Chương 1: Cẩm ca

ABO Quản Sự Cụp Tai

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Edit: @nynuvola

Hai giờ sáng trêи quốc lộ hoang vu, chiếc xe máy đen kịt gầm rú cùng với sao trời lao nhanh như một con báo đen phía cuối con đường, tiếng lốp xe cọ sát bén nhọn xoẹt qua màng nhĩ rồi dừng lại, tạm thời nghỉ chân ở trạm xăng dầu hẻo lánh này.

Trong không khí tràn ngập mùi tin tức tố hỗn tạp đặc sệt của Alpha, nơi trạm xăng có một đội xe máy của Alpha đổ lại, thân hình bọn họ cao lớn, cánh tay từng khối cơ bắp bùng nổ xăm trổ đầy hình bánh răng hơi nước và chữ tiếng Anh, sau lưng dầu mỡ, ngậm lấy đầu thuốc, khiêu khích nhìn vị khách không mời mà đến cách đó không xa.

"Ở đâu mọc ra một thằng oắt nhà giàu." Alpha vén áo ba lỗ lộ ra đường gân sâu trêи cơ bụng, hướng về phía người nọ khẽ huýt sáo.

Alpha nơi này đều nhìn ra được người tới không dễ chọc, báo đen dưới hông cậu —— Nordic Goddess 1800, là xe tuần tra siêu cấp mã lực được sản xuất tại Mỹ, 85% linh kiện xe đều được chế tạo thuần thủ công, chỉ sản xuất 2500 chiếc rồi ngưng.

Người nọ mang mũ bảo hiểm đen tuyền, cơ thể bao bọc bởi bộ quần áo bó đinh tán, vóc người mảnh mai, vòng eo cực kì hấp dẫn mê người, đối Alpha mà nói thì quả là nóng bỏng, sau gáy đeo một miếng bảo vệ cổ bằng thép màu đen, chặt chẽ dán sát che chở cho tuyến thể.

Alpha khinh thường với việc mang bảo hộ cổ, bọn họ đủ sức mạnh để có thể bảo đảm an toàn chiếc gáy yếu điểm của mình bằng móng vuốt.

Mặc dù mang phòng hộ gáy kín mít, vẫn không thể tránh được việc để một chút mùi hương ngọt ngào tràn qua khe hở, hương vị kia mềm mại ngon miệng, phảng phất như một muỗng sữa bò ngọt nhuyễn pha lẫn với kẹo bông gòn kéo sợi, vô thức trêu trọc, khiến cho đám Alpha ở đây sau khi ngửi được mùi hương ngọt mềm đó liền nhiệt huyết sôi trào.

Đôi mắt của mấy tên Alpha nổi lên một tầng khắc chế ɖu͙ƈ vọng và tơ máu, giống như bầy sói nhìn chằm chằm con nai ngây thơ đang bị bao vây, trong mắt đều là thèm thuồng tham lam, nếu ánh nhìn có màu sắc, hẳn đã sớm bốc lên tia sáng xanh lam.

Người tới thế nhưng lại là một Omega.

Cỗ tin tức tố nồng nàn ngọt nị của Omega ở trước mặt, càng làm cho Alpha khó mà khống chế hay chịu đựng, Omega khí vị tinh khiết như kẹo sữa, chưa lây dính qua hơi thở của Alpha, chính là cực phẩm vưu vật, hơn thế còn chưa bị ai đánh dấu.

Ngôn Dật tháo mũ bảo hiểm xuống, đuôi tóc ngắn mềm mại màu xám nhạt lay động trong gió, hương thơm đậm đà ngọt nước tức khắc tràn ngập toàn bộ trạm xăng dầu, che lấp mùi xăng gay mũi.

Hai cái tai thỏ mềm như bông rũ sau những sợi tóc, bị mũ chèn ép khiến khí huyết không thông, Ngôn Dật bực bội vuốt phẳng tai thỏ, xoa bóp trong chốc lát, giảm bớt cảm giác tê rần.

Cậu lấy thắt lưng chiến thuật của mình ra, thuốc ức chế trong hộp đã sớm dùng hết, cảm giác nóng cháy trong cơ thể phát động làm cậu thấy bất an khó chịu, rất cần có tin tức tố của Alpha nhẹ nhàng trấn an, tai thỏ bị sung huyết muốn được vuốt ve, tuyến thể ở cổ đã bắt đầu xao động điên cuồng phân tán tin tức tố để thu hút đối tượng, cơ thể không được thỏa mãn bắt đầu đau nhức, theo bản năng dùng đau đớn để kϊƈɦ thích Ngôn Dật, muốn cậu đi tìm Alpha thích hợp để làʍ ȶìиɦ, giảm bớt nhu cầu kỳ phát tình.

