Chương 56: 56: Vạn Thọ

Mẫu Hậu Theo Ta Đi

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Sinh thần của Hoàng đế tự nhiên người ngoài không thể sánh được.

Trong thiên hạ này, trong Hoàng cung này, vô luận là phi tử hay Hoàng tử Công chúa, sinh thần cũng chỉ là một buổi tụ hội nho nhỏ trong tẩm cung của mình, ngay cả Hoàng hậu vì trừ trước đến này không vênh váo huênh hoang, cũng không tổ chức rền vang theo quy cách dành cho Hoàng hậu.

Trong cung, ngoại trừ sinh thần của Thái hậu ra, quanh năm đều chỉ có tiết vạn thọ mừng sinh thần Sở Hoàng là náo nhiệt nhất.
Có rất nhiều người mừng sinh thần của mình, Sở Hoàng tự nhiên vui vẻ, bất quá năm nay khác những năm trước, bởi vì có hai sứ giả chờ đợi ở kinh thành hơn nửa tháng tham dự, sự kiện này tự nhiên càng thêm áp lực.
Đan dược dùng với số lượng ít quả thật làm cho con người ta cảm thấy tinh thần sảng khoái, dùng quá liều thì dẫn đến tử vong.

Tiền triều có một Hoàng đế, cả ngày đều nghĩ đến chuyện đắc đạo thành tiên, vì thế triệu tập rất nhiều hòa thượng đạo sĩ đến luyện đan cho hắn, cuối cùng vì dùng quá nhìều thực sự thăng thiên.

Hoàng đế đó liền nổi danh hoang đường đời đời.
Có một bài học ngay trước mắt, Sở Hoàng tuy dùng đan dược nhưng vẫn rất cẩn thẩn.

Người khôn ngoan như hắn, tự nhiên quản chế nghiêm ngặt mấy tên đạo sĩ giúp hắn luyện đan, đừng nói không thể tự thành lập thế lực để người khác lợi dụng, sinh hoạt cũng chỉ có quanh quẩn trong phòng, nhóm người này ngay cả Hoàng hậu cũng chưa từng gặp qua.

Đan dược được dâng lên Sở Hoàng đều để người ăn thử trước, cũng bởi do hắn cẩn thận, thân thể đã gần như nguy kịch của hắn gần một tháng qua vẫn còn tốt.
Đương nhiên đây chỉ là bề ngoài, cũng chỉ có Sở Hoàng cùng thái ý phụ trách mới biết được thân thể đã sớm hỏng kia nay càng thêm hỏng nặng.
Trong triều vẫn còn nhiều người không hiểu chuyện.

Mặc dù đoán, Sở Hoàng một ngày không ngã, bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, nhất thời cũng là một bộ dáng hài hòa vui vẻ.
Vào tiết vạn thọ, Sở Trạm sáng sớm liền rời Long Túc doanh về Vương phủ đón Phùng Doanh Ngọc tiến cung.

Hôm nay có sứ giả Tề cùng Việt quốc tham dự nên bữa tiệc không thể trôi qua dễ dàng, dù là gia yến thì cũng cần Vương phi xuất hiện.
Kỳ thật Sở Hoàng cũng không phải người thích phô trương xa xỉ, hắn cũng không ngồi lâu được.

Lễ vạn thọ năm trước chính là tùy ý tổ chức sơ sài một chút, cho dù là đại thọ của hắn thì cũng chỉ đơn giản nhận triều bái, thu lễ vật, nghe mấy lời ca ngợi là xong.

Thế nhưng lần này tình huống đặc thù, Sở Trạm sớm đã nhận được tin lễ vạn thọ của Sở Hoàng lần này cần tổ chức lớn.

Đam Mỹ Hay
Sau khi trở về, Sở Trạm hỏi Vương công công về quy tắc khi tổ chức lễ vạn thọ, kết quả liền bị một đống thứ rườm rà dọa sợ, nàng lập tức nhíu mày.

Lễ vạn thọ lần này, ít nhất cũng ba bốn canh giờ, đừng nói đến thân thể bệnh tật của Sở Hoàng, sức khỏe dồi dào như nàng cũng bị giày vò.

Sở Hoàng muốn mượn việc này biểu thị cái gì trước mặt hai sứ giá không cần nói cũng biết.
Trên đường tiến cung, thông qua cửa xe Sở Trạm nhìn thấy bên đường đã được người tân trang đổi mới hoàn toàn.

Tiết vạn thọ, nguyên đán, đông chí là ba ngày lễ lớn, tất cả mọi người được nghỉ ba ngày, Sở kinh náo nhiệt vô cùng.

