Đăng vào: 12 tháng trước
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 39: Bái phỏng
----------------
"Cho nên cậu muốn cùng tôi đi học?" Cố Thần ngờ vực nhìn hắn.
"Có vấn đề sao? Ngoại trừ chuyên ngành Chế thẻ sư, các khóa học phổ biến khác thì tôi nghĩ tôi phụ đạo cậu vẫn rất dễ dàng." Mộ Dung Trác Thất tự tin cười nói.
Cố Thần ở trong lòng mắng một lần Tam Tự Kinh. Câu nói này không phải là gián tiếp nói cậu ngu xuẩn hả. "Cậu có nghĩ tới hay không cậu vừa xuất hiện trong phòng học liền như một vòng trăng sáng có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người khiến cho trật tự trong lớp gặp phải tai họa sao?" Kỳ thực Cố Thần là muốn nói có thể như một đống phân hấp dẫn vô số chó điên, nhưng đáng tiếc nhìn mặt của Mộ Dung Trác Thất trong lòng cậu sẽ nghĩ lại nếu như so Mộ Dung Trác Thất với phân, vậy mình là cái gì? Một đống phân lớn lên tương đối không đẹp trai? Cái thiết lập này thật buồn nôn.
Cố Thần tận mắt nhìn khuôn mặt nguyên bản đẹp đến cực kỳ bi thảm biến mất, biến thành một khuôn mặt đẹp trai có chút chút anh khí phổ thông.
"Làm người ấy, kỳ thực sống được tiêu sái một chút thì tốt, trực tiếp hạ xuống 100% không phải tốt sao, cái dạng nhăn nhăn nhó nhó còn muốn thừa lại chút đỏm dáng có ý nghĩa gì chứ."
"Nhưng là tôi chính là trực tiếp hạ xuống 100% mà."
Cố Thần biểu thị nội tâm 100% bị tổn thương, làm bộ lơ đãng liền lườm cái mặt điều chỉnh xong vẫn như cũ có thể tính là đẹp trai của Mộ Dung Trác Thất một cái, sâu trong lòng có một loại cảm giác bị thất bại sâu sắc.
"Đi thôi, nghe giảng bài đi."
Lớp học huấn luyện mạng Tinh Tế phi thường cao cấp, thầy giáo mời tới có thể nói là người lão luyện bậc nhất về dự thi, ví dụ như hiện tại ông lão râu mép trắng bệch đang giảng trên đài chải vuốt về lịch sử Tinh Tế, chính là giảng viên lịch sử phi thường có tiếng, cũng là một vị Chế thẻ sư cấp cao.
"Như vậy, một bạn học sinh nào có thể nói với tôi một chút sự tích Aurov Mã Vân." Ông lão tóc bạc nhìn về phía toàn trường.
Tất cả mọi người giơ tay lên phi thường nhảy nhót ngoại trừ Cố Thần cùng Mộ Dung Trác Thất cùng hình tượng giả lập ngồi ở bên trái. Cố Thần nhìn lướt qua cảm thấy như vậy thực sự quá rõ ràng, quyết đoán đưa tay ra đồng thời giương cao, như vậy toàn trường cũng chỉ còn sót lại Mộ Dung Trác Thất một chỗ lọt thỏm.
Ông lão tóc bạc thỏa mãn nhìn toàn trường một chút, "Như vậy mời vị tay giơ đến phi thường cao bên cạnh vị không giơ tay hàng thứ tư bên trái kia đến trả lời một cái."
"Cái này mà... cái này... " Cố Thần ấp úng, ánh mắt mọi người đều hội tụ ở trên người cậu.
"Aurov Mã Vân này mà, chính là... " Cố Thần dùng ánh mắt ra hiệu Mộ Dung Trác Thất nhắc cho cậu một chút, nhưng đáng tiếc đối phương không hề lĩnh hội, giống người khác nhìn về phía cậu.
Nội tâm bi ai thở dài một hơi, Cố Thần oai phong lẫm liệt: "Mã Vân này à, chính là một nam nhân vĩ đại khiến vô số thiếu nữ la to papa, mỗi ngày la to đến chặt tay vẫn như cũ ôm chặt lấy tiền góp tất cả đều dâng lên chỉ vì giúp đỡ Mã Vân."
(Ada: tui nói thật cái thứ này là cái gì tui cũng không hiểu đâu...)
Phía dưới hoàn toàn yên tĩnh không hề có một tiếng động.
