Chương 23: Đây chính là yêu phi khuynh quốc khuynh thành đó!

Trẫm Bị Cung Phi Trừ Điểm

Đăng vào: 12 tháng trước

.

"Hoàng thượng, Dương đại nhân cầu kiến!" Ám vệ quỳ dưới đất bẩm báo với Lý Nguyên Chu.

"Mau truyền vào!" Lý Nguyên Chu nhìn ngoài điện.

Dương Toại tiến vào điện, cảm xúc lúc này rất kϊƈɦ động, hành lễ xong, lập tức nói: "Chúc mừng hoàng thượng, mọi việc đã ổn thỏa!"

Lý Nguyên Chu nghe xong, mừng lớn nói: "Mau nói rõ ràng hơn!"

Dương Toại xoa mặt "Bẩm hoàng thượng, nhóm mật thám đầu tiên đã có được liên lạc, hóa ra trước đó có mưa lớn nên bọn họ bị kẹt trong sơn động nên không truyền được tim tức, bây giờ kết hợp với cùng nhóm mật thám thứ hai, tin tức liên tiếp truyền đến nói sứ giả Tần quốc đã gần đến biên giới Trần quốc."

Lý Nguyên Chu thở phào nói: "Nhóm giả trang quân đội Trần quốc đi đến đâu rồi?"

Dương Toại nói một địa danh, cười nói: "Theo mật báo, bọn họ đã lặng lẽ đến biên giới Trần quốc để bố trí mai phục, chuẩn bị kế hoạch đánh giết sứ giả Tần quốc trêи sườn núi."

Sau khi Dương Toại cáo lui, Lý Nguyên Chu ngồi trong điện viết ba bài thơ về chinh chiến.

Trong Cẩm Tú điện, Ninh Đoan Trang đang muốn đi ngủ thì nghe được trong đầu "Đinh" một cái, mở bảng nhỏ ra xem thì thấy Lý Nguyên Chu mới viết thơ chinh chiến.

Ninh Đoan Trang bình luận: Thơ mà hoàng đế cặn bã viết tốt nhất vẫn là thơ trữ tình!

Lý Nguyên Chu: ...

Lý Nguyên Chu xoa xoa tay, ngẫu hứng viết một bài thơ trữ tình.

Lúc sau, Ninh Đoan Trang cộng một điểm, bình luận: Cho bài thơ ướt một điểm!

Lý Nguyên Chu: ...

Hắn hồi bình hỏi: Sao lại gọi là thơ ướt?

Ninh Đoan Trang trả lời: Chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời đó!

Lý Nguyên Chu lập tức hiểu ý, quả nhiên cảm thấy có chút ướt...

Rất tốt, rất tốt, viết loại thơ này, vậy mà vừa có thể thêm điểm vừa có thể ướt...

Mấy ngày sau, Lý Nguyên Chu vào triều sớm, có đại thần kϊƈɦ động kinh hỉ, thở phì phò nói: "Hoàng thượng, sứ giả Tần quốc đi ngang qua biên giới Trần quốc bị quân đội Trần quốc giết chết, của cải cũng bị cướp sạch."

Một đại thần khác nói bổ sung: "Có hai sứ giả chạy kịp trốn về Tần quốc, khóc lóc kể lể việc mọi người bị chém giết trước mặt Tần đế, nói Trần quốc lòng lang dạ thú, cực kỳ dã man, có dã tâm khiêu khích Tần quốc."

Lý Nguyên Chu cảm thấy cực kỳ thoải mái, lại nói: "Lập tức phái sứ giả sang thăm hỏi Tần quốc!"

Mấy ngày sau lại truyền tới tin tức nói Tần quốc phái sứ giả đến chất vấn Trần quốc nhưng đại thần Trần quốc nói năng lỗ mãng, nói Tần quốc vu hãm bọn họ, đại thần hai nước Tần và Trần khẩu chiến, quan hệ ngày càng căng thẳng.

Lý Nguyên Chu hạ triều, lập tức triệu Dương Toại nói: "Nhanh truyền tin tức cho mật thám, gấp rút cổ động quân chủ các quốc gia để họ phái đại thần đến Tần quốc, nhằm chứng thực Trần quốc đối với Tần quốc sớm đã có dị tâm, từng có ý đồ lôi kéo bọn họ chống lại Tần quốc."

Dương Toại vỗ tay nói: "Hoàng thượng anh minh!"

Rất nhanh, quân đội Trần quốc rút binh khỏi biên giới Sở quốc, về nước bày bố trận địa để sẵn sàng đón quân địch Tần quốc, hai nước Tần và Trần sắp khai chiến.

