Chương 10: Thập Tự Khoái Kiếm

Đao Kiếm Thần Hoàng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chính lúc này, một tia nắng xuyên qua dãy núi phương xa và sương chiều rơi vào người Đinh Hạo, chiếu đường cong cơ bắp, thân hình thẳng tắp, anh khí bừng bừng. Khuôn mặt điển trai góc cạnh rõ ràng, Đinh Hạo giống như tác phẩm hoàn mỹ do tông sư điêu khắc ưu tú nhất tạo ra.

Đinh Hạo phun ra một hơi:

- Phù...

Đinh Hạo cảm thấy người thật toải mái.

Đinh Hạo không ngờ mức lĩnh ngộ của hắn biến thái đến mức này, mới nhìn sơ kiếm pháp Tống Kiếm Nam thi triển giây lát đã bắt chước được. Sau ba lần, Đinh Hạo có thể nắm giữ thần vận, tinh túy bộ kiếm pháp Thập Tự Khoái Kiếm.

Đinh Hạo suy đoán trừ gặp kỳ ngộ trong hang núi dưới Địa Huyệt Thâm Uyên làm thân thể hắn sinh ra biến đổi kỳ dị ra còn vì thực lực của Tống Kiếm Nam quá thấp, kiếm pháp không cao nên mới bị Đinh Hạo bắt chước.

Sau này nếu gặp phải cao thủ thật sự thì Đinh Hạo không dễ bắt chước học trộm như vậy.

Khiến Đinh Hạo vui sướng là trừ bộ kiếm pháp cơ bản thấp kém ra rốt cuộc hắn biết một bộ kiếm pháp hoàn chỉnh. Đinh Hạo càng ó tự tin tham gia kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông nửa tháng sau.

Đám người Triệu Tinh Thành bị hù ngơ ngẩn.

Mặt nhóm Triệu Tinh Thành trắng bệch, biết ràng xui rồi. Đám Triệu Tinh Thành liếc nhau, mặc kệ Tống Kiếm Nam nằm sấp dưới đất như chó chết, xoay người rón ra rón rén định trốn.

Đinh Hạo lạnh lùng cười:

- Bây giờ muốn chạy? Không kịp!

Trước kia Đinh Hạo thân xác cũ gặp khi dễ, ăn hiếp hôm nay Đinh Hạo quyết định lấy lại cả vốn lẫn lời.

Triệu Tinh Thành nghe như sét đánh ngang mày, người đóng đinh tại chỗ.

Triệu Tinh Thành chậm rãi xoay người, quỳ xuống đất, mặt như đưa đám, nịnh nọt cầu xin nói:

- Đinh... Đinh... Đinh Hạo, Đinh ca... Đinh gia... Ta... Ta sai rồi... Ta không phải con người... Ta... Hãy tha cho ta!

- Ngươi đúng là không phải con người.

Đinh Hạo tát Triệu Tinh Thành một bạt tai.

Triệu Tinh Thành không dám tránh né cũng không kịp tốn. Triệu Tinh Thành cảm giác như bị búa sắt đánh trúng, hét thảm, giống khúc gỗ bay ra ngoài. Nửa bên mặt còn lại cũng đỏ rần, nửa hàm răng khác bay ra ngoài, máu chảy ròng ròng, Triệu Tinh Thành ngất xỉu.

Đám thiếu niên chó săn khác thấy tình hình không hay đều quỳ dưới đất khóc ròng ròng xin tha:

- Đinh Hạo, Đinh gia gia, xin tha chúng ta...

- Đừng, chúng ta không dám nữa, về sau chúng ta đi theo ngươi, ngươi là địa ca!

Bốp bốp bốp bốp bốp!

Bốp bốp bốp bốp bốp!

Bốp bốp bốp bốp bốp!

Đinh Hạo không mủi lòng, chẳng chút nương tay tát liên tục mười mấy cái. Đinh Hạo tát bay đám thiếu niên ra khỏi hàng rào.

Mắt Tống Kiếm Nam chớp lóe tia độc ác, không cam lòng hỏi:

- Rốt... Rốt cuộc ngươi học Thập Tự Khoái Kiếm ở đâu?

Đinh Hạo trả lời thẳng thừng:

- Mắc mớ gì tới ngươi.

Đinh Hạo lại tát một bạt tai, không e ngại thân phận của Tống Kiếm Nam. Đinh Hạo tát bay Tống Kiếm Nam mới bò dậy.

Lực lượng của Đinh Hạo nhờ kỳ ngộ trong hang núi và leo vách núi rèn luyện đã biến cực mạnh, đám người Triệu Tinh Thành ăn tát như bị búa sắt đánh trúng không hừ một tiếng đã xỉu.

Đinh Hạo đứng trong sân ngẫm nghĩ, hắn xách kiếm rỉ sét đi ra ngoài lục lọi người mấy tên xui xẻo ngất xỉu.

