[ABO] Sau Khi Kết Hôn Tôi Thật Thơm
Đăng vào: 12 tháng trước
Editor: Lạc Y Y
Tô Nguyên đứng ngồi không yên ở nhà đợi Lục Cẩn về, mặc dù cậu biết rõ ngày mai Lục Cẩn mới có thể quay lại, nhưng chỉ là không có cách nào yên tâm mà nằm xuống, cuối cùng chỉ ngồi trên sofa chờ đợi.
Đợi tới khi Lục Cẩn về thì đã nhìn thấy Tô Nguyên đang nằm ngủ trên sofa, vẻ mặt đau lòng ôm cậu về giường, trong lúc ấy lại không hề làm Tô Nguyên thức giấc.
Đến khi mặt trời lên cao, Tô Nguyên mới mở mắt, nhưng khi tỉnh giấc cậu vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn, "Mình về phòng ngủ lúc nào vậy?"
Tô Nguyên nghi hoặc đi vào phòng tắm, dùng nước lạnh rửa mặt để mình nhanh chóng tỉnh táo lại, "Cũng không biết Lục Cẩn đã về chưa?"
"Đang chờ anh sao Tiểu Nguyên Bảo?"
Đột nhiên bên cạnh truyền đến giọng nói của Lục Cẩn, làm Tô Nguyên giật mình suýt chút trượt ngã, cũng may Lục Cẩn phản ứng khá nhanh đã ôm được Tô Nguyên.
"Cẩn thận chút." Lục Cẩn lập tức ôm người về giường, "Lớn như vậy rồi, còn hấp tấp như vậy nữa."
"Còn không phải tại anh núp ở bên cạnh lên tiếng làm tôi giật mình!" Tô Nguyên bĩu môi uất ức nói.
Lục Cẩn cười cười xoa đầu Tô Nguyên, "Tôi không phải là sợ Tiểu Nguyên Bảo thấy tôi sẽ tức giận sao, cho nên đã núp đi."
Tô Nguyên: "Sao tôi lại tức giận?"
"Tôi để lộ quan hệ giữa chúng ta, không tuân thủ thỏa thuận, Tiểu Nguyên Bảo không giận sao?" Lục Cẩn ngồi xuống bên cạnh giường, ôm Tô Nguyên vào trong lòng, "Bị công bố ra ngoài chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến công việc của Tiểu Nguyên Bảo, đều là lỗi của tôi."
"Không, không sao mà, anh đừng như vậy." Tô Nguyên thấy Lục Cẩn buồn như vậy, lập tức an ủi nói: "Tôi không giận, thực ra công bố cũng không sao đâu, tôi chỉ là lo lắng như thế sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của anh, về sau anh rất dễ bị paparazzi chụp lén."
Lục Cẩn cười nói: "Tôi không để ý, thậm chí muốn nói cho cả thế giới biết, bạn đời của tôi là em."
Tô Nguyên bị lời này của Lục Cẩn làm cho mặt đỏ tía tai.
"Tiểu Nguyên Bảo" Lục Cẩn lấy từ trong túi ra một hộp nhẫn, "Mặc dù anh không cho em một hôn lễ, cũng không để em nhận được lời chúc phúc của mọi người, nhưng mà hôm nay, anh muốn nói với em, anh yêu em, em có bằng lòng đeo nhẫn vào và làm bà xã của anh không?"
Tô Nguyên sững sờ trong giây lát, thấy bộ dạng nghiêm túc của Lục Cẩn, cậu cảm động đến mức nước mắt không ngừng rơi xuống, không kiểm soát được miệng mình, nói không nên lời, chỉ có thể kích động gật đầu đồng thời đưa tay ra.
Lục Cẩn nghiêm túc đeo nhẫn cho Tô Nguyên, "Tương lai em chính là người của anh rồi, Tiểu Nguyên Bảo cũng đeo nhẫn cho anh đi."
Tô Nguyên nhận lấy nhẫn, chậm rãi đẩy nhẫn vào ngón áp út của Lục Cẩn, "Lục Cẩn, em cũng yêu anh."
Lục Cẩn không ngờ sẽ được Tô Nguyên tỏ tình, anh kích động ôm hôn Tô Nguyên.
Tô Nguyên cũng chầm chậm đáp lại nụ hôn của anh, sau khi bày tỏ lòng mình, hai người càng thêm khắn khít.
Có lẽ là vừa cầu hôn khiến Tô Nguyên quá kích động, trong không khí đột nhiên bùng phát pheromone của cậu, trong nháy mắt cả căn phòng tràn ngập mùi cam của Tô Nguyên.
Lục Cẩn thở gấp bên cổ cậu, "Tiểu Nguyên Bảo, kỳ phát tình của em đến sớm rồi."
Tô Nguyên đứng hình, gần đây có quá nhiều chuyện làm cậu đã quên kỳ phát tình của mình sắp đến, càng không ngờ rằng bởi vì Lục Cẩn mà kỳ phát tình lại đến sớm.
"Để anh giúp em có được không?" Lục Cẩn dùng giọng nói từ tính của mình quyến rũ Tô Nguyên, dưới tình thế ý loạn tình mê, Tô Nguyên thất thần mà gật đầu.
Lục Cẩn không còn kiên nhẫn với chính mình, cúi đầu mυ"ŧ hôn lên xương quai xanh của Tô Nguyên.
