Chương 58: Biên kịch Chu Tứ Quý

Sau Khi Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Bạch Hoa

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Quý Chu Chu sợ Cố Quyện Thư trực tiếp sai tài xế đưa cô về, nên sau khi xe ô tô mới vừa chạy đến quốc lộ, cô nhìn thấy chiếc taxi liền xuống xe, tự mình gọi taxi rời đi: "Bác tài, đến Trung tâm thương mại Hoa Hạ."

Dáng vẻ bây giờ của cô, khẳng định không thể trực tiếp đi gặp Diệp Khuynh, phải ngụy trang một chút mới được. Xe taxi rất nhanh đến Trung tâm thương mại, sau khi cô bước vào thì đi loanh quanh một vòng, rồi đến khu vực quần áo và trang sức trung niên, chọn một cái áo hoa văn chìm có tay rộng thùng thình, mua thêm quần và đôi giày đồng bộ, trực tiếp thay đổi ở trong tiệm.

"Tiểu thư, mắt của cô thật tốt, đây là quần áo bán chạy nhất trong tiệm chúng tôi, cô mua về chắc chắn trưởng bối rất thích." Nhân viên phục vụ lấy lòng: "Dáng người của trưởng bối cô và cô rất giống sao? Quần áo người lớn tuổi khá chật, cô có muốn đổi số lớn không?"

Quý Chu Chu nhìn mình trong gương, che kín mặt nhất định không nhìn ra tuổi thật: "Đây là tôi mua cho bản thân, giúp tôi cắt bỏ mác nhãn hiệu nhé, tôi mặc luôn, quần áo của tôi cô giúp tôi gói lại một chút."

"... Hả?" Nhân viên phục vụ hoài nghi lỗ tai của mình.

Quý Chu Chu nhìn cô ta một cái, cười cười: "Làm phiền."

"À... À à." Nhân viên phục vụ nhanh chóng xếp xong quần áo rồi bỏ vào túi xách, thời gian cô quẹt thẻ thì cái túi đã làm xong.

"Cảm ơn." Quý Chu Chu nhận lấy cái túi, đổi lầu khác mua mũ, khẩu trang và kính râm, cuối cùng còn không quên đi mua kem nền tối hơn màu da của cô ba tông.

Sau khi cẩn thận dùng kem nền bôi lên tất cả những chỗ có khả năng bị lộ ra ngoài, rồi đeo đồ trang bị của cô lên, lúc này mới đi đến trước gương nhìn xem.

Ừm, ngay cả cô còn không nhận ra mình là ai, Quý Chu Chu đối với "Bà cụ nhỏ" trong gương rất là hài lòng. Sau đó gửi cho Diệp Khuynh một câu "Tôi sắp đến rồi" thì bắt taxi đến công ty điện ảnh Orange.

Xe taxi từ từ lái vào công ty lân cận, bên cạnh đã có nhóm fan nhỏ đang trông trừng, Quý Chu Chu ra bên ngoài nhìn một cái, người có tên xuất hiện trên bảng đèn nhiều nhất là "Lục Ngữ Thần".

"Ồ, hôm nay có đại minh tinh nha." Tài xế cảm khái một câu.

Quý Chu Chu hạ khẩu trang xuống khẽ cười một tiếng, không có tiếp lời của ông ta. Bây giờ vòng giải trí thật thật giả giả, người này có khả năng là rất nổi tiếng, hoặc cũng có thể là mướn những người đó tới lấp đầy chỗ. Không biết vị Lục Ngữ Thần này là kiểu người nào, chỉ hy vọng trong lúc quay phim anh ta có thể an phận, đừng làm chuyện xấu là được.

Tất nhiên, có hai ngọn núi lớn như Diệp Khuynh và Cố Quyện Thư trấn giữ, tin rằng cũng không có yêu ma quỷ quái nào dám làm bậy.

Xe taxi cách cổng lớn của công ty 50 mét bị chặn lại, Quý Chu Chu gửi tin nhắn cho Diệp Khuynh, 5 phút sau liền có nhân viên công tác vội vàng chạy đến, sau khi nhìn thấy xe taxi thì nhanh chóng chạy lại.

"Xin chào, cho hỏi cô là cô Chu, Chu Tứ Quý phải không?" Nhân viên công tác khom lưng nhìn cửa sổ xe.

