Đăng vào: 12 tháng trước
Dịch và edit: PUPANDA
Hai người một trước một sau ra cửa, Dịch Tranh Hoa ở lối cầu thang chờ Trình Vân, lúc Trình Vân nhìn thấy Dịch Tranh Hoa chờ mình, mắt vụt sáng, bước nhanh đi đến anh.
Dịch Tranh Hoa dựa lan can, nhìn Trình Vân cách mình ngày càng gần, nhớ đến vừa nãy nói điện thoại với mẹ nhắc đến chuyện về nhà, hỏi: "Mẹ anh muốn gặp em, ngày mai chúng ta cùng về Dịch gia bên kia, được không?"
Dịch Tranh Hoa cảm thấy ngữ khí nói chuyện của mình như một ông chú lừa gạt vị thành niên.
Trình Vân sững lại, ngước mắt nhìn Dịch Tranh Hoa, cậu kỳ thực nên đáp ứng, mặc kệ nói thế nào, là Dịch gia đã giúp đỡ Trình gia, nhưng cậu sợ mình biểu hiện không tốt, hơn nữa hai người họ hiện tại quan hệ này đi gặp mẹ Dịch thì rất lúng túng.
Theo lý mà nói, hai nhà Dịch Trình nên cùng ăn bữa cơm, nhưng hai người Dịch Tranh Hoa với Trình Vân có chút phức tạp, đối với chuyện cùng ăn cơm này, hai nhà cũng đều không cưỡng cầu, để phát triển theo tự nhiên.
Dịch Tranh Hoa biết Trình Vân đang lo lắng gì, anh thở dài, nói: "Không cưỡng cầu, không muốn đi thì không đi."
"Để em suy nghĩ thêm?" Trình Vân nhìn Dịch Tranh Hoa, ngữ khí có chút thăm dò.
Dịch Tranh Hoa cười cười, gật đầu.
......
Cuối cùng vẫn không đi được, Trình Vân còn chưa trả lời, Dịch Tranh Hoa bởi vì cú điện thoại bị gọi đi, sau đó liền bắt đầu bận rộn, mỗi ngày rất muộn mới về, Trình Vân bắt đầu cuộc sống trước kia, mỗi ngày dì giúp việc làm cơm xong, cậu đi ăn, ăn xong thì bắt đầu tự mình tìm việc làm.
Ngày thứ hai sống chung, Chu Vân Thu trực tiếp thêm wechat của Trình Vân, hai người bắt đầu trò chuyện trên wechat, Chu Vân Thu đối với người mình chọn trúng đặc biệt nhiệt tình.
Sau khi cha Dịch mất, tâm trạng Chu Vân Thu biến động quá lớn, trực tiếp tiến vào kỳ mãn kinh, lúc cáu lúc giận cả người còn đặc biệt nhạy cảm, điều dưỡng vài năm mới từ từ chuyển tốt, hiện tại chính là có chút nhiều lời nói mãi không hết, muốn tìm người nói chuyện với bà.
Dịch Tranh Hoa mỗi ngày đều rất bận, khoảng thời gian vừa về kia là bận nhất, vừa phải lo công ty, vừa còn phải lo bệnh tình của mẹ, mẹ Dịch rất ỷ lại Dịch Tranh Hoa, mỗi ngày đều phải gọi điện thoại với anh, Dịch Tranh Hoa mỗi ngày còn rất bận, liền dưỡng thành thói quen một lòng phân hai, vừa nghe mẹ nói chuyện, vừa làm việc.
Trình Vân bình thường trừ xem sách cũng không có chuyện gì làm, sắp khai giảng, cũng không muốn ra ngoài quẩy, tất nhiên có thể trò chuyện cùng Chu Vân Thu, hai người mỗi ngày có thể nói rất nhiều, nói xong Chu Vân Thu liền sẽ gọi cho Dịch Tranh Hoa, khen Trình Vân từ đầu đến đuôi một phen, chờ sau khi Dịch Tranh Hoa phụ họa mình, mới sẽ thỏa mãn cúp điện thoại, lại ở trên wechat khen Dịch Tranh Hoa với Trình Vân, thuận tiện nói rất nhiều chuyện hồi nhỏ của Dịch Tranh Hoa, chọc Trình Vân vui vẻ không ngừng.
