Chương 51: - Hoàng tử dương cầm (11)

Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Edit: Min

Cảnh Dương tại thành phố Odysseus triệt để nổi tiếng, thư mời giống như bông tuyết gửi đến Mooney gia, rất nhiều người muốn thừa dịp hắn còn chưa có thành tựu gì lớn mời hắn đến salon nhà mình chơi đàn, bọn họ cảm thấy mời lúc này cơ hội thành công sẽ lớn hơn và số tiền bỏ ra cũng sẽ không quá cao.

Vợ chồng Mooney nhận được thư mời thì vui vẻ không thôi, một bên lựa chọn thư mời càng có lợi đối với Mooney gia, một bên vừa nghĩ cách làm sao để đón Cảnh Dương về, làm hắn chuẩn bị thời gian đến các salon chơi đàn.

Firth bồi Kerika luyện đàn ở trong vườn hoa, vốn dĩ lúc đầu còn chăm chú nghe về sau anh ta dần dần trở nên thất thần. Nhớ lại ngày hôm đó cảnh tượng Ivey chơi đàn đã làm anh ta chấn động trong lòng, đến tận bây giờ cũng không có cách nào bình phục. Một Ivey như thế làm anh ta cảm thấy rất lạ lẫm, dáng vẻ cao quý thánh khiết lại xa vời không thể chạm tới, khiến anh ta chỉ có thể dùng ánh mắt ngưỡng mộ mà nhìn lên.

Anh ta đột nhiên nhớ lại khi hai người còn nhỏ, cũng ở trong vườn hoa này đùa giỡn ầm ĩ trên mặt cỏ, tất cả mọi chuyện như vừa xảy ra ngày hôm qua vậy. Không biết từ khi nào tất cả đều bắt đầu thay đổi, anh ta và Ivey càng ngày càng xa cách, tình cảm cũng phai nhạt đi.

“Firth, Firth?” Kerika đàn xong bản nhạc lại không nghe được tiếng vỗ tay của Frith giống như bình thường, nghi hoặc ngẩng đầu lên nhìn anh ta, lại thấy anh ta đang suy nghĩ gì đó đến xuất thần.

“Làm sao vậy?” Firth từ trong hồi ức phục hồi lại tinh thần, khó hiểu nhìn Kerika.

“…… Em, đàn xong rồi.” Coreka nhìn anh ta nói.

“À, vậy vào nhà nghỉ ngơi đi, anh đột nhiên nhớ tới mình còn có việc cần phải xử lý, anh lên lầu trước đây.” Firth nói xong liền xoay người rời đi, một ánh mắt cũng không thèm nhìn Kerika.

Kerika ngây ngốc nhìn bóng dáng của anh ta, trong lòng vô cùng chua xót, tình cảm chiếm được bằng tranh đoạt quả nhiên yếu ớt không chịu nổi một kích sao?

Lúc Susan kêu Firth tự mình đi tới Dil gia đón Ivey trở về, Firth lập tức đồng ý không một chút do dự. Susan thấy con trai đối với việc phải đi đón Ivey không còn cảm xúc mâu thuẫn, trong lòng bà ta rất vui mừng, bà ta cảm thấy chỉ cần con mình cam tâm tình nguyện chịu phối hợp, sớm hay muộn thì Ivey cũng sẽ hồi tâm chuyển ý chịu kết hôn, tất cả đều phát triển hướng tốt đẹp, một nhà Mooney bọn họ cũng càng ngày càng tốt hơn.

Firth đến Dil gia cách vách đón người, lại không đón được, bởi vì Cảnh Dương còn ở nhà của Hewaxi chuẩn bị cho lễ hội âm nhạc cuối năm của thành phố Odysseus.

Lễ hội âm nhạc là ngày hội long trọng nhất trong năm của thành phố Odysseus, vào ngày này các nghệ sĩ chơi đàn nổi tiếng trên thế giới sẽ tụ hội và thay phiên nhau tiến hành biểu diễn.

