Mùa Xuân Ở Nam Thành 1. Sau tám năm, Hứa Nguyện trở về quê hương và gặp lại nam sinh mình thầm mến thời trung học.
Trải qua năm tháng, người đàn ông vốn đã xuất sắc càng trở nên trưởng thành và trầm ổn, vị thế cao đến mức không thể chạm tới.
Cô và anh chính là mây trên trời và bùn dưới đáy sông.
**********************
2. Lần đầu gặp lại Hứa Nguyện, Minh Vọng vẫn chưa nhận ra cô, nhưng anh vô thức ghi nhớ ngoại hình của cô.
Bên trong vùng núi đá hoang dã, anh không nhịn được liếc nhìn cô thêm vài lần.
Lần gặp thứ hai vẫn không nhận ra đây là bạn học cũ, nhưng cô lại mạnh mẽ thu hút sự chú ý của anh.
Trước cửa sổ dưới ánh trăng, bước chân anh có chút ngập ngừng.
Sau vài lần tình vô tình hay cố ý chạm mặt, trong buổi họp lớp, Hứa Nguyện bất ngờ cho biết hai người trước đây là bạn học.
Minh Vọng sửng sốt.
Hứa Nguyện nghĩ, mây và bùn cách xa ngàn dặm, e rằng sau này cũng chỉ có thể từ xa vọng tưởng.
Không ngờ Minh đại thiếu gia nghe xong lại sững sờ, cảm khái thở dài, sau đó bắt đấu tính kế bạn học cũ.
Anh cười thầm: “người quen càng dễ xuống tay.”
**********************
3. Bề ngoài là công tử phong độ, trước mặt bạn học cũ mới lộ ra bản chất “lưu manh.”
Với mọi người, anh là Minh đại thiếu gia lạnh lùng nghiêm khắc.
Đóng cửa lại, Minh đại thiếu gia liền biến thành vật nhỏ dính người, giả say gọi bạn học cũ là “vợ.”
Xa cách tám năm, bây giờ gặp lại.
Sau màn sương mù dày đặc, cô mới nhìn rõ ở thành phố phương Nam ấy vẫn có người chờ cô trở về.
Đem người thầm mến nhiều năm về nhà.
Tên anh và tên cô, ghép lại là Nguyện Vọng.
– 【HE】
– Đoàn tụ.
– Hai thiếu niên thầm mến nhiều năm.
Nhân vật chính: Hứa Nguyện, Minh Vọng
Một câu giới thiệu vắn tắt: Quê cũ có người đang chờ
Lập ý: Tình yêu là thẳng thắn và tín nhiệm