Đăng vào: 12 tháng trước
.
Nếu anh muốn giữ họ lại, thì sao một câu Trình Quân Hạo cũng không chịu nói, An Tâm Á mặc dù có chút mất mác, nhưng rồi cũng bình thường trở lại, tách ra như vậy, đối với bọn họ mà nói cũng có chỗ tốt.Cứ như vậy đi, đến đây chấm dứt thôi.Nhưng An Tâm Á vẫn đau lòng, cô không biết tại sao mình lại như thế, chỉ bởi vì phải tách ra, phải dọn ra ngoài, đã cảm thấy trái tim giống như muốn nứt ra rất đau đớn.Trình Quân Hạo, em nghĩ là em đã rất yêu anh rồi, nhưng tại sao lúc hiểu được điều này lại là lúc chúng ta phải tách ra, một thời điểm chẳng hợp thế này.Trước kia muốn né tránh thì vận mệnh lại đem bọn họ cột chặt ở chung một chỗ, nhưng không ngờ tới trận nghiệt duyên này, lại sẽ kết thúc như vậy, tuy nhiên An Tâm Á cô không hề hối hận, không hối hận đã gặp anh, không hối hận chuyện đã sinh cho anh An Bình An Tĩnh.Cặp sinh đôi là ân tứ lớn nhất trời cao bang cho cô.Trình Quân Hạo, vì thế, em An Tâm Á sẽ cả đời cảm kích anh. Hẹn gặp lại.Cô xoay người rời đi, nụ hôn nóng bỏng mới vừa rồi, giống như vẫn còn đọng trên môi, nhưng giai nhân lại không còn trong ngực mình nữa rồi. Trình Quân Hạo có lo lắng lại có chút tuyệt vọng.Vốn cho rằng hạnh phúc sẽ có được dễ dàng như trở bàn tay, trong nháy mắt lại mất đi, ngay cả cơ hội để nắm lấy hạnh phúc đo cũng không có, ước mơ của anh là cuộc sống mà có bốn người một nhà, vì sao lại đau khổ khó khăn trùng điệp như vậy? !*Buổi tối, Trình Quân Hạo hiếm khi thấy lại gọi Jack ra ngoài uống rượu, Jack bật cười, chuyện này đừng nói là bởi vì cái hôn của An Tâm Á cùng Phó Vũ Hằng đó chứ? Đến nổi phải mượn rượu tiêu sầu sao? !Cái này có hơi quá rồi đó, Jack âm thầm khinh bỉ.Tình huống trong quầy rượu, ưu nhã nhưng lại có chút mờ ám, ánh đèn mờ mờ, bóng lưng cùng khuôn mặt của hai đại trai đẹp hấp dẫn vô số phụ nữ chạy theo như vịt, nhưng rồi cũng bị khuôn mặt nghiêm nghị như hổ báo của Trình Quân Hạo đuổi chạy mất, Jack nhìn chằm chằm anh, im lặng cảnh giác.Một khuôn mặt hoàn mỹ mang phong cách Á châu, một khuôn mặt Tây Phương đúng đắn, hai khuôn mặt có lực quyến rũ vô cùng, mà lại ở trong khung cảnh ánh đèn mờ tối của quầy rượu nữa chứ, cực kỳ có lực sát thương."Này, cậu không cần cứ cấm đầu vào uống rượu hoài vậy được không. . . . . ." Jack đè lại ly rượu anh muốn uống trên tay, buồn bực nói: "Cậu có vấn đề gì, thì cứ rống cứ hô ra, nói ra rồi, không phải tốt hơn sao? Mắc gì phải giả bộ u buồn a. . . . . ."Jack không nhịn được càu nhàu, "Còn nữa, cậu nhìn một chút đi, đem toàn bộ phụ nữ hù chạy mất, ánh mắt người khác nhìn chúng ta, còn tưởng rằng chúng ta là có quan hệ độc nhất vô nhị. . . . . ."=.