Chương 170: Q6 – UYỂN ƯỚC - CHƯƠNG 169: GHI THÙ

Thư Linh Ký

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Q6 – UYỂN ƯỚC – CHƯƠNG 169: GHI THÙ

Editor: Luna Huang
Toàn bộ tu chân giả của Doanh Châu giới đều biết, cho dù là đắc tội đầu sỏ ma đạo, đều không nên đắc tội Ngọc La nữ quân.

Ngược lại không phải là Ngọc La nữ quân có bao nhiêu tàn bạo, trên thực tế phẩm hạnh của vị nữ quân này vẫn rất tốt, chỉ bất quá nàng có một tính cách đặc điểm cho người túc nhiên khởi kính, đó chính là —— ghi thù! Rất ghi thù! Phi thường ghi thù! Ghi thù của đời trước!

Nguyên nhân chính là như vậy, lúc này thấy Cố Thất Tuyệt đứng ở trước mặt mình, vị nữ quân đại nhân này đến sổ ghi thù của mình cũng không cần mở, trực tiếp nheo mắt phượng lại, đằng đằng sát khí quát một tiếng ——

“Người đến, bắt giữ tà ma vô sỉ này cho bổn quân!”

Trong sát na, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu đồng loạt động thủ, chân hỏa phượng vĩ tiên lửa cháy mạnh trăm trượng gào thét bay lên trời, dường như thiên la địa võng vô cùng vô tận, phong tỏa mấy trăm trượng phương viên.

“Xảy ra chuyện gì?” Tu chân giả trong tiên triển không khỏi hai mặt nhìn nhau, “Nữ quân đại nhân, tạm thời bớt giận, có thể báo cho biết xảy ra chuyện gì hay không?”

“Các ngươi hỏi tà ma này đã cái gì!” Ngọc La nữ quân trên cao nhìn xuống Cố Thất Tuyệt, trong mắt phượng thiêu đốt chân hỏa sôi trào, “Bổn quân vì truy sát tà ma này, suốt đêm kiêm trình chạy tới Thần Lâu tiên thành, hắn lại giảo hoạt bỏ chạy, bổn quân không chịu buông tha, lại đuổi theo đến Thiên Nguyên thành, gặp một nữ tu tên là Tử Viết…”

“Tử Viết?” Tu chân giả trong tiên triển rất là kinh ngạc.

“Không sai.” Vẻ mặt Ngọc La nữ quân phẫn nộ, bất quá thời gian nhắc tới Tử Viết, trái lại hơi chút hòa hoãn giọng nói, “Nữ tu kia trái lại rất hiểu đạo lý, còn có con ngựa kia cũng là khiêm tốn hữu lễ, biết được ý đồ đến của bổn quân, các nàng lập tức hiên ngang lẫm liệt, cáo tà ma đến Mạch Thượng Cửu Nguyên, thậm chí biểu thị nguyện ý tiễn bổn quân một đoạn đường…”

(Luna: Loại bán bạn cầu vinh là đây, còn phục vụ đến tận răng nữa)

“Phốc!” Nhạc Ngũ Âm đột nhiên phun, “Chờ một chút, ngân gia có nghe lầm hay không?”

Không có nghe lầm đâu, vừa lúc đó, trong nhạc phường ngoài mấy ngàn dặm của Thiên Nguyên thành, một vị ngự tỷ chính cười tủm tỉm nhấc tay, cùng cô nãi nãi trong con ngựa e sợ cho thiên hạ bất loạn, rất vui vẻ vỗ tay(móng) hoan nghênh ăn mừng ——

“Ăn dưa, ăn dưa, không biết nàng sỏa của mấy ngày hôm trước, sau khi gặp được lão Cố của tiên triển, sẽ làm cái gì?”

Còn có thể làm cái gì?

Giờ này khắc này trên bầu trời của tiên triển, Ngọc La nữ quân đạp cầu thang cánh hoa mạch thượng, sớm đã má ngọc đỏ lên mắt phượng nhóm lửa, nhất là nghĩ tà ma kia dĩ nhiên hiếp bức pháp hồn của mình làm chuyện khuất nhục, càng là hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong sát na, cảm giác được phẫn nộ của nàng, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu đồng loạt gầm lên, chân hỏa phượng vĩ tiên cháy mạnh nhất thời gào thét rung động, đem ôn độ của không khí đều thiêu đốt đến kịch liệt bay lên, liền muốn uy thế kinh người oanh xuống.