Theo đạo lý thì bây giờ Cảnh Dương vẫn cho có tư cách biểu diễn chơi đàn ở ngày hội lớn này, nhưng vì Hewaxi ngày hôm đó muốn biểu diễn chơi đàn violin và muốn để Cảnh Dương chơi đàn piano đệm nhạc cho y, cho nên không có ai phản đối và sẽ không có ai tận lực phản đối không thèm nể mặt mũi y. Vì đắc tội Hewaxi là chuyện rất kinh khủng, y có thể đay nghiến đến khi ngươi muốn đi chết thì mới thôi.

Lễ hội âm nhạc được tổ chức trên quảng trường Anh Hùng, ngoại trừ một hàng ghế ngồi phía trước là chuẩn bị cho những người có thân phận, những ghế còn lại thì ai đến trước sẽ có chỗ.

Cách buổi biểu diễn còn một khoảng thời gian rất dài mới bắt đầu, trên quảng trường đã đông nghịt người, ngoại trừ người dân của thành phố thì còn có rất nhiều người bên ngoài và khách nước ngoài nghe danh mà đến. Dù sao buổi biểu diễn hôm nay cũng hội tụ rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng của thế giới, người có tiền chưa chắc đã nghe được, huống chi còn có thể được xem miễn phí.

Một nhà Mooney gia cũng đến quảng trường rất sớm, vợ chồng Mooney quyết định bằng bất cứ giá nào hôm nay cũng phải đón Ivey về nhà, còn phải nhân cơ hội này thể hiện cho người bên ngoài thấy Mooney gia bọn họ rất thân mật với Ivey.

Hôm nay Hewaxi sẽ biểu diễn hai lần, mở màn và kết thúc đều sẽ do y biểu diễn. Là người được mệnh danh vua âm nhạc, địa vị của Hewaxi trong giới âm nhạc nặng bao nhiêu, có thể thông qua chuyện này mà thấy được.

Khi tiếng nhạc mở màn vang lên báo hiệu bắt đầu lễ hội âm nhạc, tiếng huyên náo của mọi người trên quảng trường liền im bặt, cảnh tượng kia thật sự rất hùng vĩ.

Cảnh Dương đi theo Hewaxi lên sân khấu, sau khi hắn ngồi xuống trước cây đàn piano, trao đổi ánh mắt với Hewaxi rồi bắt đầu hoà tấu với y.

Đây là bản nhạc mà Hewaxi tự mình lựa chọn, bản hoà tấu đàn violin 《 Tình yêu như dòng nước xiết 》do chính y sáng tác, là bản nhạc vô cùng nóng bỏng và gợi cảm.

Nói Cảnh Dương chỉ là đệm nhạc cho y chi bằng nói hắn cũng là nhân vật biểu diễn chính, giai điệu vui sướng kịch liệt, giống như hai người quấn quýt si mê nhau, trao nhau một tình yêu nồng nàn. Người nghe tâm tình cũng phấn chấn, theo tiếng đàn của hai người trong lòng cũng dâng lên một cảm giác muốn được yêu đương, như lao nhanh vào dòng nước xiết bao phủ lấy hô hấp, làm người hít thở không thông cảm giác kɦoáı ƈảʍ, không muốn giãy dụa, tình nguyện chìm vào để hưởng thụ.

Trước đây Hewaxi rất ít khi biểu diễn bản nhạc này, tuy rằng là do y sáng tác nhưng y luôn cảm thấy nó thiếu cái gì đó. Sau khi yêu Cảnh Dương, y lấy bản nhạc này ra sửa lại, đem tình yêu nồng đậm của hai người cùng cảm giác d*ục vọng khi ân ái kịch liệt thêm vào.

Hewaxi biểu diễn, từ trước đến nay đều có thể làm say mê lòng người, những người đang nghe đều đắm chìm vào âm nhạc quên mất bản thân mình đang ở đâu, chỉ có người của Money gia sắc mặt không tốt lắm.