Lúc Dương Toại bẩm báo tình hình gần đây của hai nước, mặt nạ trêи mặt suýt chút nữa làm rơi mất, giọng trầm trầm nói: "Hoàng thượng, liên hoàn kế này của Ninh tiệp dư thật sự là tuyệt kế kì diệu! Lúc đầu Tần quốc luôn có địch ý với Sở quốc, Trần quốc lại tập kϊƈɦ ở biên cảnh Sở quốc, Sở quốc lúc đó rất nguy, nhưng hiện nay tai họa đã hết, hai nước Tần Trần trở mặt thành địch, Sở quốc có thể thừa dịp bọn họ đánh nhau để giúp nước giàu binh mạnh, đợi đến lúc hai nước kia khai chiến, Sở quốc vừa vặn thu thập tàn cuộc, xưng bá Trung Nguyên."

Lý Nguyên Chu nghiêm túc nói: "Quan hệ hai nước đấy đang rất căng thẳng, vừa vặn để Sở quốc chỉnh đốn lại binh lực, huấn luyện tân binh. Đúng rồi, có tin tức của Tề quốc chưa? Trước đó Tề quốc cướp bóc lương thực cứu hộ của Sở quốc, lại nhiều lần châm ngòi ly gián quan hệ Sở quốc và Việt quốc, trẫm dù muốn thiết lập quan hệ ngoại giao kết minh nhưng cũng đề phòng bất trắc."

Dương Toại liền bẩm báo động thái gần đây của Tề quốc, lại nói: "Sau khi thái tử Khương Huyên của Tề quốc chết, các hoàng tử khác đều bị đày ra khỏi kinh thành, thần quan sát tác phong thái tử Khương Lập Hành hiện nay, thấy đây là một nhân vật lợi hại, không thể không phòng."

Lý Nguyên Chu nói: "Khương Lập Hành lớn lên ở kinh thành Sở quốc, bây giờ ngươi đi điều tra xem hắn có bạn cũ nào ở Sở quốc không."

Dương Toại lập tức tuân lệnh, trước khi cáo lui có khen Ninh Đoan Trang một câu: "Nói tóm lại, Sở quốc có thể thay đổi thế cục đều nhờ kế sách của Ninh tiệp dư."

Lý Nguyên Chu âm thầm đắc ý "Ái phi của trẫm đương nhiên bất phàm!"

Bên trong Cẩm Tú điện, Ninh Đoan Trang thấy trong đầu "Đinh" một cái, kéo bảng nhỏ ra xem, thấy Lý Nguyên Chu nói: Ái phi ái phi, Dương Toại lại khen nàng đấy!

Ninh Đoan Trang không khỏi bất cười "Phì" một tiếng, dạo này tên hoàng đế cặn bã này càng ngày càng đáng yêu!

Nàng vừa cười liền thấy điểm tích lũy "Tinh" một tiếng, lại thêm mười điểm tích lũy, chỗ có quà tặng phát sáng lên.

Ninh Đoan Trang xem thấy phần quà tặng nhiều thêm một vật, đó là "Viên diễm quang tứ xạ(*)".

(*) diễm quang tứ xạ: là tỏa ra ánh hào quang

Ninh Đoan Trang vừa ăn "Viên diễm quang tứ xạ" vào thì có cung nữ tiến vào bẩm báo nói Lý Nguyên Chu tới.

"Ái phi, ái phi!" Lý Nguyên Chu tiến vào điện, vừa nhìn thấy Ninh Đoan Trang thì hai mắt liền kinh diễm, nhất thời không biết nói gì.

"Thỉnh an hoàng thượng!" Ninh Đoan Trang vội vàng hành lễ, lại cười hỏi: "Hoàng thượng sao vậy?"

Lý Nguyên Chu xoa mắt "Sao trẫm cảm thấy ái phi diễm lệ hơn người, giống như cả người tỏa ra ánh sáng vậy?"

Ninh Đoan Trang cười khẽ "Hoàng thượng hoa mắt sao?"

Lý Nguyên Chu cho các cung nữ lui xuống, tiến lên kéo Ninh Đoan Trang lại, si ngốc nhìn kỹ, duỗi hai tay ra, ôm Ninh Đoan Trang đi đến bên giường.

Ninh Đoan Trang sợ hãi "Hoàng thượng, đang là giữa ban ngày!"

Lý Nguyên Chu nói: "Trẫm không để ý đâu."

Ninh Đoan Trang giãy giụa nói: "Sẽ có lời đồn nói thần thϊế͙p͙ quyến rũ hoàng thượng nhưng mà rõ ràng thần thϊế͙p͙ là một người đoan trang."

Lý Nguyên Chu chặn miệng nàng, nhiệt liệt lại triền miên.

Ninh Đoan Trang liền quên phản kháng.

