Chương 28: Mất tự chủ

Tình Đầu Dành Hết Cho Em

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Cả công ty dạo này đang đồn ầm lên vì việc Lâm Hạ Lam ngày nào cũng ngồi xe của Trương tổng đến công ty. Nhiều người nói rằng Trương tổng và Lâm Hạ Lam là chị em cũng có người nói là bạn bè, nhiều người còn bảo là Trương tổng và Lâm Hạ Lam đang yêu nhau.

Lâm Hạ Lam tất nhiên đối với lời đồn này thì rất xấu hổ, cô luôn sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của Trương Mạn Hy nhưng đối với Trương Mạn Hy thì cô luôn bỏ ngoài tai mấy việc này.

Lâm Hạ Lam đã bảo Trương Mạn Hy không phải đón mình đi làm, nhưng mỗi bữa sáng Trương Mạn Hy đều có mặt ở cửa nhà. Khiến Lâm Hạ Lam đành phải đến công ty cùng Trương Mạn Hy.

------------------------------

Hôm nay, vì sản phẩm mới ra mắt đã tạo lên một cơn sốt lớn, có rất nhiều đơn đặt hàng cho bộ sản phẩm dây chuyền và lắc tay này. Khiến công ty Trương Ngọc thu được một món hời rất lớn.

Trương Mạn Hy dù đã thưởng cho những nhân viên có đóng góp lớn với bộ sản phẩm này, ngoài ra cô còn chiêu đãi mọi người một bữa ăn lớn.

Mọi người đến ăn ở một nhà hàng to nhất thành phố K, rất đông người đi ăn trong đó có cả Lâm Hạ Lam. Mọi người đều đi chúc rượu nhau, ai cũng ăn uống no nê vì đâu phải lúc nào công ty mới cho ra được một sản phẩm thành công như vậy.

Trương tổng tất nhiên là người được mọi người mời uống nhiều nhất, nhưng Trương Mạn Hy tửu lượng cao nên vẫn còn tỉnh táo.

Ngược lại với cô, Lâm Hạ Lam tửu lượng kém nhất trong đây, chỉ mới uống một hai chén đầu óc đã quay cuồng, uống đến chén thứ ba đã gục xuống bàn. Cả công ty được một bữa lớn ngồi đến tận tối mới tan, những người nào uống ít thì đều cố gắng đưa những người say xỉn về nhà.

Mọi người đều về gần hết, Trương Mạn Hy đi thanh toán tiền, chỉ còn Lâm Hạ Lam là ở lại, mọi người đều biết đưa Lâm Hạ Lam về thì chỉ có thể là Trương tổng, nên đã nhờ Trương tổng đưa Lâm Hạ Lam về nhà.

Trương Mạn Hy không biết Lâm Hạ Lam tửu lượng lại kém như vậy, cô cứ ngồi gục xuống bàn, mọi người về hết cũng không biết. Trương Mạn Hy dìu Lâm Hạ Lam ra xe rồi lái về nhà của mình, em ấy đang say như vậy tất nhiên cô sẽ không để em ấy một mình.

Trương Mạn Hy phải cố gắng lắm mới đưa được Lâm Hạ Lam vào phòng, nhìn người thì nhỏ nhắn như vậy không nghĩ lại nặng như thế. Vì Lâm Hạ Lam ngủ say không biết gì nên Trương Mạn Hy phải cởi giày của em ấy ra rồi cởi bớt áo ngoài nữa.

Trương Mạn Hy cởi cho đến khi chỉ còn chiếc áo nhỏ cuối cùng thì cô liền dừng lại. Đập vào mắt của Trương Mạn Hy là một cơ thể trắng hồng, làn da mềm mại,  không biết là do trong phòng hơi nóng hay sao mà nhiệt độ cơ thể của Trương Mạn Hy đang dần nóng lên.

Khuôn mặt Trương Mạn Hy xấu hổ quay đi, mặt cũng đỏ lên. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy cơ thể của Lâm Hạ Lam, Trương Mạn Hy ngại ngùng vừa quay mặt đi vừa cởi chiếc quần jean của Lâm Hạ Lam ra để mặc cho em ấy bộ đồ ngủ thoải mái của mình.

Vừa mặc xong bộ đồ ngủ cho Lâm Hạ Lam, Trương Mạn Hy ngồi cạnh ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Hạ Lam khi ngủ, Trương Mạn Hy đưa tay vén vài sợi tóc của Lâm Hạ Lam ra sau.

Thấy có người chạm vào mặt mình, Lâm Hạ Lam ngứa ngáy tỉnh lại, cô thấy trước mặt mình là Trương Mạn Hy đang nở một nụ cười với minh. Lâm Hạ Lam trong cơn say đưa tay lên quàng vào cổ Trương Mạn Hy ôm lấy rồi hôn.

Trương Mạn Hy bị cưỡng hôn bất ngờ, chỉ biết đứng hình, không nghĩ Lâm Hạ Lam khi say lại chủ động như vậy. Lâm Hạ Lam trong cơn say, hôn Trương Mạn Hy một hồi rồi buông ra.

