Chương 108: Yêu đao

Dị Giới Thú Y

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nhưng hôm nay, dưới cảnh tượng máu tươi tuôn vô số, tất cả đều không bình thường nữa rồi. "Giết!" hai con mắt đỏ quạch mở trừng trừng, Sở Thiên hét lên, một đường kiếm khí bằng lửa hình bán nguyện dài đến vài chục mét phát ra từ thanh Nộ Hỏa, vài trăm binh lính bị chặt đôi người…

"Ha ha ha ha!" Sở Thiên giơ thanh Nộ Hỏa lên cười man dại, Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Sảng khoái quá!!! Mỗi lần dùng Nộ Hỏa lấy đi một mạng người, lại có một luồng khí nóng kỳ lạ truyền từ chuôi đao vào tay Sở Thiên, rồi từ cánh tay nhanh chóng truyền khắp cơ thể.

Máu tươi nhuốm đầy người, Sở Thiên liếm đi vệt máu bên mép, cười một cách hoang dại. Với sự góp phần của mấy trăm mạng người, dòng khí nóng kỳ dị kia ngày càng mạnh mẽ, xông thẳng lên não, làm cho Sở Thiên ngày càng khát máu!

Hai mắt Sở Thiên giờ hoàn toàn là một màu máu còn thanh Nộ Hỏa thì biến thành màu đỏ thẫm. Rồi đột nhiên một ngọn lửa đỏ rực bao phủ lấy Sở Thiên, "A a..Ta nóng quá!" Sở Thiên nhảy trên lưng Hãn Mã kêu thảm thiết.

"Hỏa diệm ma pháp cấp bảy?!" Hỗn huyết long NMD kêu lên kinh ngạc, "Ông chủ, mau xuống đi không thì Hãn Mã bị thiêu chết đấy!" Hãn Mã tuy là ma thú cấp tám nhưng cũng không thể chịu được bị ma pháp cấp bảy thiêu đốt!

"Chuyện gì vậy?!" Sở Thiên đột nhiên tỉnh táo lại, vội vàng nhảy xuống khỏi Hãn Mã, nhưng hai mắt vẫn là màu đỏ máu. Hãn Mã cao hơn mười mét, bình thường Sở Thiên chỉ dám nhảy xuống khi Hãn Mã đã cúi người xuống, còn hôm nay Sở Thiên từ độ cao hơn mười mét nhảy xuống mà hai chân vẫn đứng vững chãi.

"Lên cấp rồi! Ha ha..!" Sở Thiên sờ thanh Nộ Hỏa, nhìn ngọn hỏa diệm từ cấp sáu biến thành cấp bảy. nói: "Thảo nào Mặc Phỉ Đặc nói ta mà dùng thanh đao này sẽ làm Đức Khố Lạp tức chết! Thì ra nó vẫn còn có thể thăng cấp…"

Quân Lôi Tư ở quanh Sở Thiên bị cảnh tượng một đao giết vài trăm mạng dọa cho chết khiếp, "Mau chạy đi!" Không biết là ai đã lên tiếng, tất cả binh lính bình thường của Lôi Tư bắt đầu tháo chạy tứ tán. Nhưng doanh trại Lôi Tư vẫn còn những cao thủ không bỏ chạy, trong mắt họ, tuy uy lực của thanh đao của Sở Thiên vô cùng lớn nhưng lại không có kỹ thuật tấn công, nó chả là gì đối với những cao thủ thực sự!

Có hai kiếm sỹ cao cấp đang quan sát Sở Thiên từ xa, tuy các ma thú như A Mạt Kỳ có sức uy hiếp lớn sự cám dỗ của việc bắt vị Tế Tự thần thánh kia khiến hai người này không muốn rời đi nên vẫn đứng từ xa bắt đầu thấy do dự.

"Ha ha…vẫn còn hai tên chưa chạy đi kìa!" Sở Thiên phát hiện ra hai kiếm sỹ đó và xông tới.