Vọng Thư Uyển
“Chờ một chút, chờ một chút.” Nhạc Ngũ Âm lấy làm kinh hãi, vội vã che ở trước người Cố Thất Tuyệt, “Nữ quân bớt giận, nghe ta một lời.”

Lời nói này nguyên bản vô dụng, thế nhưng ánh mắt của Ngọc La nữ quân hơi rủ xuống, chờ thấy Nhạc Ngũ Âm, đột nhiên hơi có vẻ kinh ngạc nói: “Ngươi là, tiểu tỳ bà năm đó đi ngang qua Ngọc La thành ta?”


“Ai, nữ quân người còn nhớ rõ ta?” Nhạc Ngũ Âm vẻ mặt kinh hỉ.

“Nhớ sơ sơ.” Giọng của Ngọc La nữ quân chậm lại rất nhiều, “Bổn quân còn nhớ rõ ngươi, tuy rằng thiên tư đần độn, thế nhưng nhân phẩm dụng tâm tính tình đều đều rất tốt, vốn định giữ ngươi làm nữ quan… Chậm đã, cho nên nói, ngươi bây giờ khí minh đầu ámm dĩ nhiên làm tay sai cho tà ma?”

Nói xong lời cuối cùng, thần tình của vị nữ quân này đột nhiên nghiêm khắc, chân hỏa cháy mạnh phía sau nhất thời sôi trào, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu càng lần thứ hai đồng loạt gầm lên, liền muốn thôi động chân hỏa phượng vĩ tiên cháy mạnh trăm trượng đánh xuống.

“Chờ một chút, chờ một chút.” Nhạc Ngũ Âm thất kinh, nhanh lên lắc đầu giải thích, “Nữ quân đại nhân người hiểu lầm, kỳ thực quân thượng thật không phải là tà ma gì… Quân thượng, ngươi mau mau giải thích một chút, chuyện của pháp hồn nữ quân.”

“Nga.” Cố Thất Tuyệt từ ghế nằm khởi động thân, rất thành khẩn nhìn Ngọc La nữ quân, “Sự kiện pháp hồn kia, hoàn toàn không phải là hiểu lầm.”

“Đúng đúng đúng, hoàn toàn không phải là… Phốc!” Nhạc Ngũ Âm phối hợp gật đầu, đợi được hiểu ý tứ của những lời này, đột nhiên mục trừng khẩu ngốc, “Chờ chút, quân thượng ngươi đang nói cái gì?”

“Ta nói, chuyện này không phải là hiểu lầm.” Cố Thất Tuyệt nghiêm trang trả lời, hoàn toàn không thấy mấy trăm đôi ánh mắt đằng đằng sát khí, “Bởi vì ta vừa nghĩ đến, trong thân thể ngươi…”

Buồn cười!

Phẫn nộ đến lửa cháy mạnh cuộn trào mãnh liệt, trong sát na, Ngọc La nữ quân triệt để bùng nổ, trực tiếp mắt phượng trợn tròn, đằng đằng sát khí nộ quát một tiếng: “Ngọc La chư nhân, cùng bổn quân, chém giết lão này!”


Hư không chấn động, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu đồng loạt phát động, chân hỏa phượng vĩ tiên lửa cháy mạnh trăm trượng đón gió tăng vọt bao phủ vòm trời, bóng roi lửa cháy mạnh vô tận phảng phất bão tố, đồng loạt cuồng bạo đánh phía Cố Thất Tuyệt!

Nhiệt độ sóng nhiệt caom như núi lửa nham thạch nóng chảy cuộn trào mãnh liệt mà đếnm tu chân giả chung quanh đồng loạt kinh hãi biến sắcm tất cả đều không tự chủ được lảo đảo lui về phía saum thật là đáng chếtm dĩ nhiên ép vị nữ quân này nổ tung, sợ là cả tiên triển cũng sắp bị san thành bình địa.

Thật mệt tâm, Nhạc Ngũ Âm rất tang thương ngẩng đầu nhìn trời, quyết định cái gì cũng không nói.

Trên thực tế, cũng không cần nàng nói, Cố Thất Tuyệt nằm ở trên ghế nằm cái gì cũng không làm, chính là vươn tay, xoa xoa đầu nhỏ của Sơ Sơ.