Quý Chu Chu gật đầu, thanh toán tiền taxi rồi bước ra khỏi xe, nhân viên công tác vội vàng giúp cô xách túi xách, nhưng bị cô từ chối.

"Cô Chu mời đi bên này, đạo diễn đã chờ cô rất lâu." Nhân viên công tác cười nói, đối với chuyện cô không nói lời nào cũng không ngại. Trước lúc cô đến, đạo diễn đã dặn dò, vị biên kịch này sẽ không nói chuyện, thân thể cũng không khỏe lắm, kêu bọn họ chú ý một chút.

Quý Chu Chu nhìn giờ một cái, quả thật mình đến muộn 10 phút, vì vậy vội vàng bước nhanh hơn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Xuyên qua sảnh trước của công ty rộng lớn, đi vào phía sau là thang máy văn phòng, nhân viên công tác trực tiếp ấn tầng cao nhất.

Thang máy chạy một lát dừng lại, trong nháy mắt cửa thang máy mở ra, toàn bộ phòng họp lập tức hiện ra trước mắt, bàn hội nghị hình bầu dục dài trước mặt có người ngồi đầy xung quanh, nghe thấy tiếng thang máy vang lên thì đồng thời nhìn qua.

Khóe miệng Quý Chu Chu giật giật, nghĩ thầm loại thiết kế này cũng quá khoa trương, làm cho người ta không có chuẩn bị tâm lý chút nào, cũng may cô không phải là người mới không có kiến thức, đặt trong hoàn cảnh công tác thuở đầu của cô, sợ là bị dọa tới mức trực tiếp quay đầu đi rồi.

"Chu... Tứ Quý?" Diệp Khuynh ngồi ở phía trước do dự hỏi, anh ta vẫn nghĩ là một cô gái nhỏ, tại sao cảm thấy hình như lớn hơn số tuổi một chút?

Quý Chu Chu đỡ kính râm một cái, nhìn về phía anh ta gật gật đầu. Diệp Khuynh ngây người một lát, vội vàng đón tiếp cô. Quý Chu Chu bình tĩnh đi đến bên cạnh anh ta ngồi xuống, lấy di động ra viết ghi chú: Tôi sẽ không nói chuyện, làm phiền Diệp đạo rồi.

Diệp Khuynh vội xua tay: "Không sao, không sao, có thể câu thông là được." Nói xong mặt hướng về mọi người: "Giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là biên kịch của bộ phim này, cô Chu Tứ Quý."

"Xin chào cô Chu."

"Xin chào cô Chu."

Bốn phía truyền ra từng đợt âm thanh chào hỏi này đến đợt âm thanh chào hỏi khác, trong lúc ở đây một loạt âm thanh sắp kết thúc thì một giọng nam trong suốt vang lên: "Xin chào cô Chu, tôi tên Lục Ngữ Thần, sau này xin cô Chu chỉ bảo nhiều hơn."

Quý Chu Chu ngẩng đầu nhìn qua, đôi mắt đột nhiên trừng lớn: Thiên, Thiên Tứ?!Cô nhìn thêm một cái, chắc chắn người này là nam chính của《Mẹ kế quyến rũ của tôi》, không sai! Xem ra Diệp Khuynh vẫn rất nâng đỡ anh ta, vậy mà bây giờ còn tìm anh ta. Xét theo một kịch bản đã nổi tiếng lâu của người này, thì lần này chắc còn thêm một trận nữa.

Quả nhiên, Diệp Khuynh mở miệng: "Đây là nam chính của chúng ta, cô làm quen một chút, cô gái đẹp nhất bên kia, là nữ chính Triệu Văn."

Quý Chu Chu nhìn về phía cô gái xinh đẹp trong miệng anh ta, chợt một cô gái trẻ tuổi bên cạnh lập tức gấp không chờ được: "Xin chào cô Chu, tôi tên Trần Doanh, sau này mong cô chỉ bảo nhiều hơn."

Quý Chu Chu nhìn cái vị cướp lời này thêm một chút, sau đó vẫy vẫy tay với Triệu Văn.

"Xin chào cô Chu." Cô gái xinh đẹp, tao nhã, mỉm cười nhìn về phía Quý Chu Chu chào hỏi, dường như hoàn toàn không để ý người khác cướp lời.

Quý Chu Chu cũng cười, cười xong ý thức được biểu cảm của mình cô ta không nhìn thấy được, vì vậy gật đầu với cô ta một cái, đối với việc lựa chọn diễn viên của Diệp Khuynh rất hài lòng.

