Đăng vào: 12 tháng trước
2164 Words
“Thật sự không biết xấu hổ là gì mà!”
Tống Bình An đứng ở bên cạnh đột nhiên tức giận đến mức lớn tiếng mắng to lên.
Đường Hạ Linh không lên tiếng, nhưng bởi vì ánh mắt đắc ý của Chu Phương Hoa ở trên sân khấu cho nên trong con ngươi của cô cũng đột nhiên hiện lên vẻ nguy hiểm.
“Cô Đường Hạ Linh, không biết những lời vừa rồi mà cô Chu Phương Hoa nói có phải là sự thật hay là không?”
Không ít phóng viên thấy có đề tài cũng nhanh chóng quay sang hỏi Đường Hạ Linh.
Đường Hạ Linh hít một hơi thật sâu, sau khi lấy lại được sự bình tĩnh vốn có thì trên mặt cũng lập tức hiện lên một nụ cười mỉm: “Chuyện giữa tôi và cô Chu Phương Hoa thật sự đã kết thúc rồi.
Dù sao thì tôi vẫn còn có cuộc sống của riêng mình, cho nên không có quá nhiều thời gian để đi so đo những chuyện không xứng tầm thế này.
Còn chuyện hóa giải hết những hiểu lầm và hiềm khích lúc trước, tôi không dám nói đến.
Có câu nói thế này, người đã bị chó cắn một lần, thì trong lòng ít nhiều gì cũng sẽ để lại bóng ma của sự sợ hãi và chán ghét, cho nên sau này khi gặp lại chó, thì mới cứ phải tránh xa ra một chút.
Nếu như vẫn còn ngu ngốc xông tới, ai có thế biết trước được rằng, con chó kia có thể sẽ lại cắn bạn thêm một lần nữa hay là không, đúng chứ?”
“...”
Phép ẩn dụ này của Đường Hạ Linh vừa mới bật ra khỏi miệng đã trực tiếp khiến cho tất cả đám người của giới truyền thông cứng họng, không thốt được nên lời nữa.
So sánh Chu Phương Hoa với một con chó cắn dại, chiêu này đúng thật sự là...!khiến cho người ta thật không có cách nào có thể phản bác lại được mà!
Trên sân khấu, bởi vì câu trả lời vừa rồi của Đường Hạ Linh mà gương mặt của Chu Phương Hoa hết xanh rồi lại chuyển sang trắng, cuối cùng hòa trộn lại thành vẻ tái mét.
Cô ta muốn nhân cơ hội này để khiến cho Đường Hạ Linh phải nếm trải một chút thứ mùi vị mang tên là xấu hổ và khó chịu, nhưng mà cô ta thật sự không ngờ tới được chính mình lại bị người phụ nữ kia dùng móng vuốt nhọn cào ngược trở lại, còn chưa kịp tung chiêu thì đã bị đánh cho tan tác, hết lần này đến lần khác đều không thể phát huy được một chút tác dụng nào.
“Mọi người, hôm nay là buổi họp báo về sự quay trở lại của cô Chu Phương Hoa, cô ấy mới là nhân vật chính trong buổi sáng ngày hôm nay, mọi người đừng đặt hết sự chú ý của mình lên người một nhân vật nhỏ bé, không có tầm quan trọng gì như tôi vậy chứ.
Nếu không, tiếp sau đây có người sẽ cho rằng tôi vì muốn trở nên nổi tiếng mà mượn cơ hội và sân khấu của người khác để tăng thêm chút độ hot mất.”
Đường Hạ Linh hài hước nhếch nhếch khóe miệng, mỉm cười nhìn đám phóng viên mà nói.
Rất rõ ràng, lời này của cô đã dứt khoát đánh gãy ý tưởng muốn tiếp tục đặt ra những câu hỏi về những vấn đề râu ria, lá cải bên lề của đám người thuộc về ngành truyền thông kia.
Tất cả mọi người đều ồn ào lên vì xấu hổ, Đường Hạ Linh này đúng là một nhân vật rất lợi hại, cũng rất mạnh mẽ.
Cô nhìn thấu được ý định và mánh khóe xấu xa của Chu Phương Hoa, nhưng sau đó lại dứt khoát chọn cách giải quyết triệt để tới cùng, một là không làm, hai là đã làm thì sẽ không dừng lại, một chiêu diệt sạch hết tất cả những người có ý định gây khó khăn cho chính mình.
