Hồ Sủng: Nương Tử, Đừng Trêu Chọc Hoa Đào Nữa!
Đăng vào: 12 tháng trước
Đêm khuya.Phượng Cửu U nhìn thấy một vị hồ ly nằm úp sấp trên người mình, hai mắt trợn trắng.
Rốt cuộc là ngủ thật hay là đang giả vờ đây? Chẳng lẽ mình nói đại lại nói trúng, yêu nghiệt này thích ghé vào trên thân người khác mà ngủ?Nhìn thấy vị yêu nghiệt này khẽ nhắm mắt, hơi thở thản nhiên đều đều không khỏi có chút lo lắng.
Yêu nghiệt Này sẽ không đái dầm chứ? Nghĩ đến đây, Phượng Cửu U cảm thấy sau lưng chợt lạnh, đánh run một cái.Liếc mắt nhìn hồ ly nằm úp sấp trên bụng mình, rốt cục nhịn không nổi dùng ngón tay chọc chọc chiếc bụng mềm mại của yêu nghiệt.
Thấy hắn nhíu nhíu mày, mí mắt động một chút, chậm rãi mở.Hồ ly đáng yêu trong mắt đã tràn ngập mệt mỏi.Phượng Cửu U hơi sững sờ, nhưng nhớ đến tình cảnh nguy hiểm của mình liền đem Kính ôm xuống dưới.
Ai ngờ đầu ngón tay không cẩn thận quẹt qua móng vuốt sắc nhọn của Kính.Tay đứt ruột xót.Phượng Cửu U hốc mắt ửng đỏ, nhìn thấy máu rỉ ra từ đầu ngón tay, hơi hơi nhíu mi.
Đang định gọi Tiểu Diệp thì đầu đầu ngón tay lại bị cảm giác ấm áp bao lấy.Sửng sốt rút tay về, nhìn thấy mắt Kính, không khỏi có chút sợ hãi, nói: “Ngươi… ngươi… Hồ ly cũng thích uống máu sao?”Kính liếc xéo Phượng Cửu U một cái: “Như vậy có thể cầm máu nhanh một chút.” Kính lại một lần nữa ngậm lấy đầu ngón tay của Phượng Cửu U.Trên mặt Phượng Cửu U không khỏi đỏ lên.
Nhìn vẻ mặt thành thật của Kính, nàng nghĩ tới cảnh hắn biến thành bộ dạng nam tử yêu nghiệt kia, mặt liền đỏ lên, bối rối rút tay về.“Không đau, ngủ đi.”Nhìn Phượng Cửu U có chút quái dị, lại không cho là đúng, cái vật gọi là MP5 kia quả thật làm cho Kính kinh dị không ít, đối với nàng liền xem như rất kỳ quái.Nằm lên trên thân người Phượng Cửu U, Kính đột nhiên cảm thấy được toàn thân nóng lên.
Hình như vết thương của hắn đang khôi phục rất nhanh, hơi hơi nhắm mắt lại.Đợi cho toàn thân khôi phục xong, Kính đã có thể biến thành hình người.Hắn mở ra hai mắt hoa đào lẳng lơ, trong mắt tràn đầy kỳ dị.
Không nghĩ tới, máu của nha đầu này lại có thể khôi phục được vết thương của hắn.
Phượng Cửu U này, thật sự là càng ngày càng kỳ lạ rồi.Cảm giác được phía sau có tiếng động, Phượng Cửu U xoay người, nhìn về phía Kính, quả thật thấy một khuôn mặt xinh đẹp đến khiến nàng phải ganh tị, không khỏi hô to một tiếng.“Yêu quái a~!”Kính vội vàng che miệng Phượng Cửu U lại, nói: “Ngươi muốn trinh tiết của mình không giữ được, không thể gả ra ngoài sao?”Phượng Cửu U gật gật đầu, lại lắc đầu, ý bảo Kính có thể buông miệng mình ra.Ngoài cửa xuất hiện một loạt tiếng bước chân, có người hỏi: “Đế cơ điện hạ, đã xảy ra chuyện gì?”Phượng Cửu U nhìn nhìn Kính, sửa lại một chút y phục hỗn độn trên người mới nói: “Không có gì, bổn cung chỉ thấy ác mộng thôi.
Các ngươi lui xuống đi.”“Dạ!” Đợi cho tiếng bước chân xa dần, Phượng Cửu U chuyển qua nhìn nam nhân xinh đẹp đến yêu nghiệt kia.
Chỉ vào chiếc mũi cao thẳng tinh xảo của hắn, cực lực áp chế thanh âm của mình, nói: “Ngươi… ngươi… ngươi… làm sao ngươi có thể biến trở về hình người?”Kính nghiêng người dựa vào bức tường ngay mép giường, mắt đẹp khép hờ nói: “Thì cũng nhờ ngươi cả thôi, nha đầu.”Ngón tay đang chỉ vào mũi Kính đánh một vòng trở về trước mặt mình, chỉ vào chiếc mũi tinh xảo, hỏi: “Ta?”Kính gật gật đầu, tựa tiếu phi tiếu nhìn Phượng Cửu U nói: “Đúng nha, chính là ngươi, Tiểu U của ta.
Trên người ngươi có nhiều bảo tàng, thật là làm cho ta luyến tiếc rời đi rồi.”Hai chữ Tiểu U của hắn khiến nàng thấy ghê tởm, Phượng Cửu U run run một cái.“Đi đi đi, đừng theo ta lôi kéo làm quen.”.