Mặc dù trọng điểm đọc kịch bản là ở kịch bản, nhưng cũng là tạo ra cơ hội để các diễn viên hiểu rõ lẫn nhau, do đó không hề vội vàng tiến hành, mở màn chính là một đám người trò chuyện. Dường như mọi người đều biết Quý Chu Chu sẽ không nói chuyện, nên quan tâm chăm sóc cũng tránh né điểm này.

Trong chuyến đi này, tuy rằng lợi nhuận của biên kịch bình thường và quyền hạn cũng rất thấp, nhưng không thể không nói cũng rất được sự tôn trọng, dù chỉ là bề ngoài. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Quý Chu Chu thích người khác tôn trọng cô, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu lúc trước chọn chuyến đi này.

Đến khi đọc kịch bản, Diệp Khuynh sợ Quý Chu Chu không có cách đưa ra ý kiến, nên nghĩ ra một cách, để di động của cô kết nối với máy vi tính, trực tiếp đưa nội dung gõ chữ của cô xuất hiện lên máy chiếu, như vậy tất cả mọi người có thể nhìn thấy được.

Quý Chu Chu vì sự quan tâm của Diệp Khuynh khen ngợi một cái, sau đó ở giữa kết nối quả nhiên thuận lợi rất nhiều. Trong lúc đọc, Diệp Khuynh đưa cho cô một quyển sổ, bản thân cũng bắt đầu cúi đầu vừa nghe vừa nhớ, nhận thấy diễn viên có chỗ hiểu sai kịch bản, lập tức chỉ điểm, sau khi chỉnh sửa lại tiếp tục.

Quý Chu Chu cũng khá phối hợp, lấy tinh thần chuyên nghiệp của mình ra, phối hợp với Diệp Khuynh giải thích giúp diễn viên hiểu thông kịch bản, thỉnh thoảng có ý kiến không giống Diệp Khuynh, cũng sẽ cố gắng hết sức hiểu anh ta, hoàn toàn lấy đạo diễn làm chuẩn.

Điểm này làm cho Diệp Khuynh rất hài lòng, sau khi diễn viên hiểu rõ thì thuận lợi rất nhiều, anh ta thấp giọng hỏi: "Cô Chu, chắc không phải lần đầu cô làm biên kịch chứ?"

Quý Chu Chu dừng một chút, nghĩ trong lòng, biểu hiện này của mình cũng không giống lần đầu, nhưng nếu thừa nhận, không phải cần lấy tác phẩm khác ra à.

Cô suy nghĩ một chút, viết lên quyển sổ: Số áo vest(*).

(*) Số áo vest: thường xuất hiện trên các trang mạng xã hội và diễn đàn hiện đại. Mọi người đăng ký ID trong diễn đàn và trở thành tài khoản của họ trong diễn đàn đó. Tài khoản chính hoặc tài khoản đăng nhập thường xuyên nhất là ID chính của cư dân mạng . Bây giờ nhiều cư dân mạng không hài lòng khi chỉ sử dụng một tài khoản. Vì vậy, thường đăng ký nhiều ID được sử dụng không thường xuyên trong cùng một diễn đàn, thường nói chuyện với ID phụ khi bạn không muốn tiết lộ danh tính của ID chính. "ID phụ" này được gọi là "Số áo vest" của người đó.

Diệp Khuynh hiểu rồi, đồng thời cảm thấy kính nể, thì ra vị này chính là một chị đại, chẳng qua bây giờ muốn ra ngoài chơi một chuyến. Vừa nghĩ đến chơi một chuyến, anh ta lại lo lắng: "Từ trước đến nay tôi quay phim đều phải có biên kịch theo đoàn, bất cứ lúc nào cũng có thể cần sửa kịch bản, cô xem..."

Quý Chu Chu cũng rầu chuyện này, mỗi ngày Cố Quyện Thư về nhà đúng giờ, cuối tuần cũng không ra ngoài đi dạo, một chút dấu hiệu phải đi công tác mấy tháng cũng không có, cô căn bản không có cách nào chạy ra ngoài. Nhưng đoàn phim bên này, Quý Chu Chu lại sợ không chú ý một cái, thì kịch bản đã bị sửa đến má cũng nhận không ra, cô còn trông cậy vào một bộ phim để thành vị thần đó.Diệp Khuynh thấy cô khó xử, cũng không lên tiếng điều hòa, dẫu sao anh ta cũng có nguyên tắc của anh ta, mặc kệ lớn bao nhiêu, trong tác phẩm do anh ta đạo diễn đều phải nghe theo anh ta mới được.