Một ngày trước khai giảng, Dịch Tranh Hoa cuối cùng về nhà sớm một lần, kịp cơm tối, dì Chu sau khi làm xong cơm liền rời khỏi, dì Chu nói con trai dì đã về, dì phải về nhà xem chút, mai lại đến, cơm tối là hai người Dịch Tranh Hoa và Trình Vân cùng ăn.
Hai người ăn cơm có chút trầm mặc, Trình Vân là gần đây đã nghe quá nhiều chuyện của Dịch Tranh Hoa, cảm giác trong lòng không cách nào nói ra, đặc biệt phức tạp, cậu đột nhiên nghĩ đến chuyện hồi nhỏ Dịch Tranh Hoa làm mà bác gái nói với cậu, cậu không ngờ Dịch tiên sinh hồi nhỏ còn nghịch hơn cậu, còn có thể làm ầm ĩ, cậu ngẩng đầu liền nhìn thấy Dịch tiên sinh một bộ đứng đắn, mặt đặc biệt nghiêm túc, cảm giác suy nghĩ trong lòng trái ngược hiện thực làm Trình Vân nghẹn đến có chút đỏ mặt.
"Không thoải mái?" Dịch Tranh Hoa tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Trình Vân lúc này, anh thấy mặt bạn nhỏ đỏ bừng, trực tiếp hỏi.
Trình Vân lắc đầu, cúi đầu xuống, chuyên chú ăn cơm, để ý nghĩ trong đầu mình xua ra ngoài, không thể nghĩ nữa, nếu cười ra thì thật quá không lễ phép.
Dịch Tranh Hoa đành chịu cười cười, tâm tư bạn nhỏ anh không đoán được, có lẽ là sắp khai giảng, nên hưng phấn? Anh vừa thấy bạn nhỏ hình như còn rất vui vẻ.
"Ngày mai khai giảng à?" Dịch Tranh Hoa trực tiếp nhảy qua vấn đề trước, bắt đầu hỏi chuyện khai giảng.
Trình Vân gật đầu, nghĩ đến ngày mai khai giảng, tâm tình lập tức sa sút, có điều buổi tối có thể về, cũng rất tuyệt a, vẫn có thể gặp được Dịch tiên sinh.
"Anh ngày mai đưa em đến trường." Dịch Tranh Hoa nhàn nhạt nhìn bạn nhỏ một cái, mỉm cười nói, khai giảng đầu tiên của bạn nhỏ sau khi kết hôn, cần phải đích thân đưa đi.
Trình Vân rất kinh ngạc, cuối cùng lần nữa rơi ánh mắt đến trên mặt nghiêm túc của Dịch tiên sinh, chờ lúc Dịch Tranh Hoa nhìn qua lại nhanh chóng cúi đầu xuống, dùng đũa chọc cơm trong chén, thấp giọng nói: "Dịch tiên sinh không bận sao?"
Dịch Tranh Hoa thấy dáng vẻ bạn nhỏ không ngẩng đầu nhìn anh, cười càng thêm ôn nhu, xem ra anh khoảng thời gian này thật sự lơ là bạn nhỏ rồi, bạn nhỏ đã hỏi anh như vậy, anh ở trong lòng nghĩ lại bản thân một chút, đáp: "Không bận, đưa em đến trường quan trọng hơn."
Trình Vân ồ một tiếng, cúi đầu xuống, che đậy ý cười không khống chế được ở khóe miệng, Dịch tiên sinh đưa cậu đến trường, rất hưng phấn, sắp không khống chế được cười ra tiếng, làm sao đây?!
((pupanda hân hạnh tài trợ chương trình này))
Dịch Tranh Hoa luôn rất độc lập, cái gì cũng là tự mình quyết định, anh cảm thấy bạn nhỏ rất ngoan, hẳn không giống mình năm đó, anh nhớ lại tư liệu tra tìm, bình thường đứa trẻ muốn đến trường phụ huynh là dặn dò thế nào, anh nghĩ một hồi, tiếp tục nói: "Đồ mang đến trường thu xếp xong chưa?"