Ngoài điện đột nhiên truyền đến giọng nói: "Bẩm hoàng thượng, Đường công công tới, nói thái hậu nương nương triệu kiến Ninh tiệp dư."

Lý Nguyên Chu nghe thấy vậy đành lưu luyến buông Ninh Đoan Trang ra, nói khàn khàn: "Trẫm đi với ái phi gặp mẫu hậu."

Nghiêm thái hậu triệu kiến Ninh Đoan Trang, vốn định răn dạy nàng một trận, nói nàng chuyên sủng, nếu cứ thế thì hậu cung sẽ không được yên nhưng không ngờ Lý Nguyên Chu lại đi cùng Ninh Đoan Trang, đành phải sửa ý, cười nói: "Ai gia có chút buồn bực nên gọi Ninh tiệp dư đến nói chuyện giải buồn, sao hoàng đế cũng tới vậy?"

Lý Nguyên Chu cười nói: "Mẫu hậu thật bất công, chỉ lo yêu thương Ninh tiệp dư, không chào đón nhi tử sao?"

Nghiêm thái hậu có chút ê răng, nhưng vẫn giả từ ái "Hoàng đế ghen rồi sao?"

Các ma ma trong Thọ Xuân điện cũng thừa cơ trêu ghẹo vài câu, nhất thời trong điện  đều là tiếng cười nói.

Nghiêm thái hậu cười xong nhân tiện nói: "Hoàng đế mấy ngày nữa sẽ đi săn, dự định mang theo bao nhiêu cung phi?"

Lý Nguyên Chu đáp: "Cứ như những năm qua, mang một người thôi."

"Mang một người thì quá ít, theo ai gia thì hoàng đế nên mang theo Ninh tiệp dư và Tô tài nhân đi! Ninh tiệp dư sẽ hầu hạ người. Tô tướng quân luôn luôn tận trung với đất nước, lần này chuẩn bị che chở hoàng đế xuất hành đi săn, vừa vặn để hắn có thể nhìn thấy Tô tài nhân!" Nghiêm thái hậu nói chuyện, nhớ tới cái gì đó, lại nói: "Quốc sự nhiều gian khó, may mà có các tướng lĩnh hộ quốc, hoàng đế cũng không thể lạnh nhạt bọn họ."

Lý Nguyên Chu kinh ngạc "Mẫu hậu sao lại nói vậy?"

Nghiêm thái hậu nói: "Tô tướng quân vì triều đình mà làm việc, nữ nhi lại chỉ là một ngũ phẩm tài nhân, truyền đi sẽ nói hoàng đế đối xử lạnh nhạt với người nhà tướng lĩnh, các võ tướng khó tránh khỏi mất lòng."

Lý Nguyên Chu trầm ngâm một chút, hai nước Tần và Trần dù tạm thời giải trừ, nhưng Việt quốc vẫn luôn theo dõi Sở quốc, vậy nên vẫn cần trọng dụng Tô Chính Sơ, không nên đối xử lạnh nhạt Tô Bích Thu.

Hắn gật đầu nói: "Mẫu hậu nói có lý, nhi tử sẽ khôi phục lại chức vị ban đầu của Tô tài nhân để nàng tiếp tục làm chiêu nghi!"

Nghiêm thái hậu hài lòng nói với Lý Nguyên Chu "Như thế thì tốt! Gần đây đang là cuối thu có khí trời trong lành, ai gia cũng muốn ra ngoài cung giải sầu một chút."

Lý Nguyên Chu nghe vậy, vội hỏi: "Mẫu hậu muốn đi chỗ nào? Nhi tử lập tức an bài."

Nghiêm thái hậu suy nghĩ chốc lát nói: "Cho ai gia đi giao du bên ngoài, thôi, ai gia mang theo Nam Thi đi săn  cùng hoàng đế!"

Ninh Đoan Trang: ... lão nhân gia thái hậu thật lợi hại, dăm ba câu liền bỏ được cấm túc Tô Bích Thu còn thăng chức vị cho nàng ta, còn mang Sở Nam Thi đi cùng.

Đợi Lý Nguyên Chu và Ninh Đoan Trang cáo lui, Nghiêm thái hậu hỏi Điền ma ma: "Ngươi có có cảm thấy hôm nay Ninh tiệp dư đặc biệt kiều diễm không?"

Điền ma ma thấp giọng nói: "Nô tỳ cũng cảm thấy vậy. Không biết nàng ta ăn gì mà càng ngày càng đẹp."

Nghiêm thái hậu phân phó nói: "Cho người theo dõi nàng ta, xưa nay nàng ta gặp những ai, ăn vật gì, dùng vật gì, đều bẩm báo hết!"