Trong lúc triều thần dâng lễ vật chúc mừng, Hoàng đế cũng mượn cơ hội này phong thưởng bách quan.

Khắp nơi ca múa mừng cảnh thái bình, quan viên ở những nơi xa cũng sẽ bày biện hương án, hướng về Sở kinh quỳ lạy.
Sở Hoàng cho đến bây giờ chưa từng tổ chức lớn, lúc xuất môn Phùng Doanh Ngọc liền thấy bên ngoài có sự bất đồng.

Trong lúc cùng Sở Trạm vào cung, nàng cũng vụng trộm vén lên một góc màn xe cẩn thận nhìn bên ngoài, trên mặt có chút hiếu kỳ cùng hưng phấn, đáng tiếc là nàng phải vào cung, không thể tham gia náo nhiệt một phen.
Sở Trạm một chút cũng không trách cứ Vương phi thất lễ.

Từ sau Tết Đoan Ngọ, quan hệ của hai người coi như là dịu đi không ít.

Tuy không có khả năng là phu thê chân chính, nhưng miễn cưỡng cũng coi như là bằng hữu, hai bên cũng không từng gò bó đối phương, quan hệ như vậy nhất thời trở nên vững chắc.
Xe ngựa đưa người đến cửa cung, hiện tại cửa cung náo nhiệt giống như trước khi thiết triều.

Lúc Sở Trạm xuống xe có không ít quan viên đi lại vấn an, khi Phùng Doanh Ngọc xuống thì đã ít đi một chút, Sở Trạm cũng không kiên nhẫn dây dưa cùng bọn họ, mang theo Phùng Doanh Ngọc liền vào cung.
Bởi do tiết vạn thọ, rất xa đã thấy cung nữ ăn mặc trang điểm xinh đẹp.

Đây cũng là cơ hội hiếm có để các nàng thể hiện chính mình, không cần mặc y phục cung nữ, ngược lại được mặc y phục bản thân yêu thích, tự do bày ra bộ dáng xinh đẹp nhất.
Sở Trạm cần phải cùng những quan viên khác đi Sùng Đức điện bái kiến Sở Hoàng, Phùng Doanh Ngọc là nữ tử tự nhiên sẽ không được theo.

Hôm nay là lễ vạn thọ nên không ít mệnh phụ phu nhân tiến đến bái kiến Vương phi, rất khó để nhìn thấy Hoàng đế, đa số chuyện đều do Hoàng hậu xử lí.

Lễ vạn thọ lần này, không chỉ các nam nhân ở tiền điện cảm thấy khổ cực, ngay cả nữ nhân hậu cung cũng không thể an bình.
Phùng Doanh Ngọc ngồi kiệu hướng về hậu cung.

Sở Trạm nhìn kiệu nhỏ càng ngày càng xa, trong lòng không biết có bao nhiêu hâm mộ nàng có thể trực tiếp đi hậu cung gặp mẫu hậu.
Mấy ngày nay sức khỏe Sở Hoàng tựa hồ như hồi quang phản chiếu, đột nhiên tốt lên rất nhiều, Ly Ca từng nói cho Sở Trạm nghe về bí thuật luyện đan quả nhiên không sai, tình hình như hiện tại kéo dài không được bao lâu, sức khỏe của Sở Hoàng sẽ rất nhanh chuyển biến xấu.

Sở Hoàng một khi suy sụp, cục diện hỗn loạn tự nhiên không cần phải nói, nếu nàng không thừa cơ hội này đoạt lấy vị trí kia, nguyện vọng trong lòng của nàng vĩnh viễn chỉ có thể là nguyện vọng.
Hiểu được những điều này, Sở Trạm tự nhiên càng chuẩn bị cẩn thận hơn.

Thế lực khắp nơi rục rịch, nhưng đại bộ phận quân quyền của kinh thành đều trong tay nàng.

Không nói đến đại doanh đóng bên ngoài thành có gần một nữa nhân mã là người của nàng, Long Túc doanh trong thành cũng rơi vào tay nàng.

Ngự Lâm quân cùng Vũ Lâm Vệ trong cung đều do Hoàng đế trực tiếp nắm giữ, Ngô Vương Nhạc Vương muốn nhúng tay cơ hồ không có khả năng, một khi xảy ra chuyện, nàng chính là người có thực lực nhất.
Mấy ngày nay bận rộn thu nạp quyền lực của Long Túc doanh, không một tiếng động đổi đi một ít người đã bị người thu mua thành người nhà đáng tin cậy.

