Chương 20: Tư sản và vô sản

Yêu Em Thêm Lần Nữa

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Lục Tề Nam bước về phía Khả Như cô đang đứng, hắn cất giọng lạnh lẽo:

- Cô vào đây làm gì?

Nghe thấy Lục Tề Nam đang chất vấn mình, Khả Như hoảng sợ vội vàng giải thích đầu đuôi mọi chuyện:

- Dạ, là...quản gia phân tôi đến dọn dẹp ạ...

- Dọn dẹp? Tôi không biết cô là đang dọn dẹp, hay là đang phá hoại đây?

Lục Tề Nam liếc nhìn những mảnh sứ vỡ vụn dưới đất, đây là bình hoa mà hắn thích nhất. Vì thế nên chiếc bình hoa này mới được đặt trong phòng ngủ của hắn.

Vậy mà bây giờ Khả Như đã vô tình làm vỡ bình hoa đó, hắn đang nghĩ trong đầu, xem xem bây giờ nên xử lí cô thế nào?

Khả Như khuôn mặt tái mét, hoảng sợ vô cùng. Cô cúi đầu xin lỗi không biết bao nhiêu lần:

- Thành thật xin lỗi Lục thiếu, thật sự xin lỗi anh. Tôi sẵn sàng chịu hình phạt ạ...

- Được rồi!

Lục Tề Nam giơ bàn tay lên bảo cô ngừng nói lại, giọng hắn vẫn lạnh lùng không chút cảm xúc nào. Khả Như nín thở chờ hình phạt dành cho mình, nhẹ thì bị trừ lương, nặng thì sẽ bị đuổi việc.

Lục Tề Nam mắt đảo quanh ngắm nhìn Khả Như một lượt, môi mỏng khẽ nhếch lên :

- Chỉ cần cô làm theo những lời tôi nói, chuyện hôm nay tôi sẽ xí xóa.

- Thật sao? Cảm ơn Lục thiếu đã không trách tội ạ.

Khả Như mừng rỡ vô cùng, khi nãy cô còn đang liên tục cúi đầu xin lỗi thì giờ cô đang liên tục cúi đầu cảm ơn Lục Tề Nam. Nhưng bỗng nhiên Lục Tề Nam lại nói tiếp.

- Cô nấp ở đây cũng đã lâu rồi, chắc hẳn cũng đã nghe thấy cuộc hội thoại giữa tôi và mẹ tôi?

- Dạ...? Tôi...tôi không có ý định nghe lén đâu ạ... Tại vì...

- Tôi nói cô hãy giúp tôi đối phó với mẹ tôi và cô thiên kim tiểu thư kia!

Lục Tề Nam lại ngắt lời cô, hắn nghiêm túc nói.

- Dạ...?

Khả Như ngớ người, đối phó với Lục phu nhân và cô thiên kim tiểu thư nào đó ư? Chuyện này...chuyện này...

- Vậy tôi phải làm thế nào ạ?

- Đóng giả làm bạn gái của tôi!


Lần đầu tiên trong đời, Lục Tề Nam kiên nhẫn nói nhiều tới vậy. Câu nói này của hắn càng khiến cô ngớ người hơn nữa. Đóng giả làm bạn gái ư? Cô có nghe lầm không?

Ngoài kia nhiều phụ nữ xinh đẹp và tài giỏi như vậy, sao Lục Tề Nam lại phải chọn cô?

- Lục... Lục thiếu..., anh đang đùa tôi đúng không? Tôi không tài không sắc, sao có thể đóng giả làm bạn gái anh được chứ?

Lục Tề Nam lại cười, hắn nhìn cô chăm chút rồi ánh mắt hắn rơi xuống nơi ngực đẫy đã của cô.

Câu nói có chút mờ ám:

- Có sắc hay không, không thử sao biết?

Khả Như bị Lục Tề Nam nhìn chằm chằm vào nơi đó cho tới xấu hổ đỏ hết cả mặt. Sao hắn ta dám nhìn vào ngực cô chứ, ngực cô to lắm sao?

Ừ...thì cũng to thật!

- Lục thiếu...!

Cô lúc này xấu hổ vô cùng, ngập ngừng không nói nên lời. Ngược lại Lục Tề Nam dường như rất thích bộ dạng lúc xấu hổ của cô, đặc biệt là khuôn mặt kiều diễm đang ửng hồng kia.

- Không cần quá lo lắng, chỉ cần phối hợp theo tôi là được.

Lục Tề Nam đã nói tới đây rồi chẳng nhẽ cô còn muốn từ chối? Không còn cách nào khác, cô đành miễn cưỡng gật đầu:

"Chỉ là diễn thôi mà, diễn xong thì chuyện làm bình hoa vỡ sẽ được xí xóa, chẳng phải là rất tốt sao?"

Lúc này cô mới dám ngẩng đầu lên nhìn Lục Tề Nam, ngay lập tức cô bắt gặp nụ cười hoàn mĩ trên môi hắn. Nụ cười này...có vẻ mờ mờ ám ám.

Trái tim cô lại vô thức đập loạn nhịp, hai má đã nóng rồi càng thêm nóng hơn.

"Nụ cười của anh ấy...rốt cuộc là có ý gì đây?"

- Được rồi, bây giờ tôi dẫn cô đi chọn đồ cho buổi gặp mặt tối nay.

Lục Tề Nam liền vòng qua cô và bước ra khỏi phòng. Khả Như cô cũng lẽo đẽo bước theo sau. Công nhận thân hình cao ráo của Lục Tề Nam lúc nhìn từ phía sau quả là tuyệt phẩm mà.

Cô mải ngắm nhìn mà quên mất là mình đã bị bỏ xa một đoạn rồi, từng bước đi của hắn rất nhanh khiến cô đuổi không kịp.

- A...chờ tôi với!

Cô liền chạy đuổi theo, nhưng Lục Tề Nam vẫn không có ý định dừng lại mà vòng qua một dãy hành lang nọ. Chỗ này là nơi mà cô chưa từng đặt chân đến bao giờ, vì trước kia cô nghe mấy người giúp việc nói là không được đi linh tinh trong biệt thự. Thế nên đây là lần đầu tiên cô được đặt chân tới đây.

Thật lạ lẫm quá, cô đảo mắt nhìn mọi thứ xung quanh.

Lục Tề Nam dừng lại, hắn giơ tay ra bấm một nút trên tường. Lập tức cánh cửa mật thất được mở ra. Trước mặt cô là một căn phòng sa hoa lộng lẫy vô cùng, đặc biệt là vô cùng lấp lánh với những tủ kính đựng trang sức quý giá. Bên cạnh còn có những bộ lễ phục lộng lẫy vô cùng. Tất cả đều là những món đồ đắt giá của Lục thị.

Cô há hốc mồm nhìn căn phòng sang trọng trước mặt, đúng là người giàu có có khác mà. Cô và hắn khác nhau một trời một vực luôn, giữa tư sản và vô sản.

Giữa giai cấp thống trị và giai cấp bị trị...

"Có cần khoa trương tới vậy không?" Cô nghĩ thầm trong lòng.