Chương 1: 1: Trở Lại

Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

Đăng vào: 12 tháng trước

.


(Hệ thống) Hảo hữu Mộ Nha của ngài đã đăng nhập trở lại sau ba trăm ngày vắng bóng, xin hỏi có muốn gửi lời chào thân thiết đến ngài ấy hay không?
Dòng nhắc nhở đột ngột từ hệ thống làm mấy chục người chơi đang tưng bừng chém gió trên kênh công hội đồng thời ngây ngẩn mất một lúc.
Mộ Nha? Một acc mới chỉ có ba mươi cấp, này là tên nào nhỉ? Từ khi nào mà trong danh sách hảo hữu của họ còn tồn tại một nhân vật thần kì như thế này cơ chứ?
Dòng nhắc nhở gửi tới thông qua giao diện tin nhắn riêng, bởi vậy có người bắt đầu thăm dò tin tức ở trên kênh bang hội, hỏi ra mới biết -- Gần như tất cả mọi người trong công hội bọn họ đều thêm hảo hữu với acc Mộ Nha này, mỗi người ở đây đều nhận được dòng nhắc nhở tương tự, khổ nỗi lại không có ai nhớ ra được vị Mộ Nha này là nhân vật nào cơ chứ.

Bởi vậy nên, toàn công hội của bọn họ dành ra ba phút để mặc niệm cho dung lượng não của bản thân mình.

Mẹ nó, cho chút ấn tượng cái coi nào!
Bên kia, công hội nào đó đang tổ chức đại hội mặc niệm kiểm điểm đoàn thể, bên này, một người chơi nhân vật dược sư có tên gọi là Mộ Nha mặc trên người bộ trường bào màu xanh, trên lưng cõng giỏ thuốc bằng trúc đang chạy khỏi khu vực Tân thủ thôn, dáng chạy phiêu dật, trường bào tung bay trong gió, tóc đuôi ngựa lắc lư, có thể nói là phong tình vạn chủng.
Người ngồi trước máy tính điều khiển nhân vật này chính là ông chủ trẻ tuổi tài cao của Văn hóa Huyền Hải tên là Tạ Phi.

Trên giao diện màn hình, nhân vật Mộ Nha đi được một đoạn thì dừng lại một hồi, góc nhìn của nhân vật bị chuyển đổi không ngừng để có thể ngắm nhìn được phong cảnh xung quanh, không đánh quái, cũng chẳng hái thuốc, vốn đoạn đường chỉ cần ba phút để hoàn thành cứ vậy bị kéo dài tới tận mười phút đồng hồ.
Tạ Phi vừa nhìn vừa nghĩ: Đã vài năm không chơi lại game này, hôm nay vừa mới đăng nhập lại nên vẫn có cảm giác xa lạ, không được tự nhiên cho lắm.

Lại nhìn xuống giao diện kỹ năng góc dưới màn hình, Game đã update phiên bản mới nhiều lần, tất cả kỹ năng của nhân vật đều có sự thay đổi khá lớn.

Đúng thật là, vật còn người mất, không biết bản thân mình còn đăng nhập lại game này làm chi nữa? Đúng vậy, rốt cuộc vì đâu mà tự dưng bản thân lại tâm huyết dâng trào, lấy cái thẻ game từ chỗ thằng em trai nhà mình chỉ để lên game hồi tưởng qua khứ rồi buồn thương một trận như thế này nhỉ? Này, chẳng nhẽ bản thân cậu đã đến nỗi cảm thán nhân sinh như ông cụ non vậy rồi hả?
Không, không, Tạ Phi lắc mạnh đầu, nhanh chóng đem cái suy nghĩ đáng thương đó vứt ra khỏi tâm trí, nhanh chóng vực dậy tinh thần tiếp tục thao tác nhân vật Mộ Nha tiến về phía trước, thế nhưng vừa bước lên được vài bước, sau đó thì, cậu đi không nổi nữa rồi.
Một dàn thi thể chất đống nằm ngổn ngang chắn mất lối đi của cậu, thật đúng là chói lòa mắt chó.

