Con Dâu Trời Phú Văn Án:
Ngộ Hạ không hề xấu hổ mà ngược lại còn vui vẻ cười phá lên: “Anh A Thận, càng ngày anh càng nói chuyện lả lơi đấy nhé, nhưng mà Hạ Hạ rất thích như thế,2phải làm sao đây?”
“Vậy… nói nhiều hơn nhé?”
Nhớ năm đó, A Thận vẫn còn là tiểu nam thần trầm ổn, trưởng thành sớm, suy nghĩ luôn vô cùng đứng đắn.
Nhưng từ cấp hai, sau khi xác định chuyện hẹn hò với Ngô Hạ thì lập tức bước lên con đường ngoài nghiêm túc trong ngả ngớn một đi không trở lại, hiện giờ đã sớm luyện tới cảnh giới “ngả ngớn mà mặt không đổi sắc” rồi.