Khi đám người của giới truyền thông nghe được điều này, bọn họ cũng hiểu được là mình không thể hỏi thêm câu nào được nữa, vì vậy đến cuối cùng không ai có thể làm khác hơn, tất cả đều lần lượt lộ ra vẻ tức giận mà thu lại tầm mắt của mình về.
Buổi họp báo về sự quay trở lại của Chu Phương Hoa rất nhanh cũng đã đi đến phần kết thúc.
Ngay sau khi những luồng tin tức được tung lên, trên không gian mạng đã bị một đòn này khuấy đảo lên một trận náo loạn và ồn ào không nhỏ.
Có không ít anti-fans và cư dân mạng đều kháng nghị về việc Chu Phương Hoa quay trở lại làng giải trí, thậm chí những lời công kích này còn chĩa sang cả New world, những lời mắng chửi New world trên mạng thật sự cũng không hề ít hơn là bao.
Đối với những lời bình luận trên không gian mạng như thế này, New world rõ ràng là đã chuẩn bị biện pháp để đối phó từ trước, không chỉ dùng tốc độ nhanh chóng đưa ra các biện pháp quan hệ xã hội theo những khuôn mẫu được dập sẵn, đồng thời cũng đưa ra lời thanh minh.
Mà trong lúc những làn sóng phản đối và ném đá ở trên không gian mạng vẫn còn đang rất sôi sục, không ít phóng viên bởi vì lòng “Kính nghiệp”, sau khi nắm bắt được độ nóng của những tin đồn kia thì cũng nhanh chân chạy đến nằm vùng ở Backpacke, muốn moi được tin tức sớm nhất từ trong miệng những nhân viên nội bộ của Backpacke về chuyện bộ phim điện ảnh sẽ được hợp tác với New world trong thời gian tới.
Nhưng mà từ trước cho đến hiện tại, Backpacke vẫn không hề có bất cứ một câu trả lời cũng như không có bất kỳ phản ứng lại nào.
“Không hổ là người có bối cảnh, chỉ là việc quay trở lại đơn giản như thế thôi cũng có thể đánh bóng được tên tuổi, tăng độ hot lên ngang tầm thậm chí còn náo nhiệt hơn cả tin tức của những sao hạng A, Vi Khiết Bảo hẳn là đã tốn không ít tiền để mua chuộc truyền thông đấy nhỉ?”
Lúc hai người ăn cơm trưa, Tống Bình An nhìn chằm chằm vào một đống tin tức đang hiện lên trên màn hình, sau đó giễu cợt mà nói.
Vẻ mặt của Đường Hạ Linh trái lại vô cùng bình tĩnh: “Có tiền thì làm mọi việc đều dễ dàng hơn, tin tức này một khi được tung ra, sau đó lại được xoay chuyển đúng hướng một cách có chủ đích vậy thì sự chú ý trên toàn bộ không gian mạng đều sẽ dồn hết lên trên người của chị ta, mặc dù những lời bình luận, những tin đồn đang được lan truyền kia không được tính là tốt nhưng mà ít nhất thì nó cũng đã đạt tới được mục đích của Chu Phương Hoa rồi.
Tớ nghĩ, từ nay về sau, sẽ không còn người nào không biết chị ta là ai nữa.”
“Nhưng mà, bát cơm của giới giải trí này cũng không dễ ăn đến như vậy đâu, nếu như chị ta không có được thành tích, không đạt được chút thành tựu gì đó trong diễn xuất mà chỉ dựa vào những tin đồn để tăng độ nổi tiếng cho tên tuổi của chính mình vậy thì chị ta cũng không thể nào đứng vững gót chân trong cái vòng luẩn quẩn này được, cũng không đáng để bận tâm.”
Tống Bình An gật gật đầu: “Nói cũng rất đúng, nhưng mà xét đến khả năng diễn xuất của cô ta ấy à, cho dù giao cho cô ta vai nữ chính, sợ rằng cũng không thể nào mà nổi lên được.”
“Cũng khó nói, đừng có xem thường Chu Phương Hoa, nếu như chị ta đã ỷ vào việc bản thân có chỗ dựa là Vi Khiết Bảo, như vậy thì cũng có thể tiến hành đầu cơ trục lợi một chút, cũng có khả năng sẽ kéo được độ nổi tiếng, ví dụ như việc tham gia vào một vài show sống còn hay chương trình thực tế gì gì đó chẳng hạn.”
