Trở Lại Kiếp Này Không Còn Hối Hận
Đăng vào: 12 tháng trước
Giản Ly mang Tần Mặc Uyên đến Tuý Nhật lâu ăn cơm.
Tuý Nhật lâu là một trong sản nghiệp của nàng ở kinh thành là nơi người bình thường đến uống trà ăn cơm , là nơi nhiều người có thân phận đến và rất dễ dàng để nàng thu thập không ít tình báo nha , cạnh tranh với Tuý Nhật lâu của nàng chỉ có Tiêu Dao lâu , hừ sớm muộn nàng cũng thắng.
Tuý Nhật lâu tự nhiên có quy cũ bất khả xâm phạm , nếu ngươi phạm vào quy cũ , mặc kệ ngươi là cái gì thân phận cho dù là hoàng đế hay thiên vương lão tử cũng sẽ bị Tuý Nhật lâu thẳng tay vứt ra ngoài và sẽ không bao giờ cho bước chân vào Túy Nhật lâu nửa bước.
Cho nên người có thân phận đến được Tuý Nhật lâu đều cảm thấy bản thân thân phận liền cao lên hơn người khác và tự nhiên càng thường xuyên tới hơn , như vậy tình báo rơi vào tay nàng càng nhiều hơn.
Tuý Nhật lâu chưởng quản nhìn thấy Giản Ly tới thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Hắn đau tim quá nha , tiểu thư như thế nào đột nhiên liền tới như thế ! Giản Ly còn chưa bước vào cửa hắn đã cho tiểu nhị một ánh mắt.
Tiểu nhị hiểu ý nhanh chóng tươi cười đi ra tiếp đón , dẫn Giản Ly và Tần Mặc Uyên đi vào phòng bao trên lầu hai sao đó nàng gọi vài món Tần Mặc Uyên thích , một đĩa bánh hoa đào và một bình trà sen , tiểu nhị trên mặt tươi cười , trong mắt chứa đựng cung kính nhìn Giản Ly một cái gật đầu đi ra ngoài.
Tuý Nhật lâu có bốn lầu , sảnh có từng bàn để mọi người ngồi , lầu một là phòng bao riêng thường , lầu hai cũng là phòng bao riêng trung đẳng , lầu ba là phòng bao riêng thượng đẳng chỉ có duy nhất ba phòng , lầu bốn là nơi cấm của Tuý Nhật lâu bởi vì trên lầu bốn duy nhất một phòng chính là nơi riêng của Giản Ly.
Ăn xong Giản Ly uống trà nhìn ở gặm điểm tâm đến vui vẻ Tần Mặc Uyên cảm thấy rất tốt nhìn nàng tướng công hảo đẹp mắt ! Nhìn nhìn bên ngoài cửa sổ sắc trời không còn sớm nàng liền mang Tần Mặc Uyên trở về.
__ __ __ __ __ __
Ngày hôm qua trở về tắm rửa xong nàng liền thức vẽ bản vẽ tới nửa đêm hôm nay liền ngủ đến trưa Giản Ly xoa trán đem bản vẽ đều cất lên.
" Nương tử ! "
Tần Mặc Uyên từ bên ngoài chạy vào đến trước mặt nàng trên tay không biết cầm cái gì.
" Nương tử!.
tặng cho nương tử "
Tần Mặc Uyên đem sâu chuỗi đậu đỏ mang lên tay nàng ánh mắt lấp lánh nhìn nàng giống như chờ khen thưởng , Giản Ly nhìn bản thân cổ tay đây không phải hôm qua sâu chuỗi đậu đỏ sao nàng còn nghĩ hắn quăn ở chỗ nào rồi chứ , Giản Ly hào phóng ôm ngốc tướng công hôn một cái.
" Đa tạ tướng công "
Tần Mặc Uyên trong lòng vui sướng , trên mặt sạch sẽ tươi cười như gió xuân nắm lấy tay Giản Ly.
" Nương tử chúng ta đi ăn cơm đi "
Đúng rồi hiện tại là buổi trưa nàng dậy không lâu hiện tại có chút đói vậy ăn cơm , nàng mục tiêu chính là ăn no chờ chết !!
Giản Ly mang ngốc tướng công đi ăn xong liền đi tản bộ , sao đó mang ngốc tướng công trở về Nguyệt Uyển vào trong thư phòng đọc sách , lúc này Tần Mặc Uyên ngồi một bên nhìn Giản Ly đang đọc sách giúp nàng rót trà , đút nàng ăn trái cây.
Lúc này Ngô Kỳ giọng nói từ bên ngoài vang lên.
" Thưa vương gia , vương phi trong cung truyền tới ý chỉ muốn ngày mai vương gia và vương phi tiến cung thỉnh an "
" Đã biết , lui ra đi " Giản Ly cầm lấy lọn tóc của Tần Mặc Uyên chơi đùa tùy ý trả lời.