Mặc dù có Ly Ca hỗ trợ, nhưng Sở Trạm cũng bận không kém, cho nên mấy hôm không thể tiến cung thăm Diệp Tư Vũ.
Vô cùng nhớ nhung, lại vì tương lai không thể gặp lại, đối với Sở Trạm mà nói thực sự vất vả.

Trong lòng lại lần nữa nói với chính mình còn nhiều thời gian, Sở Trạm rốt cục vẫn là quay đầu hướng về Sùng Đức điện mà đi.
*************************************
Bách quan triều bái theo thứ tự, ca công tụng đức, Hoàng đế phong thưởng.

Sứ giả tiến lên dân tặng lễ vậy, Hoàng đế đáp lễ.

Tốn hơn một canh giờ, bởi vì vẫn phải cúi người, cái eo của một số đại thần lớn tuổi đã không chịu nổi.

Cũng may kế đó, yến hội bắt đầu, bách quan ngồi vào vị trí, cũng không cần phải đứng tiếp.
Sở quốc có quy tắc rất nghiêm khắc về yến hội trong lễ vạn thọ.

Ngày thường không tổ chứ thì không nói, hôm nay tổ chức lớn, hơn nữa Hoàng đế đã căn dặn, Lễ bộ tự nhiên không dám chậm trễ, an bày hết thảy đâu vào đấy.
Khi yến hội bắt đầu, nhạc nhân ra hiệu cho hàng trăm con chim hót vang, trong ngoài yên tĩnh, chỉ nghe giữa không trung tụ hội, giống như loan phượng bay liện xung quanh.

Thừa tướng, Thân Vương cùng sứ giả hai nước ngồi trên đài, quần thần người nhà đi theo ngồi hai bên hành lang.

Trước mặt mỗi người đều bày thức ăn sặc sỡ, người rót rượu cho Hoàng đế, mỗi khi nâng lên tay áo, nói to, "Ban ngự tửu..."

Người biểu diễn của giáo phường đã sớm bày biện sắp xếp nhạc khí bên dưới đài, phách, tì bà, không hầu (giống như cái đàn sắt nhỏ), trống lớn, tiêu, sênh, huân (nhạc khí dưới phẳng trên nhọn, trên chỏm một lỗ, đằng trước hai lỗ, đằng sau ba lỗ), trì (sáo), tất lật (kèn nhạc khí của người Hồ), long địch (một loại sáo có chạm khắc hình rồng), hai bên là hai trăm cái trống đối diện nhau.
Nâng lên ly ngự rượu thứ nhất, một nhạc nhân gõ phách, sênh, tiêu, địch, biểu diễn, sau đó là tất cả cùng hòa vang.

Hoàng đế uống rượu, bách quan uống theo, trên đài nghệ nhân múa phụ họa đủ kiểu có đôi có đơn.

Ly rượu thứ hai như trước.

Đến ly rượu thứ ba, Tả Hữu quân bắt đầu tham dự.

Cái gọi là Tả Hữu quân, trên thực tế là nghệ nhân trong dân gian được tả sương cùng hữu sương các phường thị thu nạp.

Tiết mục tạp kỹ gồm có: leo sào, thoát khỏi dây thừng, đi bằng hai tay, giữ thăng bằng ly, đá bình, nhào lộn, thăng bằng.

Nói chung khi ngự yến đến ly rượu thứ ba, thịt nhắm rượu được mang lên gồm thịt tái, bứu lạc đà.

Ly rượu thứ tư, xem kịch.

Ly thứ năm, nhạc nhân đàn tỳ bà, âm thanh vang vọng, sau khi nhảy múa, người tấu hài gia nhập, kế đó là một nhóm hai trăm đứa nhỏ nhảy múa, động tác vô cùng đều nhau.

Tham quan sắc cùng đặt câu hỏi để những đứa trẻ đáp, nhóm trẻ con nói ra lời thoại, âm nhạc nổi lên, sau đó mấy đứa trẻ vừa múa vừa hát.

Rồi tiếp đó là nhóm kịch.

Một ly nhỏ này, đồ nướng được mang lên, bánh Thiên Hoa, thái bình tất la, cơm khô, canh thịt, bánh gói cánh sen.

Ly ngự tửu thứ sáu, đầu tiên là tiếng sênh chầm chậm, múa phụ họa, sau đó là hai bên trái phải tranh cầu.

Trước điện đặt một cái cầu môn cao ba trượng, trống được nổi lên trợ uy cho hai đội.

Đồ ăn để nhắm rượu lần này là ba ba, mật phù tô nại hoa (một món gì đó ướp mật).

Ly ngự tửu thứ bảy, một nhóm múa hơn bốn trăm người lên đài.