Đây là một lối đi nhỏ hẹp, xung quanh vô cùng yên tĩnh, không gió không mưa bầu trời quang đãng, ánh mặt trời chiếu sáng khắp vùng.

Lẽ nào địa phủ rốt cuộc cũng đã bất mãn với hoàn cảnh sống quanh năm âm u ẩm ướt bển dưới, nên phái cư dân dưới đó lên đây phơi nắng tập thể hả? Một màn phản khoa học, phản xã hội đó làm Tạ Phi ngây ngẩn quên luôn thao tác nhân vật của mình.

Nếu là cậu của trước đây, thấy cảnh này sẽ không nói một lời mà trực tiếp dẫm đạp lên đống thi thể đó mà qua, hoặc có lẽ tâm tình tốt còn có thể quay lại dẫm đạp thêm vài lần nữa rồi mới đi qua, nhưng cậu của hiện tại vừa mới thương cảm một hồi nên Tạ Phi cũng không có tâm trạng quan tâm đến nó, vậy nên, cậu quyết định di chuyển qua đi đường vòng.
Nhưng vòng qua vòng lại, Tạ Phi bỗng phát hiện những thi thể nằm kia có điểm quen mắt -- Đương nhiên là không phải thấy cái hình dáng nhân vật quen mắt, phải nói đa số thiết kế hình dáng nhân vật trong game đều giống nhau.

Cảm giác quen mắt chính là cái tên bang hội trên đỉnh đầu mấy cái acc nọ Nhược Thủy Tam Thiên, cậu nhớ hình như mình từng thấy nó ở đâu rồi ý nhỉ.......!Tạ Phi nhanh chóng mở giao diện nhân vật của bản thân ra nhòm, không sai, trên thanh công cụ bang hội nhân vật của mình cậu liền có thể nhìn thấy một cái tên giống y hệt.
Acc Mộ Nha này là thằng em trai vô lương tâm nhà cậu đưa cho, nguồn gốc cụ thể ra sao, trong acc thêm hảo hữu những ai, gia nhập cái bang hội nào Tạ Phi hoàn toàn không hiểu rõ.

Này đúng là, vừa mới rời khỏi Tân thủ thôn liền gặp chuyện khó đỡ như thế sao.
Hỏi: Sau khi bạn xin nghỉ phép dài hạn rồi ngày đầu tiên đi làm trở lại, bỗng phát hiện tập thể nhân viên toàn công ty đang nằm phơi xác trong văn phòng làm việc thì nên làm sao?
Tạ Phi đáp: Tự vẫn chết theo.
Nhưng Tạ Phi không đời nào có tinh thần cách mạng đó, vậy nên cậu dựa theo trong trí nhớ đào ra kĩ năng hồi sinh của nhân vật này, cứu sống một cỗ thi thể trong số những thi thể kia.
Đại Thấp Huynh còn đang bận rộn nước miếng tung bay trên kênh bang hội, không chút quan tâm hiện trạng bản thân đã chết ngắc ở trên đường, bộ dáng lại chẳng hề đẹp đẽ chút nào.

