Chương 28: Li Ly

Quỷ Phu Trời Cho

Đăng vào: 12 tháng trước

.



Khuôn mặt của cô dại ra, trái nghiêng phải lắc nhìn chằm chằm vào Đại Hắc, sau đó nâng tay, chỉ vào Đại Hắc: “Cậu……”
Đại Hắc bị cô chỉ mặt, sợ đến mức suýt nữa tiểu ra quần, một trảo nắm lấy Lâm Trường Tư che ở trước mắt, dáng người cao lớn cường tráng rúc ở phía sau Lâm Trường Tư, né tránh đánh giá của nữ quỷ.

Nử quỷ không thấy được Đại Hắc, ánh mắt trở nên tức giận, hai mắt thẳng tắp trừng trừng Lâm Trường Tư, giữa mày quấn quanh vài phần lệ khí, làm cho Lâm Trường Tư bị đôi mắt đỏ tươi của nàng nhìn đến run sợ.

Lâm Trường Tư nuốt một ngụm nước miếng, dũng cảm đối diện đôi mắt hung bạo của cô, kêu lên: “Chị Li Ly?”
Biểu tình nữ quỷ cổ quái nhìn vào Lâm Trường Tư, tựa như có vài phần nghi hoặc, trong miệng mơ hồ không rõ: “Hửm?” Một tiếng, cũng không biết có hiểu Lâm Trường Tư nói cái gì không.

Lâm Trường Tư bị cô nhìn, cố gắng bày ra biểu tình dịu dàng, sợ đả động đến cô, dù sao cũng phải chống đỡ đến khi Chu Hành lại đây.

Lâm Trường Tư cố gắng mỉm cười: “Chị Li Ly, còn nhớ em không?”
“Nhớ tôi?” Nữ quỷ đờ đẫn lặp lại, sau đó liền nghe thấy nàng quỷ dị lầu bầu: “Tôi? Nhớ tôi không? Nhớ không? Tôi? Tôi là ai? Tôi là ai…”
Cô lải nhải không ngừng, nói nói không biết là nhớ đến cái gì, đôi mắt xuất hiện tia sáng hắc ám, nâng mắt, Lâm Trường Tư ngay lập tức trông thấy nàng thuấn di vài lần, rất nhanh đã đứng ở trước mặt mình, mặt đối mặt với Đại Hắc đang trốn ở sau lưng y.

Lâm Trường Tư sợ đến ngưng thở, không dám nhúc nhích, còn Đại Hắc bị dọa đến thét to một tiếng, té ngồi xuống đất.

Nữ quỷ tựa hồ bị dọa, che lại lỗ tai của mình, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn.

“Đều do các ngươi, đều do các ngươi…” Nữ quỷ khóc lên nói, trên khuôn mặt trắng nõn xuất hiện hai dòng huyết lệ, trong miệng lẩm bẩm: “Đều do mày, mày, tụi mày đã giết tao, giết tao, tôi đau quá, tôi không thở được…”
Cô nói, rồi nở nụ cười dữ tợn, hung hăng nhìn vào Đại Hắc và Lâm Trường Tư: “Haha, thế giới này lạnh lẽo như vậy, đông lạnh làm tôi đau quá, các người xuống đây bồi tôi đi!”
Một tiếng kẽo kẹt, móng tay nàng dài ra mấy tấc, đen tuyền, hướng về Đại Hắc và Lâm Trường Tư múa may, Lâm Trường Tư sợ đến mức tim đập thình thịch, vội vàng kéo Đại Hắc đang ngồi ở trên mặt đất lên chạy, hai người họn họ liều mạng chạy xuống cầu thang, tốc độ của nữ quỷ so với hai người nhanh hơn rất nhiều, chỉ cần mấy cái lách mình đã sắp đuổi kịp bọn họ, Lâm Trường Tư cùng Đại Hắc chạy đến sắp tắt thở, vừa xuống được một tầng, thì đâm phải Chu Hành lộn thành một đoàn.

Chu Hành tuy là thiên sư, nhưng cũng chỉ là thiên sư tay mơ, may mắn ông Chu tặng cho hắn rất nhiều pháp khí tốt, thân thủ Chu Hành lại vô cùng nhanh nhẹn, hơn nữa Li Ly mới chết hơn một tháng, coi như quỷ mới, pháp lực thấp kém, không quá vài cái đã bị Chu Hành dùng chỉ đỏ trói lại.

Li Ly bị trói, thân thể hiện ra trạng thái tử vong, làn da trương phù thối rửa, trên người không ngừng có nước nhiễu xuống, nhìn qua vô cùng khủng bố.

Đại Hắc nhớ đến bộ dáng như hoa như ngọc của cô tương phản với hiện tại, nhịn không được buồn nôn, chạy sang một bên, căn bản không dám nhìn tiếp.