Điền ma ma tuân lệnh, cảm thấy cực kỳ lo lắng cho Sở Nam Thi, lo rằng cái danh xưng đệ nhất mỹ nhân Sở quốc sắp bị đổi người!

Chỉ sau hai ngày các phi tần đều muốn biết Ninh Đoan Trang dưỡng da như thế nào, giữ gìn nhan sắc ra sao.

"Ninh tiệp dư sao lại đẹp như vậy? Đừng nói là nam nhân, ngay cả ta là một nữ tử, thấy nàng ta cũng cảm giác xuân tâm dập dờn."

"Đây chính là yêu phi khuynh quốc khuynh thành đó!"

"Trưởng thành như vậy, sẽ gây ra họa quốc mất!"

...

Mười ngày đầu tháng chín, hai đội quân của hoàng gia xuất hành, đi về phía khu săn bắn.

Lý Nguyên Chu ngồi trong ngự xa dẫn đầu, nhắm mắt vừa suy nghĩ vừa xem bảng nhỏ.

Từ sau lần Nghiêm thái hậu  khôi phục chức vị của Tô Bích Thu thì Ninh Đoan Trang vẫn cộng thêm cho hắn điểm nào.

Hiện nay số điểm trêи bảng nhỏ vẫn là ba điểm.

Lý Nguyên Chu kéo bảng nhỏ ra, nói: Ái phi ái phi, xe ngựa của nàng có bị xóc không? Có muốn ngồi cùng trẫm không?

Một lúc sau, hắn nghe trong đầu "Đinh" một cái, Ninh Đoan Trang trả lời: Có mỹ nhân Tô chiêu nghi làm bạn, có điên mới đi!

Lý Nguyên Chu lập tức gửi biểu cảm cái ôm, nói: Ái phi ái phi, với trẫm thì nàng chính là đẹp nhất, không ai có thể so được với nàng! Dáng vẻ Tô chiêu nghi ra sao? Trẫm đã quên mất rồi.

Lúc sau, hệ thống nhắc nhở Lý Nguyên Chu là Ninh Đoan Trang đang chấm điểm.

Lý Nguyên Chu hưng phấn xem.

Ninh Đoan Trang trừ một điểm, lời bình: Tên hoàng đế này quá cặn bã, rõ ràng là đã ngủ với Tô chiêu nghi, vậy mà lại quên mất dáng vẻ của nàng ta ra sao, quả là cực phẩm tra nam!

Lý Nguyên Chu: ...

Bên kia, đoàn người của Khương Chính Hành đã tới khu săn bắn cách đó không xa.

Mật thám tiến lên bẩm báo động thái mới nhất của Sở quốc.

Khương Lập Hành nghe được Sở đế Lý Nguyên Chu mang cung phi và thái hậu đến khu săn thú, nhíu mày, hỏi: "Lý Nguyên Chu mang theo cung phi nào?"

Mật thám bẩm báo: "Mang theo nữ nhi của tướng quân Tô Chính Sơ là Tô chiêu nghi, người khác là nữ nhi của Ninh Cốc Sơn - Ninh tiệp dư."

Khương Lập Hành vỗ tay "Hay!" Kí hiệp ước xong, vừa vặn mang Ninh Đoan Trang đi, tránh khỏi lại khó khăn.

Nhớ năm đó, tiểu cô nương tử một lòng say mê cô(*), suýt chút nữa đã cùng cô bỏ trốn.

(*) cô: cách xưng hô của vua chúa.

Những năm gần đây, cô bò lên địa vị tối cao, nữ nhân bên cạnh không ít, lại có nhiều mưu đồ, còn chưa kịp xem  Ninh Đoan Trang năm đó bây giờ ra sao.

Mật thám lại nói: "Ninh tiệp dư không chỉ xinh đẹp mà còn có tài làm thơ, hai bài thơ do nàng làm đã được truyền ra ngoài cung."

Nói xong, trình lên thơ của Ninh Đoan Trang.

Năm đó tuy Khương Lập Hành phong lưu phóng đãng nhưng đã từng đọc rất nhiều thơ, bản thân cũng làm thơ rất hay, lúc nhìn thơ của Ninh Đoan Trang, không khỏi ngạc nhiên nói: "Hai bài thơ này là thật sự là do nàng viết?"

Mật thám nói: "Theo mật thám thì là sự thật, hai bài thơ này là nàng ta tận mắt nhìn Ninh tiệp dư viết."

Khương Lập hành cười, hóa ra tiểu cô nương ái mộ mình còn có tài làm thơ hay như thế!

Mấy học giả tầm thường ở Tề quốc lúc nào cũng tôn sùng đại tài nữ Trương Hiểu Ngôn, đợi đến khi bọn hắn gặp được  Ninh tiểu cô nương thì mới hiểu được cái gì gọi là tài mạo song toàn!