=! !Trình Quân Hạo vạch đen đầy đầu, lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ta, "Quan hệ độc nhất vô nhị? ! Là loại gì? !"Jack khóe miệng co giật, mẹ kiếp, cái tên người ngoài hành tinh không cách nào khai thông này, không cách nào khai thông a, dầu anh là một người ngoài nghề, cũng đã biết hàm nghĩa của hai chữ này, anh ta một người Trung Quốc chính tông, vì sao ngay cả hai chữ này cũng không biết, thật không ngờ tới à.Jack hừ lạnh một tiếng, "Tối nay cậu tốt nhất làm sao đó để tìm được một cô gái phục vụ tớ, cậu còn hù họ chạy mất nữa, tối nay cậu theo tớ a. . . . . ."Trình Quân Hạo trừng anh ta, "Tới Trung Quốc rồi, làm phiền cậu tiết chế một chút, khói, rượu, đàn bà, tốt nhất tất cả đều cai cho tớ. . . . . ."Jack liếc mắt nhìn anh, "Không biết là ai đó, bây giờ là bởi vì đàn bà mà mượn rượu giải sầu ha? !" Trình Quân Hạo cứng lại, im lặng im lặng.Jack thấy anh cứng họng, cười gượng hai tiếng, "Một người đàn ông nhiệt huyết, không có đàn bà, làm sao còn có thể công tác hăng say được nữa, đàn bà cùng rượu, tớ là không cai được . . . . . . Hắc hắc. . . . . ."Jack tò mò nhìn Trình Quân Hạo đang mất hồn nhấp rượu, kề sát lại gần hỏi anh, "Rốt cuộc An Tâm Á có sức quyến rũ gì, mà lại khiến cho cậu thần hồn điên đảo như thế? !"Trình Quân Hạo liếc nhìn anh ta, buồn buồn nói, "Không biết. . . . . .""Ừ. . . . . ." Jack trầm tư một lúc, "An Tâm Á quả thật rất đẹp, ban đầu tớ cũng vậy cũng rất động lòng, nếu là bất kỳ người đàn ông nào cũng đều sẽ nghĩ đến chuyện đem cô ấy nắm trong tay. . . . . ." Jack thấy Trình Quân Hạo trở nên hiếu chiến trừng anh, như muốn gây gỗ đánh nhau, vội vàng im bật, cười híp mắt nói: "Chỉ là, nếu đã là phụ nữ của cậu, tớ tất nhiên đã sớm chết tâm, nhưng tớ vẫn không hiểu, tại sao cậu lại hoàn toàn đặt hết tâm tư vào đó như vậy, cô ấy cùng nhưng phụ nữ ở đây, cũng không có gì khác nhau à. . . . . ."Trình Quân Hạo bĩu môi, "Cậu vốn không hiểu. . . . . .""Tớ là không hiểu, mà tớ cũng tình nguyện không muốn hiểu." Jack tự nhủ, hiểu mới là phiền toái lớn á, hắn cũng không muốn bởi vì một người phụ nữ mà trở mặt với Trình Quân Hạo.Trình Quân Hạo buồn buồn nói, "Hôm nay cô ấy nói muốn mang theo con trai rời khỏi nhà tớ. . . . . ."o(╯□╰)o"Mẹ kiếp, cô ấy thật cao tay, cô gái này thật không đơn giản. . . . . ." Jack giơ ngón tay cái lên, "Rất quyết đoán, được ăn không ở không lại có đàn ông nuôi mà không cần, lại muốn tự lập dọn ra ngoài, quá mạnh mẽ, tớ bội phục cô ấy. . . . . .""Cậu thì biết cái gì, cô ấy với hai đứa nhỏ sinh đôi đang giận mình đấy. . . . . ." Trình Quân Hạo thở dài .Jack hỏi anh vì sao mà lại bị giận, nhưng Trình Quân Hạo chỉ hừ hừ, lại giận dỗi, dám chắc