Chương 118: Chuyện Điên Cuồng

Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Đăng vào: 11 tháng trước

.



Bắc Tề
Hoàng hậu Khương thị ngồi trước phượng cầm, hai tay trắng nõn nhẹ thoăn thoát dao động.

Cao Vân Trạm đi vào, lắng nghe nàng đàn xong mới lên tiếng ‘nhi thần thỉnh an mẫu hậu, chúc mẫu hậu vạn phúc kim an”
Nhìn thấy Cao Vân Trạm, Khương hoàng hậu nở nụ cười sủng nịch, cho hắn đứng dậy, sau đó cho người hầu bên cạnh lui ra hết
Đợi trong điện không có người ngoài, Khương thị thở dài, nói ‘Trạm nhi, ngươi tuổi tác cũng không còn nhỏ, không thể trì hoãn nữa.

Phụ hoàng ngươi đã quyết định sẽ chọn trong các tiểu thư quan gia một người hiền thục mỹ mạo nhất, để nàng thành thân với ngươi”
Trước khi đến Tây Lương, chuyện tình của nàng và Cao Quân Thận vẫn luôn được thế gian ca tụng, nhưng khi chuyện Cao Quân Thận trực tiếp hạ lệnh giết chết nguyên hậu cùng bào thai trong bụng truyền đi và bị nhắc lại giữa triều đình Tây Lương, nàng đã trở thành đối tượng bị nhiều người chỉ trỏ sau lưng.

Có rất nhiều người thóa mạ nàng, nói nàng mê hoặc quân tâm, mới khiến cho Cao Quân Thận tâm ngoan thủ lạt, hạ độc thủ với nguyên hậu.
Thói đời là thế, khi nàng phong cảnh vô hạn thì mọi người đều vây quanh nàng, bợ đỡ nàng, chuyện phong hoa tuyết nguyệt của nàng cũng sẽ được sơn son thếp vàng.

Nhưng nay phong vân biến đổi, nàng mang tiếng là hồng nhan họa thủy, Trạm nhi của nàng cầu hôn Trầm Thanh Lê bất thành, mẹ con nàng còn vì chuyện này mà họa vô đơn chí.

Tuy rằng Hoàng thượng vẫn sủng ái nàng như trước, nhưng nàng lại nghe nói việc tuyển tú nữ vốn đã bị ngưng từ nhiều năm trước nay lại muốn khôi phục, còn do Cao Quân Thận tự mình hạ mệnh lệnh.

Hoàng cung lại là nơi chỉ thấy người mới cười, đâu nghe người cũ khóc, nàng đã rất lâu rồi không có kinh hãi bất ổn như hiện tại
Cao Vân Trạm nhướng mày “mẫu hậu, chuyện thành thân có thể tạm thời hoãn lại, nhi thần còn có việc chưa giải quyết xong”
Hắn đến Tây Lương là để thiết kế Trầm Thanh Lê hại Lục Hoài Khởi nhưng nàng lâm trận phản bội, làm cho đường đường là Bắc Tề Thái tử hắn lại bị cự hôn, hiện không biết có bao nhiêu người cười nhạo hắn, nói Tây Lương Đại công chúa thất trinh nhưng thà gả cho một thái giám cũng không thèm gả cho thái tử hắn, đủ thấy hắn vô năng thế nào.

Đây là sỉ nhục lớn nhất đời hắn, một người kiêu ngạo như hắn sao có thể cho phép đôi cẩu nam nữ Lục Hoài Khởi và Trầm Thanh Lê giẫm đạp hắn chứ.

Khương hoàng hậu hiểu được sự không cam lòng của nhi tử, nhẹ giọng khuyên lơn “Trạm nhi, mẫu hậu biết ngươi không cam lòng nhưng ngươi phải nhớ, dù phụ hoàng ngươi thương ngươi thế nào, ngươi cũng chỉ là một trong số các hoàng tử của hắn mà thôi.

