Chương 4: Triệu Nhạc Hy là cô?

Cô Gái Năm Đó Đã Chết Rồi

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Chiếc máy bay hạ cánh xuống Thượng Hải lúc xế trưa, Nhạc Hy vừa kéo vali ra khỏi cổng liền nhận được một lời đề nghị:
" Tôi có thể mời cô một bữa không?"
" Có thể không? Tôi không muốn mắc nợ ai."
Ý tứ của cô trong câu nói quá rõ ràng 'Đã mời thì đừng bao giờ kể công.'
Như hiểu được, anh rất nhanh chóng nói
" Được. Vậy chúng ta đi!"
Lý thị theo cô biết đầu tư rất nhiều vào mảng y học, Nhạc Hy vì vậy cũng không tiện từ chối. Cô gửi hành lí về nhà chính rồi đi cùng anh vào một nhà hàng cách đó không xa.
Lý Minh và cô vừa vào liền trở thành tâm điểm của mọi người trong ít phút, nhân viên ở đây đối với Lý Minh hình như quá quen thuộc nên anh vừa đặt chân đến cửa đã có người ra tiếp đón nồng nhiệt.
" Cô ăn gì?"
"Tuỳ anh."
Chả mấy lâu, đồ ăn được dọn tới. Nhạc Hy nhanh nhẹn lấy giấy lau sạch dao và dĩa rồi bắt đầu xử lý suất của mình. Cô có thói quen khi ăn hạn chế mở lời mà Lý Minh không có biết điều đó. Trong suốt bữa ăn, anh không ngừng hỏi han cô nhưng đáp trả là những cái ậm ừ qua loa.
Chính nhờ bữa ăn này mà cô biết, kinh tế nhà họ Lý mấy năm gần đây rất phát triển.
Lý Minh muốn đưa cô về nhà sau bữa ăn nhưng Nhạc Hy một mực khước từ, anh thấy vậy cũng không làm phiền cô, chỉ đưa cô danh thiếp của mình rồi trịnh trọng mời cô đến dự bữa tiệc sinh nhật của chủ tịch Lý vào cuối tuần.
Nhạc Hy định nhận nhưng lại không định đi. Thời gian sắp tới có rất nhiều việc, cô sẽ không lãng phí nó để tham dự mấy cái tiệc tùng vô bổ này.
Cô hiện tại đang trên taxi về nhà.
Biệt thư của Cao Tiệm Giới khá lớn, vì có cả vị trưởng bối đầy quyền uy - Lục Bội An nên người làm và bảo vệ rất đông. Trước kia cô ở đây, 8 năm quay lại căn biệt thự này thay đổi một cách rõ ràng. Cánh cổng bạc cao gần 3m từ ngoài có thể nhìn thấy đài phun nước giữa sân.
Cô thẫn thờ trước cổng một lúc thì có chiếc Audi chạy tới.
Thật không may cho cô chủ xe lại là một tên dở hơi, anh ta bấm còi inh ỏi hồi lâu rồi mới thò mặt ra.
" Này cô! Có biết bổn thiếu gia là ai không? Còn không mau tránh đường?"
Ánh mắt Nhạc Hy nhìn anh đầy phức tạp. Giọng nói này... còn ai khác có thể ra vào Cao gia một cách tuỳ hứng như này ngoài Trình Thất Tư- thanh mai trúc mã của cô, không những thế còn là bạn thân của Cao Dương nữa.
Cô im lặng dẹp sang một bên, cùng lúc hai người bảo vệ mở cổng.
Anh tháo kính râm ra lộ rõ vẻ phong lưu, lãng tử trên người. Chiếc xe cũng từ từ tiến vào cùng lúc đỗ lại phía trong sân.
Còn cô vừa định bước theo đã bị hai tên bảo vệ chặn lại.
" Xin hỏi vị tiểu thư có hẹn với ai?"
" Tôi không phải người ngoài."
Hai người quay sang nhìn nhau rồi nói tiếp
" Xin lỗi chúng tôi không thể để người lạ vào trong."
Tiếng ồn ào đã khiến Cao Dương từ trong nhà đi ra và Thất Tư từ trên xe bước xuống chú ý.
" Chuyện gì đang xảy ra?" Cao Dương với thân hình to lớn, rắn chắc tiến về phía cô.
" Cô là ai?"
Nhạc Hy gần như không tin vào tai mình. Đùa cô đấy à? Hay anh bị đập đầu vào đâu rồi?
Cô nhẹ nhàng đến mức khiến người xung quanh lạnh sống lưng:
" Lần sau thần kinh não có vấn đề thì báo với Nhạc Hy tôi một tiếng."
Tiếng cô vừa dứt đều khiến mọi người sửng sốt. Đây là Triệu tiểu thư đanh đá, háo sắc, hay nổi nóng mà họ biết? Với tính cách cũ chắc giờ cô đã đòi đuổi việc hai tên kia rồi. Ngạc nhiên nhất phải kể đến là Cao Dương.
" Triệu Nhạc Hy là cô?" Thất Tư khó hiểu nhìn về phía cô chờ câu trả lời.
" Không lẽ là anh?"
Nhạc Hy vốn về nhà tưởng đâu sẽ gặp được cái không khí vui vẻ, vậy mà chui từ đâu ra cái tình tiết máu chó như vầy.
___________________________
#Xu