Lâm Trường Tư cũng có chút không thích ứng, thế nhưng không khoa trương như Đại Hắc, Li Ly bị chỉ đỏ trói buộc, ngồi trên mặt đất, tựa như một đứa nhỏ khóc thút thít không ngừng, Chu Hành hỏi cái gì, nàng đều không đáp, chỉ biết khóc.

Chu Hành kéo Đại Hắc đến, bảo Đại Hắc đi hỏi, Đại Hắc không chịu, Chu Hành tàn nhẫn trừng hắn vài cái, hắn đành ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Li Ly.


“Li Ly? Em còn nhớ rõ bản thân mình chết như nào không?” Đại Hắc cười cười lấy lòng Li Ly, phất tay hỏi.

Li Ly nghe thấy hắn nói, thì dừng khóc, đôi mắt hung ác trừng vào Đại Hắc, nhào lên cắn một ngụm vào cái tay đang phất của gã, Đại Hắc bị cô cắn thét to, Chu Hành nhanh chóng ném một lá bùa vào người cô, cô sợ hãi la lớn, trên người xuất hiện vài luồng khói trắng, đau đến lăn lộn trên mặt đất.

“Nghiệp chướng, linh dốt bất linh!” Chu Hành mắng.

Đều đã thành như vậy tự nhiên không thể hỏi tiếp, Chu Hành lấy chỉ đỏ, đem cô trói đến kín đáo, phạm vi hoạt động càng thêm thu hẹp, lại cầm lá bùa dán lên, chỉ hồng tự động co chặt, biến thành một cái kết, trên mặt đất không còn nhìn thấy quỷ, Đại Hắc che tay, ngạc nhiên ú ớ vài tiếng, Chu Hành mặc kệ hành vi ngu xuẩn của hắn, đem chỉ đỏ bỏ vào túi, nắm tay Lâm Trường Tư đi xuống lầu.

Ba người vào phòng, lúc này Chu Hành mới giải thích, chỉ đỏ kia là pháp khí ông Chu đưa, chuyên môn dùng để bắt quỷ, đương nhiên so với bình chứa quỷ tốt hơn một chút.

Li Ly cũng đã bị hắn nhốt ở bên trong cái kết, chờ nàng phục hồi tinh thần thì lại thả ra hỏi chuyện.

Li Ly dù sao cũng chết hơn một tháng, thần trí không rõ quả là có chút quái dị, bởi chỉ có những quỷ ma mới sinh, vừa chết được một hai ngày, linh hồn rời khỏi thân thể có chút không thích ứng, cho nên mới quên chính mình làm sao mà chết, giống nhau qua ngày đầu thất sẽ nhớ lại nguyên nhân cái chết.

Chu Hành nói ra điểm nghi hoặc của mình, chính hắn cũng nhíu mày trầm tư, lại không nghĩ ra nguyên do, đành phải tống cổ mọi người đi ngủ, ngày mai hắn đi tìm ba hỏi chuyện một chút, xem xem có cách nào làm Li Ly tỉnh táo trở lại hay không, dưới tình huống quỷ quái, càng làm cho Chu Hành cảm thấy phía sau chuyện này tuyệt không đơn giản.

Đêm đó ba người giường ai nấy ngủ, sáng hôm sau còn có tiết học.

Ba người bọn họ đêm qua thức khuya, lại bị quỷ dọa, trở về giường cũng có đủ loại suy nghĩ, buổi sáng đều dậy không nổi, đi học cũng là đến muộn, vừa vặn đụng phải thầy phụ trách đang điểm danh, bị phạt đứng ngoài hành lang.

Ba người bọn họ đứng thành một hàng, so với phòng học bên trong thì càng tự do tự tại, tựa vào lan can thoải mái ngủ gà ngủ gật, thời tiết bên ngoài u ám, thỉnh thoảng thổi đến vài ngọn gió, vô cùng dễ chịu.

Có mấy bạn học ngồi ở cửa sổ nhìn ra bên ngoài trông thấy bộ dạng đó của bọn họ, đều nhịn không được che miệng cười.

Ba người lớn lên cũng không tệ, bộ dạng lười biếng tựa vào lan can, lấy trời xanh trống trải làm nền, vào lúc gió thổi vén lên vài sợi tóc, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui, mãnh nam có, soái ca có, mỹ thiếu niên cũng có.

Các đàn chị đàn em đi ngang qua đều nhịn không được quay đầu nhìn xem bọn họ, chỉ chỉ trỏ trỏ, cười đùa vui vẻ.

Thật vất vả chờ đến tan học, ba người vừa muốn té đi, thì đã bị người ngăn cản, một mỹ nhân dáng người cao gầy đứng ở trước mặt bọn họ nở một nụ cười.

Ba người đồng thời trợn mắt, thấy rõ người đến là ai, thì lập tức hiện lên biểu tình hoảng sợ, thân mình lười biếng cũng trở nên cứng đờ.

Cù Đan Phượng!!!
Ma nữ nở nụ cười quỷ dị như vậy là muốn làm gì!
Đệch! Đây là tiết tấu có chuyện không lành!.