Mẫu hậu muốn chọn cho ngươi một thái tử phi trong thế gia sĩ tộc, về sau có thể nhờ thế lực nhà nàng, giúp cho địa vị thái tử của ngươi vững vàng hơn”
Tình cảm với quân vương sao sâu nặng bằng tình mẹ con, nàng phải suy tính cho hoàng nhi của mình, cũng là thành công đưa nàng lên đỉnh cao quyền lực
Cao Vân Trạm định nói lời cự tuyệt nhưng nhìn thấy vẻ mặt điềm đạm đáng yêu của Khương hoàng hậu, liền miễn cưỡng cười nói “thôi được, hết thảy đều do mẫu hậu làm chủ”
Lúc này Khương hoàng hậu mới thôi u sầu
Rời khỏi hoàng cung, Cao Vân Trạm liền đi thẳng về Đông cung, phụ tá của hắn lập tức bẩm báo “khởi bẩm Thái tử, Lãnh Phong ở Tây Lương dùng bồ câu đưa thư nói Quốc sư xuất hiện ở Tây Lương, còn dùng danh nghĩa là gian phu của Trầm Thanh Lê mà cứu nàng”
Cao Vân Trạm mắt hồ ly lóe lên, vẻ mặt nghi hoặc.

Quốc sư và Trầm Thanh Lê? hai người này đánh tám gậy tre cũng không tới, sao lại có quan hệ với nhau, liền hỏi “bây giờ Quốc sư ở đâu?”
Phụ tá lắc đầu ‘hẳn là còn ở Tây Lương’ nghĩ nghĩ, lại bổ sung “Thái tử, theo tin tức từ Tây Lương truyền đến, Lục Hoài Khởi lại lần nữa nắm toàn bộ thế cục Tây Lương trong tay…”
Phụ tá còn chưa nói xong, Cao Vân Trạm đã phất tay hất đổ vật dụng trên bàn, dưới đất lập tức là một mảnh bê bối, trong mắt hắn lóe lên tơ máu, trong đầu cũng lóe lên một số việc mà trước đây hắn không để ý lắm.

Chính do Quốc sư đề cử Trầm Thanh Lê với hắn, nói nàng có mệnh cách hết sức kỳ lạ, hắn nếu có thể dùng nàng, nhất định sẽ khiến Tây Lương đại loạn.

Nhưng quanh co lòng vòng một hồi, Trầm Thanh Lê phản bội hắn, Quốc sư lại vào lúc này đứng ra giúp đỡ nàng.

Cao Vân Trạm có cảm giác như mình bị phản bội, tức giận nện một quyền lên án thư, toàn thân tỏa ra sát khí
Đêm hôm đó, Khương hầu hạ Cao Quân Thận đi ngủ xong liền nghe ngoài điện có tiếng ho khan trầm thấp, nàng nhìn thoáng qua Cao Quân Thận một cái, sau đó cẩn thận xuống giường
“Hoàng hậu nương nương, Thái tử sai người đưa thu cho ngài” Cung ma ma cung kính bẩm báo
Khương hoàng hậu đột nhiên có dự cảm không tốt, vừa đọc được nội dung trong thư, mặt trầm xuống, lá thư trên tay cũng rơi xuống đất
Cung ma ma thấy sắc mặt của nàng đột nhiên trắng bệch, quan tâm hỏi “Hoàng hậu nương nương, ngài sao vậy?”
Khương hoàng hậu đặt một tay lên ngực,sắc mặt trắng bệch quay đầu nhìn về phía trong điện, xuyên qua bình phong, nàng mơ hồ nhìn thấy Cao Quân Thận đang nằm trên giường.


Mí mắt nàng giật giật, vô cùng lo sợ bất an, luôn cảm thấy phiền phức mà lần này mẹ con bọn họ gặp phải sẽ không dễ dàng giải quyết
“Nhanh, mau tìm người đuổi theo Thái tử, dù dùng bất kỳ cớ gì hay phương thức nào cũng nhất định mang hắn trở về” Khương hoàng hậu dặn dò Cung ma ma
Trời vừa tối, Thập Lý lâu cũng không náo nhiệt như ngày thường, lập tức đóng cửa.

Minh Hoài đế băng hà, cả nước để tang, tuy rằng tửu quán trà lâu có thể tiếp tục kinh doanh nhưng trời vừa tối đều phải đóng cửa
Trong một nhã gian, Lãnh Phong lãnh đạm nhìn thoáng qua Mộ Vân Dao và Trầm Thanh Kiểu đang ngồi bên bàn
Hắn hắng giọng, hỏi Trầm Thanh Kiểu “Trầm cô nương, là ngươi yêu cầu muốn gặp Nhị công chúa, giờ nàng đã tới, ngươi có gì muốn nói thì nói với nàng đi”
Lần gặp mặt này là do Trầm Thanh Kiểu yêu cầu, hắn mới phái người đi thỉnh Mộ Vân Dao, mà Mộ Vân Dao tưởng chủ tử nhà hắn đã quay lại Tây Lương, liền vội vàng tới.

