Đăng vào: 12 tháng trước
"Chị cảm thấy ba em có vấn đề." - Hứa Thiên Mạc cắn một cái quả táo ở bên tai Thi Dao Vũ nhẹ giọng thầm nói.
"Vấn đề gì?"
"Vô sự lấy lòng, tuyệt đối có mục đích khác."
Thi Dao Vũ không có như Hứa Thiên Mạc nhìn chằm chằm nhà bếp, hắn từ bàn trà cầm lấy một quả quýt bóc ra, "Chị có thể hay không quan tâm chuyện của chính mình?"
"Chuyện của chị là chuyện gì?" - Hứa Thiên Mạc đem tầm mắt từ phòng bếp trở về.
Thi Dao Vũ bẻ một nửa quả quýt đưa cho Hứa Thiên Mạc, "Chị cùng chị Tần thế nào?"
Hứa Thiên Mạc sững sờ, nàng quả thật đã đem Tần Trúc Lan quên đi , "Còn có thể thế nào, chị ấy đã có bạn trai , lẽ nào chị còn mặt dày mày dạn quấn lấy đi?"
"Có muốn em giới thiệu cho chị một người hay không?" - Thi Dao Vũ nháy nháy mắt cười nói.
"Đừng, chị hiện tại không có hứng thú." - Hứa Thiên Mạc cầm quả táo trên tay gặm sạch sẽ sau đó ném vào thùng rác, giật một tờ giấy xoa xoa tay.
"Chị thấy ba em là muốn làm hòa với mẹ em phải không?" - Hứa Thiên Mạc thay đổi đề tài.
"Chị làm sao thấy được ?" - Thi Dao Vũ không tin nhìn Hứa Thiên Mạc hỏi.
Hứa Thiên Mạc liếc Thi Hoành Chí làm trợ thủ cho Nghiêm Như Tuyết đang trong phòng bếp nói, "Em mấy ngày nay đều đang bận rộn tìm nhà, vì lẽ đó không biết ba em mỗi ngày đều như thế này."
"Vậy mẹ em phản ứng gì?" - Nghe Hứa Thiên Mạc vừa nói như thế, Thi Dao Vũ cũng bắt đầu nhìn về phía nhà bếp.
"Không phản ứng." - Hứa Thiên Mạc cúi đầu suy nghĩ một chút mới đưa ra đáp án.
"Không phản ứng là phản ứng gì a?"
"Chị làm sao biết?"
"Đúng rồi, em đã quên nói cho chị việc này." - Thi Dao Vũ vỗ đùi đột nhiên hô.
Hứa Thiên Mạc liếc Thi Dao Vũ một cái, "Nói đi, chuyện gì?"
"Mẹ em muốn mua nhà cho chị." - Thi Dao Vũ tìm tòi nghiên cứu nhìn Hứa Thiên Mạc, hắn cũng không biết làm sao bây giờ mẹ mình đối với Hứa Thiên Mạc lại tốt như vậy, lúc trước muốn mua xe cho nàng hiện tại lại là mua nhà, hắn cũng không phải bởi vì tiền, mà là có loại cảm giác mẹ cũng bị cướp đi.
Hứa Thiên Mạc lông mày nhăn lại, "Mẹ của em lại làm sao vậy?" -Trong lòng nàng cũng không nghĩ ra Nghiêm Như Tuyết là có ý gì, lẽ nào bây giờ mẹ chồng đều tốt đẹp như thế?
"Chị cũng có việc nói cho em." - Hứa Thiên Mạc lôi cổ áo Thi Dao Vũ đem hắn trở về phòng.
"Quan hệ hai đứa nhỏ thật tốt a." - Thi Hoành Chí nhìn thấy Hứa Thiên Mạc cùng Thi Dao Vũ trong lúc đó cùng nhau vui cười hớn hở nói. Nghiêm Như Tuyết thăm thẳm liếc mắt nhìn cửa phòng đóng lại, sau đó không có phản ứng, bên cạnh Thi Hoành Chí vẫn thao thao bất tuyệt tìm đề tài.
"Chú ý một chút, em là người đã có đối tượng." - Thi Dao Vũ hai tay che chở mình, con mắt trừng to.
Hứa Thiên Mạc không nhìn động tác Thi Dao Vũ, "Chị muốn quan hệ giữa chúng ta kết thúc sớm một chút."
"Tại sao, nhanh như vậy lại nói đến điều này?"
Hứa Thiên Mạc vuốt vuốt tóc, ngày hôm nay nàng không có buộc đuôi ngựa, tóc tùy ý thả ra, "Bởi vì này mấy ngày nay mẹ chị gọi điện thoại cho chị, lại nhắc tới việc sinh con , hơn nữa chị phát hiện kết hôn cũng chỉ là giải quyết một vấn đề, kế tiếp vẫn có rất nhiều phiền phức, nên chị nghĩ kết thúc quan hệ sớm một chút, sau đó chị lại nghĩ cách thẳng thắn với mẹ về xu hướng tính dục của chị."
"Chị điên rồi, thật vất vả mới đem cục diện trước mắt ổn định , chị lại suy nghĩ gì, em không đồng ý." - Thi Dao Vũ hạ thấp giọng.
Hứa Thiên Mạc hiện tại đã sứt đầu mẻ trán, nàng một mặt lo lắng sau khi ly hôn bị Liêu An truy sát, mặt khác nàng lại không muốn chờ đợi ở đây, nàng muốn khôi phục cuộc sống như xưa, đối với nàng mà nói chính là cuộc sống thoải mái.