Ngôn Dật nôn nóng hít một hơi không khí tươi mát, nhẹ giọng nói với nhân viên công tác: "Đầy bình."

Nhân viên công tác là một Beta bình thường, đối với tin tức tố không mẫn cảm lắm, nhưng lại bị vẻ đẹp dịu dàng anh tuấn kinh động này làm cho lúng túng không biết ấn vào cái nút nào.

"Xin lỗi xin lỗi." Beta liên tục cúi đầu, dựng thẳng vành mũi và khởi động súng bơm xăng.

Ngôn Dật dựa người một bên, bất an nắm chặt cánh tay của mình, bày tay hơi run rẩy lấy từ trong túi ra thuốc lá và bật lửa, giương mắt nhìn thấy biển báo cấm lửa phía trước, bực bội đem đồ bỏ lại vào túi.

Một Omega thỏ tai cụp chưa bị đánh dấu đến kì phát tình.

Từ khóa mềm mại mê người cỡ nào, điều này có nghĩa là cậu sẽ trở thành món ăn ngon miệng nhất trêи dĩa của bọn Alpha, chúng sẽ dùng bất kì mảnh vải nào đó quấn chặt cậu, cổ chân cổ tay và cái gáy nhỏ gầy kia sẽ bị kẻ săn mồi to khỏe đè ép không thể động đậy, không ngừng một lần lại một lần tiến vào bên trong, cắn lấy tuyến thể cậu, rót đầy tin tức tố của mình để công khai biểu đạt sự chiếm hữu, rằng con thỏ tai cụp nhỏ ngọt nước xinh đẹp này đã bị ta đoạt lấy giữ làm của riêng, cậu sẽ bị đám Alpha hung dữ ăn cho không còn một mảnh xương, không sót lại bất cứ thứ gì, nuốt vào trong bụng, bất lực nằm đó giãy giụa trong nước mắt và mồ hôi, thậm chí là máu huyết, vùng vẫy để bị ɭϊếʍ láp như một món ngon của lạ.

Omega là tài nguyên và của cải trân quý, tựa hồ như miếng băng mỏng trêи mặt hồ, thoáng một cái liền yếu ớt bị chia năm xẻ bảy.

Một Alpha mắt hai mí đỏ bừng, thở hổn hển đến gần Ngôn Dật, hắn là Alpha đẹp trai soái khí nhất trong đám Alpha này, áo khoác không thể kéo chặt được cơ ngực căng tràn no đủ của hắn, lộ ra làn da và hình xăm sư tử dữ tợn uy vũ.

"Tiểu bạch thỏ này thật xinh đẹp." Hắn quyết chí phóng thích toàn bộ tin tức tố nồng độ cao của mình ra, dùng khí thế áp bức bao vây Omega trước mặt, buông thả pheromone nồng nặc qua hơi thở, đây là tế bào tuyến thể đã phân hóa bậc hai của một Alpha sư tử, Alpha sư tử phân hóa bậc hai, bất kể là giới tính hay trêи chuỗi thức ăn giống loài đều hoàn toàn áp chế Ngôn Dật.

Phần lớn tế bào tuyến thể chỉ có thể tiến hành một giai đoạn phân hoá, phân hóa tế bào tuyến thể bậc hai thuộc về số ít tinh anh, mang đến cho chủ nhân của nó sức mạnh ghê gớm hơn, trở thành lãnh đạo trong đám Alpha

Alpha sư tử này là Alpha đầu đàn, chưa bao giờ sơ sẩy trong những cuộc săn đêm, từ trước đến nay Alpha cường tráng dũng mãnh đều là đối tượng ái mộ của đám Omega yếu đuối, huống chi đây còn là Alpha hoàn mỹ phân hóa bậc hai chỉ chiếm 1% trong tổng số Alpha, là nhân tài hiếm có mà các ngành sản xuất ước ao khao khát.

Alpha sư tử tự tin với mị lực và tin tức tố cường đại áp bách của bản thân, hắn thèm nhỏ dãi con thỏ tai cụp đáng yêu này, muốn ngay lập tức xỏ xuyên qua qua người cậu, ấn lên chiếc eo mảnh khảnh kia, dùng hàm răng bén nhọn của mình đánh dấu cậu, tượng trưng cho sự chiếm hữu.

Ngôn Dật vốn đang rơi vào kỳ động ɖu͙ƈ, xung quanh chợt ngập tràn tin tức tố cầu hoan của Alpha khiến cậu càng thống khổ, mạch máu sôi sục sắp vỡ ra, đôi tai thỏ mềm như bông nóng lên, xương cốt cả người giống như bị một lượng lớn tin tức tố đâm thủng, cố chống đỡ thì tin tức tố quấy nhiễu sẽ làm Ngôn Dật thêm mỏi mệt, đôi môi trắng bệch bị rút đi huyết sắc.