Giờ hai bên đã gặp mặt, hắn không khống chế được bọn họ, chỉ mong bọn họ không gây ra chuyện gì
Mộ Vân Dao ngạo mạn nhìn Trầm Thanh Kiểu, vẻ mặt bất đắc dĩ “có chuyện gì cứ nói, bản cung nhật lý vạn ky, không có nhiều thời gian để nói chuyện phiếm với ngươi” Nàng cho rằng Cao Vân Trạm quay trở lại Tây Lương mới gạt A Kha lén đến đây, nào ngờ lại chỉ gặp được Trầm Thanh Kiểu, trong lòng rất thất vọng, nói năng cũng không khách khí
Trầm Thanh Kiểu khẽ chớp mắt “Nhị công chúa, Cao thái tử đã nói chúng ta có chung kẻ thù.

Ta nghe nói Trầm Thanh Lê đã bình an trở lại Lục đô đốc phủ, trong lòng rất sốt ruột mới mạo muội thỉnh cầu Lãnh thị vệ phái người mời Nhị công chúa đến.Chúng ta cùng nhau tìm cách đối phó Trầm Thanh Lê”
So với thái độ kiêu căng ngạo mạn khi lần đầu gặp Mộ Vân Dao, lúc này Trầm Thanh Kiểu thay đổi hoàn toàn, có thể nói là tìm cách nịnh bợ lấy lòng Mộ Vân Dao
Cái tên Trầm Thanh Lê làm Mộ Vân Dao nhớ tới đủ loại trừng phạt ở biệt viện trên núi.

Nàng rất ghen tỵ với Trầm Thanh Lê lại không có cách nào, ai bảo nàng ta vận khí tốt, có Lục Hoài Khởi lại có Bắc Tề Quốc sư che chở, nàng sẽ không ngốc tới mức vào lúc này lại hãm hại Trầm Thanh Lê
Mộ Vân Dao không kiên nhẫn lườm Trầm Thanh Kiểu một cái, đứng lên “Lãnh thị vệ, chờ Thái tử nhà ngươi đến Tây Lương nói với bản cung rồi tính.

Bản cung còn có việc phải xử lý, không thể trì hoãn” nói xong liền rời đi

“Nhị công chúa” trước mắt chợt lóe lên, chờ Mộ Vân Dao có phản ứng, đã thấy Trầm Thanh Kiểu kéo lấy tay áo nàng “Nhị công chúa, Cao thái tử muốn trừ khử Trầm Thanh Lê, nếu ngài có thể diệt trừ nàng ta trước khi hắn quay lại Tây Lương, Cao thái tử nhất định sẽ coi trọng ngươi”
Mộ Vân Dao chán ghét lui ra sau vài bước, muốn tránh khỏi Trầm Thanh Kiểu.

Trầm Thanh Kiểu lại không chịu buông tay, dùng sức một chút liền xé rách ống tay áo của Mộ Vân Dao.

Chuyện này làm Mộ Vân Dao càng thêm chán ghét Trầm Thanh Kiểu.

Trầm Thanh Kiểu nhận ra, sợ hãi lui ra sau vài bước, không dám có thêm động tác gì
Mộ Vân Dao bĩu môi, khinh bỉ “đầu óc ngươi thanh tỉnh một chút đi,ngươi không phải là đích nữ của An quốc công phủ cũng chẳng phải là thái tử phi, đừng có động tay động chân với bản cung.

Ba3ncung không phải người mà tiện dân như ngươi có thể leo lên”
Răn dạy Trầm Thanh Kiểu xong liền ngạo mạn rời đi nhưng không được bao lâu, từ bên ngoài liền vang lên tiếng kinh hô của nàng ta.

Lãnh Phong vội vàng ra ngoài kiểm tra, liền thấy Mộ Vân Dao bị một tiểu nhị đụng trúng, khay trà nóng đổ lên tay nàng mới khiến nàng đau đến kêu thành tiếng.

Lãnh Phong lập tức đưa nàng vào nhã gian, cũng sai người đi mời đại phu.

Tiểu nhị không ngừng dập đầu với Mộ Vân Dao, nàng tức giận bảo Lãnh Phong phải xử phạt hắn.

