Chương 92: Hôn Lễ Ngọt Ngào

Sau Khi Ly Hôn Cùng Giản Tổng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Quán Bar của khu nghỉ mát được xây dựng trêи mặt nước, kết nối với bãi biển và các nhà nghỉ bằng một cây cầu giàn gỗ. Quán có hình dạng đặc biệt, giống như một tổ chim lộn ngược, với mái mở, quan sát được mọi thứ.

Quán bar có hai tầng, một trêи mặt nước và một tầng dưới nước, tầng dưới nước đi sâu xuống biển, có thể nhìn thấy những sinh vật biển nhiều màu sắc bơi lội xung quanh san hô.

Bạn bè đã đợi sẵn trong quầy rượu, vô cùng náo nhiệt ồn ào, Giản Diệc Thận thừa dịp thoát khỏi Hoắc Chí Từ để ỏe cùng với Tô Tân nhưng lại bị Trình Tử Hạo kéo lại: “Đã đắc tội anh rồi, vậy phải đắc tội cho hết, đêm nay hai người là Ngưu lang Chức nữ, chúng tôi sẽ là Vương Mẫu nương nương chia rẽ uyên ương, kiên quyết không thể để hai người bên nhau.”

Hoắc Chí Từ đạp hắn một cước: “Kiếp, cậu mới là Vương Mẫu nương nương.”

Bạn tốt bên Tô Tân cũng không chút thương xót, Giang Viện Viện dẫn Giản Diệc Thận đi: “Đêm nay tiểu Tân là của bọn chị, ngày mai sẽ trả lại cho em.”

Giản Diệc Thận bị đẩy đi xuống, cô nàng hậm hực nhìn qua rồi giang tay ra tỏ vẻ bất lực.

Trêи lầu và dưới lầu, nhà trai nhà gái, phân biệt rõ ràng.

Cả Cố Phi Nam và Từ Đông Tô đều ở bên Tô Tân, tiếng cười đùa truyền đến, khiến Giản Diệc Thận đau hết cả đầu; mà đám bạn của anh cảm thấy chỉ uống rượu thôi thì chưa đủ, vì vậy tụ lại chơi bài chơi nói thật hay mạo hiểm.

Mấy ván đầu tiên không liên quan gì đến Giản Diệc Thận, nhìn người khác bị đùa giỡn cũng khá vui, Trình Tử Hạo rút phải nói thật “Lần thứ nhất cùng ai?” lời thật lòng, cậu ta không nói gì và từ chối trả lời, chọn mạo hiểm, nắm lấy Hoắc Chí Từ bên cạnh làm bộ muốn hôn, bị Hoắc Chí Từ ghét bỏ đạp một cước.

“Nhìn xem, tôi đã mạo hiểm rồi, cậu không chịu hợp tác, đừng trách tôi.”

Trình Tử Hạo chuẩn bị trốn tránh trừng phạt.

Tất nhiên mọi người không làm điều đó, nhao nhao ồn ào: “Không thành công thì không tính, trả lời thật lòng đi.”

“Tử Hạo, nhìn không ra a, bình thường da mặt dày như vậy, sao giờ lại thẹn thùng giống tiểu cô nương thế kia?”

. . .

Giản Diệc Thận có một ý tưởng thông minh, lập tức nhận lấy những lời lẽ bướng bỉnh: “Đã vậy, phạt ba chén rượu, xem như chọn mạo hiểm.”

Trình Tử Hạo thở phào nhẹ nhõm, lập tức uống liền ba chén, vừa uống vừa nghi ngờ nhìn Giản Diệc Thận: “Anh đang có âm mưu gì? Sao lại giúp tôi nói chuyện?”

Giản Diệc Thận nghiêm nghị nói: “Mối quan hệ giữa chúng ta là gì? Tôi không giúp cậu thì giúp ai? Trong một quán bar nhỏ chơi trạo mạo hiểm cũng không có ý nghĩa, sau đó nếu ai đó không nói lời thật lòng, sẽ bị phạt ba chén rượu.”