Nói đến đây, Đường Hạ Linh lại chậm rãi nở một nụ cười mỉm: “Nhưng mà, dù cho có như vậy thì tớ cũng không sợ, ngược lại tớ đang cảm thấy rất tò mò, không biết bước tiếp theo chị ta sẽ làm gì để đối phó tớ đây nhỉ.”
“Người phụ nữ đó có nhiều âm mưu quỷ kế đến như vậy, ai mà biết được cô ta sẽ làm như thế nào chứ.
Ngược lại là cậu đấy, nếu như những người khác mà gặp phải loại chuyện như thế này thì chỉ sợ rằng chính mình tránh đi cũng không kịp, có ai lại liều mạng xông lên góp vui như cậu hay không?”
Tống Bình An buồn cười, trợn tròn mắt liếc nhìn Đường Hạ Linh.
Đường Hạ Linh không nói gì mà chỉ hờ hững nhún vai, trùng hợp vào đúng lúc này, Lục Chấn Nam gửi đến cho cô một tin nhắn.
Đường Hạ Linh vừa mới đọc xong tin nhắn, tinh thần đột nhiên trở nên tỉnh táo, vội vàng vẫy vẫy tay với Tống Bình An: “Backpacke muốn đưa ra thông báo trả lời.”
“Nhanh đến thế sao?
Hai mắt của Tống Bình An lập tức sáng lên, trong đầu cũng nhanh chóng xâu chuỗi một số thông tin lại.
Rất nhanh sau đó, Đường Hạ Linh đã thấy được một thông cáo thanh minh từ Backpacke ra công chúng được đăng trên trang f******k chính thức của Tập đoàn.
Trên thông báo thanh minh này đã bày tỏ một cách rất rõ ràng về việc đã Backpacke ấn định xong danh sách dàn diễn viên sẽ được mời tham gia trong bộ phim điện ảnh hợp tác giữa Backpacke và New world, đồng thời cũng có yêu cầu “Người có ý tứ khác” muốn mượn lần hợp tác này giữa Backpacke và New world để đánh bóng tên tuổi cho chính mình phải tự thu xếp ổn thỏa, nếu không sẽ phải tự mình gánh lấy hậu quả.
Tuyên bố thanh minh của Backpacke chỉ lác đác, vỏn vẹn trong vòng vài câu văn, nhưng ý tứ đe dọa ở bên trong đó lại vô cùng rõ ràng.
Ở trong vòng giải trí luẩn quẩn này, từ trước đến nay vẫn chưa có ai dám trắng trợn lợi dụng danh tiếng của Backpacke, tạo ra tin đồn để tự đánh bóng tên tuổi cho chính mình như vậy.
Thực ra, nói chưa từng có một ai làm điều này trước đây thì cũng không phải là sự thật, mà là bởi vì, những người trước đó dám lấy Backpacke ra làm bàn đạp để tăng độ nổi tiếng cho chính mình đều nhận được một kết quả vô cùng thê thảm.
Những người trêu chọc, đắc tội với Backpacke, căn bản cũng chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là giã từ ngành công nghiệp giải trí!
“Ha ha ha, lần này đúng là rất biết cách chơi mà.
Mau xem xem các bình luận khác ở bên dưới đang viết những gì rồi nào.”
Đường Hạ Linh mở phần bình luận lên, phía dưới là một đống lớn người đang hả hê cười nhạo Chu Phương Hoa không biết tự lượng sức mình, có người còn trực tiếp gắn thẻ Chu Phương Hoa vào bình luận, để cho cô ta có thể nhanh chóng thấy được những bình luận này hơn.
Màn tẩy trắng để quay trở lại làng giải trí đã được thực hiện công phu, tỉ mỉ, nay lại bởi vì sự hồi đáp của Backpacke mà trở thành một trò cười trước toàn thể công chúng.
“Dường như tớ có thể tưởng tượng ra được dáng vẻ Chu Phương Hoa đang nổi trận lôi đình ở một góc nào đó rồi.”
Sau khi xem xong bình luận, Đường Hạ Linh mỉm cười, lên tiếng đánh giá.
Tống Bình An vui vẻ đến mức không khép được miệng: “Tớ thật sự là sùng bái Tổng giám đốc Lục nhà cậu đến chết mất thôi.”.