Giáo viên tóc bạc phía trước cầm lấy quyển danh sách trên bục giảng nhìn một chút: "Bạn học này, nếu như em không phải người ngoài hành tinh trà trộn vào đến muốn đánh cắp cơ mật, vậy tôi khuyên em vẫn là không nên đi học, số tiền này vẫn là cầm đi làm chút buôn bán nhỏ đi." Thầy giáo nói đến đặc biệt thành khẩn, không mang bất luận ý tứ hàm súc châm chọc nào hết.
Cố Thần oan ức ngồi xuống, mang một bản mặt đau khổ, mấy thứ ông giảng cho tôi căn bản không biết mấy người đấy thì tính là anh hùng thật gì! Có bản lĩnh chúng ta giảng Nghiêu Thuấn Vũ Hạ Thương Chu* ấy, đến nói chiến quốc xuân thu ấy, đến nói triều Tần Hán Tam Quốc Nam Bắc ấy, tôi còn có thể đem hoàng đế của Tùy Đường năm đời mười nước Tống Nguyên Minh Thanh từng cái từng cái liệt ra đấy, tôi một học sinh hệ lịch sử còn không sánh bằng mấy người á!
*đây đều là họ các vua lớn của TQ
Mộ Dung Trác Thất nhìn biểu tình oan ức của Cố Thần nhất thời cảm thấy rất đáng yêu, hợp tác lúc trước của hắn quả nhiên là mạch não đặc biệt khác với tất cả mọi người.
"Aurov Mã Vân là Đại tướng quân thời kì Khai Nguyên Tinh Tế, dẫn dắt quân đội thứ bảy chống lại sự công kích của kẻ địch ngoại tinh." Mộ Dung Trác Thất bổ sung một chút thường thức cho tiểu khả ái.
Cố Thần xem thường: "Tướng quân có gì đặc biệt, nhất tướng vạn cốt khô, phía sau đều là tràn đầy chua xót, còn không bằng Mã Vân* được người yêu thích."
*Mã Vân: thương nhân tỷ phú nổi tiếng của TQ, người sáng lập và chủ tịch điều hành tập đoàn Alibaba. Google để biết thêm chi tiết.
Sau khóa lịch sử là khóa công trình cơ giáp, khóa giám định thưởng thức dị thú dị thực, Mộ Dung Trác Thất có thể cảm giác được phạm vi đám mây đen bao phủ trên đầu Cố Thần càng ngày càng lớn. Tiết cuối cùng của ngày hôm này là chuyên ngành chế thẻ, Cố Thần cảm thấy cuối cùng đã tới thời điểm mình có đất dụng võ.
Giáo viên giảng bài là một thanh niên vóc dáng thon dài tướng mạo khá là anh tuấn.
"Chúng ta đều biết, nhập học của học viện cao cấp ở Trung Ương Tinh yêu cầu Chế thẻ sư có thể ít nhất thành thục chế tác thẻ bài ba sao, thế nhưng thẻ bài ba sao chỉ là một ngưỡng cửa nhập môn, cho nên nếu như có thể chế ra thẻ bài bốn sao kia không thể nghi ngờ là một hạng thêm điểm."
"Mọi người mở ra tài liệu giảng dạy phụ đạo trang thứ tư, ngày hôm nay chúng ta liền đến thử nghiệm chế tác một loại trong thẻ bài bốn sao so với rất nhiều thẻ bài ba sao còn muốn dễ dàng chế tác hơn, Chuột Phiên Phiên. Chuột Phiên Phiên là một loại dị thú chuột, hoạt động phi thường mau lẹ, yêu thích nhảy, đặc biệt am hiểu lấy đánh lén kẻ địch cùng đánh cắp tài vật."
Thầy giáo thanh niên giảng giải xong liền bắt đầu làm mẫu quá trình chế thẻ, kỹ xảo nhanh chóng mà thành thạo chiếm được một mảnh thán phục từ phía dưới, rất nhanh các bạn học cũng nhanh chóng tập trung vào quá trình chế thẻ.
Mộ Dung Trác Thất nhìn Cố Thần tiếp tục một mặt khổ sở nhìn chằm chằm sách vở, ánh mắt đều sắp xuyên thủng sách vở.
"Có thể thử xem, tuy rằng cậu bây giờ vừa mới nâng lên cấp ba không bao lâu, nhưng bản thân Chuột Phiên Phiên kỳ thực cũng không thể tính là thẻ bài bốn sao đặc biệt tiêu chuẩn, cậu thử một lần tỷ lệ thành công thật ra thì vẫn không nhỏ." Mộ Dung Trác Thất an ủi.
