Chương 194: Nói giết là giết!

Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Bên trong phòng tổng thống, hai người Diệp Vô Thương và Tần Trí, gắt gao nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trong màn hình tivi, trên mặt thi nhau hiện ra vẻ kinh ngạc.

"Thằng con hoang này, quả nhiên là cuồng không biên giới!"

Diệp Vô Thương đang thấp giọng thầm mắng, đồng thời ở sâu trong đôi mắt còn thể hiện ra vẻ vô cùng ghen ghét.

Tuy rằng Diệp Vô Thương rất không muốn thừa nhận, nhưng lại không thể không thừa nhận, đứa em trai cùng cha khác mẹ của mình này, xác thực có loại vốn liếng để cuồng ngạo, nếu như hắn có thực lực như thế, nói không chừng còn phải cuồng hơn so với đối phương, đáng tiếc hắn không có...

Diệp Vô Thương từ nhỏ tới lớn, trong mắt người khác vẫn luôn là thiên tài võ đạo, bây giờ còn chưa tới hai mươi tuổi đã bước vào nửa bước Hóa Kình, thiên phú không thể nói là không khủng bố, tuy nhiên so với Diệp Trần trước mắt này, lập tức trở thành mảnh vụn cặn bã!

Quan trọng hơn nữa, người này lại là em trai cùng cha khác mẹ, có trời mới biết tới một ngày nào đó hắn có quay về Diệp gia tranh đoạt vị trí gia chủ đời sau của Diệp gia với hắn hay không?

Loại cảm giác khó chịu này, gần như làm hắn phát điên!

Tần Trí giống như đã nhìn thấu ra tâm tư của Diệp Vô Thương, ở một bên ung dung mở miệng nói:

"Biểu ca, em biết anh đang lo lắng cái gì, cho nên em mới bảo cho anh lấy danh nghĩa của chú mời bốn người này đến đây thăm dò thực lực của tiểu tử này."

"Thứ nhất, có thể để tiểu tử này với chú hai người nghi kỵ lẫn nhau!"

"Thứ hai, bốn người này dù sao cũng là cung phụng của Thần Long vệ, coi như tiểu tử này có lợi hại giống như lời đồn đại, còn có thể giết chết hết mấy người bọn hắn hay sao?"

Diệp Vô Thương nhìn vào trong màn hình, đã có ý định giết chết Diệp Trần, không thể không cau mày, "Ý của chú nói là, thằng con hoang này không dám giết bốn người bọn họ?"

Tần Trí cười lạnh, "Tùy ý tán sát cung phụng của Thần Long vệ, cho dù hắn bây giờ có địa vị ngang vai ngang vế với chú thì đó cũng là tội lớn ngập trời! Em cũng không tin hắn thật sự có cái lá gan này!"

Tuy nhiên, Tần Trí vừa mới nói xong lời này không được bao lâu, trong màn hình xuất hiện cảnh tượng sợ ngây người!

...

Trước biệt thự, tuy rằng bốn người bị Diệp Trần biểu hiện ra cường thế thì hết sức khó chịu, tuy nhiên bọn hắn đều có ý nghĩ như Tần Trí, cũng không cho rằng Diệp Trần thật có lá gan hạ sát thủ đối với bọn họ.

Dù sao, địa vị của mấy người bọn hắn cũng không thấp hơn bao nhiêu so với Diệp Trần, chiến công thì còn nhiều hơn cả đối phương!

Hai mắt Diệp Trần rủ xuống, nhìn xuống mặt đất một lát, đột nhiên chậm rãi ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:

"Thời gian mười giây đã hết, các ngươi đã không đi, vậy vĩnh viễn ở lại đây đi!"

Nói xong lời này, khí thế trên người Diệp Trần bỗng nhiên dâng lên!

Thở ra!

Xung quanh giống như nhấc lên một cơn lốc, ngay cả bốn người Công Tôn Vân Long, tất cả đều cảm thấy áp lực như núi, thi nhau biến sắc.

"Không ổn! Tiểu tử này hình như chơi thật! Mọi người tranh thủ thời gian bày trận hợp kích!"

Công Tôn Vân Long phát giác được cỗ khí tức cường đại trên thân Diệp Trần kia cùng với sát ý dày đặc nồng đậm, sắc mặt lập tức kịch biến, lập tức kêu gọi bốn người bắt đầu thi triển thuật hợp kích.

Dựa theo phán đoán bước đầu của bọn hắn, thực lực của đối phương so với bốn người bọn hắn cao hơn nhiều lắm, bất kỳ một người nào trong số họ đều không thể là đối thủ của thiếu niên trước mắt này, chỉ có bốn người thi triển thuật hợp kích, mới có khả năng thắng.

"Thần Long phía trước, mãnh hổ bên phải, sài lang công trái, rắn hổ mang phía sau..."

Bốn người nói lẩm bẩm, nhanh chóng tìm tới vị trí của riêng mình, sau đó bân biệt từ trái, phải, trước, sau, bốn phương tám hướng công về phía Diệp Trần.

"Ừm?"

Diệp Trần nhìn thấy tư thế của bốn người này, hai mắt không thể không khẽ híp lại, "Chiến kỹ trận pháp sao? Có chút ý tứ!"

Hóa ra bốn người này thi triển, lại là chiến kỹ trận pháp thường thấy nhất của môn phái tu tiên ở Tu Chân giới.

Ở Tu Chân giới, những tông môn có thực lực càng cường đại, thì càng chú trọng tới đệ tử bình thường, lấy chiến kỹ trận pháp ra để huấn luyện.

