Chương 262: Trước nay chỉ nghe người mới cười

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đinh Hạo mỉm cười vỗ vai Lý Vân Kỳ, nói:

- Không cần rắc rối như vậy. Ta không cần Thanh Giang trấn xuất binh hỗ trợ ta, chờ khi nào ta giết tên trùm Huyết Long Trại thì các ngươi lo dọn dẹp là được.

Lý Vân Kỳ được Đinh Hạo vỗ vai làm gã lâng lâng.

Người quen Đinh Hạo đều biết chỉ với bằng hữu thân thiết nhất hắn mới có động tác thân thiết như vậy. Nguyên Thanh Sam Đông Viện người được Đinh Hạo vỗ vai chỉ có Vương Tiểu Thất, thiếu niên thợ săn Trương Phàm, ít ỏi vài người khác. Đây đúng là vinh diệu, bởi vì nó đại biểu Đinh Hạo thừa nhận.

Lý Vân Kỳ hưng phấn nói:

- Làm vậy sao được? Ba trại chủ có thực lực rất mạnh, một vị minh văn sư tọa trấn. Huyết Long Trại kinh doanh mấy chục năm giờ sơn trại như tường đồng vách sắt, đầm rồng hang hổ. Ta không thể ngồi xem Đinh sư huynh một mình vào nơi nguy hiểm.

Trong phút chốc thiếu niên cảm giác dù là tinh duệ toàn Lý gia chiến tàn vì Đinh Hạo cũng đáng giá.

Đây là sức hấp dẫn lòng người vô hình.

Bản thân Lý Vân Kỳ không nhận ra trong hai tháng ở Vấn Kiếm tông, gã bất giác trở thành người tôn sùng Đinh Hạo điên cuồng.

- Một Huyết Long Trại nho nhỏ sao tính là đầm rồng hang hổ? Nó không đáng vào mắt ta.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Chút nữa ta sẽ khiến thôn dân liên lạc với Huyết Long Trại nên tiếp ứng như thế nào, chờ khi đó bàn bạc kỹ hơn.

Huyết Long Trại nho nhỏ?

chỉ Đinh sư huynh mới nói ra lời như vậy được.

Lý Vân Kỳ biết Đinh Hạo không phải loại người hành động lỗ mãng, nếu hắn đã nói vậy thì có nắm chắc tuyệt đối. Lý Vân Kỳ không khuyên nữa, thầm nghĩ sau khi trở về phải thuyết phục phụ thân Lý Anh không thể bỏ qua cơ hội này.

Ngừng một lúc, Đinh Hạo chợt nhớ cái gì, cười hỏi:

- Phải rồi, nếu Lý sư đệ đến từ tông môn thì có biết kết quả đại tái năm viện lần hai ra sao không?

- A! Ta đang định báo cáo với Đinh sư huynh. Bởi vì Đinh sư huynh vắng mặt nên số một đại tái năm viện lần này bị Lý Mục Vân Bạch Sam Trung Viện nhẹ nhàng cướp đi. Bạch Sam Trung Viện thành người thắng lớn nhất đại tái năm viện lần này. Lương Phi Tuyết được hạng hai. Lý Lan sư huynh Thanh Sam Đông Viện chúng ta hạng ba. Nói đến thật đáng tiếc, nếu không phải trong bán kết Lý Lan sư huynh gặp tên biến thái Lý Mục Vân thì rất có khả năng Lý Lan sư huynh đi tới chung kết.

Đinh Hạo gật đầu.

Thứ tự không khác gì Đinh Hạo đã đáon.

Thực lực của Lý Mục Vân ở trong năm viện bắc, nam, đông, tây, trung là hạc trong bầy gà, Lương Phi Tuyết không muốn tranh đoạt với đại ca kết nghĩa cho nên Lý Mục Vân giành chức quán quân là không có gì bất ngờ.

Ngược lại Lý Lan biểu hiện làm Đinh Hạo ngạc nhiên.

Theo thực lực Lý Lan thể hiện thì ngang ngửa với đám người Lâm Tín, Nhậm Tiêu Dao, vậy mà gã đến tận bán kết. Không lẽ trong thời gian Đinh Hạo rời đi thực lực của Lý Lan lại tăng vọt?

- Mỹ thiếu niên Hoàng Sam Bắc Viện Lâm Tín xếp hạng bốn, tên mập Nhậm Tiêu Dao hạng năm. Hai người đã vào cảnh giới lục khiếu Võ Đồ cảnh, thực lực cực kỳ kinh người. Ngoài ra Cuồng Nhân Lữ Cuồng lần trước ngoài ý muốn sớm ra khỏi vòng lần này bùng nổ, xếp hạng sáu. Nghe nói trong khoảng thời gian này Cuồng Nhân Lữ Cuồng đại triệt đại ngộ, giải tán nhóm của mình trong Tử Sam Nam Viện, một lòng chìm vào võ đạo, không cùng viện thủ Vương Tiểu Thạch tranh quyền đoạt lợi.