" Chị Mạn Hy em yêu chị... cuộc đời này em chỉ muốn yêu mình chị" Lâm Hạ Lam dù say nhưng vẫn nói được lời ngọt ngào với Trương Mạn Hy.

Trương Mạn Hy nghe xong, bản thân hạnh phúc không tả, cơ thể bắt đầu không nghe theo ý mình, cô đè Lâm Hạ Lam xuống giường, hôn liên tiếp lên chiếc cổ trắng rồi lại hôn lên xương quai xanh xinh xắn của người bên dưới.

Hai tay nhanh chóng cởi chiếc cúc trên cùng ra, Trương Mạn Hy không nhịn được hôn lên nơi gần đỉnh núi khiến cơ thể của Lâm Hạ Lam tê cứng. Lâm Hạ Lam khẽ kêu lên một tiếng liền bị nụ hôn của Trương Mạn Hy ngăn lại, Trương Mạn Hy cánh tay không tự chủ sờ soạng khắp người Lâm Hạ Lam.

Trương Mạn Hy vừa hôn vừa cắn nhẹ lên vành tai của Lâm Hạ Lam khiến cho người phía dưới động đậy một chút. Trương Mạn Hy trong cơn say mê chợt nhận thức ra mình đang làm hành động gì thì giật mình tỉnh lại. Cô lùi lại phía sau một chút, hai tay ôm mặt mà hét lên.

" Aaaaa tôi đang làm gì thế này?..... Mình vừa làm cái hàng động gì với em ấy vậy?" Trương Mạn Hy xấu hổ chui đầu xuống gối mà trốn.

Trước đây Trương Mạn Hy từng nghĩ việc này sẽ phải để cả hai cùng đồng ý thì mới làm nhưng bây giờ... Bây giờ cô nhân lúc em ấy say xỉn không biết gì mà lỡ làm càn, cảm thấy bản thân mình thật giống mấy tên biếи ŧɦái nhân cơ hội mà hại đời con gái nhà người khác.

Trương Mạn Hy phóng như tên lửa vào nhà tắm, cô lấy nước hất lên mặt mình, khuôn mặt vẫn còn đang đỏ lên vì xấu hổ. Trương Mạn Hy vỗ vỗ vào hai bên má, quyết định đi tắm rồi đi ngủ.

Sáng hôm sau, Lâm Hạ Lam tỉnh lại thấy đầu mình hơi nhức, nhìn xung quanh thì đây không phải phòng của mình. Cô đột nhiên thấy sợ hãi, chẳng lẽ hôm qua mình đã .... Lâm Hạ Lam mặt tái xanh, hét ầm lên.

Trương Mạn Hy đang ngủ bên cạnh nghe thấy tiếng hét thất thanh liền giật mình tỉnh lại không may bị ngã xuống giường. Trương Mạn Hy đưa tay ra sau đầu xoa chỗ vừa bị đập xuống đất, rồi cô vội vàng bò lên giường hốt hoảng hỏi Lâm Hạ Lam.

" Lam Lam, sao vậy?"

" Chị Mạn Hy ..... sao.....sao em lại ở đây?" Lâm Hạ Lam ôm lấy tấm mềm phủ kín người.

" Trời ạ! Hôm qua em uống say, tôi phải đưa em về đây chứ sao?" Trương Mạn Hy còn tưởng có chuyện gì to tát.

" Quần áo của em? chị đã làm thay đồ cho em sao?" Lâm Hạ Lam nhìn lại bộ đồ của mình, đây không phải đồ cô mặc hôm qua.

" Em không nhớ gì sao?"

" Em chỉ nhớ mình uống say rồi hình như được ai đưa về" Lâm Hạ Lam choáng váng, cô không nhớ gì về chuyện tối qua, chỉ nhớ mình đi ăn cùng mọi người rồi đã uống say.

" Không nhớ sao?" Trương Mạn Hy cảm thấy may mắn.

" Tại hôm qua người em toàn mùi rượu nên tôi phải thay đồ cho em" Trương Mạn Hy cười nói.

" Chỉ vậy thôi sao?" Lâm Hạ Lam nghi ngờ hỏi lại.

"Đúng....chỉ...chỉ vậy thôi..." Trương Mạn Hy nhìn ánh mắt của Lâm Hạ Lam mà sợ hãi, lắp bắp trả lời.

Lâm Hạ Lam không hỏi nữa, cô vội vàng xuống giường rồi vào trong nhà tắm. Trương Mạn Hy thở phào nhẹ nhõm, nếu hôm qua em ấy mà biết cô đã quá phận thế nào thì em ấy có gϊếŧ mình không?

-----------------------------

Hiện tại cho một chút nhẹ nhàng nha, au chưa bao giờ viết H nên không rành lắm. Có lẽ sẽ hơi tệ.

Sẽ có chương H nhiều hơn.

Cảm ơn đã theo dõi ❤