Nhóm múa này là những cô gái tuổi trẻ xinh đẹp hơn người được phường thị chọn lựa, trang phục biểu diễn tựa như tiên nữ, cầm hoa trên tay vừa múa vừa hát.

Sau đó là đến tạp kịch, tòng quân sắc đôi khi cũng xen kẽ giữa ca múa và kịch bằng những câu nói hài hước.

Đồ ăn lần này là thịt dê, bánh của người Hồ, ruột đã được nấu chín.

Ly ngự tửu thứ tám, ca hát, nhạc chậm, nhảy múa.

Đồ ăn là cá mập, bánh bao cùng canh bao tử.

Ly rượu thứ chín, tả hữu quân biểu diễn đô vật, nhắm rượu có cháo, gỏi ăn với cơm.
Ngôn: Nói chung thì cả đoạn dài như vậy chỉ là miêu tả uống 9 ly rượu.

Mỗi lần uống sẽ được xem một màn biểu diễn cùng ăn một số món.

Mấy món này mình không biết nên mọi người thông cảm.
Chín ly ngự rượu cũng không bao nhiêu, nhưng quy tắc thì ngược lại nhiều lắm.

Trong lúc đó còn có nghệ nhân biểu diễn, vất vả tới lui một phen trời đã tối, có thể thấy được thời gian kéo dài không ít.
Biết rõ hôm nay có thể kéo dài, Diệp Tư Vũ lại không ở Sùng Đức điện, cơ hội nhìn lén mẫu hậu cũng không có, Sở Trạm cũng không uống nhiều rượu, bày ra bộ dáng cực kỳ nghiêm trang giống Nhạc Vương Ngô Vương bên cạnh.

Đương nhiên, nếu không tận mắt thấy Ngô Vương len lén đưa tay xoa thắt lưng, dáng tươi cười như gió mùa xuân kia của hắn thực vô cùng hấp dẫn, cũng dễ làm cho người tin rằng hắn thật sự quan tâm đến bữa tiệc này.
Ngồi xếp bằng nghiêm chỉnh vài canh giờ như khúc gỗ, là người đương nhiêu chịu không nổi.

Hết lần này đến lần khác vị trí của mấy vị Vương gia lại được an bài vô cùng dễ thấy, muốn trốn cũng khó.

Sở Trạm tập võ nhiều năm, thân thể đều tốt hơn so với người bình thuường còn cảm thấy mệt, Ngô Vương yếu ớt kia thì không cần phải nói, bữa tiệc này thực sự làm khó không ít người.
Giống với mấy vị Vương gia đang sầu thảm bên kia, hai sứ giả ngồi đối diện cũng không đi được.

Sở Hoàng ngồi ở trên cao từ đầu đến cuối cũng không từng rời khỏi Sùng Đức điện, mấy người phía dưới tự nhiên cũng không dám quá phận.

Bất đồng chính là Sở Hoàng có long ỷ để ngồi, chân cũng có thể thoải mái hoạt động, mấy người xếp bằng ngồi phía dưới thật đều là mệnh khổ.
Kỳ thực lễ vạn thọ hằng năm hai nước Việt Tề hầu như đều phái người đến, nhưng trước đây đều làm đơn giãn, lần này Sở Hoàng có động tác như vậy là vì cái gì, trong lòng mỗi người đều rõ ràng.
Sứ giả hai nước liếc nhau, nhìn lại Sở Hoàng phía trên thưởng thức ca vũ vô cùng hăng hái, dao động trong lòng lúc trước hầu như sụp đỗ.

Trước đây xem bộ dáng của Sở Hoàng có thể nói là cố gắng chống đỡ, hiện tại đều đã qua nửa tháng, hơn nữa hôm nay vừa nhìn, tinh thần Sở Hoàng đều hơn hẳn bọn hắn, tin tức thu được khi trước tựa hồ đều không thể tin tưởng hoàn toàn.
Theo bọn họ thấy, mặc dù lúc trước Sở Hoàng bị bệnh, cũng nhất định là bệnh nhẹ, chỉ là bị người truyền thành bệnh nguy kịch.

Hiện tại nhân gia đã khoẻ rồi, thậm chí còn tốt hơn xưa, bọn họ lần này đến để dò xét trở thành công cóc.

Tự bọn họ cũng đã nghĩ được sau khi trở về nên viết mật thư như thế nào.
Suy nghĩ của tác giả: Có chút tình tiết cần thiết để câu chuyện phát triển, tuy rằng có thể không hợp với khẩu vị của mọi người nhưng xin cố kiên trì tiếp tục theo dõi..