Khó Ngủ Edit: Ryal (wp sleepyryal)
——-
Văn án
Hà Dung An bị bắt cóc năm mười bảy tuổi.
Hôm ấy là một ngày giữa mùa hạ, khí trời khô nóng, cậu đi vào một cái hẻm nhỏ, nhìn thấy hai tên đàn ông trung niên khỏe mạnh cởi trần đang lôi cô bé lên xe van, bên cạnh còn có một bà già thúc giục.
Cô bé kia mới mười ba mười bốn tuổi, mắt mở to, miệng bị che lại, khóc nức nở.
Hà Dung An không nghĩ ngợi gì nhiều, hô một câu: “Mấy người đang làm gì đấy!”
Cô bé thấy có người đến bèn giãy giụa mạnh hơn, cắn vào tay kẻ xấu, thoát được rồi bèn liều mạng chạy về phía Hà Dung An.
Chưa chạy được hai bước, đã bị đè xuống.
Hà Dung An xông đến, đá văng gã đàn ông kia, nắm tay cô bé nói: “Chạy đi!”.
Đây là một cái hẻm trong đường nhỏ, ít người lui tới, giờ lại đang là giữa trưa, gần như chẳng có ai. Cô bé the thé kêu mấy tiếng cứu mạng nhưng không có ai trả lời, thấy những kẻ kia sắp đuổi tới, Hà Dung An cắn răng buông tay em ra, bảo em mau chạy đi, mình thì nhặt một cái gậy gỗ không biết do ai đánh rơi lên cầm trên tay.
Mặt trời nóng rát khiến người ta đầu váng mắt hoa, cặp sách màu đen của Hà Dung An rơi ở một bên, không biết bị ai đá rơi vào rãnh thoát nước.