" Vâng thưa vương phi ".
Giản Ly tiếp tục dựa lưng vào ghế mắt nhìn vào cuốn sách trong tay nhưng đầu lại nghĩ đến chuyện khác.
Hoàng đế Tích Nguyệt quốc Tần Nghiêm hắn tâm can ái nhân chính là Nhã phi ,Ôn Khuynh Nhã , không ai biết nàng có thân thế như thế nào chỉ biết nàng là một nữ tử ở dân gian , hoàng đế khi vừa lên ngôi vài năm một lần xuất cung gặp nạn được nàng cứu sao đó liền trúng tiếng sét ái tình phi nàng không yêu.
Thế nhân truyền Nhã phi dung mạo như hoa tài nghệ phi thường , tinh thông không ngừng là cầm kỳ thi họa còn có y thuật , hoàng đế mang nàng về cung liền phong phi 3000 độc sủng.
Mọi người cứ nghĩ hoàng đế mới mẻ nhưng hắn lại khiến mọi người đều phải rửa mắt mà nhìn bởi vì trong 8 năm , suốt 8 năm hắn vẫn chỉ sủng ái một người là Nhã phi , dù trong 8 năm Nhã phi vẫn không có mang thai hắn vẫn luôn sủng nàng nói đến Tần hoàng là một người chung tình đúng không ?
Người khác dám bàn tán nàng hắn liền phải trừng phạt kẻ đó hoàn toàn không bước chân vào cung khác cũng không có thêm một vị phi tần nào , không phải nói là từ khi còn là thái tử , thái tử phi và hai vị trắc phi sinh ra hoàng tử hắn liền không bao giờ chạm vào bọn họ.
Hậu cung lúc trước hoàng đế không chạm vào ai nên bọn họ cân bằng , lúc này hắn sủng một người là Nhã phi đã sớm làm hậu cung không yên nhìn chằm chằm vào Nhã phi , cũng bắt đầu động tay đối với nàng nhưng tài hoa hơn người Nhã phi vẫn luôn tránh được tất cả sự hãm hại trong hậu cung.
Năm thứ 9 Nhã phi mang long thai sao đó thuận lợi sinh ra một hoàng tử hoàng đế đại hỷ ban tên Mặc Uyên nhũ danh Quân Ngọc , chính là người khác không biết nhưng nàng biết Mặc Uyên chính là do Nhã phi đặt hoàng đế chỉ là ban cho hắn nhũ danh , ở nơi cổ đại hoàng quyền này một đế vương rốt cuộc yêu đến mức nào có thể để phi tần đặt tên cho hoàng tự Nhã phi có lẽ là điều đặc biệt.
Quân Ngọc a đủ biết mức độ coi trọng đối với Tần Mặc Uyên , chỉ là đáng tiếc hoàng đế còn tuổi trẻ khí thịnh nên lòng mang tự phụ sau khi Tần Mặc Uyên 3 tuổi trong cung xảy ra biến loạn , Nhã phi cùng ngày hôm đó mất tích để lại 3 tuổi Tần Mặc Uyên khóc lóc tìm mẫu thân , hoàng đế lúc đó điên cuồng gần như lật ngược cả Tích Nguyệt quốc lên tìm kiếm Nhã phi 1 năm 2 năm đều vô vọng , hắn dồn tâm tư vào Tần Mặc Uyên mặt khác vẫn luôn tìm kiếm Nhã phi.
Hoàng đế khi làm thái tử được chỉ hôn , khi đó hắn còn chưa gặp Ôn Khuynh Nhã có lẽ hắn liền tưởng cả đời vô tâm nên liền mặc kệ tùy ý lấy thái tử phi để có một người thừa kế , sao đó hoàng đế khi đó lại tìm trắc phi cho hắn ,nên sau khi lên ngôi hắn đã có 3 hoàng tử.
Đại hoàng tử Tần Lâm khi đó 18 tuổi , nhị hoàng tử Tần Phi 15 tuổi , tam hoàng tử Tần An 13 tuổi , lúc ấy mới 5 tuổi Tần Mặc Uyên thông minh hơn người lại là hoàng đế sủng ái nhất hoàng tử dễ dàng trở thành cái gai trong mắt mọi người.
Ở hội săn bắn của Tích Nguyệt quốc năm đó xảy ra một trận ám sát nhầm vào Tần Mặc Uyên , hắn bỏ chạy lại rơi xuống vực nhặt về mạng sống nhưng để lại hắn cả đời khổ sở chính là trở thành một ngốc tử trí tuệ vĩnh viễn dừng lại ở năm 5 tuổi , hoàng đế vẫn không từ bỏ sủng ái dành cho hắn , nhưng sau đó không biết vì cái gì hoàng đế đối hắn dần dần lạnh nhạt cuối cùng là mặc kệ hắn cứ như vậy đến hôm nay.
