Chương 92: Người tới

Tiền Sử Dưỡng Phu Ký

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Edit: Tagoon

Bộ lạc Cự Hổ lần này tới bộ lạc Đại Hùng tổng cộng có bảy người, dẫn đầu không phải Miêu Hỏa, mà là một kẻ khác vô cùng được Hổ Thiên tín nhiệm.

Người này hình thú là hà mã, hình thể khổng lồ, sức chiến đấu không thấp, tên gọi Mã Tiếu.

Mã Tiếu người cũng như tên, mặc kệ nhìn thấy ai đều trước mang ba phần cười, nhìn có vẻ tính tình rất tốt, rất dễ khiến người có hảo cảm. Nhưng gã cũng không phải một kẻ dễ đối phó. Trên thực tế, thủ đoạn của gã vô cùng tàn nhẫn, cũng cực kỳ thông minh.

Hổ Thiên lần này phái gã tới đây chính vì nhìn trúng sự thông minh của gã.

Bộ lạc Đại Hùng đủ loại tin tức hư hư thực thực, Hổ Thiên muốn tìm hiểu rõ ràng xem rốt cuộc là như thế nào.

Đám người Mã Tiếu không ngừng lên đường, sau khi bước vào phụ cận của bộ lạc Đại Hùng thì lập tức quan sát lãnh địa bộ lạc một hồi.

Nơi bộ lạc Đại Hùng chiếm cứ rất không tệ, năm nay bọn chúng hoàn toàn có thể lựa chọn ở chỗ này để qua mùa đông. Chỉ là tình huống của bộ lạc Đại Hùng......

Mã Tiếu bỏ Miêu Hỏa lại, từ sáng sớm hôm nay đã dẫn theo hai đệ đệ của mình hướng về phía bộ lạc Đại Hùng.

Ở lãnh địa của bộ lạc Đại Hùng, rất nhiều cây cối đều bị chặt, xem ra bộ lạc Đại Hùng đã chuẩn bị cho mùa đông —— Mùa đông cần phải có rất nhiều củi lửa!

Bọn chúng lại thích bộ lạc như vậy...... Lúc trước đánh hạ bộ lạc Thanh Sơn, bọn chúng đã thu hoạch được rất nhiều lương thực củi lửa, không cần phải tự mình góp nhặt.

Mã Tiếu đang đi về phía trước thì gặp một đoàn người.

"Các ngươi là ai?" Hùng kỳ đã thay đi da thú sạch sẽ, cả người nhìn có chút chật vật hỏi.

"Chào các ngươi, ta là người của bộ lạc Tây Sơn, tới đây để đổi muối, xin hỏi nơi này là nơi nào?" Mã Tiếu hỏi.

"Nơi này là bộ lạc Đại Hùng." Hùng Kỳ nói: "Bộ lạc Tây Sơn ở đâu? Ta chưa từng nghe qua."

"Chúng ta ở Đại Tuyết sơn phía tây." Mã Tiếu nói: "Chúng ta là bộ lạc được tuyết thuỷ của Đại Tuyết sơn tẩm bổ!"

Ở một nơi cách bộ lạc Đại Hùng rất xa rất xa, đại khái một tháng lộ trình có một tòa tuyết sơn.

Người bộ lạc Đại Hùng đều chưa bao giờ đi qua tuyết sơn kia, nhưng có người xa xa từng nhìn thấy, Hùng Kỳ chính là một trong số đó.

"Là tòa Đại Tuyết sơn ở bên kia sao?" Hùng Kỳ có chút tò mò.

"Là nó!" Mã Tiếu nói: "Ta tên Mã Tiếu, ngươi tên gì?"

"Ta tên Hùng Kỳ." Hùng Kỳ nói.

Mã Tiếu trước khi tới đã cùng người của bộ lạc Thanh Sơn hỏi thăm sơ bộ về tình huống của bộ lạc Đại Hùng, cái tên Hùng Kỳ này đương nhiên là biết đến. Nghe nói trước kia, bộ lạc Đại Hùng mỗi năm đều phái Hùng Kỳ đến bộ lạc Thanh Sơn đổi muối.