Khi hàng ngàn hàng vạn tên đệ tử bình thường thông qua trận pháp chiến trận, sau khi tập hợp lực lượng ở một chỗ thì loại công kích ở mức độ cường đại này, cho dù là đại tu sĩ Độ Kiếp kỳ cũng phải nhượng bộ lui binh!

Chỉ có điều, chiến kỹ trận pháp bình thường thì đều có cố định hạn chế số người, chiến kỹ có đẳng cấp càng cao, có khả năng dung nạp được càng nhiều người, lực lượng được tập hợp lại tự nhiên cũng càng mạnh.

Bốn người trước mắt thi triển ra chiến kỹ trận pháp này, tuy rằng chỉ có thể dung nạp được bốn người mà thôi, hiển nhiên thuộc vè loại chiến kỹ cấp thấp nhất.

Thế cho nên, thực lực sau khi bốn người hợp kích, chỉ mạnh hơn vài lần so với bốn cường giả cảnh giới Thánh Cảnh bình thường liên thủ mà thôi!

Nói theo cách khác, bốn người trước mắt này, sau khi thi triển ra thuật hợp kích của bốn người, thực lực so với tám người cùng nhau liên thủ ở trên đảo Vĩnh Ninh kia còn cường đại hơn!

"Động thủ!"

Sau khi lão đại Công Tôn Vân Long quát to một tiếng, bốn người xuất thủ cùng một lúc, phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.

"Rống ~~~ "

Bốn người thật giống như hóa thân trở thành Thần Long, Mãnh Hổ, Sài Lang và Rắn hổ mang, phân biệt từ bốn phương tám hướng, hướng Diệp Trần hung hăng công kích tới, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ các vị trí yếu hại khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Diệp Trần!

Mắt thấy công kích của bốn người đảo mắt sẽ tới, khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, trong lòng âm thầm lắc đầu, "Nếu như các ngươi dùng một chiêu này tới đối phó những người khác, có lẽ thật đúng là có thể có hiệu quả không tưởng tượng được, đáng tiếc a! Kiếp trước của ta thế nhưng là ngay cả bát đại tiên môn đều đã từng xông vào, trận pháp chiến kỹ cấp thấp như vậy, thực sự là có tới trăm ngàn chỗ hợ, quả thực yếu tới đáng thương!"

Trong lòng hiện lên đạo suy nghĩ này, cùng lúc đó Diệp Trần cũng di chuyển theo, chỉ thấy hắn đầu tiên là xông lên phía trước, ngay vào lúc bốn người cho là hắn muốn tấn công vào Công Tôn Vân Long ở phía trước, thân thể Diệp Trần đột nhiên xoay một cái, thế mà hướng về phía sau nhanh chóng lao đi.

Sắc mặt của bốn người ngay lập tức đều thay đổi lớn!

Hóa ra, thuật hợp kích của bốn người bọn họ này, có nguyên lý rất đơn giản cính là Công Tôn Vân Long làm chủ công, Lý Hổ và Lệnh Lang phụ trách hỗ trợ hai bên, Thường Xà thì phục trách tìm cơ hội đánh lén, bốn người hỗ trợ lẫn nhau, phối hợp chặt chẽ, gần như có thể nói là bách chiến bách thắng, chưa bao giờ thất bại.

Nhưng không có ai biết, thuật hợp kích của bọn họ, chỗ thiếu sót lớn nhất vừa đúng là ở phía sau, mà Thường Xà nhìn như ẩn tàng sâu nhất!

Bạch!

Diệp Trần căn bản là không có cho ba người khác có cơ hội phản ứng, hắn đã áp sát tới trước mặt của Thường Xà, trực tiếp một bàn tay hung hăng đánh ra!

Oanh!

Thường Xà cũng không nghĩ tới, Diệp Trần đột nhiên lại làm một cái hồi mã thương, căn bản không kịp né tránh, trong nháy mắt đã bị Diệp Trần đập thành nhão nhoẹt, đi đời nhà ma...

"Lão tứ!"

"Tứ đệ!"

Ba người còn lại thấy thế, lập tức thi nhau rống lớn một tiếng, "Ngươi dám giết tứ đệ của ta, ta liều mạng với ngươi!"

Lão tứ Thường Xà vừa chết, thuật hợp kích của bốn người trong nháy mắt cũng không còn tồn tại, ba người còn lại này làm sao có thể chống đỡ được Diệp Trần?

Ầm!

Diệp Trần tiện tay ra một chưởng nữa, lại đập chết lão nhị Lý Hổ.

Còn lại lão đại Công Tôn Vân Long và lão tam Lệnh Hồ Lang, lập tức đều choáng váng và gầm thét lên.

"Tất cả mọi người đều là cung phụng của Thần Long vệ! Ngươi ngươi...ngươi dám giết chúng ta?"

Diệp Trần cười lạnh, "Ta đã cho các ngươi cơ hội, chính các ngươi không biết quý trọng, còn có thể trách được ai? Chết đi!"

Đôi mắt của Công Tôn Văn Long và Lệnh Hồ Lang lập tức co rụt lại, tự biết căn bản không thể nào là đối thủ của đối phương, lập tức nhanh chóng lùi lại phía sau, "Tách ra trốn!"

Hai người tách ra hai hướng khách nhau chạy như điên, đáng tiếc tốc độ của bọn hắn ở trong mắt Diệp Trần, quả thực chậm như con sên, "Xích Diễm!"

Diệp Trần trực tiếp quát khẽ một tiếng, kiếm Xích Diễm từ trong thân thể lao ra.

Ầm! Ầm!

Công Tôn Vân Long và Lệnh Hồ Lang đến chết cũng không nghĩ tới, Diệp Trần thế mà tính cả cung phụng Thần Long vệ như bọn họ cũng dám nói giết là giết...

P/S: Ta thích nào chương thứ 4 trong ngày