Thỏ nhỏ yếu đuối lui lại nửa bước.

Alpha sư tử hơi mỉm cười, vươn tay về phía Ngôn Dật, muốn đoạt đi bảo hộ cổ, cẩn thận ngửi mùi hương trêи cơ thể cậu.

Nhưng nháy mắt tiếp theo, họng súng Desert Eagle lạnh băng liền đặt trước trán hắn, Alpha sư tử đột nhiên bừng tỉnh, ngửi được nhàn nhạt mùi máu tươi trêи người thỏ nhỏ, tựa như vừa trong một hồi tranh đấu thoát ra.

Ngôn Dật một tay cầm súng, nhẹ giọng lễ phép nói: "Tiên sinh, để tôi ở một mình chốc lát, không được sao?"

Trọng lượng hai kí của khẩu Desert Eagle trong bàn tay gầy của Ngôn Dật nhìn qua có vẻ nhẹ tênh, chưa kể đến ống ngắm mười phân được đặt trêи đó, một Omega yếu ớt cư nhiên trang bị súng lục thô lỗ làm vật tùy thân, khiến người khác nhịn không được thay cậu lo lắng, dáng người mảnh khảnh này liệu có thể chịu đựng sức giật khủng khiếp của nó hay không.

Alpha sư tử sắc mặt lạnh lùng: "Anh không biết tôi là không ai hả, trêи đời há có người dám dùng súng chỉa vào mặt tôi."

Ngôn Dật có chút suy yếu, giống như bồ công anh đang nở rộ bị ngọn gió đi ngang bẻ gãy cuống hoa mềm yếu, cậu mỉm cười nói: "Hiện tại đã có rồi đó, tiên sinh, mọi việc đều sẽ có lần đầu tiên."

Trạm xăng dầu ầm ĩ chợt yên tĩnh, không khí lạnh như băng, mấy Alpha dựa vào xe máy cùng câm nín, nhìn thiếu gia cao ngạo nhà mình bị thỏ tai cụp nhỏ bé uy hiếp.

Đổ đầy xăng, Ngôn Dật đội mũ bảo hiểm, sải bước đến xe máy đen nhánh, ánh sao phản chiếu lên mặt cậu đâm vào trong mắt đám Alpha sư tử, chỉ để lại một làn khói trắng và tiếng nổ vang trong mùi xăng gay mũi.

Alpha sư tử ngẩn ngơ nhìn thỏ con rời đi, hắn ngoái đầu trông theo kính chắn gió mũ bảo hiểm của cậu, lộ ra một đôi mắt u buồn dịu dàng, cô đơn cùng con ngươi màu xám nhạt, bơ vơ bất lực giống như bông bồ công anh cuối cùng còn tồn tại, khiến người khác không kìm được thương tiếc.

Là ai mà lại để cho Omega bé nhỏ này bị ủy khuất, cậu phát tình, không có Alpha chiếu cố nhất định rất khó khăn.

Ngôn Dật rẽ vào một con đường không người, đi qua mấy cái nông trại, điền viện ở nông thôn, có một bà lão ngồi xổm trêи con đường hẹp, bọc khăn trùm đầu tươm tất, cái váy xanh đậm trẻ trung trêи người đã phai màu nhưng vẫn rất sạch sẽ, bông cúc tím được cài lên tóc mai, là một bà lão Omega, được các du khách nước ngoài khuyến khích tân trang bản thân.

Ngôn Dật cách bà lão tầm mười mét thì phanh lại, miễn cho khói bụi và tạp âm làm phiền bà, bà cụ mở mắt nhíu mày cau có, chụm miệng ngửi ngửi mùi vị ngọt nị trong không khí, dong dài quở trách: "Giống thỏ luôn ở kì động ɖu͙ƈ, rất bất tiện nếu không có Alpha chăm sóc, con đã bắt được Alpha của mình chưa?"

Ngôn Dật cười cười, vành tai thỏ mềm mềm trong mũi vắt lên trước má, che khuất gương mặt phiếm hồng, nhẹ giọng trả lời: "Còn chưa bắt được, có lẽ hoa ngày hôm qua không tươi, cho nên hắn không thích."

Bà lão mím miệng, vết nhăn nheo uốn lượn theo cử chỉ, từ trong giỏ hoa lấy ra một đóa hồng đỏ còn vương nước, vì Ngôn Dật bày mưu tính kế: "Đây, vào cửa liền đưa cho hắn, lại tặng hắn một nụ hôn nồng nàn, đứa trẻ kia sẽ bị con làm cho mê mệt."

