Chương 7: Chương 8

Có Thứ Hạnh Phúc Gọi Là Chờ Đợi Không Nhỉ?

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Chap 5
**********
Lại đến lớp lại gặp bạn. Tôi chỉnh lại quai cặp cho ngay ngắn bước thẳng vào trường. Nhưng hình như hôm nay không phải ngày may của tôi rồi. Vừa bước chân vào lớp đã thấy một đám bạn xông về phía tôi.
- Đào Anh đâu rồi hả Trang!- Một bạn con trai tóm lấy áo tôi.
- Thu Minh đâu hả Trang!- Lại 1 tên khác
Mấy bạn ý hỏi tôi dồn dập. Hỏi thế thì làm sao mà tôi biết được. Tôi hét toáng lên khiến các bạn í im thin thít, ngạc nhiên không nói gì hết.
- Tớ làm sao mà biết được chứ!
Đúng lúc đấy hai cô nương mới bước vào mặt mày hí hửng. Hay thế nhỉ! Mình bị fan của các bạn ý tra hỏi dồn dập như thê này trong khi 1 cô nương ấy vừa đi 1 chuyến dã ngoại canteen nhà trường xong thì phải. Tay cầm nhiều đồ thế kia cơ mà.

- Hello lady! Sao hôm nay cô đến lớp sớm thế!- Đào Anh nó hỏi tôi đấy. Có cô cháu quý hóa lắm đấy mà.
Tôi đi thẳng về phía chỗ ngồi quẳng cái cắp suống trước cho đỡ nặng vai rồi ngồi xuống bàn không thèm trả lời cô cháu gái kiêm bạn quý hóa kia vừa hỏi. Phải mất khoảng 10 phút thì 2 lady kia mới tách ra khỏi các bạn nam của lớp chạy tưng tửng về phía tôi. Thực ra tôi cũng chả quan tâm lắm! Con gái thì có càng nhiều người để ý và các bạn nam theo đuổi vào tuổi này thì chắc chắn sẽ sướng lắm đấy! Nhưng có lẽ tôi không phải người bình thường rồi tại chưa gì tôi đã cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy mấy cái cảnh ấy trong phim và bây giờ là ngoài đời thường thì cảm giác lại càng ghê rợn hơn. Điều đó làm cho tôi thấy bản thân ai đó bỗng dưng nó “hot” như bị săm soi, dòm ngó chắc mất tự do lắm!
- Cô hôm nay đến lớp muộn thế! Sớm tí nữa có phải cháu rủ cô đi tham quan cái canteen trường không? Ôi cha! Nó to quá sức tưởng tượng í ạ!- Nó là Đào Anh không lẩn đi đâu được với cái điệu vừa nói vừa khuây chân tay nhặng hết cả lên.
- Đúng đấy! À! Cuối tuần Trang có bận không sang nhà tớ chơi?
- Tớ cũng chưa biết! Để xem đã!
Mà nói thật tôi thì bận cái gì cơ chứ! Ăn không ngồi rồi suốt ngày! Có khi đồng ý nhanh cho lẹ khỏi phải ở nhà để chịu cái cảnh tù đầy nơi địa ngục gia đình.
- Ôi! Mày nghe cô tao làm gì! Đi! Thay mặt cô tao, tao quyết định chủ nhật sang nhà mày chơi!- Cô cháu của tôi lém lỉnh trả lời.

- Tao đã đồng ý chưa! Sút cho cái giờ!- Đối với nó tôi phải thế.
- Cô ơi!- Nó gọi tôi
- Cái gì!
- Giờ cháu gọi cô là mày cho dễ nhé!
- Mày nói cái gì con hâm này! Cô bằng vai phải lứa với mày à! Vớ vẩn ! Không
- Đi! Cháu biết gọi cô cháu cô cũng chả thích cứ làm trò! Ok nhá!
Tôi liếc nó 1 cái, nhìn thái độ nó kìa, mà ở lớp gọi cô cháu cũng chả sao càng gần gũi hơn.
- Ok nhưng chỉ ở lớp thôi đấy!
- Ok lady!