Cố Thần liếc hắn một cái. Là một người không nhìn thấy vật thực sẽ rất khó là ra thẻ bài dị thú, Cố Thần biểu thị cậu căn bản là không có cách tưởng tượng một con chuột làm sao đánh cắp tài vật, lẽ nào nó mọc ra một cái mặt thường biến đổi? Hình ảnh này có chút sởn cả tóc gáy.
Bình tĩnh lại, Cố Thần chuyên tâm bắt đầu chế tác thẻ bài.
Công phu không phụ lòng người, sau khi ở xung quanh dồn dập chế thẻ bài thành công xong, Cố Thần rốt cục thành công đem hết thảy thẻ bài màu trắng đều biến thành thẻ đen.
Mộ Dung Trác Thất nhìn trên bàn một đống thẻ phế lắc đầu một cái, "Chuột Phiên Phiên cũng không phải thẻ bài rất khó chế tác, đại khái vẫn là Tinh thần lực của cậu còn chưa tới trình độ này, rèn luyện qua một thời gian sẽ tốt đẹp."
Cố Thần biểu thị, làm loại chuột lớn lên kỳ quái như vậy là muốn làm gì, có bản lĩnh chúng ta làm Jerry trong Tom and Jerry ấy, làm chuột Mickey ấy, làm Schuck cùng Beta* ấy, thực sự không được còn có bồi bạn với cậu toàn bộ tuổi thơ, Lam Miêu của ba ngàn câu hỏi bướng bỉnh ấy, muốn làm liền làm khắc tinh của con chuột mà thật sự là.
*Schuck cùng Beta: đây là một bộ phim hoạt hình của TQ về hai con chuột, phi công Schuck cùng lái xe tăng Beta. Cụ thể tui không biết đâu.
Khóa học một ngày buông xuống, Cố Thần đánh thật giống một ổ dưa, Mộ Dung Trác Thất không nhịn được kéo cậu qua sờ đầu một cái. Trải qua ngày đó, Mộ Dung Trác Thất đối với trình độ của Cố Thần có một nhận thức sâu sắc, quả thực là vô cùng thê thảm, thiếu thốn thường thức quả thực không biết phải bổ sung từ đâu. Mộ Dung Trác Thất đương nhiên không có 'não động mở ra' đến phát hiện Cố Thần là xuyên qua, chẳng qua là cảm thấy Cố Thần là cô nhi từ một tinh cầu xa xôi, một mình gian nan lớn lên, căn bản không có thời gian học tập các thứ.
Cho nên hiểu lầm chính là thứ tốt đẹp như vậy.
"Cậu cho tôi địa chỉ truyền tin, ngày mai tôi đi đón cậu, tôi dẫn cậu đi xem thử có thể đăng ký chiêu mộ nhập học đặc biệt." Mộ Dung Trác Thất biểu thị cái này phỏng chừng cũng là con đường duy nhất có khả năng trước mắt.
Cố Thần ánh mắt có chút phiền muộn nhìn hắn: "Thật có thể sao?"
Mộ Dung Trác Thất cảm thấy nhịp tim của mình nhanh hơn mấy lần: "Tôi sẽ cố hết sức."
Ngày hôm sau.
Mộ Dung Trác Thất cưỡi Báo Tia Chớp dị thú cấp bảy của hắn xuất hiện ở khu phòng thuê giá rẻ Cố Thần đang ở, nhất thời đưa tới các loại ánh mắt hiếu kỳ kinh diễm của toàn bộ tiểu khu.
Một mặt buồn ngủ mông lung Cố Thần nhìn Mộ Dung Trác Thất: "Nhất định phải dùng huyễn thú phong cách như thế sao?"
Mộ Dung Trác Thất mặt vô tội: "Tôi bình thường vẫn ra ngoài như vậy."
Cố Thần trong lòng âm thầm phun một ngụm máu, mi cho rằng người ta đang giả ngầu, kỳ thực đây là sinh hoạt hàng ngày của người ta, loại thương tổn này mới là trí mạng nhất.
"Nếu không lần sau tôi đổi một con Sư Thần Bay Vàng? Hay là Ngựa Bay Mộng Ảo?" Mộ Dung Trác Thất thành khẩn nói.