Hoá ra người này chính là Hùng Kỳ, thoạt nhìn thực lực không kém.

Thời điểm Mã Tiếu nghĩ thầm trong lòng, Hùng Kỳ trong lòng cũng đang thầm nghĩ.

Mấy tên này nói chuyện quả thật tích thủy bất lậu. Nếu không phải tư tế nói với hắn, hôm nay người hắn gặp được chính là bộ lạc Cự Hổ, hắn nhất định sẽ tin tưởng lời nói của kẻ này.

Ở Chu Tịch xem ra, Hùng Kỳ có vẻ hơi không có đầu óc, nhưng so với toàn bộ bộ lạc Đại Hùng mà nói, Hùng Kỳ đã xem như thông minh. Ít nhất hắn đã từng ra bên ngoài trải việc đời, miễn cưỡng có thể làm bộ không biết mấy kẻ trước mắt này là bộ lạc Cự Hổ.

Hai bên đều hoài tâm tư, nhưng thuận lợi bắt đầu hàn huyên.

Hùng Kỳ hỏi bọn hắn ra ngoài đổi muối vì sao không mang theo hàng hóa, bọn chúng liền nói lúc trước đụng phải bộ lạc Cự Hổ, bị cướp.

"Đám người bộ lạc Cự Hổ này đúng là không phải thứ gì tốt! Ta lúc trước đi đổi muối cũng bị bọn chúng cướp!" Hùng Kỳ nói: "Bọn chúng là một lũ khốn nạn, ác ôn, sớm hay muộn cũng sẽ bị khủng long ăn thịt!"

Những lời này hồi trước Hùng Kỳ cũng đã từng mắng rồi, nhưng lần này khi mắng còn đặc biệt thống khoái.

Mã Tiếu: "......"

Nghe thấy chính bộ lạc của mình bị mắng như vậy, Mã Tiếu không thể nghi ngờ là không vui vẻ. Nhưng gã lại không thể biểu hiện ra bên ngoài, thậm chí còn phải phụ họa vài câu: "Bọn họ xác thật quá quá đáng!"

"Này không chỉ đơn giản là quá đáng! Bọn chúng quả thực so với phân trứng trùng còn khiến người ghê tởm hơn!" Hùng Kỳ nói. Phân trứng trùng là một loại sâu thích ăn phân khủng long hoặc là phân người, là thứ mà bọn họ ghê tởm và ghét bỏ nhất!

Mã Tiếu vẻ mặt có chút không đúng rồi, nhưng vẫn phải cắn răng nói: "Đúng vậy!"

Hùng Kỳ lúc trước cảm thấy diễn kịch không dễ dàng, nhưng lúc này thấy phản ứng của Mã Tiếu...... Hắn đột nhiên có chút yêu diễn kịch.

Hùng Kỳ nói: "Ta và ngươi giống nhau, cũng bị người của bộ lạc Cự Hổ cướp đoạt!"

Mã Tiếu nghe vậy, lúc này cùng Hùng Kỳ móc nối quan hệ, nhờ Hùng Kỳ dẫn gã tới bộ lạc Đại Hùng.

Hùng Kỳ bèn dẫn gã đi.

Tư tế bảo hắn ra ngoài tìm Mã Tiếu mục đích chính là để hắn đưa Mã Tiếu về bộ lạc.

Bọn họ ở quanh bộ lạc xây dựng nơi thiêu chế đồ gốm, nuôi khủng long, trồng trứng đất lúa mạch, mấy thứ đó không thể để người bộ lạc Cự Hổ nhìn thấy, hắn đành phải dẫn bọn chúng rời xa những nơi này.

Hùng Kỳ dẫn theo người đi vòng qua những nơi không thể cho bọn họ nhìn đến gần bộ lạc Đại Hùng.

Nơi thiêu chế đồ gốm hoặc là nuôi dưỡng gieo trồng có thể vòng qua, nhưng căn nhà của Chu Tịch cách bộ lạc thật sự rất gần thì lại không tránh nổi.