“Ân a ~” Ba tiểu la lỵ rất chỉnh tề gật đầu, rất chỉnh tề liếm mứt quả, rất chỉnh tề nãi thanh nãi khí thì thầm ——

“Nhân chi sơ, tính bản thiện, tính tương cận, tập tương viễn, cẩu bất giáo, tính nãi thiên, giáo chi đạo, quý dĩ chuyên. . .”

Chỉ là nói không được mấy câu, thì có văn tự trôi ra, chuyển hóa thành pháp trận phòng ngự mực quang phù động, bao Cố Thất Tuyệt bọn họ ở trong đó.

Oanh!

Hầu như đồng thời, chân hỏa phượng vĩ tiên lửa cháy mạnh vô tận, dường như triều dâng sóng dữ oanh đến, trọng trọng đánh vào Tam Tự kinh mực quang thuẫn, đánh cho tia lửa văng gắp nơi, đến mấy cửa hàng chung quanh đều dấy lên lửa cháy mạnh.

vongthuuyen.com
Nhưng ở trong chân hỏa cháy mạnh, mặc sắc quang thuẫn không bị thương chút nào, Cố Thất Tuyệt ở bên trong vẫn như cũ ung dung nằm, ba tiểu la lỵ hai bên trái phải cũng vẫn còn hỉ tư tư giơ mứt quả, vươn đầu lưỡi béo mập, rất chỉnh tề liếm a liếm. . .

Thấy một màn như vậy, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu không khỏi kinh hãi biến sắc, Ngọc La nữ quân trong hư không giận tím mặt, trực tiếp chỉ một ngón tay, trong bóng roi phượng vĩ lửa cháy mạnh khắp bầu trời, nhất thời lại ầm ầm một tiếng, dâng lên lửa cháy mạnh nhiệt độ cao vô tận ——

“Tà ma ngoại đạo, cố lộng huyền hư, oanh đến nát bấy. . .mới thôi cho bổn quân!”

Oanh oanh oanh, oanh oanh oanh, được ý chỉ của nàng, mấy trăm vị Ngọc La nữ tu đồng loạt phụng mệnh hành sự, lần thứ hai thôi động chân hỏa phượng vĩ tiên lửa cháy mạnh, dường như bão tố, liên tục không ngừng oanh xuống.

Thế nhưng, vẫn như cũ không có tác dụng gì.

Bên ngoài đều đánh thành như vậy, Sơ Sơ các nàng vẫn là liếm mứt quả, mơ hồ không rõ niệm Tam Tự kinh, rõ ràng đều không chuyên tâm như thế, thế nhưng mực quang hộ thuẫn lại càng ngày càng kiên cô dù cho trong oanh kích liên tục, cũng không có bất luận dấu hiệu tổn hại gì.

“Sắp sâu răng a.” Cố Thất Tuyệt nhìn không được, bắt đầu tịch thu mứt quả, hoàn toàn không thấy biểu tình ủy khuất của Sơ Sơ các nàng.

Bị không để ý tới, hoàn toàn bị không nhìn!

Trong hư không, mấy trăm vị nữ tu liên tục đánh, hận đến đầy mặt đỏ lên, Ngọc La nữ quân phẫn nộ đến cả người run, chợt mắt phượng trợn tròn, ngửa mặt lên trời gào to một tiếng.

Tiếng hét giận dữ chưa rơi, cánh hoa mạch thượng vô cùng xích hồng, tất cả đều cuồng bạo bay lên trời, xoay quanh bốn phía thân thể nàng, ngay sau đó ầm ầm một tiếng, hóa thành chân hỏa cháy mạnh thiêu đốt sôi trào.

“Biển hoa mạch thượng, cháy thành chân hỏa.” Trong nháy mắt, mắt phượng của vị Ngọc La nữ quân này trợn tròn, chợt từ trong hư không đáp xuống.

Giờ khắc này, cánh hoa mạch thượng xích hồng vô cùng vô tận, thiêu đốt chân hỏa, hội tụ thành bốn phía của nàng hội tụ thành hỏa hải ngập trời, phảng phất cơn sóng gió động trời mênh mông cuộn trào mãnh liệt, ầm ầm đánh về phía Cố Thất Tuyệt ——

“Tà ma ngoại đạo, hôm nay bổn quân, liền muốn ngươi. . .sửa bài tập!”