Chương 134: Gặp ám toán (1)

Đỉnh Phong Thiên Hạ

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Trong sơn cốc bí mật, lúc này Lục Lâm Thiên đang đứng bên cạnh bờ sông, chân khi toàn thân vận chuyển, thủ ấn trong tay biến đổi, một đạo lam sắc quang mang được ngưng kết, con sông trước mặt đột nhiên nổi sóng, một bóng nước cao chừng nửa thước được ngưng kết ra.  

Bóng nước sau khi được ngưng kết ra thì không ngừng xoay tròn, năng lượng Thủy hệ cuồng bạo đầy rẫy trong không trung.  

Phá.  

Lục Lâm Thiên quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi, bóng nước kia bị ném vào một tảng đá lớn gần đó, bóng nước tức thì vỡ ra.  

Phanh…  

Tảng đá tức thì rung động, sau đó có một đống đá vụn bắn ra. Tảng đá lớn như vậy thế nhưng dưới công kích của bóng nước kia cũng bị nứt ra.  

– Còn chưa thuần thục cho lắm. Vũ kỹ Hoàng cấp sơ giai a, tu luyện quả thực khó khăn.  

Lục Lâm Thiên thầm nói một câu, thủ ấn trong tay lại biến đổi, từng đạo chân khí thủy hệ liên tục được ngưng kết lại.  

Xuy xuy…  

Tiểu Long bò quanh tảng đá, sau đó nhìn về phía Lục Lâm Thiên, một lát sau nó cảm thấy chán nản, tự bò đi tìm chỗ chơi.  

Lục Lâm Thiên bình tĩnh lại, không vội tu luyện Nộ hải cuồng khiếu vội. Vũ kỹ càng cao cấp càng không thể tu luyện thành công được trong một sớm một chiều. Đặc biệt vũ kỹ càng cao cấp càng khó có thể tu luyện.  

Tính nhẫn nại Lục Lâm Thiên hắn không thiếu. Nghị lực sao? Hắn càng không thiếu. Vì vậy ở trong sơn cốc này hắn không cảm thấy buồn chán, trái lại luôn trong một loại trạng thái kỳ diệu, ở đây rất an tĩnh, thích hợp cho việc tĩnh tâm tu luyện.  

Hắn còn biết lúc này bên ngoài sơn cốc đám người dong binh đoàn kia đang lục tung từng nơi để tìm hắn. Thù bị đuổi gϊếŧ nhất định phải báo, không báo quả thù này quả thực không hợp với tính cách thường ngày của hắn.  

Hơn nữa trong hoàn cảnh này, Lục Lâm Thiên cũng có một loại cảm giác gấp gáp, bản thân hắn nhất định phải mau chóng tăng cường thực lực mới được. Cho nên hắn liên tục tu luyện, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng. Trong thời gian nửa tháng tiến vào giai đoạn nhập môn của vũ kỹ. Người bình thường cho dù có ba tháng cũng không có thành tích như vậy. Nếu như có người biết nhất định cũng kinh ngạc không ngớt.  

Ban đêm, ánh mặt trời rời khỏi sơn cốc, toàn bộ sơn cốc được bao phủ bởi màu đen, Lục Lâm Thiên thu hồi chân khí, ngừng tu luyện.  

Lúc Lục Lâm Thiên trở về sơn động thì thấy Tiểu Long đang kéo một đầu thỏ rừng về sơn động, đầu không ngừng lúc lắc, đôi mắt nhỏ nhắn nhìn vào Lục Lâm Thiên, dường như có chút đắc ý.  

– Ngươi thật lợi hại nha.  

Lục Lâm Thiên vỗ vỗ đầu nó. Đoạn thời gian này mỗi ngày nó đều đi bắt dã thú kéo về sơn động, mà bản thân hắn cũng không có thời gian đi tìm thức ăn.  

Phì Phì…  

Tiểu Long lắc lắc đầu, vô cùng đắc ý bò lên vai Lục Lâm Thiên.  

Sau khi thỏ rừng nướng xong, một người một thú ăn như sói như hổ, lượng thức ăn của Tiểu Long cũng vô cùng lớn. Chỉ là hắn cũng không cho nó ăn nhiều như vậy. Những thứ này đều là đồ chín a, cũng không phải yêu thú, nó ăn vào cũng không có chỗ tốt gì.  

Mà theo quan sát của hắn, mỗi lần Tiểu Long ăn sống yêu thú ít nhiều cũng có chỗ tốt, lớp da trên người nó càng ngày càng sáng bóng, thể tích chậm rãi tăng trưởng.  

Bất mãn vì không được nếm mỹ vị, Tiểu long thở phì phò nhìn Lục Lâm Thiên rồi lập tức bò lên trên tảng đá bên trong sơn động, không thèm để ý tới Lục Lâm Thiên.  

Lục Lâm Thiên cười thầm, Tiểu Long cũng biết giận. Chỉ là, mỗi lần nó tức giận không được nửa giờ, sau đó lại chạy đến với hắn.  

