Chương 51: Hoàng thúc, cho ta ôm một cái được không?《5》

[Quyển 1] [Mau xuyên] Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Editor: Nha Đam


Người toàn bộ đã đến đông đủ, tiểu hoàng đế ngồi trên vương tọa lại an an tĩnh tĩnh, không có động tác gì.


Tô công công tiến sát vào Phong Thiển, nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, ngài nên nói chuyện."


Tiểu hoàng đế chớp chớp mắt, có điểm mê mang.


"Nói cái gì?"


Phù Sơ như là đã sớm liệu đến sự việc sẽ phát sinh như vậy, trộm nhét vào trong tay tiểu hoàng đế một tờ giấy nhỏ.


Phong Thiển chớp chớp mắt, siết chặt tờ giấy trong tay, đôi mắt hướng phía dưới ngó ngó.


Không ai thấy.


Tiểu hoàng đế khẽ chậm dì dì mà mở ra tờ giấy.


Một màn này lại dừng ở trong mắt Thừa tướng đại nhân Tư Đồ Diễm.


Tư Đồ Diễm bất động thanh sắc mà nhấp một miệng trà, khóe miệng hơi hơi giơ lên.


A.


Cái này tiểu hoàng đế quả thật là thực khiến cho người ta ưa thích a......


Phong Thiển nghiêng đầu nhìn lướt qua chữ trên tờ giấy, sau đó chậm rì rì mà đem tờ giấy vo thành một đoàn nhét vào cổ tay áo to rộng, làm bộ giống như cái gì cũng không phát sinh.


Phù Sơ nhẹ nhàng tới gần Phong Thiển, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói: "Bệ hạ, ngài phải dựa theo tờ giấy đọc ra ."


Tiểu hoàng đế khẽ gật đầu.


Phong Thiển nhìn nhìn chúng quan viên phía dưới, thanh thanh giọng nói.


"Hôm nay là yến hội chúc mừng công lao của hoàng thúc, chư vị ái khanh không cần câu nệ, tùy ý dùng tốt."


Âm thành của tiểu hoàng đế nói rơi xuống, Tô công công về ở phía sau phất tay ra hiệu, cùng lúc đó, một nhóm nữ tử xinh đẹp như hoa lũ lượt đi vào trong điện.


Lúc này xem như khai yến.


Âm nhạc tiếng vang lên, đám vũ nữ phất tay áo dài mềm mại, dáng múa uyển chuyển nhẹ nhàng.


Tiểu hoàng đế nhàn nhạt nhìn vài lần, liền mất hứng thú.


Phong Thiển cúi đầu, lẳng lặng mà nhìn đồ ăn trên bàn thức ăn trước mặt, sau đó chậm rì rì mà nâng lên tay nhỏ, an an tĩnh tĩnh mà bắt đầu ăn.


Cứ như vậy qua một đoạn thời gian, tiểu hoàng đế có lẽ là ăn no, buông chiếc đũa trong tay.


Phù Sơ đưa cho nàng một chiếc khăn tay sạch.


Phong Thiển ngẩn người, nhận lấy, nhẹ nhàng xoa xoa miệng.


Giờ phút này mọi người đều bị ca vũ biểu diễn hấp dẫn ánh mắt, thật không có thấy tiểu hoàng đế của bọn họ giờ phút này quả thực đáng yêu đến phạm quy.


Phù Sơ nhẹ nhàng rũ xuống mi mắt.


Tiểu hoàng đế như vậy làm người ta nhịn không được muốn đối xử tốt với hắn.


Tuy rằng mỗi người đều nói tiểu hoàng đế là đồ bỏ đi, chính là nàng lại cảm thấy tiểu hoàng đế đơn thuần mà tốt đẹp, tương lai sẽ là một hoàng đế tốt.


ánh mắt Phong Thiển dừng trên người Phượng Quyết ở phía dưới bên trái.


Phượng Quyết quy quy củ củ mà ngồi ở vị trí đó, thức ăn cơ hồ trước mặt giống như không động.


Người này nghiêm trang, mắt phượng xinh đẹp giống như kết băng, tựa hồ chỉ cần cùng hắn đối diện liền sẽ làm người vô cớ cảm nhận được hàn ý che trời lấp đất lạnh thấu xương.


Đối phương không chút để ý mà phẩm trà trước mặt, rượu chưa động. Từ đầu đến cuối đều là biểu tình thanh lãnh nhìn hết thảy trước mặt.


Thật giống như, thế gian này không có gì có thể gợi lên dục vọng của hắn.


Vô dục vô cầu, tự cao tự đại.


Là cực hạn lạnh nhạt.


Có lẽ là tầm mắt tiểu hoàng đế quá mức cực nóng, tay nắm chén trà của Phượng Quyết hơi hơi dừng một chút, không chút để ý ngước mắt nhìn thoáng qua tiểu hoàng đế trên chủ tọa.


Ánh mắt thanh lãnh kia, không có một tia độ ấm.


Phong Thiển nghiêng đầu, chuỗi ngọc trên mũ miện trên đầu theo động tác tiểu hoàng đế chạm vào nhau, leng ka leng keng, thanh âm thanh thúy dễ nghe.


Phượng Quyết chỉ nhìn đối phương liếc mắt một cái, liền thu hồi tầm mắt.


Hắn nhẹ nhàng buông chén trà trong tay, không chút cẩu thả mà đem nó thả lại tại chỗ.


tay Trắng nõn thon dài ẩn ở trong tay áo to rộng, khôi phục lại vẻ thanh lãnh.


Tiểu hoàng đế chớp chớp mắt, mở miệng: "Hoàng thúc cần ban thưởng gì không?"


Tiểu hoàng đế thanh âm mềm mềm mại mại, rất êm tai.


Phượng Quyết lại nhỏ đến không thể phát hiện mà nhíu nhíu mày, ánh mắt nhợt nhạt mà dừng ở trên người đối phương.


Thanh âm lãnh đạm: "Không cần."


Chỉ là hai chữ, lại thanh lãnh đến mức tận cùng.


Thanh âm đối phương rõ ràng rất êm tai, lại mạc danh lạnh băng.


***********


Bé editor kia hôm nay không thấy edit chương mới nên tớ edit luôn chương này, cũng thấy nhiều bạn ủng hộ truyện nên mình đã tranh thủ edit chương mới nè 😊 - Nha Đam