Tần Mặc Uyên bên cạnh nhìn thấy Giản Ly xuất thần ngồi đó không biết đang nghĩ cái gì ánh mắt chợt lóe sao đó tươi cười ôm lấy nàng.
" Nương tử!.
.
nương tử đang nghĩ cái gì đều không để ý đến ta "
Giản Ly bị hắn ôm lấy giật mình hoàn hồn trở lại quay qua nhìn hắn.
" Không có gì nghĩ ngươi!.
.
" Nàng đúng là nghĩ chuyện của hắn chứ gì nữa.
" Nương tử thật sự nghĩ đến ta sao ta cũng nghĩ đến nương tử nha " Tần Mặc Uyên cười hì hì nói.
" Ân "
Giản Ly tùy ý lên tiếng suy tư nhìn hắn.
__ __ __ __ __ __
Canh ba! !.
.
Tần Mặc Uyên nhận thấy bên cạnh người ngủ say lại giơ tay điểm huyệt ngủ của nàng mới từ trên giường đi xuống sau đó liền không nhìn thấy bóng dáng hắn.
Giản Ly nằm trên giường mở mắt ra sao đó nhắm lại mắt tiếp tục ngủ! !.
.
Tần Mặc Uyên bên này đang một con đường nhỏ tối tâm bên cạnh vương phủ.
" Có việc "
Tần Mặc Uyên lạnh nhạt lên tiếng , tốt nhất ngươi cầu cho việc bản thân nói là hữu dụng , nếu không làm phiền ta ở bên cạnh nương tử Mặc Phong ngươi chết chắc rồi!.
.
Mặc Phong nhìn thấy ánh mắt nhà mình chủ tử giống như muốn nuốt luôn hắn trên trán đổ mồ hôi , chủ tử càng lúc càng đáng sợ chủ mẫu mau tới cứu thần !
" Chủ tử điều tra được một tin tức về mẫu phi người , năm đó mẫu phi người mất tích lần xuất hiện cuối cùng của đám người mang đi mẫu phi người là Phi Vũ quốc biên cảnh " Mặc Phong quỳ một gối dưới đất lấy bình tĩnh nói.
" Tiếp tục tra! ! còn ngươi cút đi cho bổn vương ! " Tần Mặc Uyên ánh mắt giết người nhìn Mặc Phong.
Liền tra được bấy nhiêu hắn liền phải nửa đêm chạy đến phá hoại hắn ở bên nương tử hắn muốn chết đúng không! !
" Chủ tử người như thế chủ mẫu sẽ ghét bỏ người cho mà xem !!! " Mặc Phong xoay người bỏ chạy còn cố hét một câu.
" Mặc! Phong! "
Tần Mặc Uyên hướng Mặc Phong bỏ chạy không còn bóng dáng nghiến răng.
__ __ __ __ __ __
Giản Ly sáng sớm tỉnh dậy liền thấy Tần Mặc Uyên ôm eo mình ngủ ngon bộ dáng còn rất là đẹp mắt , Giản Ly nhướng mi , nha , giống như có chút kì lạ đâu.
" Vương phi , vương gia hai nhưng tỉnh xe ngựa trong cung muốn tới " Ngô Kỳ ở bên ngoài gọi.
" Tỉnh , làm người mang nước rửa mặt tới cho ta " Giản Ly đẩy ngốc tướng công ra đáp lời , Ngô Kỳ bên ngoài nghe thấy ứng thanh sao đó liền rời đi.
__ __ __ __ __ __
Giản Ly một thân lam y đơn giản lại tinh xảo quý giá dắt tay Tần Mặc Uyên bước ra Nguyệt Uyển , Tần Mặc Uyên bên cạnh cũng ăn mặc cùng kiểu dáng y phục với Giản Ly , đây là y phục nàng chính tay thiết kế bán ở cửa hàng của nàng và là chỉ có duy nhất một cặp này , bên ngoài người bể đầu tranh nhau muốn mua , hôm qua nàng âm thầm gửi thư kêu Lý thúc cho người mang đến còn sẵn tiện gửi hôm trước mấy bản vẽ.
Hai người từ từ bước ra cửa lớn Thần vương phủ xe ngựa trong cung đã sớm đến.
Thị vệ trong cung nhìn thấy hai người đi ra thì hơi ngây ra sao đó lấy lại tinh thần đồng thời hành lễ :
" Thần vương ,Thần vương phi xin mời "
Thị vệ làm động tác mời cung kính nói , Giản Ly hơi gật đầu bước vào trong xe ngựa sao đó làm Tần Mặc Uyên đi lên! ! !
Ở trên xe ngựa nửa canh giờ vừa bước xuống liền bị người mang thẳng đến Cần Chính điện! !.
Hoàng đế như thế nào gắp gáp muốn nhìn thấy mặt con dâu vẫn là nhớ thương con trai yêu quý đâu trực tiếp mang để ngự thư phòng nơi duyệt tấu chương !!!.