Thật là không thể nói chuyện vui vẻ!
Cuối cùng sau khi Cố Thần bày tỏ ngăn chặn đối với việc cùng cưỡi một con báo, Mộ Dung Trác Thất đem Báo Tia Chớp thu lại, từ trong không gian chứa đồ lấy ra một chiếc xe bay tạo hình điệu thấp.
"Cái này cho cậu." Mộ Dung Trác Thất đưa một cái bánh ngọt cho Cố Thần đang một mặt phiền muộn ngồi ở vị trí kế bên tài xế.
Cái bánh ga tô này sắc thái đặc biệt dụ người, tầng dưới là chocolate mousse*, tầng trên lại là panna cotta** mềm nhẵn, trên cùng còn phối hợp với hoa quả theo mùa tươi đẹp muốn chảy nước.
*chocolate mousse
*panna cotta
.
.
Cố Thần cảm thấy nước miếng của mình đều sắp lưu lại, khắc chế kích động ăn như hổ như sói của mình, làm bộ trấn định múc từng muỗng từng muỗng.
Trái cây chua ngọt thêm vào vị ngọt ngào của chocolate, Cố Thần cảm thấy mình sắp bay lên trời, quyết đoán tha thứ cho người thắng cuộc nhân sinh mang đến cho cậu sự không vui vẻ.
Mộ Dung Trác Thất lái chiếc xe điều chỉnh thành lái tự động, nghiêng mặt nhìn một chút quay hàm phồng phồng của Cố Thần, phút chốc cảm thấy tâm trở nên mềm mại.
"Bánh ngọt tôi làm thế nào?"
"Cậu làm (⊙o⊙)" Cố Thần biểu thị không khoa học, người thắng cuộc nhân sinh làm sao có thể đem thời gian tiêu phí vào loại việc nhàn tình nhã trí như làm bánh ngọt này. Hắn nhất định là tên biếи ŧɦái bề ngoài cương nghị kỳ thực là tâm thiếu nữ! Cố Thần oán thầm trong lòng dùng cái này an ủi bản thân.
Nơi Mộ Dung Trác Thất mang Cố Thần đến là nhà của một lão giáo sư Chế thẻ sư, cũng là chủ nhiệm chuyên ngành Chế thẻ sư của Học viện Triều Đế, giáo sư Moller.
Giáo sư Moller mở cửa nhìn thấy hai người, lập tức quay người quay lại sân vườn đi quan sát thực vật được trồng ở ngay chính giữa viện đình.
"Giáo sư?" Mộ Dung Trác Thất hô hoán.
Giáo sư không có phản ứng, tiếp tục quan sát thực vật.
"Giáo sư? Thầy đang xem Hoa Vạn Năm sao?" Mộ Dung Trác Thất nhìn cây non của Hoa Vạn Năm trong viện đình. Hoa Vạn Năm là một loại bản bồi dưỡng của Hoa Trà Vạn Năm dị thực cấp năm, nổi danh vì hoa không dễ nở cùng thời gian cần để nở không thể phỏng đoán. Có thể cây non vừa mới mọc ra không bao lâu liền nở hoa rồi, cũng có thể cây đã già đến sắp khô héo mới nở hoa, cũng có thể có một đời nhọc nhằn khổ sở trồng lại không nở ra hoa.
Giáo sư Moller phi thường thâm trầm nhìn hoa: "Ngay cả tên nhóc thối mi cũng nghĩ đến có thể tới tìm ta, không có lý do đóa Hoa Vạn Năm này còn chưa nở nha."
Mộ Dung Trác Thất thở dài một hơi: "Được rồi giáo sư Moller, em biết thầy là giận em vẫn luôn không đến xem thầy. Cho nên hiện tại em đây không phải tới rồi sao."
"Nói đi, chuyện gì." Moller rời khỏi sân trở lại phòng khách, rót cho hai người hai chén trà hoa.
Mộ Dung Trác Thất lấy ra thẻ bài Xạ Thủ Đậu Hà Lan cùng Xạ Thủ Hàn Băng, "Đây là thẻ bài nguyên sang của vị bằng hữu này của em, để ngài xem qua một chút."
Moller tiếp nhận thẻ bài, mắt sáng lên.
Thẻ bài đã được máy nghiệm thẻ, cho nên thông tin thuộc tính kỹ năng vân vân của thẻ bài đều phi thường rõ ràng.
==
Ada: tui cũng muốn ăn bánh ngọt...