Đăng vào: 12 tháng trước
Lục Dĩ Tường xoa xoa đầu Bạch Nhã Băng, dáng vẻ dịu dàng, ân cần, trong ánh mắt tràn đầy sự sủng nịnh, yêu thương, duy chỉ có Bạch Nhã Băng:
"Bây giờ cũng không còn sớm, nếu em muốn về Bạch gia thì ngày mai hẳn về, còn nữa sau này em không được ngồi ở dưới sàn, ở dưới sàn rất lạnh em sẽ bị cảm đấy."
Bạch Nhã Băng gật đầu đồng ý với Lục Dĩ Tường, khóe môi cau nhẹ lên, cất tiếng:"Vậy để em gọi cho Hoàng Việt căn dặn một số việc."
Bạch Nhã Băng lấy điện thoại gọi cho Hoàng Việt, tiếng chuông đổ bên trong điện thoại vừa dứt, cô liền cất giọng nói đầy nghiêm túc, lạnh lùng:
"Hoàng Việt! Anh hãy cử ra sáu người thay phiên nhau đi theo dõi nhất cử nhất động của Bạch An Lương, nếu có chuyện gì đáng nghi hãy thông báo cho tôi ngay còn nữa sáng mai anh và Jack đến đón tôi về Bạch gia."
"Vâng ạ." Hoàng Việt ngay lập tức đáp lại, tuy anh cảm thấy thắc mắc, khó hiểu tại sao đột nhiên cô lại muốn theo dõi Bạch An Lương nhưng nếu cô đã bảo như thế thì chắc chắn Bạch An Lương đã gây ra điều gì bất lợi, nguy hiểm cho cô rồi.
Lục Trân Trân ở trong phòng cười thích thú thả tim cho hình ảnh đầu tiên mà Bạch Huyền Nghị đăng lên, Bạch Huyền Nghị tạo cả một trang dành riêng cho Lục Dĩ Tường và Bạch Nhã Băng, Lục Trân Trân ôm bụng cười không ngừng với cái tên mà Bạch Huyền Nghị đặt cho anh và cô "Cặp đôi khó ở."
Lục Trân Trân gọi điện cho Bạch Huyền Nghị, hỏi anh:
"Bạch Huyền Nghị! Tôi đã gửi ảnh rồi, bây giờ đến lượt của anh đấy. Khi nào anh mới giúp tôi đây?"
"Giúp đây, giúp đây! Tôi nói cho cô biết Hoàng Việt thích một người phụ nữ trưởng thành, nghiêm túc chứ không có thích một đứa con gái trẻ con như cô đâu. Tôi báo cho cô biết một tin, ngày mai Hoàng Việt sẽ đến đón chị tôi về Bạch gia, cô hãy nhân cơ hội này gây ấn tượng tốt với anh ta đi, nhớ phải là một người phụ nữ trưởng thành, ăn mặc cũng vậy."
"Được! Tôi biết mình phải làm thế nào rồi." Lục Trân Trân cúp máy, nhanh chóng lục lọi tủ quần áo của mình tìm một bộ quần áo trưởng thành, tìm mãi mới được một bộ.
Sáng hôm sau, Hoàng Việt cùng Jack lái xe đến Lục gia đón Bạch Nhã Băng, đúng lúc Bạch Nhã Băng, Lục Dĩ Tường cùng Lê Ngọc Quân ăn sáng, Lục Dĩ Tường không thấy Lục Trân Trân đâu liền hỏi:
"Mẹ! Trân Trân đâu rồi, sao con không thấy em ấy đâu?"
"Em xuống đây này, anh tìm em có chuyện gì à?" Lục Trân Trân từ trên lầu bước xuống với chiếc áo sơ mi màu trắng, quần tây đen, buộc tóc cao, trông cô rất thanh lịch, trưởng thành.
Lê Ngọc Quân, Lục Dĩ Tường và Bạch Nhã Băng tròn mắt ngạc nhiên nhìn Lục Trân Trân, Lục Dĩ Tường nhăn nhó mặt mày, có chút không tin vào mắt mình, đợi Lục Trân Trân ngồi xuống, anh sờ trán Lục Trân Trân hỏi:
"Trân Trân! Hôm nay em bị ấm đầu à? Sao đột nhiên lại đổi phong cách ăn mặc từ dễ thương sang trưởng thành vậy?"
Lục Trân Trân gạt tay Lục Dĩ Tường ra, trừng mắt, cau mày đáp lại:"Anh mới bị ấm đầu ấy, trước giờ em luôn là như vậy luôn trưởng thành, tại anh không nhận ra thôi."
Jack khẽ nhếch môi bật cười, anh thừa biết Lục tiểu thư đây thay đổi là vì ai? Jack khẽ nói vào tai của Hoàng Việt, giọng điệu trêu chọc:
"Xem ra lần này Lục tiểu thư thật sự muốn theo đuổi cậu rồi, thay đổi cả phong cách ăn mặc mà sao Lục tiểu thư lại biết cậu thích phụ nữ trưởng thành vậy?"
Hoàng Việt trừng mắt nhìn Jack bằng ánh mắt sắc bén, nghiến răng khẽ đáp trả:
"Cậu im lặng lại cho tôi."
Ăn xong, Bạch Nhã Băng cùng Jack và Hoàng Việt lên xe rời khỏi Lục gia, vừa chuẩn bị bước lên xe, Lục Trân Trân từ bên trong chạy ra gọi Hoàng Việt:
"Hoàng Việt! Hoàng Việt! Anh khoan hãy đi đã."
Ba người dừng bước, quay người lại, Lục Trân Trân ngại ngùng, cười mỉm, e thẹn hỏi Hoàng Việt:"Hoàng Việt! Anh thấy hôm nay em như thế nào? Có đẹp không?"
Bạch Nhã Băng nâng mày nhìn Lục Trân Trân rồi khẽ liếc nhìn Hoàng Việt, Jack gục mặt khẽ bật cười, Hoàng Việt vẫn giữ nguyên thái độ lạnh lùng, khó gần đáp lại:
"Rất đẹp! Nhưng tôi nghĩ phong cách này không hợp với tiểu thư đâu. Tôi xin phép."
Hoàng Việt mở cửa xe cho Bạch Nhã Băng bước vào, Lục Trân Trân gục mặt, buồn bã đi vào bên trong, Bạch Nhã Băng thở dài, lắc đầu bước lên xe, xem ra lần này cô phải dỗ dành Lục Trân Trân khá lâu rồi đây.