không chịu nói, làm cho Jack nghĩ tới chuyện muốn đánh anh một phen."Tớ nói. . . . . ."Rốt cuộc Trình Quân Hạo cùng lên tiếng tuy không được tự nhiên lắm, "Ngày ngày cô ấy cùng Phó Vũ Hằng sớm chiều chung đụng, có thể có gian tình xảy ra hay không? !"Jack câm nín, trong cái bụng âm u phúc hắc liền âm thầm cười cười, nháy nháy đôi mắt màu xanh dương, một đầu tóc vàng sáng ngời khiến cho người ta hoa mắt, liếc nhìn Trình Quân Hạo, nói, "Tên Phó Vũ Hằng này hình tượng vốn đã là một “ tiểu bạch kiểm”, cũng rất thích hợp, vừa đẹp trai, vừa trắng trẻo lại cao ráo, phụ nữ nha, chữ sắc luôn luôn đi đầu mà, khó tránh khỏi không thể không động lòng. . . . . ."Đung như anh đoán, mặt của Trình Quân Hạo tối sầm. Jack cười sảng khoái vô cùng, vừa vặn báo thù chuyện lúc nãy quan tâm không được đáp trả.Nhưng mà Trình Quân Hạo lại thực sự không được tự nhiên, cảm xúc trên mặt lại càng tệ hơn.Jack không ngờ tới Trình Quân Hạo luôn luôn có chính kiến, nhưng về mặt tình cảm lại hoàn toàn là một đứa bé chưa lớn, làm cho người rất kinh ngạc."Tớ đoán, An Tâm Á nhà cậu cho dù hiện tại không động lòng, về sau khó tránh khỏi sẽ không thể không động lòng. . . . . ." Jack vui sướng khi người khác gặp họa mà nói: "Trong giới giải trí phim giả hoá thật cũng đã thấy nhiều rồi. . . . . .""Mẹ kiếp, lão tử hối hận, không nên để cho cô ấy đi đóng phim, tớ hối hận chết mất. . . . . ." Trình Quân Hạo vùng lên, hét loạn, "Tớ thấy tên Phó Vũ Hằng này có lòng dạ xấu xa đối với Tâm Á, cậu theo dõi hắn cho tớ, nếu Tâm Á động lòng với hắn, tớ lôi cậu ra mà hỏi chuyện đó. . . . . ."Jack vẻ mặt đau khổ nói: "Tớ là tới quay phim, chứ không phải tới làm tai mắt cho cậu, còn có thiên lý không hả. . . . . ."Trình Quân Hạo nhìn chằm chằm, uy hiếp nói, "Dù sao cũng đã giao cho cậu rồi, trước khi tớ với Tâm Á hòa hợp trở lại, cậu phải theo dõi sát sao cho tớ không để cho cô ấy thay lòng. . . . . ."Jack không ngừng kêu khổ, kêu rên liên tiếp, thì ra gọi anh ra đây uống rượu là có dụng ý khác, trong bụng Jack âm thầm hối hận.Hai người kỳ kèo rồi tự than thở xong lại tiếp tục nói tiếp, lúc này điện thoại của Trình Quân Hạo vang lên, Trình Quân Hạo vội vàng nhận lấy, "A lô. . . . . ."Trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh như băng của Lâm Khả Nhân, "Quân Hạo, muốn gặp Khả Khả không? !""Phanh. . . . . ." Trình Quân Hạo kích động làm đổ ly rượu, vọt đứng lên, lạnh lùng mà chất vấn, "Lâm Khả Nhân, cô mang theo Khả Khả đi nơi nào?"Lâm Khả Nhân? !Lâm Khả Nhân lạnh lùng cười một tiếng, lại một lần nữa anh gọi cả tên lẫn họ của cô, hy vọng trong lòng càng mất dần, "Anh còn để ý đến mẹ con chúng tôi ư, Quân Hạo. . . . . ."