Bản nhạc tràn đầy tình yêu mãnh liệt lộ liễu như thế, vậy mà hai người lại phối hợp rất tốt, cho người ta một loại cảm giác rằng hai người đã yêu nhau rất lâu. Hai người đều đưa vào bản nhạc tình cảm chân thật như thế, chẳng lẽ, Ivey và Hewaxi đã…….

Hai người họ đã kết thúc biểu diễn, vợ chồng Mooney nhìn thoáng qua nhau, đều thấy được sự lo lắng trong mắt của nhau. Bọn họ nắm tay nhau an ủi, không có khả năng, Hewaxi và Ivey sao có thể sẽ là quan hệ đó, khẳng định là hai người họ biểu diễn quá tốt, mới làm cho bọn họ xuất hiện ảo giác.

Sắc mặt của Firth không tốt lắm, mà ánh mắt của Kerika cũng rất phức tạp, không ai biết cậu ta đang suy nghĩ cái gì.

Cuối cùng là bản nhạc kết thúc, Hewaxi biểu diễn bản dương cầm 《 Hoàng Tử Nhỏ 》sáng tác mới nhất của y.

Tuy mọi người chưa từng nghe qua bản nhạc này, nhưng vẫn từ trong giai điệu cảm nhận được y ca ngợi và yêu thương nồng nàn đối với người yêu. Bản nhạc này không giống bản mở màn thể hiện một tình yêu mãnh liệt quấn quýt si mê, mà trong giai điệu thư giãn nhẹ nhàng lại như đang miêu tả người yêu của mình có bao nhiêu thánh khiết cùng tốt đẹp. Tình yêu như vậy giống như một làn gió nhẹ ôn nhu lướt qua mặt, lại giống như được ánh mặt trời ấm áp bao phủ, khiến cho người ta không tự chủ muốn tới gần…….

Cho dù là người không hiểu âm nhạc cũng sẽ bị bản nhạc tràn đầy yêu thương này làm cảm động, có mặt ngày hôm nay đều là người có tình yêu âm nhạc xuất phát từ nội tâm, cũng là người hiểu rõ âm nhạc, cho nên tất nhiên bọn họ càng có thể trải nghiệm.

Cảnh Dương cũng là lần đầu tiên nghe bản nhạc này, nghe Hewaxi đặt tên cho bản nhạc này là 《 Hoàng Tử Nhỏ 》, lại cẩn thận cảm thụ tình cảm ẩn chứa bên trong giai điệu, làm nội tâm hắn vô cùng mềm mại, cả người đều bị hạnh phúc bao quanh.

Khi mọi người vẫn còn đang chìm đắm trong giai điệu du dương khó có thể hoàn hồn, thì lễ hội âm nhạc đã kết thúc, tất cả mọi người trên quảng trường mới bắt đầu chậm rãi tan đi, mọi người đều thảo luận về bản dương cầm 《 Hoàng Tử Nhỏ 》cuối cùng, tình cảm trong đó thật sự là quá mỹ diệu động lòng người, Hewaxi lại cho ra đời một sáng tác kinh điển.

“Ivey!” Firth thật vất vả tìm được Cảnh Dương đang muốn cùng Hewaxi rời đi, bước nhanh đi qua gọi hắn.

Cảnh Dương và Hewaxi đồng thời quay đầu nhìn anh ta, vệ sĩ không có sự cho phép của Hewaxi, không để Frith tới gần.

Firth chỉ có thể cách vài tên vệ sĩ, nói với Cảnh Dương “Ba mẹ muốn cậu theo chúng tôi về nhà.”

Cảnh Dương trầm mặc, không trả lời anh ta, Firth tiếp tục nói “Cậu lâu rồi không có về nhà, ba nói cậu còn chưa đủ mười chín tuổi, như vậy không tốt lắm.”