"Thu xếp xong rồi ạ." Trình Vân sững ra, cậu bình thường đến trường đều là tài xế trong nhà đưa, đồ đạc cũng là tự mình thu xếp, cha mẹ không có thời gian quản cậu, số lần đưa cậu đi có thể đếm trên đầu ngón tay, đối với đồ đạc đem theo cũng sẽ không tận lực hỏi han hoặc dặn dò.
Dịch Tranh Hoa gật đầu, tiếp tục hỏi: "Mang những gì?"
"Bài tập ạ."
Bạn nhỏ thật sự rất thích học a, lại chỉ mang bài tập.
"Có cần mang một ít đồ ăn vặt không? Cần sữa không? Hạch đào thì sao?" Dịch Tranh Hoa cảm thấy bạn nhỏ đã lớp 12 rồi, việc học nặng, áp lực học tập cũng lớn, xem trên mạng có những người bởi vì áp lực học tập quá lớn mà tự sát, anh phải nói với bạn nhỏ cần tận lực là được, đừng liều mạng học quá, bạn nhỏ thích học, dinh dưỡng cũng phải theo kịp, anh phải nói với dì Chu một chút sau này làm cơm đủ dinh dưỡng.
Trình Vân thuộc kiểu học sinh nửa nội trú, cậu cũng có một giường ở ký túc xá, chỉ có buổi trưa nghỉ ngơi ở đó, buổi tối thì về nhà ở.
Trình Vân bị một chuỗi vấn đề của Dịch Tranh Hoa hỏi có chút mờ mịt, chớp mắt, "Dịch tiên sinh, không cần mang đồ ăn vặt đâu."
Dịch Tranh Hoa nghĩ đồ ăn vặt không tốt cho sức khỏe, liền theo lời của bạn nhỏ tiếp tục nói: "Ừ, đồ ăn vặt cũng không tốt, sữa, hạch đào mang một ít, bổ não."
Trình Vân có chút dở khóc dở cười, thấy Dịch tiên sinh vẻ mặt nghiêm túc nói với mình mang sữa, mang hạch đào cho mình bổ não như vậy, cậu không biết nên dùng vẻ mặt gì đối mặt Dịch tiên sinh.
Trình Vân bỏ đũa xuống, "Dịch tiên sinh, em không cần bổ não."
Dịch Tranh Hoa nghĩ có phải mình nói bổ não có phải đã tổn thương lòng tự tôn của bạn nhỏ không, dẫu sao bạn nhỏ chăm chỉ như thế, anh nhìn bạn nhỏ một cái, sau đó rất tri kỷ nhảy qua đề tài này, tiếp tục nói: "Trình Vân, em khai giảng thì lớp 12 rồi, học tập hết sức là được..."
Dịch Tranh Hoa đột nhiên nghĩ đến thành tích của bạn nhỏ, bạn nhỏ tuy rất cố gắng, nhưng thành tích vẫn trung bình, nên là không nói nữa, sợ lại sẽ đả kích đến bạn nhỏ.
Làm phụ huynh cũng không dễ dàng.
Trình Vân sững sờ gật đầu, Dịch tiên sinh đối với cậu thật tốt, còn sẽ quan tâm việc học của cậu.
.....
Hôm sau, Dịch Tranh Hoa mang theo bạn nhỏ, bước lên đường đến trường, hôm nay rất nhiều trường học khai giảng, trên đường hơi kẹt xe, tâm tình của hai người lại đều không tệ.
Trình Vân là bởi vì Dịch tiên sinh đưa cậu đến trường rất cao hứng, Dịch Tranh Hoa là bởi vì dáng vẻ bạn nhỏ hưng phấn làm anh cảm thấy rất thú vị.
Hai người đều không ngờ, Trình Vân ngày đầu khai giảng đã làm một việc lớn.
Đánh nhau.