Dưới dự bảo vệ của đại sư phụ Giản, những người khác đương nhiên không có ý kiến ​​gì.

Sau vài ván, Trình Tử Hạo bị vận rủi rơi trúng, năm sáu lần đều rút phải vua, đám bạn xấu này biết điểm yếu của hắn, các câu hỏi đều liên quán đến mối tình đầu, hắn đành chọn phạt ba chén rượu, qua mấy lần, tửu lượng của hắn cho dù tốt cũng không uống được nữa, mắt say lờ đờ ʍôиɠ lung.

Lúc này, hắn mới nhận ra có gì đó không ổn, liền nắm lấy tay Giản Diệc Thận tay, lớn miệng: “Anh. . . Anh gian lận . . .Làm tôi quá chén. . . Quá độc. . .”

Hắn vừa nói vừa ngã sấp mặt về phía Hoắc Chí Từ, Hoắc Chí Từ phải đỡ lấy, cười nhạo: “Cậu không đấu lại lão hồ ly này đâu, trước kia ở kí túc xá cậu ấy chơi bài vô địch thiên hạ, hố người không chớp mắt.”

“Vớ vẩn, sao tớ có thể hố bạn bè được ” Giản Diệc Thận nói “Tử Hạo chỉ là hôm nay tức cảnh sinh tình, nhớ tới mối tình đầu, mới cố ý rút trúng vua muốn để uống chút rượu, mọi người cứ tiếp tục chơi, tớ đưa cậu ta về phòng.”

người phục vụ đã giúp Trình Tử Hạo lên bậc thang, Giản Diệc Thận xem xét, mắt choáng váng, phía trêи không biết tản ra khi nào mà Tô Tân cũng biến mất.



Tô Tân ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ, hơi mệt mỏi, cộng thêm sáng mai lên thử đồ cưới, trang điểm, mấy người bạn sau một hồi náo loạn, đều khéo hiểu lòng người tản ra, để Tô Tân nghỉ ngơi thật tốt.

Tô Tân, Giang Viện Viện và Điền Chỉ Lam lên chuyến xe du lịch cuối cùng, xe đến phòng của Giang Viện Viện trước, Giang Viện Viện xuống xe, cười dặn dò: “Chỉ Lam, cậu phải bồi tiểu Tân thật tốt, đừng để Giản Diệc Thận vụng trộm chạm vào đến, theo quy định của quê hướng chúng ta, trước hôn lễ một ngày tân lang tân nương phải ở riêng, nhiệm vụ vinh qunag này, giao cho cậu.”

“Yên tâm, có tớ ở đây, nhất định khiến Giản Diệc Thận ở bên ngoài cào tường.” Điền Chỉ Lam vỗ ngực.

Xe tiếp tục đi về phía trước, đến cùng cầu giàn, là phòng nghỉ trêи nước của Tô Tân. Đây là view đẹp nhất trêи toàn đảo, hướng thẳng vào vòng tay của biển, sóng vỗ nhẹ vào những cây cột chống đỡ dưới nhà, gió biển nhè nhẹ như nắm tay tình nhân.

Căn phòng rất lớn, rộng tới 200 mét vuông, đủ cho năm sáu người, Điền Chỉ Lam đi cùng cô, nằm xuống ghế sofa, thở dài thư thái: “Thật thoải mái, Hoắc tổng thật lợi hại, có thể phát triển một dự án nghỉ dưỡng tốt như vậy, tớ thật ngưỡng mộ anh ấy.”

“Hoắc tổng?” Tô Tân thăm dò hỏi.

“Chẳng lẽ là Hoắc Chí Từ?” Điền Chỉ Lam nhếch miệng.

“Tớ thấy Hoắc Chí Từ rất tốt với cậu ” Tô Tân lại thăm dò “Có phải anh ấy có ý gì với cậu không?”

Điền Chỉ Lam ngơ ngác, vùi mặt vào đệm, mơ hồ nói: “Ai biết anh ta có ý với ai, dù sao tớ cũng không có ý gì, anh ta làm muốn thế nào cũng kệ.”

