Chương 10: Một khúc tiêu , vũ .........Vạn năm chờ

Tuyệt Sủng Vương Phi, Cuồng Si Vương Gia

Đăng vào: 12 tháng trước

.

" Tùy nàng vậy " 


" Nhưng nàng cần gì thì nói với ta , ta sẽ dốc toàn lực giúp nàng.."hắn muốn giúp nàng trả thù , rồi đem nàng vào đôi cánh để bảo vệ , không muốn nàng gặp nguy hiểm . Hắn muốn nàng là của riêng hắn , cho hắn bảo vệ nàng , thương nàng , muốn nàng cho nàng hạnh phúc dưới đôi cánh của hắn .


"Đừng nhắc tới chuyện này nữa ta không muốn nghe "


 " Đừng làm không khí mất vui ngươi hiểu ta nói chứ " nàng không muốn nhắc tới chuyện quá khứ đó  nữa nhắc đến nàng sẽ nhớ đến kẻ gây cho gia đình nàng phân ly .


" Ta hiểu nàng ....."hắn nguyện ý hiểu nàng 


" Ngươi biết thổi tiêu không ...." hôm nay nàng muốn vũ* khúc tại đỉnh Vô Nhai này 


" Ta biết "


" Vậy ngươi có thể tấu cho ta một khúc được không , ngươi nguyện ý chứ " nàng biết hắn không tùy tiện mà tấu khúc tiêu cho ai nghe .


" Ta nguyện ý......" vì nàng hắn nguyện ý tấu cho nàng nghe , chỉ cho nàng nghe , hắn không muốn tấu cho bất kỳ ai ngoài nàng nghe hết .


Vì nàng hắn đã phá lệ rất nhiều lần trong vòng một ngày , nhưng cũng vì nàng nên hắn mới phá lệ vì nàng là người vừa gặp đã đem lòng nhớ nhung .


Hắn lấy cây tiêu từ bên hông xuống và tấu một khúc lên một khúc " Nhất Tiếu Khuynh Thành "


      Ta  thường kể  cho nàng nghe về ước nguyện của mình 


      Cũng gửi đến nàng những ánh mắt chất chứa ngàn lời tâm sự


      Thế giới này  luôn có những người bận rộn tìm kiếm báu vật


     Nhưng lại để lỡ ánh mặt trời 


     Và lỡ mất vạn vật trên đời 


Còn nàng một thân yểu điệu theo từng nhịp , từng điệu giơ tay nhấc chân của nàng làm người ta say mê , thán phục . Nàng vận một bộ tử y hoàn lụa ( y phục màu tím bằng tơ lụa thượng hạng ) những đường cong  duyên dáng được uốn lượn theo từng động tác , nàng giống như những tinh linh trên trời , từng điệu nhảy của nàng làm cây cỏ hoa lá từng cái nở rộ nếu như để người trên thiên hạ biết sẽ gây ra oanh động như thế nào nữa không thể tưởng tượng được .


    Trên đỉnh núi Thiên Nhai  nơi Tuyết sơn năm đó 


    Giữa biển người mênh mông , tấp nập 


    Nụ cười của nàng như ánh dương rực rỡ 


    Chợt soi sáng trái tim của Ta 


    Nơi gió chiều mưa , hạ vẫn còn hương


Một thổi khúc nhạc này hắn muốn nói lên nỗi lòng của hắn với nàng , nhưng hắn biết nàng sẽ không biết . Nhưng hắn muốn nói cho nàng biết hắn thương nàng từ cái nhìn đầu tiên , hắn vì nàng đã làm nhiều cái đầu tiên trong ngày hôm nay .


Nhưng ,  khúc tiêu vừa kết thúc hắn cảm thấy..............