Lưới Tình Nhân Thế, Hồ Yêu Tái Sinh
Đăng vào: 12 tháng trước
Đông Cung vẫn còn đang do dự suy nghĩ thì Dung Ly đã lến tiếng:
- À thôi không sao.
Một phòng cũng được rồi.
Đa tạ ông nhiều nhé!
Nói rồi nàng quay sang Đông Cung, nhanh miệng nói:
- Huynh đừng nghĩ nữa, dù sao còn một phòng vẫn hơn.
Muội không muốn đêm nay phải ngủ ngoài trời nữa đâu...
Đông Cung nghe thế cũng không biết nói gì hơn, đành trả lời với ông chủ:
- Thôi thì cứ sắp xếp như vậy đi.
Sau đó chàng lấy trong người ra hai nén bạc:
- Đây là ngân lượng để chi trả cho tiền phòng của chúng tôi.
Cộng thêm tiền bàn ghế lúc nảy bị gãy vỡ.
Ông chủ thấy thế liền vội khước từ:
- Không được đâu, như vậy là nhiều quá rồi.
Một thỏi thôi cũng là dư rồi.
Còn mấy cái bàn cái ghế này, cũng thường hay xảy ra mà.
Không sao, hai vị đừng bận tâm.
Dung Ly thấy thế liền nghĩ thầm: "Hơ...!ngân lượng ở đâu mà hắn lôi trong người ra nhiều thế này.
Lúc nảy là 2 nén, bây giờ lại 2 nén, tổng cộng là 4 rồi.
Hắn không lí nào sài hết ngân lượng mà mình có, đảm bảo còn nhiều lắm...!mình phải tìm cách vòi vĩnh hắn mua đồ cho mình mới được.
Hehe..."
Đông Cung không nhận liền nói:
- Không sao.
Ông đừng khách sáo nữa.
Cứ coi như đó là tiền ta chi trả các món ăn và tiền phòng đi.
Đông Cung nói xong định bảo ông chủ đưa lên phòng.
Nhưng Dung Ly nhanh chóng chớp lấy cơ hội và nói:
- Ông hãy chuẩn bị phòng cho chúng ta, nhớ là nước tắm nữa nhé! Bọn ta đi ra ngoài có việc một tí rồi sẽ quay lại ngay.
Đa tạ.
- Được rồi, hai vị cứ an tâm.
Nói rồi Dung Ly kéo Đông Cung đi ra khỏi khách quán, chàng không biết cô ấy định bày trò gì nữa, liền đứng lại hỏi:
- Muội còn muốn đi đâu nữa?
Với gương mặt nài nỉ van xin, nàng trả lời:
- Lâu rồi muội mới được xuống thế giới loài người thế này.
Hôm nay huynh dẫn muội đi chơi xung quanh nhé.
Đi nha, đi nha! Muội sẽ không vòi vĩnh gì nhiều đâu!
Đông Cung nghe thế liền ngẫm nghĩ: "Hơ...!đã tu luyện gần cả ngàn năm rồi mà sao tính tình còn trẻ con thế này...!Mà thôi kệ cứ dẫn cô ấy đi xung quanh, tiện thể thăm dò tình hình ở đây luôn xem thế nào.
Coi như một công đôi việc." Nghĩ xong Đông Cung liền trả lời:
- Thôi được, chiều theo ý muội vậy.
- Ahihi, vui quá đi!
Nói rồi nàng cùng với huynh ấy đi ra bên ngoài.
Hai bên đường người người buôn bán tấp nập, chỗ thì bán đèn lồng đủ màu sắc, chỗ thì bán trang sức, đồ ăn, kẹo hồ lô, đủ thứ cả.
Dung Ly như được mở mang tầm mắt, rất thích thú và mê say.
Trên đường đi xung quanh ngắm các gian hàng, nàng hỏi Đông Cung rất nhiều thứ, thường thì câu trả lời nhận được cũng không mấy hài lòng, nhưng nàng vẫn thích hỏi.
Một canh giờ sau...
Dung Ly trên tay cầm một xiên kẹo hồ lô, có vẻ ăn rất say mê:
- Măm măm, kẹo này công nhận ngon thiệt luôn.
Ước gì ở thế giới của muội cũng có những thứ này!
Đông Cung nghe vậy, lạnh lùng hỏi lại:
- Vậy muội chơi đã đủ chưa, từ nảy giờ mua quá trời luôn mà bảo với ta rằng muội sẽ không vòi vĩnh gì cả...
Dung Ly nghe thấy thế vội phản kháng:
- Huynh có nhiều ngân lượng mà.
Huynh cho đám người không ra gì kia thì được, còn muội xài một tí cũng tính toán là sao?
- Thôi không cãi với muội nữa.
- Xì, lúc nào cũng nói như vậy.
Nói xong hai người cùng nhau trên đường quay trở lại quán trọ khi nảy.
Trên đường đi, Dung Ly nói với Đông Cung:
- Muội nghĩ ông chủ quán khi nảy có lẽ là người tốt.
Thấy cách cư xử của ông ấy như vậy thật khác xa với tên bán lụa lúc trước.
- Chỉ như vậy thôi mà muội đã nghĩ hắn là người tốt à?
- Chứ còn sao nữa?
Đông Cung thở dài:
- Thiên hạ này, tốt xấu lẫn lộn.
Thực giả khó phân biệt.
Đâu thể chỉ bằng một hành động mà có thể đánh giá người khác.
- Vậy theo huynh hắn là người như thế nào?
- Ta không biết.
Dung Ly ngạc nhiên:
- Huynh không biết, vậy sao lại nói như vậy?
- Bởi vì không biết nên ta mới không dám khẳng định hắn là người tốt hay xấu.
Có những người cho dù muội có tiếp xúc cả đời đi nữa, nghĩ là mình đã hiểu rõ họ, nhưng ai biết được rằng sẽ có một lúc người đó phản bội lại mình?
- Vậy sao...
- Haiz...!ta công nhận muội chẳng giống như những gì dân gian tưởng tượng ra tí nào.
Bọn họ bảo hồ ly rất gian xảo, đặc biệt chuyên dùng nhan sắc để quyến rũ kẻ khác để làm con mồi cho mình.
Biết rất nhiều thủ đoạn.
Giờ mới biết, muội ngược lại hoàn toàn.
~Hết tập 42~.