A Mạt Kỳ chết sững, suýt chút thì rơi từ trên trời xuống, NMD hồ đồ quên luôn cả việc bảo vệ ông chủ, AK47 thì ngây ra không biết phải làm gì, còn Hãn Mã vẫn đang nhảy tưng tưng chịu đựng đống lửa đang cháy trên thân mình. Hôm nay Sở Thiên quá bất thường, ngày thường là một ông chủ thận trọng hết mức hôm nay lại đích thân xông lên khiêu chiến với kiếm sỹ cấp cao!?

Ma thú quá bất ngờ nên phản ứng chậm, còn An Na hàng ngày âm thầm bảo vệ Sở Thiên lại bị Mã Khoa Lý điều đi giúp quân đội ẩn nấp. Trong khi đó tốc độ của Sở Thiên như được sự hỗ trợ của ma pháp Phong hệ, nháy mắt đã xông đến trước mặt hai kẻ địch.

"Các ngươi chết đi!" Sở Thiên nhảy lên, thanh Nộ Hỏa nhằm thẳng vào một kiếm sỹ.

"Ra tay!" một kiếm sỹ thét lên đầy hưng phấn, đòn tấn công không hề có kỹ thuật của Sở Thiên, trong mắt một người chức nghiệp cấp cao biến thành một chiến công nhắm mắt cũng có được.

Một người lách người tránh được thanh đao của Sở Thiên rồi lật kiếm đâm vào ngực Sở Thiên, còn người kia quay người nhảy lên đâm vào lưng. Như chúng đã dự liệu hai thanh kiếm đều đạt được mục đích…

Gầm~~ Sở Thiên tru lên một tiếng không thuộc về loài người, rồi cười lên điên dại.

Hai kiếm sỹ kia đã phạm một sai lầm không thể coi là sai lầm. Vừa rồi tuy đòn tấn công của Sở Thiên không có kỹ thuật nhưng sức mạnh và tốc độ lại quá mạnh và quá nhanh, hơn nữa A Mạt Kỳ cũng đang hung hãn xông tới, vì thế chúng muốn trong thời gian ngắn nhất giết chết Sở Thiên, bỏ qua việc tích lũy sức mạnh, dùng đấu khí cấp thấp đánh ra một kiếm nhanh nhất! Chúng tin rằng đối phó với một Tế Tự không có chút ma pháp nào thì đấu khí cấp thấp cũng đủ rồi!

Nếu có thời gian tích trữ năng lượng, phát ra kiếm khí cấp cao thì giờ Sở Thiên đã trở về với nữ thần sinh mệnh rồi, nhưng chúng lại dùng đấu khí cấp thấp, đấu khí cấp thấp có thể làm hại đến cơ thể đã được cải tạo bởi máu Long hoàng sao? Đương nhiên là không!

Nó không những không làm gì được Sở Thiên mà hình như trong thời khắc sinh tử, nó cũng kích thích thứ gì đó trong người Sở Thiên, "Gầm!!!" lại một tiếng tru, một con mắt của Sở Thiên càng thêm đỏ ngầu, còn mắt kia lại biến thành màu hoàng kim!

Dưới sự đan xen của hai ánh mắt đỏ và hoàng kim, không khí bao quanh Sở Thiên bắt đầu méo mó, nhiệt độ bắt đầu hạ xuống, hơi nước đã ngưng tự lại thành những mũi băng nhọn hoắt, hai tay kiếm sỹ đứng như phỗng.

Uỳnh!!! Trong tiếng thét của Sở Thiên, khoảng không gian lấy Sở Thiên làm trung tâm phát ra một tiếng nổ vang rền! Gần như cả Thái Thạch Bảo bị chấn động, mọi thứ bên cạnh Sở Thiên đều biến mất, kiếm sỹ ở trước mặt, đất ở dưới chân, không khí ở xung quanh, toàn bộ đã biến mất…

Một không gian hình tròn đen tuyền xuất hiện xung quanh Sở Thiên, tuy không to nhưng dùng mắt thường đều có thể nhìn thấy, đây chính là Hư Không tuyệt đối! truyện được lấy tại TruyenFull.vn

"A~~~" chớp mắt, tất cả đã trở lại bình thường, cứ như chưa hề xảy ra chuyện gì. Sau đó Sở Thiên rên rỉ một cách đau đớn. Sở Thiên đã rất quen thuộc với sự đau đớn này, lần trước đánh Mặc Phi Đặc cũng là cảm giác này. Nhưng lần này Sở Thiên không bị ngất đi, vì có thanh Nộ Hỏa của Đức Khố Lạp đang tiếp sức cho Sở Thiên.