Hewaxi nhíu mày nhìn Firth, trước khi y nổi giận,Cảnh Dương lôi kéo tay y nói “Đúng là lâu rồi em chưa về Mooney gia, hôm nay cứ để em về với bọn họ trước đi.”

Hewaxi cúi đầu nhìn Cảnh Dương, trong mắt tràn đầy không tình nguyện.

Cảnh Dương mỉm cười nhìn y nói “Bây giờ em vẫn chưa đủ mười chín tuổi, bọn họ có nghĩa vụ và cũng có quyền không cho phép em ở ngoài một mình quá lâu, cứ để em về ở nhà bọn họ vài ngày trước, sau đó lại đến chỗ thầy tiếp tục tập luyện.”

Hiện tại Cảnh Dương không thể để cho Hewaxi cung đột với người của Money gia, nếu không bên vô lý sẽ là hai người họ. Lấy tính cách tham lam ích kỷ của người Mooney gia, khẳng định sẽ làm ra chuyện ngu ngốc, đến lúc đó hắn liền có cơ hội quang minh chính đại thoát khỏi bọn họ.

“Nhớ gọi điện thoại cho tôi.” Hewaxi thoả hiệp dưới ánh mắt của Cảnh Dương.

“Được.” Cảnh Dương đáp.

Hải Uy Tu cúi đầu hôn lên trán Cảnh Dương một cái, mới mang theo người rời đi.

Cảnh Dương nhìn xe của Hewaxi khởi động chạy đi, không thèm nhìn Frith đi thẳng đến chỗ của vợ chồng Mooney.

Đám người Mooney gia sắc mặt đều không tốt lắm, từ bản nhạc của Hewaxi đến biểu hiện thân mật của y và Cảnh Dương, hai người này khẳng định đã ở bên nhau.

Trở lại Mooney gia, Kurd gọi Cảnh Dương đang muốn về phòng lại, tất cả ngồi trong phòng khách, chuẩn bị giảng đạo lý.

“Ivey, con nói thật cho bác, con cùng Hewaxi ngoại trừ quan hệ thầy trò thì còn có quan hệ nào khác hay không?” Kurd biểu tình nghiêm túc nhìn Cảnh Dương.

“Chúng tôi là người yêu của nhau.” Cảnh Dương không có chút do dự nói.

Vợ chồng Mooney nhìn nhau, tuy rằng bọn họ đã đoán được quan hệ của hai người, nhưng không ngờ hắn sẽ trực tiếp thừa nhận như vậy

“Con đã có hôn ước với Frith, làm vậy chẳng khác nào là đang nɠɵạı ŧìиɦ, sẽ bị người ngoài khiển trách con có biết hay không!” Susan vừa vội vừa tức nói.

“Về hôn ước của tôi và Frith, lần trước tôi đã nói rất rõ ràng, nếu là ước định bằng miệng thì cứ hủy bỏ đi, không tính toán gì hết. Hơn nữa xin các người nhớ cho kỹ, bất trung và phản bội hôn ước này trước chính là hai người bọn họ.” Cảnh Dương nhìn Firth và Kerika “Firth luôn nói với bên ngoài là anh ta không thừa nhận mối hôn ước này, cho nên hôn ước này của chúng tôi đã sớm không có ý nghĩa gì cả.”

“Firth nói như vậy là bởi vì lúc ấy nó còn quá trẻ, không biết suy nghĩ. Bây giờ nó đã hiểu người nó yêu nhất vẫn luôn là con, muốn kết hôn với con.” Kurd nhìn Firth, kêu anh ta tỏ thái độ “Firth?”

Firth chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh Hewaxi và Cảnh Dương thân mật, tâm tình liền rất không tốt, anh ta xụ mặt gật đầu “Tôi đồng ý kết hôn với cậu.”