Lời này nghe giống như nhiễu khẩu lệnh, Tô Tân nhẩm câu này hai lần trong đầu, cảm thấy có chút thú vị.

Hai ngày trước Giản Diệc Thận cố ý hỏi cô sở thích của Điền Chỉ Lam, nói là Hoắc Chí Từ hỏi thăm, lúc ấy cô còn dọa nhảy một cái, cảm thấy hai người này không có thể, hôm nay xem xét, nói không chừng có hi vọng.

“Đừng nhắc tới anh ta nữa ” Điền Chỉ Lam thẳng thừng tắt đề tài, ngáp một cái “Hôm nay tớ ở đây gây phiền phức cho cậu, sẽ không bị Giản Diệc Thận ám sát chứ?”

“Bọn tớ không ở cùng nhau, anh ấy ở phòng khác.” Tô Tân không quan tâm chuyện này, chủ yếu là vì ngày mai đội tạo kiểu sẽ đến phòng cô rất sớm, để không ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của nhau, bọn họ dứt khoát đặt hai phòng.

“Vậy được, cậu tắm rửa trước đi, đêm nay chúng ta cùng tâm sự, sau này có thể sẽ khso có cơ hội ngủ chung giường nữa.” Điền Chỉ Lam giả vờ khóc “Người tớ cẩn thận chăm sóc bị kẻ khác cướp đi.”

Tô Tân cười đập cô một chút, đi vào phòng tắm. Làm được một nưea, Điền Chỉ Lam ở bên ngoài kêu lên: “Tiểu Tân, cậu lên hot search!”

Có thể là là người nhạy cảm trong làng giải trí, nghe hai chữ “Hot search” trái tim Tô Tân nhịn không được kéo ra. Vội vàng tắm rửa, sau khi ra khỏi phòng tắm cô liền mở weibo: “Chuyện tốt hay chuyện xấu —— “

Giọng cô dừng lại, mắt rơi vào màn hình, trêи màn hình mở Weibo hiện lên một quảng cáo.

Biển xanh, bãi tuyết trắng xóa, ngôi nhà nghỉ dưỡng độc đáo. . . máy quay lướt qua cảnh đẹp, cuối cùng dừng lại trêи mặt hồ hồng hình trái tim quyến rũ, một dòng phụ đề lóe lên: Sea Heart mời các bạn chứng kiến lời hứa lãng mạn “Diệc Tân một lòng”.

Đó là một quảng cáo cho khu nghỉ dưỡng. Đoạn video nhỏ dài năm sáu giây thật tuyệt vời, nhưng khẩu hiệu này đến từ đâu? “Diệc Tân một lòng” không phải là tên của Giản Diệc Thận trong phòng phát trực tiếp phòng hôm đó sao?

Tô Tân nhấp vào hot search, nhịp tim lập tức tăng tốc, có rất nhiều hot search liên quan # Diệc Tân một lòng # Tinh Hà Nhanh Chụp thành thông gia #, #Sea Heart# ở vị trí thứ 5, 18 và 16 từ dưới đếm lên.

Nhấp vào # Diệc Tân một lòng #, đứng đầu là weibo chính thức của Nhanh Chụp, trang đăng một lưới hình 9 ô vuông cảnh đám cưới Sea Heart, ở giữa là sân khấu hình chữ T với vô số bông hoa cẩm tú màu hồng xếp chồng lên nhau thành một biển hoa. Phía sau là hồ nước hình trái tim màu hồng, biểu tượng của khu nghỉ dưỡng, như chốn thần tiên nơi hạ giới.

[ Thật đẹp a! Hôm nay tại @Sea Heart Resort, nam thần @ Giản Diệc Thận cưới nữ thần @ Tô Tân # Diệc Tân một lòng # là thật, tiểu biên tập là fan CP a! ]

Lại xem xét, số liệu của đầu weibo này hết sức kinh người, có ba trăm nghìn lượt thích, so với số lượt thích của blog chính thức hơn những hai ngàn lượt thích, quả thực khác một trời một vực.