Ánh mắt cậu ôn nhu, như bị quảng cáo của bà lão lay động, từ đóa hồng kia lấy ra một bông hồng đỏ, cắm ở túi trước vạt áo, lại lấy tiền kẹp trong ngực, rút ra mười đồng tiền đưa cho bà lão, bà chậm chạp thu tiền mặt, tỉ mỉ chiết khấu, sau đó trịnh trọng cất tiền thừa vào chiếc túi viền ren lộng lẫy.

Cậu là khách quen của bà, mỗi lần hoàn thành xong công việc về nhà, đều sẽ mang một đóa hồng cho vị Alpha kia.

Nhưng hoa hồng quá đắt, nếu mua cả bó xong lại nhìn nó khô khốc bị ném vào thùng rác, đối với tiền lương mà cậu nhận được có vẻ hơi xa xỉ.

Nên đành phải mua một bông.

Như vậy lúc nhìn bông hồng trong túi của mình héo úa, sẽ không quá đau lòng.

Mũ bảo hiểm đen thui che lấp khuôn mặt tái nhợt của Ngôn Dật, sợi tóc bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng, dầm dề mà dán bên má, cậu miễn cưỡng đổ xe vào gara dưới tầng hầm, toàn thân mướt rượt mồ hôi đi vào thang máy.

Dùng thuốc ức chế trong kỳ phát tình giống như uống rượu độc để giải khát, càng làm cho kỳ phát tình mỗi năm của Ngôn Dật thêm mãnh liệt, giống như dã thú điên cuồng bị giam vào lồng nhốt, ở trong cơ thể cậu tàn sát bừa bãi giễu võ giương oai, đem mỗi một mạch máu đâm chọt đau đớn.

Ngôn Dật mới đầu còn có thể đỡ tường để đi, lát sau chỉ đành quỳ bò, theo bản năng hướng tới phòng ngủ mang hơi thở quen thuộc của Alpha.

Cực kì khát vọng, cái loại khát vọng mạnh mẽ muốn được chủ nhân hơi thở này chạm vào cơ thể, chỉ cần chạm vào liền tốt lên, không cần vì cậu mà làm bất cứ thứ gì, chỉ cần đụng một cái, sau đó bố thí cho cậu chút ít tin tức tố trấn an, để cậu giảm bớt đi phần nào đau đớn.

Cậu suy yếu tựa như con thỏ nhỏ bị vớt ra từ trong nước, bám víu vào tia hi vọng cuối cùng trước cửa phòng ngủ, gian nan bảo vệ lấy bông hoa hồng đỏ xinh đẹp, vừa định gõ nhẹ cửa phòng ngủ, một cổ tin tức tố đậm đặc của Alpha đã đi trước một bước truyền đến tuyến thể, dây dưa với nó còn cơ mùi vị của Omega động ɖu͙ƈ béo ngậy, như chiếc máy cưa, cuối cùng cắt phăng và nghiền nát phòng tuyến cuối cùng trêи người Ngôn Dật.

Trong phòng ngủ vang vọng tiếng tiếng rêи rỉ, Omega xinh đẹp bên trong thấp giọng thở gấp, kèm theo thanh âm va chạm thân thể trầm đục ngắt quãng: "Cẩm, Cẩm ca...... Đau, đau em......"

Cổ nhiệt huyết được kϊƈɦ động trong lòng chợt nguội lạnh, biết rõ việc này đã phát sinh năm lần bảy lượt, căn bản không thèm che giấu, nhưng lại chẳng thể nào quen được, ánh mắt Ngôn Dật cô độc u buồn, Desert Eagle trong tay đặt ở tay nắm cửa phòng ngủ.

Đôi tai thỏ của cậu có thính lực đặc biệt nhanh nhạy, cho dù không cần đôi mắt, vẫn có thể nhắm chuẩn một viên đạn vào đầu Omega bên trong.

Tiếng rêи rỉ chói tai truyền vào lỗ tai thỏ mềm mại, thính lực của cậu quá nhạy bén, động tĩnh cực nhỏ bên tai nghe qua y như một cú nổ mạnh, khiến màng nhĩ rung lên đau đớn. Ngôn Dật chậm rãi buông súng, trán chống vào cánh cửa phòng ngủ, cơ thể yếu ớt trượt xuống, khẽ khàng quỳ trêи mặt đất.

Đôi con ngươi vô định, bị tin tức tố dây dưa hỗn loạn làm đầu đau như búa bổ, cậu không dám đi tranh giành lãnh thổ với con mồi mà Lục Thượng Cẩm lựa chọn, chẳng thể làm gì khác hơn là rút đóa hoa từ trong túi ra đặt dưới mũi mình, hít mạnh.

Hơi nước mơ hồ như làn sương trong hốc mắt, lỗ tai thỏ mềm mỏng run rẩy, gạt đi nước mắt.

"Cẩm ca."

"Em cũng rất đau."