyi.
*Nguyên văn: Chủ bá (主播) là chủ của một trang livestream (livestream – 现场直播) nào đó, trong nhiều trường hợp có thể hiểu là MC của một chương trình livestream nào đó.
Ở đây chủ bá mỹ thực (美食主播) chỉ chủ của những trang chuyên livestream về các món ăn ngon, công thức nấu ăn,… cũng thể hiểu là food blogger.
Gần đây, Phòng Vũ cảm thấy rất xui xẻo.
Hắn cũng biết những nơi hắn đến đều rất hẻo lánh, khẳng định có thứ đó tồn tại.
Hắn chưa bao giờ nhìn thấy nó vì hắn là một người bình thường rất can đảm, hắn không nhìn thấy không có nghĩa là không có.
Nếu luôn tiếp xúc với thứ đồ này, khí tràng trên người sẽ biến thành khí tràng tiêu cực, xui xẻo chỉ mới bắt đầu, nếu hắn cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ gặp phải chuyện không hay.
Trở thành một người nổi tiếng trên Internet thực sự mang lại nhiều lợi nhuận, hắn không nỡ từ bỏ nghề này, trong lúc vô tình nhìn thấy tuyên truyền trên internet, Phòng Vũ liền động tâm.
Hắn chắc chắn rằng mình chưa bao giờ làm chuyện thất đức gì, nếu có thể mua được bùa hộ mệnh thật, vậy cũng tốt.
Ôm thái độ thử một lần, Phòng Vũ căn cứ theo địa chỉ tìm đến cửa hàng của Tần Linh.
Sau khi nói rõ ý định của mình, Tần Linh nhìn sắc mặt của hắn, cau mày nói: “Nửa tháng buổi tối ít đi ra ngoài, buổi trưa nên ra ngoài tắm nắng nhiều hơn.”
Phòng Vũ lúng túng nói: “Đại sư, có phải tôi trêu chọc thứ không sạch sẽ không?”
Tần Linh mỉm cười vỗ vai hắn, “Thường đi bên bờ sông sao tránh khỏi ướt giày.
Nếu không phải nhờ bát tự vượng, cậu em đã sớm xảy ra vấn đề rồi.”
*“thường đi bên bờ sông sao tránh khỏi ướt giày” (ý nói ở trong một hoàn cảnh dễ bị ảnh hưởng bởi thói quen, hay thói hư tật xấu nơi đó).
Phòng Vũ cảm thấy rằng sau khi Tần Linh vỗ hắn, cảm giác lạnh lẽo của hắn dù có mặc bao nhiêu quần áo trong những ngày này cũng dần dần ấm lên, Phòng Vũ cảm kích nói: “Đại sư! Ngài thật lợi hại, ngài vừa nãy không phải là vỗ đồ vật đi theo tôi chứ?”
Tần Linh lấy ra một tờ giấy bùa trắng trơn, “Chỉ là một số khí tràng tiêu cực, cậu đi quá nhiều nơi như thế này, hoả trên vai gần như bị dập tắt.
Hai nghìn một lá bùa hộ mệnh, muốn không? “
“Muốn muốn muốn!” Phòng Vũ kích động nói: “Tôi muốn hai tấm!”
Tần Linh đưa cho hắn một cây kim lấy máu, kim còn chưa mở ra, để hắn tự mình đâm vào, “Nhỏ một giọt máu lên giấy làm bùa, lá bùa này chỉ có thể dùng cho cậu, đối với người khác thì vô hiệu.
Không có tác dụng trở về tìm tôi, dùng tốt mà không nói thật cũng không sao, cùng lắm thì lở miệng, mông mưng mủ thôi.”
Phòng Vũ khó giải thích được cảm thấy được mông hơi đau, vội vàng nói: “Đại sư nói đùa, dùng tốt thì chính là dùng tốt, tôi đi ra ngoài cũng không dám nói bậy.”
Tần Linh nhìn hắn nhếch miệng nặn ra hai giọt máu, thổi phù phù vì đau, vừa buồn cười, vừa vẽ bùa nói: ” Trong nghề XXX này của cậu, dương khí phải mạnh, đừng ở trong nhà, siêng tắm nắng mới có lợi.
Có thể thỉnh một viên ngọc Quan Âm, đến chỗ tôi để cầu phúc, sẽ lâu hơn bùa, cũng không sợ nước.