Mã Tiếu liếc mắt một cái đã nhìn thấy hàng rào cao cao làm bằng gỗ. Bởi vì hàng rào quá cao, bên trong có thứ gì gã thật ra không nhìn tới.

"Chỗ đó là chỗ nào?" Mã Tiếu hỏi.

"Một số người của bộ lạc Thanh Sơn từ bộ lạc Cự Hổ chạy ra tới, khe núi của chúng ta không chứa nổi nên tính toán ở bên kia dựng một ít phòng ở, để cho bọn họ ở tại nơi đó." Hùng Kỳ nói.

Mã Tiếu nghe vậy bèn nói ngay: "Các ngươi thật đúng là người tốt!" Bọn chúng còn tưởng rằng bộ lạc Đại Hùng sẽ giết chết đám nô lệ chỉ biết lãng phí lương thực kia cơ, không nghĩ tới bọn họ thế nhưng giữ người lại...... Thật ngu!

Mà bọn họ vừa nói chuyện xong đã tới cửa khe núi nơi bộ lạc Đại Hùng cư trú.

Mã Tiếu đã biết bộ lạc Đại Hùng có một khe núi, lúc này thấy được còn rất ngạc nhiên, cũng thực thích.

Một nơi như vậy quả thật không tồi!

Bộ lạc Cự Hổ của bọn chúng cũng không thể vẫn luôn lưu lạc...... Bên này rất dồi dào, có lẽ bọn chúng có thể lấy bộ lạc Thanh Sơn và bộ lạc Đại Hùng làm cứ điểm, ở chỗ này ổn định?

Mã Tiếu còn đang nghĩ như vậy đã bị dẫn vào khe núi.

Khe núi rất nhiều người, nhìn...... Đều gầy trơ cả xương. Đương nhiên, cũng có người nhìn tương đối cường tráng, Hùng Kỳ chính là một trong số đó, nhưng người như vậy thật đúng là không nhiều lắm!

Lúc trước Miêu Hỏa nói bộ lạc Đại Hùng rất mạnh, khẳng định là nhầm to rồi. Cái bộ lạc này nếu thật sự rất mạnh thì đâu thể nào mà mọi người đều mang bộ dáng như vậy được?

Mã Tiếu ánh mắt lóe lóe, không khỏi có chút khinh thường.

"Xin chào các ngươi, những vị khách đến từ bộ lạc Tây Sơn!" Tư tế tới tiếp đãi đám người Mã Tiếu.

"Chào ngươi." Mã Tiếu cùng tư tế hàn huyên, rất nhanh đã biết thân phận của tư tế.

Bộ lạc Đại Hùng quả nhiên có tư tế!

Nhưng lão tư tế này...... Nhìn quả thật một chút bản lĩnh cũng không có, còn cả tộc trưởng của bộ lạc Đại Hùng nữa...... Hùng Hà thực lực không kém, nhưng chút thực lực đó của lão, Mã Tiếu thật đúng là chướng mắt!

Toàn bộ khe núi, cũng chỉ có một mình Chu Tịch là khiến Mã Tiếu nhìn thêm vài lần.

Rốt cuộc bộ dáng của Chu Tịch...... Thoạt nhìn như sống trong nhung lụa.

Hơn nữa, Bức Tiểu đã từng nói qua, đã từng có người ở trước cửa bộ lạc Tiểu Khê tự cao tự đại, ồn ào nói phụ thân của mình là một cường giả...... Có phải chính là người trước mắt này hay không?

Ánh mắt của Mã Tiếu dừng lại trên bộ quần áo khác biệt với người khác của Chu Tịch.

"Đây là ai? Trên người hắn đang mặc cái gì thế?" Mã Tiếu trực tiếp hỏi.

"Đây là bạn lữ của Hùng Dã. Hùng Dã là người mạnh nhất trong bộ lạc chúng ta." Tư tế nói: "Trên người hắn mặc chính là quần áo."