Sau khi hai mắt trở lại bình thường, Sở Thiên ngã ập xuống đất. Vừa rồi, Hư Không không những nuốt gọn kẻ thù mà còn nuốt cả đất dưới chân, giờ đây Sở Thiên đã rơi xuống một cái hố lớn, sâu tới nửa người.

"Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh linh thiêng!" Sở Thiên bò lên, muốn vứt đi cái cảm giác đầu đau như búa bổ này,"Khốn kiếp! Có ai có thể nói cho ta biết chuyện gì không?"

"Ông chủ sao vậy?" các ma thú đều đã tập hợp tại đây, sau khi Sở Thiên rời khỏi cái hố, A Mạt Kỳ hỏi: "Vừa rồi có chuyện gì vậy?"

"Ta cũng không biết!" Sở Thiên trợn mắt để thanh Nộ Hỏa trước mắt và bắt đầu quan sát. Thân đao đen u ám, lưỡi đao sắc nhọn, cái bảo vệ tay đầu lâu xương sọ, xem ra ngoài kiểu dáng có vẻ khác thường thì nó cũng chẳng khác gì những thanh đao bình thường.

"Ủa? Ngọn lửa trên thanh đao đâu rồi?" AK47 chớp chớp mắt: "Ma hỏa cấp bảy đâu?"

"Bị ta ăn rồi!" Sở Thiên cười không thấy chút sức lực nào, có điều hắn nói thật, ngay lúc Sở Thiên sắp ngất đi, hắn cảm thấy rõ ràng có một luồng sức mạnh to lớn chảy lấp đầy hết các khoảng trống trong cơ thể. Sau đó thì ngọn lửa biến mất.

Thận trọng cho thanh Nộ Hỏa vào chiếc nhẫn ma pháp, Sở Thiên lại lấy dáng vẻ của một Thần côn, "Ca ngợi nữ thần Sinh Mệnh! Nữ thần từng nói nếu một tín đồ trung thành gặp nguy hiểm thì Nữ thần sẽ giáng xuống thần tích!" nói xong nhìn người của mình, Sở Thiên nheo măt nhìn, hỏi: "Hãy nhớ là sau khi về, nếu có người hỏi thì các ngươi cứ trả lời như thế! Như vậy, một sự tình cờ, đã được Sở Thiên biến thành thần tích của Nữ thần sinh mệnh!

"Thúc thúc! Sao thúc lại nói dối?" Tiểu Hãn Mã không hiểu.

"Ừm…bao giờ lớn ngươi sẽ hiểu thôi." Tuy không biết vừa xảy ra chuyện gì nhưng Sở đại thiếu gia làm sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này chứ? Cảnh tượng kỳ dị ban nãy có không ít người đã nhìn thấy, cộng với sự tuyên truyền của A Mạt Kỳ, hề hề, sẽ không ai biết vừa rồi Sở Thiên chỉ là gặp may, mà ngược lại, họ sẽ nói khi Phất Lạp Địch Nặc điện hạ gặp nguy hiểm đã được nữ thần Sinh Mệnh bảo vệ ngài!

Chẹp chẹp, từ giờ về sau, lão tử đã là người được nữ thần bảo hộ rồi, hắc hắc trên đại lục sẽ có nhiều người sùng bái Phất Lạp Địch Nặc điện hạ đấy nhỉ?...

"Đi! Chúng ta đi về!" Cuộc chiến lúc này đã sắp kết thúc, thấy không còn gì có thể lấy nữa, Sở Thiên vẫy tay với các ma thú, "Cùng ta về tính chiến công!"