"Tôi cố gắng nghĩ cách." Quý Chu Chu viết lên quyển sổ, ý cô đây là quyết định theo đoàn phim, Diệp Khuynh thở phào nhẹ nhõm, vỗ tay ngắt lời đọc thử: "Cũng được rồi, cô Chu còn có ý kiến gì không?"

Quý Chu Chu suy nghĩ một chút, gõ những điểm vừa rồi Diệp Khuynh không chú ý tới vào ghi chú, mọi người trong văn phòng đều nhìn chằm chằm máy chiếu xem, khi đề cập đến ai, người đó liền nghiêm túc ghi chép, bộ dáng cả lớp đều học tập chăm chỉ.

Diệp Khuynh thấy cô nhắc tới một ít điểm, trong lòng cũng hết sức kinh ngạc, càng thêm tin tưởng chuyện cô là chị đại, cảm giác đây là vận khí tốt gì của bản thân, mà tiện tay mò vớt đã vớt được một biên kịch vàng.

Quý Chu Chu sảng khoái tiếp nhận sự kính trọng của mọi người đối với cô, nghĩ trong đầu, quả nhiên phụ nữ vẫn phải có sự nghiệp, ở bên cạnh Cố Quyện Thư làm ổ lâu như vậy, cô cũng sắp quên mất mình là người có bao nhiêu tài giỏi.

Đang lúc cô cảm khái sự tài giỏi của mình, di động đột nhiên nhảy ra một tin nhắn đến từ "Tiểu khả ái": Trà sữa 50% đường, 2 phần trân châu thêm pudding(1).

Không đợi Quý Chu Chu trả lời lại, anh đã gửi thêm một câu: Thêm ít viên khoai môn, đậu đỏ(2) nữa nhé. Em xem còn có món gì khác có thể thêm không, để nhiều một chút.

Khóe miệng Quý Chu Chu giật giật, trả lời: Đại ca, anh để nhiều đồ như vậy, còn có chỗ cho trà sữa à?

"Tiểu khả ái" gửi tin nhắn đến đương nhiên chính là Cố Quyện Thư, tiếng xưng hô này là Quý Chu Chu thay đổi vì để phòng ngừa ngộ nhỡ, chờ lần sau trong lúc vô tình anh lại nhìn thấy, thì chắc chắn không thể đâm chọt mình nữa.

Cố Quyện Thư rất nhanh trả lời: Em nói đúng, vậy mua thêm một ly trà sữa, loại không để thêm bất cứ thứ gì đó, tôi trộn vào rồi uống.

... Căng chết anh. Quý Chu Chu nói thầm một câu, trả lời hai chữ: Biết rồi.

Cố Quyện Thư: Chừng nào thì em về?

Quý Chu Chu: Nếu anh đợi không được, thì tôi đặt mua cho anh.

Cố Quyện Thư: Không cần, tôi chờ em về ăn cơm trưa.

Quý Chu Chu: Có thể tới buổi tối tôi mới trở về, anh tự ăn đi.

Lúc này Cố Quyện Thư tạm dừng một lát mới trả lời, kèm theo một tấm ảnh dĩa salad: Em không về, bên phòng bếp để cho tôi ăn món này.

"..." Tiểu đáng thương nha, Quý Chu Chu lộ ra một biểu cảm cười trên sự đau khổ của người khác.

Quý Chu Chu không trả lời lại, đột nhiên phát hiện hình như xung quanh quá an tĩnh, cô dừng một chút ngẩng đầu lên, nhìn thấy mọi người đang vô tình hay cố ý nhìn chăm chú màn hình. Cô quay đầu lại nhìn, thì mới phát hiện cuộc trò chuyện của mình và Cố Quyện Thư không cẩn thận trở thành hiện trường phát sóng trực tiếp.

Quý Chu Chu câm nín một trận, bình tĩnh chuyển qua ghi chú: Con trai của tôi, để các vị chê cười rồi.

(Vì bên Trung chỉ có xưng "你 -我 " nên mọi người nhìn vào tin nhắn không biết Chu Chu đang nói chuyện với ai. Không giống như bên Việt Nam chúng ta, nhìn cách xưng hô đã biết bạn đang nói chuyện với ai rồi. Hì hì.)