Lúc tư tế nói còn thuận tiện chỉ chỉ Hùng Dã, sau đó Mã Tiếu liền thấy được một thanh niên vết thương chồng chất. Trên vai y có vết rách rất lớn, hẳn là lúc đi săn bị khủng long cắn.

Người mạnh nhất trong bộ lạc chính là bộ dáng này?

Y còn tìm một nam nhân làm bạn lữ...... Này cũng quá khôi hài!

Mã Tiếu áp xuống khinh thường trong lòng, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc cảm thán: "Quần áo này thoạt nhìn quá thần kỳ, là từ đâu tới?"

"Là ta làm." Chu Tịch cười cười, ngồi ở trước mặt Mã Tiếu, sau đó từ trong túi lấy ra một đoạn dây leo, xé nhỏ rồi dùng sợi thực vật bên trong bắt đầu bện: "Chính là làm như vậy!"

Mã Tiếu: "......" Quần áo này hoá ra là dùng dây leo không đáng giá tiền bện ra, thật sự làm người không thể tưởng được!

"Làn da của ngươi rất trắng, thoạt nhìn sống rất tốt." Mã Tiếu nói.

"Đúng vậy, ta sống rất tốt, ta có một bạn lữ cường đại" Chu Tịch nhìn về phía Hùng Dã.

"Suy yếu" nằm ở trên đống cỏ Hùng Dã lập tức trả cho hắn một nụ cười thật tươi.

Hai bên cứ thế hàn huyên, Mã Tiếu kể một ít chuyện của bộ lạc Tây Sơn, đồng thời cũng từ bộ lạc Đại Hùng tìm hiểu được không ít tin tức, thậm chí hiểu rõ chuyện ở bộ lạc Tiểu Khê lúc trước rốt cuộc là như thế nào.

"Ta lúc ấy phát hiện những người đó không phải bộ lạc Tiểu Khê, bèn lừa bọn họ nói bộ lạc chúng ta có cường giả, sau đó chạy...... Chạy được một đoạn, chúng ta quyết định đi cứu bộ lạc Tiểu Khê nên lại quay trở về, kết quả chúng ta mới vừa thả người của bộ lạc Tiểu Khê ra, bộ lạc Cự Hổ đã trở lại......" Chu Tịch kể lại sự tình lúc ấy: "Người của bộ lạc Cự Hổ thực lực rất mạnh, chúng ta đã chết rất nhiều người mới có thể giết hết bọn họ!"

"Các ngươi thật lợi hại." Mã Tiếu nói.

"Đúng vậy, trong bộ lạc chúng ta có rất nhiều chiến sĩ cường đại!" Chu Tịch nói: "Chúng ta cứu bộ lạc Tiểu Khê, còn lấy được rất nhiều muối...... Cơ mà chúng ta không thể đổi cho ngươi, chính chúng ta cũng không đủ dùng."

Mã Tiếu lộ ra vẻ tiếc nuối, đồng thời đối với bộ lạc Đại Hùng càng thêm khinh thường.

Gã còn tưởng rằng cái bộ lạc Đại Hùng này lợi hại đến đâu cơ, kỳ thật chỉ là một bộ lạc nguyên thủy vô cùng bình thường mà thôi.

Tin tức Miêu Hoả bọn họ tìm hiểu được khẳng định đã sai rồi!

Mã Tiếu đang nghĩ như vậy, tư tế nói: "Ai, chúng ta đừng nhắc tới đám người bộ lạc Cự Hổ rác rưởi đó nữa, bọn chúng đều không phải thứ tốt."

Hùng Hà theo sau nói: "Bọn họ ngay cả đại tiện cũng không bằng!"

Hùng Kỳ nói tiếp: "Người bộ lạc Cự Hổ đều là hỗn trướng!"

Hùng Bạch cũng nói: "Bọn họ đều ăn đại tiện."

......

Mọi người ngươi một lời ta một ngữ, lôi bộ lạc Cự Hổ ra mắng đến cẩu huyết lâm đầu.