Chương 13: Rắc rối phiền phức

Bà Xã Lão Đại Của Ông Trùm Mafia Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hôm nay, Tử Băng vẫn tiếp tục đi làm. Cô mặc bộ đồ công sở chỉnh tề rồi lên chiếc ferari xanh quen thuộc phóng tới công ty.

Trong văn phòng...

Cô ngồi một chỗ nghiêm túc nhìn màn hình máy tính làm việc, Kỳ thương cùng ba người kia cũng nghiêm túc làm việc. Đến giờ giải lao, Phi Long có việc nên ra ngoài trong phòng chỉ còn bốn người. Diệp Cẩm Tú lại gần cô ngồi.

_ Tử Băng, sắp tới công ty tổ chức tiệc kỷ niệm 8 năm công ty thành lập. Hôm đấy nhớ mặc thật đẹp để dự nhé.- Diệp Cẩm Tú cười nói.

_ Với dáng người của cô, tôi tin chắc sẽ rất thu hút.- Phỉ Diệc nhìn cô từ trên xuống dưới rồi kết luận.

_ Vâng.- Cô cười tươi nói.

_ Thôi, ra căn tin với chị đi.- Diệp Cẩm Tú cầm tay cô kéo đi.

Cô cùng Diệp Cẩm Tú đi xuống căn tin, là giờ ăn trưa nên rất đông người nhưng cô không ngờ còn có Trình Miêu Tâm.

_ Em ngồi đi, chị đi lấy thức ăn cho.- Diệp Cẩm tú nói rồi đi đến quầy bán hàng.

Nhìn thấy Diệp Cẩm Tú rời đi, Trình Miêu Tâm tiến lại chỗ cô vui vẻ.

_ Chị Băng, chị cũng đến đây à, em ngồi với nha.- Trình Miêu Tâm cười tươi nói.

_ Ừm.- Cô gật đầu cười.

_ Chị biết chưa, lễ kỷ niệm sắp tới rất to nha, năm nay tổng tài sẽ tổ chức một bữa tiệc linh đình hơn mọi năm.- Trình Miêu Tâm.

_ Chị biết rồi, chị sẽ chuẩn bị.- Cô gật đầu.

Nhìn thấy Diệp Cẩm Tú đến nên Trình Miêu Tâm rời đi. Cô ta biết Diệp Cẩm Tú không thích cô ta.

_ Tử Băng, sao em vẫn chơi với cô ta? Cô ta không tốt đâu.- Diệp Cẩm Tú chán ghét nhìn phương hướng Trình Miêu Tâm đi.

_ Em biết, chẳng qua em muốn xem xem cô ta định làm gì thôi.- Tử Băng cười lạnh nói.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện thì bỗng nhiên nhảy ra một người phụ nữ trên người nồng nặc mùi nước hoa, trên mặt chát đầy son phấn, quần áo hở hang tiến đến.

_ Cô là nhân viên mới sao? Cô đến đây để quyến rũ Thần của tôi? Tôi nói cho cô biết, tôi là Lý Kiều Như tiểu thư Lý gia, Thần là của tôi cô đừng hòng mơ đến.- Lý Kiều Như hung hăng nói. Tất cả mọi người chú ý đến đây âm thầm lắc đầu, cô Lý tiểu thư này bám tổng tài rất dai dù tổng tài đã cảnh cáo nhưng cô ta luôn không nghe.

_ Lý tiểu thư, nếu cô có chuyện thì nói nhanh, chứ vài ba cái chuyện linh tinh cô đang nói tôi chẳng hiểu gì cả.- Tử Băng nhàn nhã ngước mắt nói.

_ Hừ, hồ ly tinh còn phủ nhận. Nếu không đến đây để quyến rũ Thần thì một Giản tiểu thư như cô sao phải đến đây hạ mình làm nhân viên.- Lý Kiều Như hừ một tiếng.

_ Vậy thì Lý tiểu thư đánh giá tôi cao quá rồi, tôi chỉ muốn mình cũng phải nỗ lực kiếm tiền thôi, không thể lúc nào cũng sống bằng tiền của bố mẹ được.- Cô cười phủi tay nói.

_ Tốt nhất là cô cẩn thận cho tôi. Tôi sẽ còn quay lại.- Lý kiều như chỉ vào mặt cô cảnh cáo.

_ Lý tiểu thư, cẩn thận lời nói của cô đi. Tổng tài không phải của cô mà cũng chẳng phải của ai, cô nói vậy là đang sỉ nhục tổng tài của chúng tôi.- Diệp Cẩm Tú lạnh lùng nhìn Lý Kiều Như.

_ Một nhân viên nhỏ bé thì lên mặt cái gì, cô cũng cẩn thận cho tôi kẻo không còn chỗ làm việc đâu.- Lý Kiều Như độc ác nhìn Diệp Cẩm Tú uy hiếp.

_ Tôi còn chỗ làm việc không thì không phiền cô quan tâm, chuyện này là quyết định của tổng tài.- Diệp Cẩm Tú lạnh lùng nói.

_ Hừ.- Cô ta hừ lạnh rồi bực tức rời đi. Mọi người thấy không còn chuyện gì cũng thôi.

_ Tử Băng, cẩn thận cô ta. Cô ta rất hống hách, kiêu căng. Tập đoàn họ Lý cũng ngang ngửa nhà họ Kiều đấy.- Diệp Cẩm tú nghiêm túc nhìn Tử Băng căn dặn. Thật ra nếu tổng tài đứng ra thì không cần phải lo.

_ Vâng.- Cô cười tươi gật đầu rồi tiếp tục ăn.