Bên dưới là các bình luận đủ loại, một số ngạc nhiên trước vẻ đẹp của khu nghỉ dưỡng này, một số ngạc nhiên trước sự lãng mạn của đám cưới, nhiều người khác là fan của Tô Tân bày tỏ ấn tượng của họ về đám cưới này bên dưới.

[ Cũng tạm được, xem như tổng giám đốc có chút thành ý. ]

[ Ô ô ô tỷ tỷ liền giao cho anh, anh nhất định phải đối xử tốt với tỷ ấy. ]

[ Thật muốn đi cướp dâu, nhưng nhìn vào tài khoản ngân hàng, ý nghĩ này liền xua tan. ]

[ “Diệc Tân một lòng” cái tên này có chút êm tai a, CP này cũng rất được. ]

. . .

Tô Tân thở phào nhẹ nhõm, may mà không phải hot search tiêu cực, dù là tài khoản marketing hay comment của fan thì cũng rất bình yên, người qua đường chủ yếu là cảm thán và chúc phúc, chỉ có một số người chế giễu vài câu căm ghét người giàu.

Lướt xuống dưới là vài blog nhỏ là tài khoản kinh tế tài chính có thích xanh đưa tin, giọng điệu trang trọng hơn, đem danh tính của Giản Diệc Thận và Tô Tân phổ biến một chút, cuối cùng chúc mừng họ vui đã kết liền cành, đây là bản thảo cuối cùng.

Điều cô thắc mắc nhất bây giờ là hôn lễ rõ ràng là ngày mai, sao đêm nay toàn bộ đều bị phát ra?

Đột nhiên, bên cạnh truyền đến vài tiếng buồn Tô Tân thấy Điền Chỉ Lam ghé vào ghế sofa bả vai lắc lắc, suýt chút nữa không nhịn được cười.

“Chuyện này là thế nào?”

“Cậu. . . xem. . .” Điền Chỉ Lam đưa điện thoại tới trước mặt cô “Tớ lục soát một chút. . . Thế mà thật sự có siêu lời nói . . .”

Trêи màn hình có giao diện trò chuyện Weibo, trêи đó viết “Diệc Tân một lòng” là tên viết tắt “Giản Diệc Thận, Tô Tân, toàn tâm toàn ý.” Có hàng nghìn người và bài đăng.

Lướt xuống dưới, fan CP ngày nay rất máu gà.

[ Nhìn xem, chúng ta mới là quân chính quy, mọi thứ khác đều là ngụy quân. ]

[ Họ thật xứng đôi, mắt ngôi sao. ]

[ Hôn lễ được bố trí thật đẹp, hai người phải luôn hạnh phúc nha. ]

. . .

“Cái siêu lời nói này. . . Không phải là Giản Diệc Thận làm không?” Điền Chỉ Lam càng nghĩ càng thấy có khả năng, cuối cùng bật cười “Anh ta có thấy rằng rất nhiều CP trêи Internet đã chết không, phải dùng cái này để tới dọa chết những CP tà giáo sao?”

“Sẽ không ngây thơ như vậy đúng không?” Tô Tân cũng có chút không rõ.

Hai tiếng “tuk tuk” vang lên, lại có tiếng gõ cửa, hai người cùng nhau quay đầu lại thì thấy khuôn mặt Hoắc Chí Từ hiện ra bên ngoài, mái tóc ướt đẫm, vẫy tay với Điền Chỉ Lam, ra hiệu cô nàng đi ra.

“Anh đang làm gì vậy?” Điền Chỉ Lam không chịu đi ra ngoài, cảnh giác nhìn hắn.

Hoắc Chí Từ có chút sốt ruột, hai tay múa may lung tung, tựa hồ muốn nói gì đó, Điền Chỉ Lam do dự không nhúc nhích.

Thân ảnh Hoắc Chí Từ lắc lư một lúc,cả người như đứng không vững, đột nhiên biến mất ở trước cửa sổ, tiếp theo là một tiếng “bộp” vang lên, giống như có thứ gì đó rơi xuống biển.