Không lâu sau đại phu cũng đến, cẩn thận xem xét và bôi thuốc cho Mộ Vân Dao
“Thật là xui xẻo tận cùng” Mộ Vân Dao trước khi rời đi còn lạnh lùng thốt lên một câu
Lãnh Phong tự mình đưa nàng hồi cung
Chờ hai người rời đi, Trầm Thanh Kiểu khẽ nhướng mày, lấy trong ống tay áo ra một miếng vải,chính là miếng vải bị nàng xé rách từ ống tay áo của Mộ Vân Dao.Ngoài ra, nàng còn…Khóe môi cong lên, tràn đầy vẻ tính kế, nhẹ nhàng rời đi
Trầm Thanh Kiểu đi được một lát, ngang qua một ngõ hẻm tối tăm, đột nhiên có một người xông ra, nhìn kỹ lại là Hồng Dược.

Nàng vung vẩy cái bao trong tay, nói “tiểu thư, thứ ngươi muốn, nô tỳ đã bảo đại phu kia để lại”
Trầm Thanh Kiểu hài lòng khẽ gật đầu, ngửa đầu nhìn Tử Vi tinh trên bầu trời đềm.

Nàng không biết xem tinh tượng nhưng không có nghĩa nàng trơ mắt nhìn Trầm Thanh Lê theo Lục Hoài Khởi mà địa vị càng lên cao, trở thành nữ nhân tôn quý nhất Tây Lương
“Hồng Dược, còn mấy ngày nữa thì tân đế đăng cơ?”
“Chỉ có nửa tháng” Hồng Dược nhu thuận đáp
Minh Hoài đế băng hà, dựa theo quy củ hoàng thất, cần dùng quy cách cao nhất.

Sau khi Trầm Thanh Lê trở về, Lục Hoài Khởi vốn muốn dành thời gian ở bên cạnh nàng nhưng đám quan văn trong triều muốn gây khó dễ cho hắn, đều cáo ốm không vào triều, vì thế hắn phải chủ trì tang lễ của Minh Hoài đế, không thể tập trung thời gian và tinh thần để lo việc này.
Một người là Tây Lương Đại công chúa, một là quyền thần, đều bận rộn tới mức thời gian ở chung không có
Mùng sáu tháng mười, sau đại tang của Minh Hoài đế là ngày tân đế đăng cơ.

Sáng sớm, cung nhân đã tất bật chuẩn bị cho nghi thức đăng cơ
Mặt trời lên cao, đã đến giờ lành mà Tư Thiên Giám chọn ra, thái giám hô to “cung nghênh tân hoàng”, Thập nhị hoàng tử liền nắm tay Trầm Thanh Lê xuất hiện trước mặt bá quan văn võ
Tất cả mọi người đều vội vàng quỳ xuống, Trầm Thanh Lê cảm giác tay Thập nhị hoàng tử toàn là mồ hôi, liền mỉm cười an ủi “đừng khẩn trương, có Đại hoàng tỷ ở đây, hôm nay sẽ không có ai dám khiến cho tân đế ngươi khó chịu”
Thập nhị hoàng tử ngửa cổ nhìn nàng, cảm thấy đôi con ngươi của hắn như hai ngôi sao, chiếu sáng cả người hắn.

Hắn biết, sau hôm nay, hắn sẽ trở thành một hoàng đế con rối, trong tay không có thực quyền, bị người bài bố.

Nhưng dù thế, vận mạng của hắn cũng đã tốt lắm rồi.
‘Hoàng tỷ, giúp ta nói với Lục Hoài Khởi một tiếng, sau này ta sẽ hảo hảo nghe lời hắn.

Nhưng nếu hắn dám đối xử không tốt với ngươi, ta làm hoàng đệ sẽ không bỏ qua cho hắn” trong lòng hắn hiểu rõ, Đại hoàng tỷ là bùa hộ mệnh của hắn, chỉ cần có nàng, hoàng đế con rối như hắn nhất định sẽ vô ưu.

Thật khó tưởng tượng, nếu hắn không gặp được Đại hoàng tỷ, cuộc sống của hắn sẽ bi thảm cỡ nào
Trầm Thanh Lê đưa tay sờ đầu hắn, mỉm cười.

Chuyện trên triều đình, nàng sẽ không gây ảnh hưởng đến Lục Hoài Khởi nhưng nàng sẽ để hắn bảo hộ tiểu Thập nhị.