Chương 26: 26: Há Cảo

Cưới Anh Nhé

Đăng vào: 12 tháng trước

.


Nhờ thân phận hôn thê mà Khương Bạch Ngọc biết được công ty sắp bị mất hợp đồng với bên công ty Yin.

Chính vì để cứu công ty mà Châu Chấn Kiệt mới bận rộn như vậy.
Khương Bạch Ngọc nghĩ nếu có thể thay đổi suy nghĩ của người đại diện bên công ty kia họ sẽ có cơ hội chuyển mình.

Vì thế cô tra tìm xem người đại diện đó là ai.
Sau khi có thông tin của vị đại diện thì gặp khó khăn mới.

Làm cách nào để tiếp cận cô ta đây, hơn nữa phải làm sao để lấy lòng người đại diện đó.
Tối nào Khương Bạch Ngọc cũng đến quán cà phê đối diện căn hộ của vị đại diện kia nhưng chờ đợi mãi không có phát hiện gì mới.
Đương lúc nghĩ mình đã công cốc cô chợt nhận ra người giúp việc của người đại diện đó là người quen của mình.
Cái này còn gì may mắn hơn, vì thế Khương Bạch Ngọc đã liên hệ với người quen kia đi chơi.
Người giúp việc họ Vân này trước đây từng cùng làm với cô, bây giờ bà ấy vẫn còn làm ở chỗ làm cũ.

Khương Bạch Ngọc tám chuyện với người đó thành công lấy được rất nhiều thông tin hữu dụng.
Đặc biệt là đại diện kia rất thích ăn há cảo của một quán ăn ven đường.

Tiếc rằng quán ăn ấy đã đóng cửa, chủ quán cũng rời đi nơi khác làm ăn.
Khương Bạch Ngọc biết quán ăn đấy, trước đây có một họ hàng ở quê cô làm thuê cho chủ quán, chắc là sẽ biết thông tin của chủ quán ăn.
Cô dành thời gian gọi điện về nhà thuận tiện kêu anh trai đi hỏi thăm giúp mình.

Anh trai nghe vậy tò mò.
"Sao em lại muốn biết ông chủ quán đó ở nơi nào?"
"Cái này là bí mật, anh cứ giúp em đi đừng hỏi nhiều làm gì."
"Lại còn bí mật với anh em nữa."
Anh trai dù nói vậy vẫn đi tìm vị họ hàng kia, tra giúp cô chỗ của chủ quán há cảo.
Khương Bạch Ngọc cảm ơn anh trai sau đó tắt máy.

Chỗ ở mới của ông chủ kia cũng không gọi là xa, chỉ cần bắt tàu điện đi một tiếng là đến nơi.
Vì công việc của Châu Chấn Kiệt cô phải thử mạo hiểm đến đấy mới được.
Trước hôm định đi Khương Bạch Ngọc nói với Châu Chấn Kiệt.
"Hôm nay tôi có thể nghỉ làm không? Tôi có việc bận cần giải quyết."
Châu Chấn Kiệt đang bận giải quyết chuyện công ty cũng không để ý đến cô chỉ gật đầu đồng ý.

Khương Bạch Ngọc quan sát gương mặt vì làm việc mà trở nên mệt mỏi của hắn khẽ đau lòng, cô đóng cửa phòng làm việc đi thu dọn ít đồ đạc.
Sáng hôm sau Khương Bạch Ngọc đi tàu điện đến địa chỉ mà vị họ hàng kia gửi.

Địa chỉ miêu tả có phần qua loa, Khương Bạch Ngọc lau trán dưới trời nắng nóng đi hỏi thăm người dân quanh đấy.

Mồ hôi thấm đẫm lưng,  vất vả cả nửa ngày mới tìm được nhà của chủ quán.
Có điều làm cô phải thất vọng, hàng xóm của họ nói với cô chủ quán không còn sống nữa, chỉ còn con gái đang làm việc tại thành phố này.

Khương Bạch Ngọc làm đủ mọi chuyện bây giờ lại thành công cốc,  cô ngồi phịch xuống gần cửa nhà của chủ quán kia cảm thấy bất lực.
Chẳng nhẽ đi một chặng đường dài như vậy mà cô không thể giúp được gì cho Châu Chấn Kiệt sao.
Cô lúc này chỉ muốn ngủ thiếp đi, đến khi có một người lại gần lay cô tỉnh dậy.
"Cô gì đó ơi, cô không sao chứ?"
Khương Bạch Ngọc ngẩng đầu lên nhìn, sau đó nói.
"Tôi chỉ bị say nắng chút thôi, không sao hết."
"Hay cô vào nhà tôi uống cốc nước cho mát."
Cô gái kia vừa nói vừa cầm chìa khóa đi đến nhà của mình.

Khương Bạch Ngọc đứng lên bất ngờ nhận ra đây là nhà chủ quán há cảo, vậy cô gái này là con gái của ông ta rồi.
Nhận được sự giúp đỡ của cô gái Khương Bạch Ngọc phấn chấn hẳn lên, cô đi vào trong nhà ban đầu chỉ bắt chuyện qua loa, lúc sau liền khéo léo đi vào vấn đề chính.
Cô gái kia hơi ngạc nhiên vì có người lại đi xa tới vậy chỉ vì một món há cảo.