...
Kỳ phát tình thông thường sẽ kéo dài rất lâu, Tô Nguyên nhìn thấy mặt trời ban trưa, khi mở mắt lại phát hiện mặt trời đã mất dạng, thay vào đó là ánh trăng sáng.
Mặc dù cơ thể hơi ê ẩm, nhưng cũng không khó chịu nhiều, có lẽ Lục Cẩn cũng giúp cậu tẩy rửa qua, có điều cậu không hiểu, vì sao Lục Cẩn không đánh dấu cậu.
"Tỉnh rồi à?" Lục Cẩn đẩy cửa vào, nhìn thấy Tô Nguyên đang ngồi trên giường, "Ăn một miếng cháo đi, em cả ngày không ăn gì chắc đã đói rồi."
Tô Nguyên gật đầu, nhận lấy cháo Lục Cẩn đưa, Lục Cẩn nhìn Tô Nguyên hỏi: "Còn đau không? Anh là lần đầu nên không rành lắm, không biết có làm đau em không?"
Lời này vừa nói ra, Tô Nguyên suýt chút nữa nghẹn chết, "Anh... khụ khụ, anh đừng nói nữa... khụ."
"Được được được, anh không nói, em ăn từ từ thôi." Lục Cẩn căng thẳng vỗ vỗ lưng Tô Nguyên, "Nếu đau thì em nói với anh, để anh bôi thuốc cho em."
"Im miệng!" Tô Nguyên đưa tay ngăn mối nguy Lục Cẩn phát ngôn, cậu không ngờ Lục Cẩn lại thẳng thắn như vậy, làm cậu mặt bỏ bừng.
Tô Nguyên ăn cháo xong, nằm xuống ôm Lục Cẩn, cậu vừa trải qua kỳ phát tình rất cần Alpha bên cạnh.
"Lục Cẩn"
"Sao thế?"
Tô Nguyên ngửa mặt lên hỏi: "Sau khi chúng ta công bố quan hệ, mẹ anh vẫn sẽ cho em tiếp tục ở lại giới giải trí chứ? Liệu bà ấy có tức giận không?"
"Em từng gặp mẹ anh rồi?" Vẻ mặt của Lục Cẩn có hơi kinh ngạc, "Em đi gặp bà ấy khi nào? Vì sao không nói với anh?"
Tô Nguyên bị vẻ mặt của Lục Cẩn làm hơi bối rối, cậu không biết tại sao Lục Cẩn lại bày ra nét mặt như vậy, "Chính là mấy ngày anh làm kiểm tra sức khỏe, bà Lục đã đón em về nhà."
"Bà ấy đón em về nhà làm gì?" Lục Cẩn hỏi một cách nghiêm túc.
Tô Nguyên: "Kiểm tra sức khỏe á, bà Lục không phải bác sĩ sao, bà ấy nói vì sức khỏe của em đã giúp em làm kiểm tra một chút."
"Vậy kết quả kiểm tra thì sao?"
"Rất tốt, chỉ là pheromone có vấn đề nhỏ, có điều em đã uống thuốc điều tiết lại, nên anh không cần lo đâu." Tô Nguyên cười nói.
Lục Cẩn hỏi: "Thuốc? Thuốc gì thế?"
"Em cũng không biết nữa." Tô Nguyên mò trong tủ, lấy lọ thuốc ra, "Thuốc này là bà Lục tự mình điều chế ra, có điều uống thuốc rồi em cảm thấy cả người đều rất dễ chịu, bà Lục đối xử với em rất tốt đó."
Lục Cẩn nhận lấy thuốc của Tô Nguyên, đưa lên mũi ngửi kỹ, nhưng như vậy quả thực không nhìn ra được thuốc này có vấn đề gì, "Bỏ đi, thuốc này của em đừng uống nữa, anh mang về nghiên cứu một chút, xác định không có vấn đề thì em lại uống."
"Không được, bà Lục nói không được ngưng thuốc, em đã uống lâu vậy rồi mà không có chuyện gì, anh yên tâm đi, anh không tin tưởng mẹ anh sao?"
Lục Cẩn ôm chặt lấy Tô Nguyên, đồ ngốc, không phải anh không tin bà ấy, anh là lo cho em.
"Ngày mai ở nhà có tụ họp, chúng ta cùng trở về, còn về mẹ anh em không cần quan tâm, em thích hát thì anh sẽ ủng hộ em."
"Cảm ơn anh, Lục Cẩn" Tô Nguyên chủ động hôn lên cằm Lục Cẩn một cái, "Có anh thật tốt"
Lục Cẩn càng không khách sáo mà hôn thật sâu vào miệng Tô Nguyên, mặc dù có cảm giác, nhưng cũng biết cơ thể của Tô Nguyên không thể tiếp tục như vậy, đành phải kiềm chế bản thân.
Tô Nguyên cũng biết Lục Cẩn kìm nén đến hoảng, quyết định không tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh nữa, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ, Lục Cẩn, cảm ơn anh đã xuất hiện trong thế giới của em, mang ánh sáng đến cho em.
Có lẽ là vì có Lục Cẩn bồi bạn ở bên cạnh, Tô Nguyên cảm thấy giấc ngủ này của mình đặc biệt say.