Trên thực tế thì người bang hội bọn họ đều đang phơi xác tại nơi đây, nguyên nhân là do tất cả người trong bang hội bỗng dưng nhận được lời nhắc nhở thắm thiết từ hệ thống khi đang tổ chức đánh boss dã ngoại, boss vô tình bị ngó lơ mà vì yêu sinh phẫn hận, liên hoàn sát chiêu vung lên, đem quần chúng nơi này ngược đãi đến thê thảm, chết đến không thể chết thêm một lần nào nữa.
Cho nên mới nói, đắc tội ai cũng không nên đắc tội ngài boss có trái tim thủy tinh mỏng manh dễ vỡ như thế này mà.
Nhóm người này nói chuyện nói tới nghiện luôn, sau khi tiếp tục ngó lơ boss, cũng ngó lơ luôn cái hoạt động xếp hàng phơi xác phi pháp của đoàn đội nhà mình, không hề hay biết bản thân đã dọa khóc biết bao nhiêu là người qua đường bất hạnh.
Đại Thấp Huynh đang nói tới nhiệt huyết sôi trào thì bỗng phát hiện bản thân mình được cứu sống dậy nè, anh ta vội vã điều chỉnh góc nhìn của nhân vật, đó là...!Mộ Nha!
Xem đi! Kẻ đầu sỏ gây họa làm chúng ta mất tập trung dẫn tới toàn quân bị tiêu diệt, xếp hàng phơi xác đã xuất hiện rồi này! Đại Thấp Huynh vừa dứt lời trên kênh bang hội, đã làm chấn động tinh thần của tất cả những người đang có mặt tại đây, bởi vậy từng cỗ thi thể nhanh chóng tản phát ra luồng sáng bạch quang thần thánh, sống lại rồi! Tất cả bọn họ đều sống lại rồi!
Mặc dù Mộ Nha đã lâu chưa vào lại game, nhưng cũng phải giật mình suy nghĩ, game này còn có thể chơi như vậy nữa hả? Chỉ trong cái chớp mắt thì cả đống thi thể bỗng dưng liền nhảy nhót sống lại, vừa mới đứng lên liền kề vai sát cánh tụ tập lại cùng một chỗ, mấy chục đôi mắt đồng thời nhìn về phía cậu, trên đầu nhân vật cũng không ngừng nhảy ra các loại khung chat hình bong bóng.
Mẹ nó, phơi nắng phơi ra bệnh luôn rồi hả?! Thi thể biến thành bóng bóng phát tán ra như trong chuyện cổ tích hử?!
(Gần) Nhược nữ tử: Ngươi là ai?! Nhanh nhanh khai rõ!
(Gần) Cà sa như hỏa: Ngươi trà trộn vào danh sách hão hữu của lão nạp từ khi nào, nói mau, nếu không lão nạp thu phục ngươi!
(Gần) Ngẫu Nhĩ Quân: Ngươi ngẫu nhiên nói một chút đi mà~~~~
(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Ngẫu nhĩ quân không được bán manh! bán manh vô sỉ!
(Gần) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Nhanh~~~ trả~~~lời~~~
(Gần) Nhược nữ tử: Chú ý thống nhất mặt trận a, các đồng chí không được bại lộ bản tính!!!!!!
......
Tạ Phi dựa vào sự tự chủ phi phàm của bản thân để đọc hết từng câu từng chữ trong đống câu từ mà bóng bóng chat không ngừng nhảy ra kia, khi cậu định chen vào một câu giải thích bản thân cũng không biết chi hết thì câu chuyện bỗng phát sinh bước bẻ ngoặt.
(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Không đúng! Tôi biết rồi!
(Gần) Yêu nghiệt khán tiện: Là thần phu! Là thần phu đại nhân a! òa òa òa òa òa áu áu ô!!!
Thần phu? Thần phu? Mặc dù không biết đó là cái thứ gì, nhưng khi Tạ Phi nhìn nhân vật Yêu nghiệt vẫn không nhịn được giật giật đuôi mắt, trực giác nói cho cậu biết, dường như có chuyện gì đó sắp xảy ra.....
Quả nhiên, tất cả thi thể sau khi được hồi sinh đều lĩnh ngộ được cái ẩn ý thần phu trước Mộ Nha, liền mạch chỉnh tề gửi ra lời chào hỏi.
(Gần) Nhược nữ tử: Bái kiến thần phu đại nhân!
(Gần) Ngẫu nhĩ quân: Bái kiến thần phu đại nhân~
(Gần) Cà sa như hỏa: Bái kiến thần phu đại nhân!
(Gần) Văn tử tuyệt sát 999: Bái kiến thần phu đại nhân!.