Đinh Hạo tìm được mấy trăm lượng bạc trên người đám thiếu niên Triệu Tinh Thành. Đinh Hạo cầm ngân phiếu, kim phiếu giá trị lớn, hắn ngẫm nghĩ, chỉ lấy chút bạc vụn, vàng lá trên người Tống Kiếm Nam chứ không trấn lột ngân phiếu, kim phiếu.

Làm xong Đinh Hạo ném đám người Triệu Tinh Thành, Tống Kiếm Nam ngất xỉu vào đống rác tránh cho chướng mắt.

Đinh Hạo quay về nhà tranh của mình.

Đinh Hạo không giết người.

Dù dung hợp ký ức nhưng nói thật là Đinh Hạo xuyên từ xã hội có pháp luật đến đây, hắn không thích ứng thế giới động một tí rút kiếm, năm bước phun máu. Đinh Hạo chưa chuẩn bị giết người.

Có lẽ Đinh Hạo sẽ từ từ thích ứng.

Vách tường bị đụng bể, gió lùa vào, mặt đất hỗn độn.

Đinh Hạo thở dài bỏ thời gian ra dọn dẹp lại chỗ ở.

Trước khi vào Vấn Kiếm tông, mười mấy ngày này Đinh Hạo vẫn phải ở đây.

Bởi vì trải qua kỳ ngộ trong hang núi, thân thể đã thoát thai hoán cốt nên Đinh Hạo không vội sử dụng sáu gốc Long Tâm Huyền Thảo. Đinh Hạo giữ Long Tâm Huyền Thảo bên người, có lẽ sau này nó sẽ đem lại tác dụng lớn.

Làm xong mọi chuyện, Đinh Hạo ngẩng đầu xem thời gian, lại đến lúc mỗi ngày thu dọn sơn môn.

Đinh Hạo đi ra ngoài, đóng cửa phòng lại bước ra sân nhỏ hàng rào.

Lúc này, đám người Triệu Tinh Thành, Tống Kiếm Nam bị ném trong đống rác phía xa đã tỉnh lại, không dám lên tiếng lén bỏ chạy mất dép, mấy vệt máu đọng lại mặt đất.

Đinh Hạo cười cười, biết mấy người kia bị teo tim không dám gây sự nữa. Đinh Hạo không để trong lòng.

Phương đông mặt trời lên cao, ánh nắng ấm áp chiếu rọi mặt đất.

Một ngày mới bắt đầu.

Đinh Hạo như mọi ngày cười thân thiện đi tới, chào hỏi người trong xóm nghèo, rời khỏi khu bình dân hỗn độn.

Đinh Hạo đi vào sơn môn trước sạch sẽ, xinh đẹp, rộng lớn của Vấn Kiếm tông. Đinh Hạo không quan tâm đám đông ồn ào, náo nhiệt tới lui. Đinh Hạo dọc theo đường nhỏ xuống núi, đi tới bên Tẩy Kiếm Trì ở chân núi.

Tẩy Kiếm Trì là một cái hồ bạc nhỏ cực kỳ đẹp bên dưới sơn môn Vấn Kiếm tông.

Đồn rằng hơn một ngàn năm trước tổ sư Vấn Kiếm tông khai tông từng tẩy kiếm tại đây nên mới có tên là Tẩy Kiếm Trì.

Đinh Hạo thân xác cũ trách nhiệm mỗi ngày là dọn dẹp bãi cỏ rộng xung quanh Tẩy Kiếm Trì, công việc rất nhẹ nhàng, hai, ba canh giờ là làm xong. Đoạn thời gian tiếp theo có thể tự do sử dụng, mỗi tháng Đinh Hạo nhận một lượng bạc ít ỏi từ Vấn Kiếm tông làm phí sinh hoạt.

Hôm nay ánh nắng không tệ, gió mát rì rào.

Đinh Hạo không vội vàng thu dọn, trước tiên nhảy vào hồ tắm rửa, tẩy đi bụi bẩn trên người, sảng khoái leo lên bờ cầm chổi dọn dẹp.

Vì thể chất Đinh Hạo đã tốt hơn nên làm khá nhanh.

Hôm nay Đinh Hạo chỉ tốn chưa đến một canh giờ đã làm xong nhiệm vụ.

Đinh Hạo luyện kiếm bên Tẩy Kiếm Trì.

Khúc không rời miệng, quyền không rời tay, tu luyện như dòng nước chảy ngược, không tiến thì lùi.

Kiếm pháp cơ bản và Thập Tự Khoái Kiếm, đó là hai bộ kiếm thuật duy nhất Đinh Hạo có, cũng là con bài để hắn thông qua kiểm tra nhập tông của Vấn Kiếm tông Vấn Kiếm tông nên không thể thả lỏng một giây.

Trừ võ kỹ kiếm pháp ra nội công tâm pháp càng thêm quan trọng.

Nhìn ký ức dung hợp trong đầu thì võ giả nhân loại thế giới này tu luyện kinh mạch, huyệt khiếu nắm giữ lực lượng tự nhiên.