Điền Chỉ Lam kêu lên, không chút do dự mở cửa lên sân thượng rồi lao ra ngoài.

Tô Tân đang định đi theo, thì có người đi vào, thản nhiên đóng cửa lại.

Là Giản Diệc Thận.

Anh cũng từ trêи biển bơi tới, cả người ướt sũng, một thân chật vật.

Tô Tân bó tay: “Đêm hôm khuya khoắt, hai người các anh làm cái quỷ gì vậy?”

“Anh đi tắm trước ” Giản Diệc Thận bình tĩnh đi vào “Đợi lát nữa sẽ kể cho em nghe.”

Bên trong tiếng nước “Ào ào” vang lên, đuổi mọi người ra ngoài là không hợp lý, Tô Tân mặc kệ Giản Diệc Thận, cô nhớ tới Điền Chỉ Lam, mở cửa nhìn ra, mặt biển tĩnh lặng, chỉ có ánh đèn yếu ớt ở đằng xa, Điền Chỉ Lam cùng Hoắc Chí Từ không biết đi đâu.

Nằm ở trêи giường lướt weibo, Tô Tân có chút buồn ngủ, nhịn không được ngáp một cái.

Giườnglún xuống, thân thể bị ôm từ phía sau, Giản Diệc Thận vuốt ve cổ của cô, mùi sữa tắm quanh quẩn lưu nhẹ nơi chóp mũi.

Tô Tân tâm thần rung động, nhanh chóng đẩy anh ra: “Được rồi, đã muộn rồi, anh về đi.”

“Anh đấu trí vất vả để vứt mới loại bỏ được hai bóng đèn ” Giản Diệc Thận sao mà chịu đi, “Em cứ việc ngủ, anh ôm em một chút.”

“Hoắc Chí Từ anh ấy làm sao vậy? Chỉ Lam không biết đã đi đâu.”

“Truy vợ, em không cần lo lắng cho Chỉ Lam.”

“Anh xem hot search chưa? Có chuyện gì vậy?”

“Đừng nhắc đến chuyện đó, họ tính nhầm ngày, gửi thông cáo báo chí ngày mai vào ngày hôm nay ” Giản Diệc Thận có chút đau đầu “Anh cũng không ngờ độ nổi tiếng của em lại lớn như thế, lại còn lên hot search, có muốn áp xuống không?”

Tô Tân nhịn không được buồn cười: “Không phải hot search này được anh trợ giúp đưa lên sao?”

Tính toán bị vạch trần, Giản Diệc Thận ho nhẹ hai tiếng, có chút lúng túng nói: “Anh không. . . Chỉ sắp xếp một cái. . . Ai biết lại có ba cái. . .”

“Diệc Tân một lòng?” Tô Tân cố nén khóe miệng.

“Ừ.” Giản Diệc Thận không còn cách nào khác ngoài việc thừa nhận “Anh chỉ muốn. . . Náo nhiệt một chút.”

“Còn siêu lời nói thì sao?”

“Siêu lời nói. . . Siêu lời nói gì. . .”

Tô Tân xoay người lại, ánh mắt thanh tịnh thông thấu, nhìn chằm chằm anh.

Giản Diệc Thận suy sụp: “Cái đó không phải anh xây, là một người qua đường, anh chỉ là. . . Chỉ là thêm chút mồi lửa mà thôi, thật đó, anh không có lừa em.”

Tô Tân đột nhiên cúi đầu, vùi mặt vào trong lồng ngực của anh.

Giản Diệc Thận trong lòng “Lộp bộp”, đang định gục mặt xuống để có một cái nhìn. Đột nhiên cô thấy vai mình run lên, cô chợt hiểu ra: “Được, anh đang cười em đúng không, xem em thu thập anh như thế nào.”

Tiếng nói chuyện đột ngột dừng lại, thay vào đó là hơi thở ngọt ngào dần dần tràn ngập không khí. . .

* Edit có lời muốn hỏi: Từ ” Cũng tân một ý ” nên dịch ra thế nào đây mn, mình ʍôиɠ lung quá =((