????ruyệ???? hay? ????ì???? ????gay tra????g chí????h ﹛ ????rU????????r uyệ????.???????? ﹜
(Gần)Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Bái kiến thần phu đại nhân!
.......
Từ nãy tời giờ Mộ Nha chưa mở miệng nói nổi một tiếng, vậy nên cậu chỉ đành bạo phát tốc độ tay.
(Gần) Mộ Nha: Dừng!!!
(Gần) Mộ Nha: Tất cả dừng hết lại cho tôi, phái một người ra đây giải thích giùm thần phu là cái gì chứ hả.
(Gần) Mộ Nha: Tôi không phải Mộ Nha trước đây.
Sau bảy tám phút đồng hồ, Mộ Nha từ đống văn tự lộn xộn, kết hợp với khả năng đọc hiểu siêu việt cùng thị lực ưu tú của bản thân, rốt cuộc hiểu được đầu đuôi câu chuyện.

Sau đó cậu mở lại giao diện nhân vật của mình ra xem, thanh công cụ vợ/chồng hiển thị một cái tên: Diệp lạc ô đề (nam).
Có ai có thể tới giải thích giùm cậu cái đóng mở ngoặc nam này có ý gì đi chứ? nhân viên khai thác Cổ Vực đã tiên tiến tới mức tình duyên không bị giới hạn bởi giới tính rồi hở?
(Gần)Mộ Nha: Cho nên, Mộ Nha cùng cái Acc Diệp lạc ô đề là quan hệ phu thê?
(Gần) Ngẫu nhĩ quân: là phu phu~~
Trọng điểm ở đó à?
(Gần) Mộ Nha: Diệp lạc ô đề là đại thần trấn bang của bang hội Nhược thủy tam thiên mấy người, cho nên thần phu chính là cách gọi cho phu nhân đại thần?

(Gần) Nhược nữ tử: Hiện tại đại thần không online, ngài ý đã bỏ rơi đám hậu cung của mình từ rất lâu rồi ~~~~ (khóc dòng) (khóc dòng) chính cung đại nhân ngài nghĩ sao t^t?
Tôi chẳng nghĩ sao cả.
(Gần) Mộ Nha: Làm ơn chờ một chút.
Tạ Phi rất lễ phép xin tạm dừng cuộc đối thoại tại đây, sau đó nhã nhặn cầm chiếc điện thoại trên bàn lên tìm một số điện thoại trong danh bạ nhấn nút gọi đi.

Ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng, có tiết tấu chầm chậm gõ nhẹ lên mặt bàn, chờ đợi đối phương bắt máy, sau đó dùng giọng điệu rất đời thường, rất nhẹ nhành nói:"Cho mày thời gian một phút, giải thích rõ nguồn gốc của cái acc Mộ Nha này."
"Anh~~~ anh đừng thế mà ~~~ anh tìm em đòi thẻ game, em lại chỉ có cái acc đó là không dùng tới á ~" người bên kia đường dây điện thoại đã bắt đầu sử dụng chiến lược bán manh.

Tạ Phi nhìn đồng hồ đeo tay, "Còn năm mươi giây."
"Bẩm báo anh trai đại nhân! Acc này được tùy ý lập vào một năm trước để làm nhiệm vụ phu thê, đại thần Diệp lạc sau đó không lâu liền thoát game không chơi lại nữa, cho nên quan hệ phu thê không có được giải trừ! Có điều em đảm bảo acc này chỉ được dùng một lần đó mà thôi! Báo cáo hết! Em trai thân yêu của ngài tuyệt đối tuyệt đối không có cố ý lừa ngài đâu mà!"
Cái quan hệ phu phu này....thôi đi vậy, quan hệ phu phu trong game không thể đơn phương giải trừ.