- Viện thủ Lý Tàn Dương của Hồng Sam Tây Viện cũng nhất minh kinh nhân lọt vào mười lăm hạng đầu, cùng hạng còn có Mộ Dung Yên Chức, Ngọc Giác Dao, Phương Thiên Dực sư đệ của Thanh Sam Đông Viện ta.

Lý Vân Kỳ chậm rãi báo cáo kết quả đại tái năm viện lần hai cho Đinh Hạo.

Nghe nói Phương Thiên Dực cũng vào mười lăm hạng đầu, Đinh Hạo thầm mừng cho thiếu niên trong lòng chỉ có kiếm.

Từ ban đầu Đinh Hạo và Phương Thiên Dực tranh giành danh ngạch đại biểu Thanh Sam Đông Viện tham gia đại tái năm viện lần đầu, Đinh Hạo chiến đấu với Phương Thiên Dực xong hắn cảm giác được gã sinh ra vì kiếm. Thiên phú tu luyện kiếm đạo của Phương Thiên Dực rất biến thái, rốt cuộc gã dựa vào cố gắng tiến vào mười lăm hạng đầu năm viện bắc, nam, đông, tây, trung. Đây là phần thưởng tốt nhất cho Phương Thiên Dực cần cù hai tháng nay.

- Có nhiều thiên tài mới lên như Lư Bằng Phi của Thanh Sam Đông Viện chúng ta, Đông Nghị, Lý Băng Tử Sam Nam Viện, Kim Cương Tiểu Ngốc Hoàng Sam Bắc Viện. So sánh với bọn họ thì lúc trước vài người được thứ hạng đều rớt đài, cạnh tranh thứ hạng kịch liệt, đúng là người mới thay người cũ...

Lý Vân Kỳ nói đến cuối cùng kiềm không được cảm thán.

Con đường võ đạo tàn khốc như vậy đấy.

Những thiên tài lúc mới vào Vấn Kiếm tông biểu hiện ra thực lực cường đại, thể hiện mình trong đại tái năm viện lần đầu. Mới đến hai tháng rất nhanh đã bị người phía sau đuổi theo, đánh bại, ánh sáng trên người tối đi, người mới thay thế người cũ.

Thậm chí bởi vì Đinh Hạo không tham gia đại tái năm viện nên có tin đồn là hắn biết không thể đoạt giải nhất, thua chắc, không dám đối kháng với đám Lý Mục Vân, Lương Phi Tuyết nên tìm cớ bế quan, chẳng qua làm rùa rútt đầu.

Trước nay chỉ nghe người mới cời, có ai nghe người cũ không?

Lúc trước Lý Vân Kỳ cũng nghi ngờ, nhưng chính mắt thấy Đinh Hạo xuất hiện thì mọi câu đố đều giải quyết. Lời đồn không đáng tin, Đinh Hạo thật sự có chuyện không thể tham gia đại tái năm viện.

Có lẽ Lý Vân Kỳ giống như rất nhiều đệ tử ký danh Thanh Sam Đông Viện tôn sùng Đinh Hạo kiên trì cho rằng đại tái năm viện đã không đủ trình độ khiêu chiến với hắn?

Lý Vân Kỳ lại nói vài cái tên lạ, đều là người mới trong đại tái năm viện lần hai. Đinh Hạo chưa từng nghe, không quá để ý.

Lại nói chuyện một lúc, Lý Vân Kỳ thấy Đinh Hạo không nói gì thêm thì biết điều chắp tay tè biệt.

Đinh Hạo gật đầu, nói:

- Tuổi của Cao Tuyết Nhi quá nhỏ, không hợp xuất giá. Ta thấy tư chất võ đạo của nàng không tệ, định đề cử nàng vào Vấn Kiếm tông. Mong lệnh huynh nể mặt ta có thể giơ cao đánh khẽ.

Lý Vân Kỳ vội nói:

- Nếu là người Đinh sư huynh nhìn trúng thì tất nhiên mọi chuyện đều nghe theo Đinh sư huynh, sau khi ta trở về sẽ khiến ca ca từ bỏ ý định!

- Đa tạ.

Đinh Hạo mỉm cười nói:

- Ta không muốn bị ai biết mình ở đây, mong Lý sư đệ giữ bí mật giùm.

Gió tuyết ngày càng lớn, gió bắc rít gào như đao cắt vào mặt.

Đằng trước lầu đá.

Dù là Lý Vân Dương, các võ sĩ Thanh Giang trấn lúc trước kiêu ngạo không ai bì nổi hay đám người trưởng lão Cao Lâm, thôn trưởng Cao Phong Thung Lũng thôn đều đứng im, trên đầu và vai phủ một tầng tuyết dày nhưng bọn họ không có tâm tình phủi đi.

Mỗi người chờ đợi hai thiếu niên trong lầu đá đối thoại.

Chắc chắn cuộc trò chuyện này quyết định vận mệnh của cô bé Cao Tuyết Nhi.