"Đi ra ăn cơm ."
Hứa Thiên Mạc còn muốn nói cái gì nữa thì đã bị Thi Hoành Chí gõ cửa đánh gãy lời nói.
Nhìn đầy bàn đều là món mình thích ăn, Hứa Thiên Mạc trước tiên ra bên ngoài nhìn một chút, mặt trời trên đầu cũng không có hồng đỏ kì dị, quả nhiên mẹ chồng trong phim đều là lừa người, mẹ chồng phẩm hạnh tốt đẹp như vậy sẽ không giống như trong tivi chanh chua đanh đá.
.
.
.
"Anh gọi em tới làm gì, còn hẹn đến địa phương hẻo lánh như thế?" - Hứa Thiên Mạc ngẩng đầu nhìn ánh mặt trời chói mắt, lại nhìn nhà xưởng hoang vu.
Trương Dật chỉ chỉ một cái, ra hiệu Hứa Thiên Mạc đi đến.
"Chúng ta đi tìm Đinh Kiệt - ông chủ của trang phục Yêu Tư."
"Yêu Tư trang phục không phải rất có tên sao, làm sao ông chủ lại ở nơi này?" - Đơn giản ba tầng tự xây đã lâu, trong sân mọc đầy cỏ dại.
"Nguyên bản Yêu Tư là đại ca Đinh Kiệt quản lý, Đinh Kiệt không có thực quyền cũng là người vô dụng, nhưng gần đây ba hắn tạ thế , vì lẽ đó hắn có cơ hội được phân đến xưởng này." - Trương Dật trực tiếp tiến vào sân, dùng sức gõ cửa.
"Anh muốn làm gì?" - Hứa Thiên Mạc vẫn không có nghĩ rõ ràng Trương Dật đang suy nghĩ gì.
"Đem xưởng Yêu Tư tiếp nhận, tự chúng ta làm hàng hiệu."
Hứa Thiên Mạc nghĩ đến hạng mục Trương Dật giao cho nàng cùng Đông Thủy, Đông Thủy có bao nhiêu cửa hàng, nếu như đem quần áo hàng hiệu mình làm nhập vào, nàng lập tức liền nghĩ rõ ràng.
"Các người là ai?" - Trên mặt xem ra rất lâu không có sửa sang, tóc như tổ chim, vành mắt đen sì, đây chính là Đinh Kiệt.
"Tôi là Trương Dật, người của công ty mới." - Trương Dật chỉ chỉ Hứa Thiên Mạc - "Đây là Hứa Thiên Mạc, quản lí của công ty chúng tôi."
"Anh là Trương tổng?" - Đinh Kiệt nhận ra Trương Dật, vội vã đưa tay ra cùng hắn bắt tay.
"Anh biết tôi?" - Trương Dật hỏi.
Đinh Kiệt ngượng ngùng nói, "Thời điểm mấy năm trước, tôi cùng ba tham gia tiệc mừng thọ của Trương lão, may mắn từng nhìn thấy anh."
"Ồ, tôi nhớ ra rồi, đã gặp qua một lần." - Trương Dật cười nói.
"Tiến vào tới uống trà." - Đinh Kiệt đem bọn họ tới phòng khách, tuy rằng bên ngoài chút cũ nát, nhưng bên trong vẫn là rất tốt.
"Trương tổng, các người tới là để?" - Đinh Kiệt đem nước trà đặt ở trên khay trà, sau đó ngồi ở đối diện Trương Dật.
Trương Dật uống một hớp trà, "Đinh tổng, chúng ta cứ nói thẳng đi , tôi muốn mua lại Yêu Tư xưởng."
"Này.." - Đinh Kiệt thật không tiện xoa xoa tay – "Chuyện này phải tìm anh tôi, xưởng này vẫn là hắn làm chủ."
"Tôi có thể giúp anh có được xưởng này, tôi cũng biết anh đối với ngành nghề trang phục không có hứng thú, đem xưởng bán cho tôi, anh có thể được một món tiền vốn, mặt khác tôi còn biết anh muốn vào ngành ẩm thực, tôi còn có thể đưa anh giới thiệu cho chị tôi nhận thức một chút." - Trương Dật nói xong, bình tĩnh uống trà. Hứa Thiên Mạc ở bên cạnh vẫn không có chen vào cuộc nói chuyện, ngồi im một bên nghe.
Đinh Kiệt sắc mặt nghiêm túc, nhìn Trương Dật liếc mắt một cái, rốt cục quyết định, "Trương tổng, hợp tác vui vẻ."
"Chúng ta trực tiếp từ ở ngoài chuyển vào làm hàng hiệu của mình, như vậy được không?" – Nàng hỏi, Trương Dật tuy rằng yêu thích tiền, nhưng hắn đối với hạng mục có thể kiếm tiền độ bén nhạy rất cao, vì lẽ đó Hứa Thiên Mạc bình thường đều là nghe theo quyết định của hắn.
"Tuyệt đối không thành vấn đề, Đông Thủy liền giao cho em." - Trương Dật trong con ngươi đã ánh lên sắc vàng rực rỡ của tiền.
"Còn có hai ngày nữa, Lý Uyển muốn mời em ăn cơm, đừng quên."
"Biết rồi, đến lúc đó thì thông báo cho em."