Tạ Phi nghĩ bất quá cũng chỉ là cái nhân vật game mà thôi, huống hồ đối phương đã không còn chơi game này nữa, nói không chừng bản thân cậu cũng chẳng mấy chốc thì bỏ, hình như cũng không nhất thiết để ý đến nó?
Chỉ là cái đám nam nam nữ nữ tự xưng sống trong hậu cung của đại thần Diệp lạc kia....!Tạ Phi khẽ chuyển động các khớp ngón tay, bắt đầu điên cuồng gõ chữ.
(Gần) Mộ Nha: Được rồi, tôi đã có thể hiểu được đại khái tình huống của hiện tại.

Tôi không quen cái người gọi là Diệp lạc ô đề kia, tôi hiện tại chuẩn bị đi thăng cấp, cho nên, tạm biệt.
Mộ Nha nhanh nhẹn xoay người, dưới đôi mắt trừng lớn của quần chúng nhân dân, lắc lư bó tóc đuôi ngựa, cõng trên mình giỏ thuốc hiên ngang bước đi.
Quần chúng bang Nhược thủy tam thiên hóa đá tập thể, cuối cùng phải nhờ tới hội trưởng Nhược nữ tử trấn trụ cục diện mới có thể đem tất cả thành viên kéo tới phòng họp bắt đầu tính kế.

Kết quả do quần chúng thảo luận ra chính là: Vì đảm bảo giống nòi của đại thần Diệp lạc không bị thất lạc nơi nhân gian, hậu cung mấy người bọn họ nhất định phải bảo vệ thật tốt phu nhân cho đến khi đại thần quay trở lại.

Ừm, đúng, cứ quyết định vậy đi.
Việc đã đến bước này, trong đầu của nhóm quần chúng bang Nhược thủy tam thiên hiển nhiên là tự có thêm kĩ năng lược bỏ, hoàn toàn lược bỏ hai cái tiền đề quan trọng đó là Mộ Nha hiện tại đã không còn là Mộ Nha trước kia, cùng với acc này cũng chỉ là một cái acc được tùy tiện lập ra để làm nhiệm vụ phu thê mà thôi.
Hội thành viên thần thánh, vậy nên lối tư duy cũng thần không kém, cuối cùng là đưa ra kết luận thần kì.

Nếu Tạ Phi biết được chuyện này, cậu nhất định sẽ lựa chọn bỏ game chạy lấy người ngay lập tức.
Mà Tạ Phi lúc này vẫn không hay biết gì, còn đang bận rộn truyền tống tới bản đồ môn phái của bản thân - Dược vương điện, về cơ bản thì Game Cổ Vực được thiết kế theo thần thoại Trung Quốc thời thượng cổ, cho nên sau khi Tạ Phi tìm được sư tôn, liền nhận được cây roi giả tiên từ lão tổ tông Dược vương Thần Nông Thị, Dược vương điện nằm trên ngọn núi Liệt Sơn, Tiên; Bách; Thảo!
Bách Thảo ở đây là một loại quái nhỏ, có tác dụng tăng kinh nghiệm thăng cấp cho các dược sư cấp thấp.

Sau gần mười phút quất quái, Tạ Phi triệt để lĩnh ngộ được rằng, nhà thiết kế Cổ Vực đang đi trên còn đường điên cuồng não tàn không lối thoát, càng đi càng xa, đã hết thuốc chữa luôn rồi.

Đành vậy, Lực công kích vốn chính là thế yếu của chức nghiệp dược sư, chiếc roi giả tiên trên tay là vũ khí chuyện dụng của dược sư, có nó, ngoài dược sư ra những chức nghiệp khác khi gặp phải hoa cỏ ven đường đều không được dẫm lung tung, bởi vì bạn có khả năng sẽ bị trúng độc, thật sự sẽ bị trúng độc mà chết đấy.