Khương Bạch Ngọc liền bịa chuyện kể với cô gái, nhìn thấy cô gái nghe xong có phần lưỡng lự rồi hỏi.
"Cô thật sự cần nó đến vậy sao?"
"Đúng thế, nó rất quan trọng với tôi."
Nhìn thấy sự mong muốn khẩn thiết trong đôi mắt của Khương Bạch Ngọc cô gái kia thở dài đáp.
"Dù sao tôi cũng không theo nghề của cha nữa, nếu vậy chia sẻ cho người khác học công thức duy trì nó cũng tốt."
Cô gái nói rồi đi vào trong nhà lấy ra một tờ giấy đưa cho Khương Bạch Ngọc nói.
"Cô có thể sao chép nó."
Khương Bạch Ngọc sững sờ, cô gái này thật hào phóng, có thể sẵn sàng đưa công thức cho một người lạ mặt.

Cô gái kia nhún vai nói.
"Tôi không có tay nghề giỏi, có công thức cũng không làm được gì, vậy để người khác phát huy nó cũng tốt."

Khương Bạch Ngọc muốn khóc rồi, cô ôm chầm lấy cô gái kia nói.
"Yên tâm tôi nhất định sẽ báo đáp cô."
Có được công thức trong tay Khương Bạch Ngọc liền trở về nhà dựa theo nó mà làm.

Trước đây cô từng làm phụ bếp vì thế tay nghề nấu ăn không tệ chút nào.
Thành phẩm đã ra lò, Khương Bạch Ngọc lại chỉ sợ nó không giống bản gốc liền gửi cho con gái chủ quán ăn thử.

Kết quả ngoài mong đợi của cô, cô con gái rất kinh ngạc vì nó giống y chang mùi vị mà cha cô nấu ra.
Khương Bạch Ngọc vui mừng đóng gói lại sau đó nhờ vả cô Vân để cho người đại diện kia thưởng thức.
Từ ngày nhờ cô Vân đã qua ba hôm, không có thông tin gì từ tốt đến, Khương Bạch Ngọc gấp đến mức mất ngủ.

Chỉ sợ mình tốn công sức cuối cùng vẫn không cứu được công ty.
Cho đến một ngày cô Vân bỗng gọi điện nói.
"Bạch Ngọc à, chủ nhà của cô muốn gặp cháu đấy."
Khương Bạch Ngọc nghe vậy tim muốn rơi ra khỏi lồ ng ngực, cô hồi hộp hỏi địa chỉ gặp mặt, người kia muốn cô đến tận nhà.

Khương Bạch Ngọc biết đây là cơ hội của mình vì thế ngay lập tức sắp xếp đến nhà vị đại diện kia.
Đến nơi cô Vân ra mở cửa niềm nở nói.
"Vào đi vào đi."
Khương Bạch Ngọc đi vào trong, căn hộ trước mặt sang trọng xa hoa, trên ghế sô pha một người phụ nữ trung tuổi đang ngồi xem máy tính bảng.

Thấy cô Vân dẫn cô vào người phụ nữ không khỏi ngạc nhiên.
"Tôi đã đoán được có người muốn gây sự chú ý với tôi, nhưng tôi không ngờ người đó lại là vị hôn thê của Châu Chấn Kiệt."
Tới đây người phụ nữ đã hiểu ra Khương Bạch Ngọc muốn lấy lòng mình để giúp Châu Chấn Kiệt.

Cô ta đặt máy tính bảng xuống.
"Cô ngồi đi."
Khương Bạch Ngọc ngồi xuống ghế, cũng không vội nói ra ý định của mình mà chỉ hỏi.
"Hộp há cảo hôm trước Đinh tổng có thích không? Nếu thích tôi sẽ gửi tặng thêm cho bà."
Đinh tổng bật cười.
"Có thể biết tôi thích ăn loại há cảo đó, cô đúng là bỏ không ít công sức rồi."
Hai người chưa đi đến vấn đề chính, chỉ nói chuyện qua loa bên rìa.

Khương Bạch Ngọc biết rõ Đinh tổng đang muốn dò xét mình, xem xem có nên vì cô mà quyết định đầu tư Châu Chấn Kiệt hay không.
Đánh thái cực đủ rồi Đinh tổng mới quay về vấn đề chính."
"Thực ra tôi rất muốn đầu tư cho công ty củ Châu tổng, nhưng thái độ của anh ta khiến tôi rất không vui."
Khương Bạch Ngọc vội thay mặt Châu Chấn Kiệt xin lỗi bà ta.
"Chuyện này cũng là lôi của tôi, xin Đinh tổng xem xét lại hợp đồng đầu tư..."
"Cô là hôn thê của hắn, lỗi của cô cũng là lỗi của hắn thôi."
Khương Bạch Ngọc không ngờ Đinh tổng nói vậy, cô căng thẳng đến chảy mồ hôi lạnh chờ phán quyết của Đinh tổng.
Cũng may Đinh tổng không phải kẻ tiểu nhân, bà ta nói với Khương Bạch Ngọc.
"Nếu cô có thể nấu được món há cảo kia trong vòng mười phút tôi sẽ suy xét giúp đỡ Châu Chấn Kiệt."
Khương Bạch Ngọc không tin vào tai mình, cô ngẩng đầu lên nói.
"Đinh tổng nói thật ạ?"
"Đùa cô làm gì, nhớ canh thời gian đó."
Khương Bạch Ngọc vui vẻ cảm ơn Đinh tổng đã cho cô cơ hội chuộc lỗi sau đó đi vào trong bếp thực hiện yêu cầu của bà.
Mười phút trôi qua rất nhanh, món há cảo nóng hổi đã được bưng lên.

Khương Bạch Ngọc hồi hộp nhìn Đinh tổng gắp một miếng lên ăn.
Thành hay bại chính là nhờ vào bát há cảo này..