“
Phòng Vũ cảm kích nói: “Tôi nhớ rồi, đa tạ ngài nhắc nhở, tôi tranh thủ đi mua ngay.”
Tần Linh nhắc nhở hắn: “Tôi có thu lệ phí.”
Phòng Vũ nhanh chóng gật đầu, “Nên vậy, tôi đưa.”
Khóe miệng Tần Linh nhếch lên, làm ăn với loại người này thật là sảng khoái.
Sau khi Phòng Vũ rời đi, Tần Linh bắt đầu xem bản đồ.
Xem nơi nào có thể mua lại, cậu cần phải kiếm tiền, dựa vào cửa hàng nhỏ này với bán đạo cụ cũng không thể kiếm nhiều tiền.
Nếu muốn đổi những gì mình muốn trong hệ thống thì không thể lười biếng.
Hệ thống nhắc nhở: “Ông chủ, cậu còn một nhiệm vụ nữa chưa làm.
Đã chậm một ngày.”
Tần Linh nhìn một chút, ghét bỏ hỏi: “Bắt thủy quỷ? Con có rong biển trên đầu hả? Giống rùa xanh á? Thật xấu xí, ta không đi!”
Hệ thống: “Ai nói với cậu là thuỷ quye trông như thế? Thuỷ quỷ là những con ma do con người bị chết đuối biến thành! Có thủy quỷ vẫn luôn hại người, để cho mình trở nên càng mạnh mẽ hơn, có thể rời khỏi nơi chết đuối và gây hại cho mọi người.
“
Tần Linh chán ghét nói: “Đừng nói nữa, cho ta địa chỉ.”
Ngay sau khi hệ thống gửi cho cậu địa chỉ, Tần Linh liền chuyển cho Nhan Khang: Bắt thủy quye, hoàn thành trong vòng năm ngày, tám vạn tệ, có ai nhận không?
Nhan Hầu Tử: Nhận nè! Tám vạn! Anh em nào nhanh tay nhận nhé!
Tần Linh: Giao cho ông, trước tiên cho ông 3 vạn tiền đặt cọc.
Hệ thống: “Ông chủ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thu được tích phân cậu có thể đổi được mười vạn!”
Tần Linh để điện thoại xuống: “Ta không kiếm được ít tiền? Ta vẫn đang chuyển tiếp để tìm người đó thôi.”
Hệ thống sốt ruột: “Như vậy không được! Nhất định phải tự mình đi làm!”
Tần Linh lạnh lùng nói: “Nhiệm vụ đã xong chưa?”
Hệ thống: “Đã xong.”
Tần Linh tức giận hỏi: “Vậy mày còn ép buộc cái gì?”
Hệ thống: “…”
Tần Linh một lòng một dạ muốn kiếm số tiền lớn, để có được ký ức về hai năm đó, cậu không muốn ra ngoài chút nào.
Hệ thống không thể làm gì được cậu, vừa làm đạo cụ vừa chửi bới, nếu có thể cởi trói thì đã chia tay với Tần Linh 800 lần.
————
Sau khi Phòng Vũ trở về, nghe lời buổi tối không ra khỏi cửa, ban ngày tắm nắng, mấy ngày nay thật sự không đen đủi đến vậy.
Hắn không làm việc, nhưng người đại diện ký hợp đồng với hắn lại không hài lòng.
Nói chung, các streamer phải livestream đến cố định fans, tránh để thoát fans.
Fans càng nhiều thì chi phí nhận quảng cáo càng cao.
Người đại diện tìm thương gia, mỗi khi streamer nhận được khuyến mại thì người đại diện đều nhận được hoa hồng.
Streamer kiểu Phòng Vũ phải ra ngoài thường xuyên, nếu không fans sẽ xem người khác.
Người đại diện của hắn đã thúc giục hắn nhiều lần, fans cũng có ý kiến, Phòng Vũ không còn cách nào khác là tìm một bệnh viện bỏ hoang gần đó và dự định phát sóng nó trong nửa giờ.
Để không làm giảm chất lượng của buổi livestream, Phòng Vũ đã tìm ba người bạn và lên kế hoạch chơi trò chơi bốn góc trong buổi livestream.
Hắn nghĩ là nếu có thêm người thì sẽ có thêm dương khí, ma quỷ không dám ra mặt.
Không ngờ chơi một trò này lại náo nhiệt như vậy..