Huống hồ, trong khi chiến đấu nếu dược sư hiến tế tiểu roi sắt, à không, giả tiên, thì đối với những quái hệ mộc sẽ làm giảm 30% phòng ngự của quái.
Roi này có hiệu quả đặc biệt là giúp làm dịu thần kinh.
Bạn có cảm giác chán ghét với thế giới này này sao? Bạn cảm thấy nhân sinh tuyệt vọng không còn gì luyến tiếc? Hãy đến với Cổ Vực! đến với Dược vương điện đi nào! Một cây roi sắt, quất tới nơi không bằng phẳng nhất trong lòng mỗi người! vút vút vút vút!
Nhóm thiết kế âm thanh trong Cổ Vực cũng lên cơn hết rồi.
Tạ Phi thậm chí có thể thấy được cách đó mười mấy mét có một người chơi tên "Đản thị cơ đản đích đản", vừa cầm roi múa võ, vừa hát: "Ta có một cây roi sắt nhỏ, biến to biến nhỏ biến mỹ lệ...."
Bởi hệ thống Cổ Vực chưa mở chức năng âm thanh, cho nên....!Tình trạng hiện tại của cậu ta chính là một bên vung roi vun vút vun vút, một bên điên cuồng nhập chữ vào khung chat trên đầu.

Tạ Phi vẫn có thể từ những ca từ mang theo sự hài hước và không tiết tháo đó nghe ra được âm luật quen thuộc của bài hát.

Tạ Phi thực muốn biết mấy năm sau khi cậu rời khỏi Cổ Vực để gây dựng sự nghiệp cho bản thân, nơi đây đã xảy ra những biến cố gì rồi.
Khi người bang Nhược thủy tam thiên tìm được Mộ Nha thì Mộ Nha còn đang tận tâm tận lực tận chức trách vung roi sắt trên đỉnh ngọn núi nhỏ nào đó trên Liệt Sơn.

Đối với mục đích đến của dàn phi tần bên Nhược thủy tam thiên là để hầu hạ chính cung nương nương, cậu chỉ có thể một roi lại một roi hạ xuống, dứt khoát mà tinh tế.
Nhưng hội trưởng Nhược nữ tử với nghị lực kháng chiến phi thường suốt tám năm dòng dã của chính mình, kiên quyết bám dính lấy Tạ Phi nhiều ngày, chỉ cần Tạ Phi vừa mới online, lập tức liền có phi tần bên Nhược thủy đứng sẵn đợi lệnh.
Năm ngày sau, Tạ Phi đứng trên đỉnh núi Liệt Sơn, đối mặt với ánh chiều tà ảm đạm, cậu đang vô cùng nghiêm túc suy ngẫm một vấn đề -- Cậu nên thu hồi roi sắt trở lại làm người, hay là nên chạy tới chủ thành lượn lờ, để rồi từ đó mở ra cánh cửa cho thế giới mới nhỉ.
Thế nhưng hiện thực không cho cậu có cơ hội để lựa chọn.
Khi chuyện cũ trong Cổ Vực chớp nhoáng lướt qua trong tâm trí cậu, nhớ tới bóng lưng tuyệt tình khi ép cậu lựa chọn của người kia thì cửa sổ chat mật của nhân vật Mộ Nha đã sắp bùng nổ tới nơi rồi.
Nhược nữ tử: Đại thần trở lại rồi!
Yêu nghiệt khán tiện: Đại thần trở lại rồi!
Ngẫu nhĩ quân: Tiểu ô nha quân, đại quân nhà ngươi trở lại rồi~~~~
Cà sa như hỏa: Lão nạp bấm tay tính một quẻ, hôm này chính là ngày lành để trở về nha!
Đại thấp huynh: Tiểu sư đệ, nhanh nhanh tạo dáng chuẩn, đem danh hào Phu nhân của Diệp lạc ô đề đổi lên!
Tay cầm cốc của Tạ Phi không cẩn thận run lên một chút, chồng văn kiện đợi phê duyệt trên bàn lộp bộp rơi xuống đất.
"...".