– Đủ no rồi. Sau khi ăn vào một viên đan dược nếu như có thể đột phá tới Vũ sĩ thất trọng thì thực lực của ta cũng tăng lên một mảng lớn.  

Lục Lâm Thiên khoanh chân ngồi xuống, móc năm khỏa tam phẩm đan dược, hai khỏa đan dược chữa thương – phục khí hoàn ra, mỗi thứ ăn vào một viên. Ba khỏa còn lại, đều có tác dụng tăng cường chân khí, chính là Chân dương đan. Hiện tại hắn dự định ăn vào một khỏa để chuẩn bị cho việc đột phá. Tam phẩm đan dược hiện tại hẳn có thể giúp hắn đột phá Vũ sĩ thất trọng. Thế nhưng năng lượng cần để hắn đột phá hiện tại càng ngày càng lớn. Tam phẩm đan dược chắc hẳn cũng vô pháp giúp hắn đột phá tới bát trọng.  

Từ khi luyện hóa thực khí của đám người Bạo Lang dong binh đoàn kia cũng đã một tháng, tới bây giờ hắn mới dám thôn phệ đan dược để đột phá. Nam thúc đã từng nói, ngàn vạn lần không nên lạm dụng thôn phệ, đừng vì cái trước mắt mà ảnh hưởng tới việc tu luyện sau này.  

Lầu cao vạn trượng đất vẫn phải ở trên mặt đất, căn cơ bất ổn thì phía trên cũng dễ đổ nát, đạo lý này Lục Lâm Thiên tự nhiên hiểu được, cho nên hắn không dám có chút sơ ý. Tuy rằng muốn dùng tốc độ nhanh nhất để tăng cường thực lực của mình, thế nhưng cũng cần phải từng bước tiến lên.  

Có  m dương linh vũ quyết, tốc độ của hắn đã nhanh hơn rất nhiều người, một chút thời gian củng cố căn cơ cũng không tính là gì. Nếu như vì cái trước mắt mà ảnh hưởng tới tu vi sau này vậy thì thảm rồi.  

Ăn vào đan dược, một cỗ năng lượng to lớn tức thì khuếch tán trong cơ thể Lục Lâm Thiên. Mà Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, vận chuyển  m dương linh vũ quyết bắt đầu luyện hóa đoàn năng lượng này.  

Gần đây Lục Lâm Thiên đều tu luyện và tôi luyện cho nên gân cốt toàn thân lúc nào cũng ở trạng thái mệt mỏi. Lúc này trong cơ thể lại xuất hiện một đoàn năng lượng thật lớn khiến cho xương cốt cũng hấp thu năng lượng, gân cốt cơ thể cũng nhanh chóng khôi phục, càng trở nên cường hãn hơn.  

Trên phương diện bản thể, Lục Lâm Thiên cũng có chút tự tin. Thân thể hắn đã từng được Nam thúc rèn luyện qua, tẩy tủy đan cũng dùng một tháng. Nếu so về thể chất, trong những kẻ tu vi cùng cấp hắn cũng coi như là thượng đẳng, hơn nữa lại có Thanh Linh khải giáp, lực phòng ngự của hắn cũng coi như cường hãn.  

Thời gian chậm rãi trôi qua, lúc này chân khí trong cơ thể hắn thông qua lỗ chân lông không ngừng tiết ra ngoài, chủ yếu lấy thổ hệ là chính. Trong các hệ mà hắn tu luyện, so về lực công kích và phòng ngự thì thổ hệ là cường hãn nhất. Thủy hệ linh mẫn nhất, lực phòng ngự cũng gần bằng thổ hệ. Phong hệ thì có tốc độ nhanh, mộc hệ thì quỷ dị khiến cho người ta khó lòng phòng bị, hỏa hệ khiến cho người khác kinh khủng.  

Từng hệ có ưu, nhược điểm riêng, thế nhưng không có mấy người có thể tu luyện hai thuộc tính. Vì vậy Vũ giả hai thuộc tính dường như vô cùng quý giá. Nếu có thể lợi dụng sự đặc thù của song thuộc tính thì thực lực sẽ vô cùng cường hãn.  

Nếu như tu vi ngang nhau, Vũ giả đơn hệ gặp phải Vũ giả song hệ, cơ hội thắng vô cùng mỏng manh.  

Theo thời gian, năng lượng của Thực dương đan trong cơ thể hắn càng ngày càng ít đi, mà chân khí tinh thuần ngày càng nhiều lên. Đám hoàng sắc quang mang bên ngoài cơ thể Lục Lâm Thiên càng lúc càng đậm, mang theo năng lượng cuồng bạo, nếu có người đi qua cũng sẽ đoán được Lục Lâm Thiên trong lúc vô ý đã đột phá.  

Loại khí thế nàng càng ngày càng mạnh. Trên tảng đá, Tiểu Long cảm nhận được cỗ khí thế này, nó lập tức ngẩng đầu nhìn về phía Lục Lâm Thiên.