Vốn dĩ sắc mặt Kerika đã không tốt, nay lập tức trở nên càng khó coi hơn, lồng ngực cũng co rút đau đớn.

Cảnh Dương bị đám người này chọc tức, đè lại cảm xúc muốn trợn mắt, nói “Tôi không biết là tôi biểu đạt có vấn đề, hay là các người lý giải có vấn đề, tóm lại tôi nói một lần cuối cùng, hôn ước của tôi và Frith hủy bỏ, cho dù anh ta muốn kết hôn với tôi, tôi cũng tuyệt đối sẽ không kết hôn với anh ta.”

“Ivey, nơi này là nhà của con, chúng ta là người một nhà, khi còn nhỏ không phải con nói muốn ở lại đây vĩnh viễn sao? Chỉ có chúng ta mới có thể mãi mãi đối xử tốt với con, để con cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình.” Kurd vẫn còn ý đồ muốn thuyết phục Cảnh Dương.

“Từ khi ông nội tôi qua đời, tôi đã không còn cảm nhận được cái gì gọi là một gia đình ấm áp, các người trước kia không hề cho tôi loại cảm giác này, tôi càng không dám hy vọng rằng về sau các người sẽ cho tôi. Khi còn nhỏ đúng là tôi đã cho rằng nơi này sẽ là nhà của tôi, vĩnh viễn nhưng các người đã dùng hành động thực tế chứng minh với tôi, nơi này không có năng trở thành nhà của tôi. Tôi yêu Hewaxi, chờ khi tôi đủ mười chín tuổi sẽ kết hôn với thầy ấy, nhà của thầy ấy mới là nhà của tôi”

Kurd mất kiên nhẫn, đột nhiên đứng lên nói “Hiện tại con còn trẻ, rất nhiều chuyện đều sẽ không suy xét hậu quả, bác là trưởng bối của con, lại là người giám hộ của con, có quyền lợi cũng có nghĩa vụ sửa đúng hành vi sai lầm của con. Cùng Firth kết hôn, đối với con mà nói là lựa chọn tốt nhất, vĩnh viễn sống chung với bọn ta, bọn ta mới có thể chăm sóc con thật tốt, cũng xứng đáng với di nguyện trước khi chết của ông nội con. Con ký giấy đính hôn với Frith trước đi, mấy tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ.”

“Không có khả năng!” Cảnh Dương cũng đứng lên, kiên định nói “Cho dù tôi có chết cũng không kết hôn với anh ta!”

Firth bị thái độ của Cảnh Dương chọc tức, phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.

“Vậy từ hôm nay trở đi, con đừng hòng bước chân ra ngoài, chừng nào suy nghĩ thông suốt rồi hẳn ra.” Kurd cũng tức giận xanh cả mặt, giọng điệu mang theo cảnh cáo nói “Trước khi con chịu ký giấy hôn ước với Frith thì không có sự cho phép của bác, con không được liên hệ với bất kỳ ai. Nếu đến ngày kết hôn mà con còn chưa thông suốt, thì bác sẽ giúp con nghỉ học, từ nay về sau không cần đi học viện nữa.”

“Tuy rằng ông là người giám hộ của tôi, nhưng ông không có quyền giam lỏng tôi!” Cảnh Dương biểu hiện rất phẫn nộ, nhưng thật ra đây chính là hiệu quả mà hắn muốn.

“Trước khi con đủ mười chín tuổi, bác có quyền giáo dục con, nếu con có hành vi không tốt, bác cũng có quyền giam lỏng con.” Kurd chỉ vào trên lầu “Bây giờ, trở về phòng úp mặt vào tường đi, cẩn thận suy nghĩ lại hành vi của mình cho tốt, nếu còn không nhận ra lỗi sai của mình thì đừng hòng đi học đàn nữa!”

“Tôi tuyệt đối sẽ không khuất phục trước các người đâu!” Cảnh Dương vẻ mặt nghiêm nghị, xoay người đi lên lầu.